Hiển thị các bài đăng có nhãn phuvan. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn phuvan. Hiển thị tất cả bài đăng

Suy tư mùa chay _ món quà của trái tim

MÓN QUÀ CỦA TRÁI TIM
Hãy từ bỏ những viên ngọc trai giả, sẵn sàng đưa lại cho Chúa để sau đó Thiên Chúa cho lại chúng ta hơn cả những gì chúng ta có thể tưởng tượng và cầu xin.

Suy tư mùa chay _ hai khung trời

HAI KHUNG TRỜI…
Câu chuyện anh nhà nghèo có tên là Ladarô và người phú hộ “quần áo lụa là gấm vóc, ngày ngày yến tiệc linh đình” có còn chất vấn chúng ta không?
Lm. VĨNH SANG, DCCT

Vị thánh trong ngày _ 18/1

Thánh Charles ở Sezze
(1613 - 1670)
"Qua lời nói và hành động, thầy nhắc nhở cho chúng ta biết tất cả những gì chúng ta cần theo đuổi là sự vĩnh cửu" (lm. Severino Gori)

Lời Chúa cntn 32c _ con no thỏa nhìn chân dung Chúa

CON NO THOẢ NHÌN CHÂN DUNG CHÚA
Chủ nghĩa vô thần, chủ nghĩa thế tục, thuyết tương đối, cách sống hưởng lạc, tiêu thụ… tất cả đều có chung một mẫu số là “không tin vào sự sống lại và sự sống đời sau”, như người Sađucêô.  
Lm. HK

Spiritual readings _ do not cry

“Do not cry”
We live in the world as if we were strangers or pilgrims, not citizens.  
Saint Robert Bellarmine

Sống đức tin _ suy nghĩ trước sự ra đi

Một chút suy nghĩ trước
SỰ RA ĐI CỦA HAI ĐỨC GIÁM MỤC
Tất cả sự dứt khoát của người theo Chúa là: Từ bỏ mọi sự, tin vào Chúa, và đi theo Chúa. Nhờ vậy, họ được đổi mới.
ĐGM. GB Bùi Tuần

Ơn thiên triệu _ ta biết thế gian rồi, vĩnh biệt

TA BIẾT THẾ GIAN RỒI, VĨNH BIỆT
Cuộc đời vẫn xoay chuyển, vần xoay… nhưng đời con người đâu có dừng tại chỗ, cái không ngờ luôn là cái ngờ… Giữa lúc đang sống trên tột đỉnh của vinh quang. Anphongsô đã cảm thấy thế nào là cuộc đời, thế nào là sự xấu hổ, thế nào là thất bại...
Lm Giuse Maria Nguyễn Hưng Lợi DCCT

Một chút suy tư _ tòa nhà 80 tầng


Câu chuyện về tòa nhà 80 tầng
Có hai anh em nhà nọ quyết định thuê một căn hộ ở tầng thứ 80 của tòa nhà. Vừa để cho thoáng mát vừa có thể ngắm nhìn được toàn bộ thành phố.
Rồi đến một ngày khi hai anh em đi làm về thì thang máy của tòa nhà bị hỏng. Suy nghĩ một lúc cả hai anh em quyết định đi bộ lên phòng của mình. Đi đến tầng thứ 20 thì cả hai anh em thấy mệt lử cả người nên quyết định bỏ ba lô và các vật dụng ở lại và đi tiếp lên phòng.

Suy tư mùa chay _ như một lời chia tay


Như Một Lời Chia Tay
Chết quá dễ mà sống thì quá khó, hôm qua gặp nhau đấy, ngày mai lại mất nhau. Sống thì có hẹn hò hôm nay hôm mai. Chết thì chẳng bao giờ có một cuộc hẹn hò nào trước.
Trịnh Công Sơn

5 phút cho Chúa _ mọi sự rồi sẽ qua đi

22/11/11 thứ ba tuần 34 tn
Th. Xêxilia, trinh nữ, tử đạo
Lc 21,5-11
mọi sự rồi sẽ qua đi
“Những gì anh em đang chiêm ngưỡng đó sẽ có ngày bị tàn phá hết, không còn tảng đá nào trên tảng đá nào.” (Lc 21,6)
Suy niệm: Sử gia Do Thái Giosêphô đã tỉ mỉ mô tả vẻ huy hoàng tráng lệ của đền thờ Giêrusalem, đặc biệt khi ánh mặt trời chiếu vào những gốc nho bằng vàng khối cao bằng người thật. Người Do Thái tự hào nói rằng: “Ai chưa nhìn thấy Giêrusalem trong vẻ tráng lệ của nó thì không bao giờ có được niềm vui.” Thế nhưng, Đền thờ hùng vĩ ấy sẽ bị binh lính Rôma đốt cháy bình địa năm 70. Giêrusalem và bao công trình kiến trúc vĩ đại khác -niềm tự hào của con người- rồi cũng bị tàn phá theo thời gian, nhắc cho ta nhớ đến sự mong manh của sự vật trong thế giới, cũng như sự mỏng dòn, vắn vỏi của chính cuộc sống con người. Điều nghịch lý là không phải những thứ tưởng vững chắc như đá, xi măng, sắt thép sẽ bền vững, trái lại chỉ có tấm lòng nhân ái của con người mới tồn tại mãi qua thời gian.
Mời Bạn: Thế giới này đang qua đi; bao con người đã qua đi; mọi sự ở đời rồi cũng sẽ qua đi. Mong rằng sự thật này sẽ nhắc nhở bạn về tính tạm bợ, phù hoa của trần thế, để biết đầu tư mọi năng lực cho những giá trị bền vững: tin tưởng nơi Thiên Chúa, gắn bó theo chân Đức Giêsu và yêu thương đồng loại.
Sống Lời Chúa: Tôi sẽ tập nhìn mọi sự dưới cái nhìn của Lời Chúa: coi của cải vật chất như phương tiện để chia sẻ, người khác như anh chị em, chức tước như cơ hội để phục vụ nhau...
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, Chúa dạy chúng con biết rằng công trình kiến trúc, danh vọng, chức quyền, lời khen, của cải, tất cả rồi sẽ qua đi. Điều quan trọng tồn tại mãi là tình yêu Chúa dành cho chúng con và tình mến chúng con đáp lại tình Chúa. Amen.

Một chút suy tư _ lời thầm

LỜI THẦM
1- Cái chết là một thất bại đối với những người đã chọn trần thế làm quê hương, nhưng là một chiến thắng đối với những người đã chọn quê trời làm quê hương.
2- Người ta sinh ra để chết ở đời này. Và chết ở đời này để sinh vào đời sau.

Một chút suy tư _ những phút cuối của Gadhafi

NHỮNG PHÚT CUỐI CỦA ÔNG GADDAFI
TTO - Những hình ảnh từ đoạn phim được quay bằng điện thoại di động, cho thấy một người đàn ông bị thương tích đầy mình có bề ngoài giống ông Gaddafi bị vây quanh bởi các binh lính đang nổi giận.
Đoạn phim cho thấy ông Gaddafi vẫn còn sống khi bị bắt - Ảnh: Reuters
Mặc dù chưa có nguồn tin độc lập xác nhận về cái chết của ông Gaddafi, nhưng nếu người trong video đúng là Gaddafi, một điều chắc chắn là ông vẫn còn sống khi bị bắt.
Trước khi trận quyết chiến của Hội đồng chuyển tiếp quốc gia (NTC) diễn ra, Gaddafi và những vệ sĩ cùng tướng trung thành quá cố Abu Bakr Younis Jabr đã lên xe chạy trốn khỏi Sirte. Lực lượng Pháp nói trực thăng của họ đã bắn vào xe của đoàn Gaddafi, nhưng không chắc là có thật sự đã giết ông hay không.
Còn Reuters cho biết khi quân lính đến gần, trông thấy đoàn xe đã bị thiệt hại nặng. Không có dấu hiệu của vụ nổ bom nên họ suy đoán đây là kết quả một cuộc không kích. Bên trong các chiếc xe, phe nổi dậy nói có khoảng 50 thi thể.
Cây súng nạm vàng của ông Gaddafi bị các binh sĩ nổi dậy tịch thu ở hiện trường - Ảnh: Reuters
Chui ống cống để chạy trốn
Trong đoạn phim, ông Gaddafi bị kéo lê ra khỏi chiếc xe mà ông đã chạy trốn và bị túm tóc kéo đi dưới đất. "Hãy bắt sống ông ta", nhiều người hét lớn, kèm theo nhiều tiếng súng vang theo hưởng ứng.
"Họ bắt sống được ông ta, và trong khi kéo lê ông ta, họ đã đánh đập và giết chết ông. Gaddafi có thể đã chống cự", một nguồn tin cao cấp từ Hội đồng Dân tộc Chuyển tiếp (NTC) nói với Reuters.
Trong những ngày tháng lẩn trốn, ông Gaddafi đã gọi lực lượng nổi dậy là "những con chuột", nhưng cuối cùng, chính ông mới là người bị bắt khi đang ngụy trang và trốn trong một đường ống thoát nước đã cạn đầy rác rưởi. Những binh sĩ dưới mặt đất cho biết Gaddafi và đoàn tùy tùng đã chạy trốn dưới một lùm cây, và chui vào hai đường cống cạn. Anh lính Ahmed Al Sahati (27 tuổi) chỉ cho Reuters xem đường ống cống bên dưới một đường cao tốc sáu làn ở gần thị trấn Sirte.
Dây cáp điện rơi chằng chịt che phủ một phần miệng cống và thi thể của ba vệ sỹ của Gadhafi. Ở đầu bên kia của cống lại là bốn thi thể khác, đều là người da đen.
"Chủ của tôi ở đây"
Đường ống cống thoát nước Gaddafi đã trốn trước khi bị bắt - Ảnh: Reuters
"Lúc đầu chúng tôi dùng súng bắn hạ máy bay để tấn công họ, nhưng không có tác dụng gì. Sau đó chúng tôi quyết định tiến đến gần", một chỉ huy tên Salem Bakeer nói với Reuters. "Sau đó, một người trong nhóm bảo vệ Gaddafi đi ra ngoài, vẫy súng trên không và hét to đầu hàng, nói với chúng tôi rằng "Chủ của tôi ở đây, ông ấy đang bị thương", Bakeer cho biết.
Đoàn lính tiến đến gần và mang Gaddafi ra ngoài, đẩy ông lên một chiếc xe. Ông ta liên tục kêu lên "Cái gì đang xảy ra vậy". Tại thời điểm bị bắt, Gaddafi đã bị thương ở hai chân và lưng. Một người lính khác tự xưng đã có mặt tại hiện trường khi đó xác nhận mọi chi tiết của Bakeer kể, ngoại trừ chi tiết rằng "Chính một trong những vệ sĩ của ông Gaddafi đã bắn ngay ngực ông", người lính Omran Jouma Shawan nói với Reuters.
Tuy nhiên, thủ tướng lâm thời Mahmoud Jibril của Libya tuyên bố mâu thuẫn với những gì mà đoạn video thể hiện. NTC không ra chỉ thị giết Gaddafi. Dẫn báo cáo khám nghiệm tử thi, ông Jibril cho biết: "Gaddafi bị lôi ra khỏi một ống nước. Khi ấy ông không chống cự. Lúc chúng tôi bắt đầu di chuyển ông thì Gaddafi đã bị thương ở vai phải. Khi được đặt vào xe thì ông không bị thương gì".
Trên đường đi, xe đi ngang cuộc giao đấu giữa quân lính hai bên. Gaddafi lúc này bị thương ở đầu. Khi bị đem ra khỏi Sirte thì ông vẫn còn sống, nhưng chết trước khi đến kịp bệnh viện.
Người dân ở thủ đô Tripoli ăn mừng sau khi hay tin Gaddafi đã chết - Ảnh: Reuters
Con trai Gaddafi bị bắn chết 
Hãng tin AFP ngày 20-10 đã đưa ra hình ảnh con trai Mutassim bị bắn chết, trong khi một đoạn video nghiệp dư cho thấy những giây phút Mutassim còn sống khi bị lực lượng Hội đồng chuyển tiếp dân tộc (NTC) bắt giữ.
Mutassim - con trai của Gaddafi - bị bắn chết sau khi bị bắt sống - Ảnh: AFP
Mutassim là người con trai đã cùng Gaddafi lãnh đạo những người trung thành ở thành phố Sirte. Anh ta chịu chung số phận với cha mình: bị bắt sống và sau đó bị bắn chết.
Bức ảnh của AFP cho thấy Mutassim bị một vết đạn ở cổ, xung quanh là những binh lính vui sướng hò reo và mang điện thoại di động ra ghi lại cảnh ngày tàn của chế độ Gaddafi. Lúc 18g ngày 20-10 theo giờ địa phương, một quan chức NTC xác nhận Mutassim đã chết.
Trong khi đó, Telegraph cho biết có một đoạn video quay bằng điện thoại di động cho thấy Mutassim còn sống khi bị lực lượng NTC bắt giữ.
Mutassim bị NTC bắt giữ hôm 12-10 - Ảnh chụp từ video

Daily Mail cho hay con trai cả của ông Gaddafi là Saif bị bắn vào chân hôm trước và bị bắt. Có báo cho hay anh ta đã chết. Gaddafi và Saif từng bị truy nã quốc tế như những tội phạm chiến tranh. Cả Saif và Mutassim đều được coi là người kế nghiệp Gaddafi.

TẤN KHOA - PHAN AN

Dân chúng reo mừng trước cái chết của Gadhafi, nhưng đâu là thái độ phải có của chúng ta, các môn đệ của Chúa Giêsu? Hãy xem thái độ của Chúa chúng ta
“Khi điệu Đức Giêsu đi, họ bắt một người từ miền quê lên, tên là Simôn, gốc Kyrênê, đặt thập giá lên vai cho ông vác theo sau Đức Giêsu. Dân chúng đi theo Người đông lắm, trong số đó có nhiều phụ nữ vừa đấm ngực vừa than khóc Người. Đức Giê-su quay lại phía các bà mà nói: "Hỡi chị em thành Giêrusalem, đừng khóc thương tôi làm gì. Có khóc thì khóc cho phận mình và cho con cháu. Vì này đây sẽ tới những ngày người ta phải nói: "Phúc thay đàn bà hiếm hoi, người không sinh không đẻ, kẻ không cho bú mớm! "Bấy giờ người ta sẽ bắt đầu nói với núi non: Đổ xuống chúng tôi đi!, và với gò nổng: Phủ lấp chúng tôi đi! Vì cây xanh tươi mà người ta còn đối xử như thế, thì cây khô héo sẽ ra sao?"...

“Khi đến nơi gọi là "Đồi Sọ", họ đóng đinh Người vào thập giá, cùng lúc với hai tên gian phi, một tên bên phải, một tên bên trái. Bấy giờ Đức Giê-su cầu nguyện rằng: "Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm.” (Lc 23,26-34).

Tại sao một tội phạm tử hình lại được tôn thờ, lại có sức thu hút mọi người đến với Ngài? Hỏi cũng là trả lời, vì ai cũng thấy được vẻ đẹp và sức mạnh của tình yêu nơi Ngài. Đó chính là sự sống thần linh còn thiếu trong tâm hồn mỗi người. Đó là điều mà ai cũng có thể thấy mình được no thỏa nơi Đức Kitô. Khi làm việc truyền giáo, đừng nghĩ đến một điều gì khác ngoài việc cung cấp cho mọi người điều họ thực lòng khao khát, điều duy nhất làm họ được no thỏa mà có khi chẳng biết, là Tình Yêu, là Thiên Chúa.

Lm. HK

5 phút cho Chúa _ hãy cho họ ăn đi


06/01/09       THỨ BA SAU LỄ HIỂN LINH
Mc 6,34-44
HÃY CHO HỌ ĂN ĐI
Người đáp: “Thì chính anh em hãy cho họ ăn đi.” (Mc 6,37)
Suy niệm: Đầu tháng 12 vừa qua, em Trần Thị Hoa, 15 tuổi, học sinh lớp 10 ở Nam Quảng Trạch (Quảng Bình) tự treo cổ, kết liễu cuộc đời. Nguyên nhân do nhà nghèo, không đủ đóng tiền học phí (3 triệu mỗi năm), em chọn cái chết dù biết rằng “chết là ô nhục lắm, nhưng đó là biện pháp tốt nhất.” Quanh ta vẫn có những cái chết oan uổng như vậy, và còn bao người anh em chị em khác đang sống trong những hoàn cảnh thiếu các điều kiện cơ bản nhất của một con người. Tựa như các tông đồ ngày xưa, người môn đệ Đức Kitô ngày hôm nay cũng muốn phủi tay trước nhu cầu của người lân cận, cảm thấy vô can hoặc bất lực trước cái “đói” của khối người nghèo chung quanh. Thế nhưng, cũng như ngày xưa, Đức Giêsu sẽ truyền lệnh: Anh em hãy cho họ ăn đi, hãy giúp họ học đi, hãy nâng đỡ họ cách cụ thể đi!

Học làm người _ để của lại cho con cháu


ĐỂ CỦA LẠI CHO CON CHÁU
Sử ký Mạnh Thường Quân có chép:
Mạnh Thường Quân chính tên là Điền Văn, con Điền Anh. Tuy ít tuổi mà Điền Văn rất khôn ngoan. Thấy cha làm quan hay vụ lợi, tích trữ của cải mà không chịu làm phúc, hôm Điền Văn hỏi cha rằng: "Con của đứa con gọi là gì. Người cha nói: "Gọi là cháu. Điền Văn lại hỏi: "Con đứa cháu gọi là gì?” Người cha đáp: "Cọi là chắt". Điền Văn hỏi . "Con của đứa chắt gọi là gì?” Người cha đáp: "Gọi là chút ". Điền Văn lại hỏi: "Con và cháu của đứa chút gọi là gì?”
Người cha đáp: “Ai biết gọi là gì nữa”.
Lúc đó Điền Văn nói: "Cha làm tướng của nước Tề, nay đã ba đời vua, giàu có hằng ức vạn, mà thiên hạ không thấy có một người nào là hiền tài cả. Cha quên hết cả việc công ích của dân, của nước. Cha quên tất cả các việc phúc đức, chí chăm chăm gom góp của cải, nhằm để lại cho những người sau này không biết gọi nó là gì! Con trộm nghĩ như thế, thật là quái lạ lắm.
Hán thư Sơ Quảng truyện có viết: Sơ Quảng đời nhà Hán, làm quan, chí sĩ về, được vua ban cho nhiều vàng, lụa.
Con cháu cụ thất thế, bèn cậy những người già cả trong họ đến nói với cụ lập nhiều cơ nghiệp, mua ruộng đất. Một hôm, nhân lúc thư nhàn, những người già cả, đem câu chuyện làm giàu cho con cháu thưa lại đế cụ nghe. Cụ nói rằng: "Ta tuy già lão, há lại không nghĩ tới con cháu hay sao? Hiện ta cũng đã có ít ruộng nương, cửa nhà, của tiền nhân đế lại. Con cháu ta mà chăm chỉ vào đấy, thì cũng đủ ăn, đủ mặc bằng người được rồi. Nếu bây giờ ta lại làm giàu thêm cho chúng, đế chúng thừa thãi, thì là ta chỉ làm cho chúng lười biếng thôi. Người giỏi mà sẵn có nhiều của cải, thì kém mất chí hay. Người ngu mà sẵn có nhiều của cải, thì càng thêm tột lỗi, vả chăng của cái mà chứa nhiều thì chỉ làm tổ cho người ta oán. Ta đã không có gì giáo hoá được con cháu ta, thì thôi, ta cũng không nên làm cho chúng có nhiều tội lỗi, đế thiên hạ oán chúng cho thêm phiền".
Hậu Hán thư có chép: Bàn Công tính điềm đạm không mấy khi bước chân tới chốn tỉnh thành. Hai vợ chồng ở nhà chăm chỉ làm ăn  và thường kính nhau như khách vậy.
Một hôm, Lưu Biếu tìm tới chơi, Bàn Công đang cày dưới ruộng, bỏ cày lên bờ nói chuyện, còn vợ con vẫn cứ ở dưới đồng. Lưu Biểu thấy thế hỏi rằng: “Sao tiên sinh khổ công cày cuốc, chẳng chịu ra kiếm chút quan lộc, sau này lấy gì để lại cho con cháu?”
Bàn Công nói: "Chức quyền thường đưa tới nguy hại, còn lao động thường đưa tới an vui: Người đời ai cũng lấy "nguy” để cho con cháu, duy chỉ tôi đây là lấy "an" để cho con cháu mà thôi. Cách để lại cho con cháu tuy khác nhau nhưng thực tế thì đàng nào cũng gọi là "để" cả.
Lưu Biểu nghe nói, thở dài, rồi từ giã ra đi.
Lm. Đỗ Đình Tiệm & Lm. Phạm Minh Công 

SỐNG ĐẠO - NIỀM TIN

ĐỨC TIN – MỘT GIA TÀI VÔ GIÁ
Con là một tân tòng nhỏ bé, yếu đuối. Quan trọng nhất là con còn rất non trẻ trong việc sống đạo và phương pháp giữ đạo. Con xin tự giới thiệu về mình như thế, để quý vị có cách nhìn rộng lượng hơn dành cho con, khi cho con được chia sẻ về đức tin còn mong manh của mình.
Có rất nhiều người nói với con rằng: Đức tin là một cái ơn, không phải ai cũng được, không phải ai cũng nhận ra.
Theo con thì đức tin được con xem như là một “gia tài”. Mà “gia tài” này không bắt buộc phải có một di chúc mình mới được thừa hưởng.
Gia tài theo thói thường khi muốn hưởng thì phải có di chúc, hoặc muốn có được nó thì ít nhất phải có công tạo dựng, hay có công trạng gì đó. Mà có người chỉ vì một gia tài nhỏ bé đã đánh mất bản chất và mạng sống của mình. Ngày trước con có dịp chứng kiến những nghịch cảnh chỉ vì một gia tài, mà cha mẹ, vợ chồng, con cái chống lại nhau. Con đã được nghe những lời rất đau lòng từ người mẹ, người cha than thở rằng. Không ngờ có ngày chính những đứa con thân yêu của mình, vì chút tài sản do mình tạo ra mà con cái kiện ngược lại cha mẹ hòng tranh giành chút tài sản. Những tình cảm anh chị em thân nghĩa ngày nào, chỉ vì một căn nhà mà ngoảnh mặt không nhìn nhau và lôi nhau ra tòa để xỉ vả nhau. Bằng mọi cách họ tìm thật nhiều chứng cứ để tranh lợi về phần mình. Con tin rằng khi quý vị chứng kiến những tình cảnh trái ngang đó, quý vị sẽ chán ngán cho cái tình đời.
Con đã từng chứng kiến nhiều người đã sở hữu được những gia tài là tiền của, nhà đất. Chỉ sau một thời gian thì gần như họ khổ sở vì nó. Người thì lo lắng tìm cách gìn giữ, nhất quyết không chia sẻ cho người khác khi cần thiết, người thì tìm mọi cách để kiếm thêm. Nói chung là gần như ít có người nào cảm thấy an toàn khi sở hữu trong tay một gia tài. Gia tài nhiều thì lo nhiều, gia tài ít thì lo ít. Họ được nó nhưng họ lại không có được cái bình an thật sự.
Nói tóm lại, để hưởng một gia tài không phải là một vấn đề đơn giản. Mà cái gia tài này, lại không được vững bền. Ở bên nó, con người ta không bao giờ nhìn thấy được cái gia tài trên cả tuyệt vời là “Đức tin”. Vì người ta rất thích bám chặt vào những giá trị vật chất hiện tại.
Sở dĩ con phân tích về gia tài một cách cụ thể như thế để chứng minh cho quý vị hiểu vì sao con ví Đức tin là một gia tài vô giá.
Khi con sở hữu được Đức tin, con cảm thấy rằng con đang được thừa hưởng một gia tài vô cùng to lớn. Mà gia tài này nếu mình thật tâm xin thì Người Chủ, Người Cha, Một Người có đầy đủ quyền thế trao ban bất cứ lúc nào cho mình, mà không cần phải có bất cứ một loại giấy xác nhận nào và thời hạn.
Khi con nhận ra con có Chúa, thì điều đầu tiên con xin Chúa cho con biết tin vào Chúa. Để được Chúa trao tặng ơn này thì con không quên nhờ Đức Mẹ đã cầu giúp cho con. Và con đã được.
Giờ đây, khi chính con được Chúa trao tặng Đức tin. Và những người bạn của con (tất cả họ đều chưa là người Công Giáo), nhưng đều có được “đức tin” nơi Chúa thì chúng con cảm thấy mình rất giàu có. Giàu có ân sủng, giàu có bình an, giàu có tình yêu…
Khi con xin con rất ao ước được rước Chúa vào lòng, thì bây giờ con đã được. Khi con xin con được nhiều dịp để gần gũi với Chúa thì con lại được một chị cho con tham gia vào một hội trong giáo xứ. Hội này lại được cầu nguyện cùng với các linh mục, và được Chầu Thánh Tâm Chúa hàng tuần. Con gần như rất vui và bình an.
Khi chúng con có được “gia tài” này thì chúng con rất an vui, trái với những người được thừa hưởng của cải vật chất thế gian, luôn sợ phải bị mất, tìm cách cất giấu... Gia tài của chúng con không những đem lại hạnh phúc bền vững, mà còn cứu giúp chúng con thoát những lần nguy hiểm trong đời sống. Gia tài chúng con còn cứu giúp chúng con thoát khỏi những cơn bệnh hiểm nghèo, mà cho dù có bỏ ra bao nhiêu tài sản cũng không được chữa lành. Và đặc biệt là chúng con luôn muốn chia sẻ gia tài này, với tất cả những ai chúng con quen biết.
Chúa bảo là chính đức tin của con đã cứu con, chúng con đã tin và chúng con, đứa thì được chữa lành ung thư, người thì được chữa lành bệnh hư thận... Đức tin không những chữa lành bệnh tật thể xác mà còn cho cả tâm hồn nữa. Khi chúng con được gia tài này thì trong lòng chúng con luôn thấy bình an, vui tươi và nhẹ nhàng.
Con rất chân thành cám ơn quý vị đã đọc tâm tình chia sẻ của con. Mục đích của con là chỉ mong mọi người đều có một gia tài thật trù phú cho riêng mình để được an vui hơn. Và nhân đây con cũng xin quý vị cho con một lời cầu nguyện để con biết cách gìn giữ và làm gia tài đức tin của con được vững chắc và phong phú hơn.
Saigon, ngày 25 tháng 7 năm 2011
Con,
Túc Lynh