(1613 - 1670)
"Qua
lời nói và hành động, thầy nhắc nhở cho chúng ta biết tất cả những gì chúng ta
cần theo đuổi là sự vĩnh cửu" (lm. Severino Gori)
Thánh
Charles nghĩ rằng Thiên Chúa gọi ngài đi truyền giáo ở Ấn Ðộ, nhưng ngài chưa
bao giờ được đặt chân đến đó. Thiên Chúa đã có những hoạch định khác tốt đẹp
hơn cho ngài.
John
Charles Marchioni sinh ở làng Sezze, phía đông nam của Rôma trong một gia đình
nghèo nàn. Khi niên thiếu, ngài đi chăn cừu và ao ước trở nên một linh mục.
Nhưng ước mơ đó không thành tựu vì hoàn cảnh nghèo nàn nên thiếu học thức (ngài
chỉ biết đọc và biết viết căn bản), do đó ngài trở nên một thầy dòng Phanxicô
năm 1635. Trong cuốn nhật ký, Thầy Charles cho chúng ta biết, "Thiên Chúa đã gieo vào tâm hồn tôi ao
ước muốn trở nên một thầy dòng, với khao khát sống nghèo hèn và đi xin ăn vì
tình yêu Thiên Chúa."
Thầy
Charles đã làm các công việc như nấu ăn, giữ cửa, dọn lễ, làm vườn và đi xin ăn
cho nhiều tu viện ở nước Ý. Câu chuyện sau cho thấy tinh thần Phúc Âm của thầy.
Khi là người giữ cửa, cha bề trên ra lệnh cho thầy chỉ được phân phát thực phẩm
cho các tu sĩ di chuyển ngang qua vùng mà thôi. Thầy vâng lời theo cách đó, và
đồng thời của bố thí cũng vơi dần. Thầy cố thuyết phục cha bề trên về sự liên hệ
giữa hai yếu tố này. Khi nhà dòng trở lại truyền thống phân phát thực phẩm cho
bất cứ ai đến với họ thì của bố thí lại gia tăng.
Theo chỉ
thị của cha giải tội, Thầy Charles viết cuốn nhật ký, Sự Vĩ Ðại của Lòng Thương
Xót Chúa. Ngài còn viết một vài cuốn sách khác về tâm linh. Trong nhiều năm trời,
ngài biết tận dụng sự hướng dẫn tinh thần của các cha linh hướng khi họ giúp
ngài phân biệt đâu là tư tưởng của thầy và đâu là tư tưởng của Thiên Chúa. Và
chính thầy cũng được người ta tìm đến để xin hướng dẫn tinh thần. Khi Ðức Giáo
Hoàng Clement IX hấp hối, ngài đã cho mời Thầy Charles đến để cầu nguyện và
chúc lành cho đức giáo hoàng.
Thầy là
người tin tưởng vững vàng vào sự quan phòng của Thiên Chúa. Cha Severino Gori
đã nói, "Qua lời nói và hành động, thầy nhắc nhở cho chúng ta biết tất cả
những gì chúng ta cần theo đuổi là sự vĩnh cửu" (Leonard Perotti, St.
Charles of Sezze: An Autobiography, trang 215).
Ngài từ
trần ở San Francesco a Ripa ở Rôma và được chôn cất ở đây. Ðức Giáo Hoàng Gioan
XXIII đã phong thánh cho ngài vào năm 1959.
Lời Bàn
Ðời sống
các thánh thì đầy những cuộc chiến nội tâm. Ðời sống Thánh Charles chỉ kỳ diệu
khi ngài cộng tác với ơn sủng của Thiên Chúa. Ngài bị quyến rũ bởi vẻ huy hoàng
của Thiên Chúa và lòng thương xót tất cả chúng ta.
Lời Trích
Cha
Gori cho biết tự truyện của Thánh Charles "là một sự bác bẻ mạnh mẽ những
ai cho rằng các thánh sinh ra đã là thánh, các ngài được những ưu tiên ngay khi
xuất hiện trên mặt đất. Ðiều này không đúng như vậy. Các ngài trở nên thánh
trong phương cách bình thường, nhờ bởi sự trung tín lớn lao khi đáp ứng với ơn
sủng của Thiên Chúa. Các ngài cũng phải chiến đấu như chúng ta, và hơn thế nữa,
chống với những đam mê, thế gian và ma quy#" (St. Charles of Sezze: An
Autobiography, trang viii).