THỨ 4 – TUẦN 3 MC
Bài đọc 1
[Dân
Israel sắp vào đất Thiên Chúa hứa ban cho họ. Môsê nhắc nhớ họ về đặc
ân Thiên Chúa:] “Hãy giữ mình kẻo lãng quên những điều chính mắt ngươi
đã thấy, mọi ngày đời ngươi”. (Đnl 4,9)
Tập truyện vui của Lewis Carroll “ Cuộc phiêu lưu của Alice đến sứ sở thần tiên”
có rất nhiều yếu tố hài hước. Chẳng hạn, vị vua nói với nữ hoàng: “Ta
sẽ không bao giờ quên được giây phút đáng sợ đó”. “Không bao giờ!”. Nữ
hoàng đáp: “Bệ hạ sẽ quên thôi, nếu Ngài không muốn nhớ nó”.
Môsê cũng đưa ra một ý tưởng tương tự đối với dân Israel trong bài đọc hôm nay.
Lời
Môsê nói với dân Israel và lời Nữ hoàng nói với nhà vua mời gọi tôi tự
hỏi: Điều gì Thiên Chúa đã làm cho tôi mà hầu như tôi đã quên ?
Người ta thường muốn được nhắc nhở hơn là được thông báo. (Samuel Johnson)
Phúc Âm _ suy niệm
[Chúa
Giêsu nói trong bài giảng trên núi:] “Anh em đừng tưởng Thày đến để bãi
bỏ luật hoặc lời các ngôn sứ. Thày đến không phải để bãi bỏ, nhưng để
kiện toàn”. (Mt 5,17)
Buổi
tụ họp tại hội đường bắt đầu bằng việc rước sách luật xung quanh cộng
đoàn. Đây là một thí dụ nhỏ về sự kính trọng của người Do thái đối với
Luật Môsê. Chúa Giêsu đến để kiện toàn lề luật. Trong tân ước, từ Hy Lạp
“exousia” được dịch là uy lực, nghĩa là sức mạnh thêm hay bớt một điều
gì đó. Đó chính là sức mạnh Chúa Giêsu đòi hỏi và thể hiện trong bài
giảng trên núi. Chúa Giêsu hoặc là một người điên hoặc là Con Thiên Chúa
để làm điều Ngài đã làm. Ngài đã luôn mâu thuẫn với các nhà lãnh đạo
tôn giáo, và Ngài phải rất can đảm để thi hành sứ mệnh Chúa Cha trao
phó.
Tôi cần can đảm thế nào để thi hành sứ mệnh người kitô hữu của tôi?
Nhờ ơn Chúa trong tôi và sức mạnh của Ngài sau tôi, tôi có thể vượt qua bất cứ chướng ngại nào trước mắt.
Phúc Âm _ suy niệm
[Chúa
Giêsu nói:] “Ai bãi bỏ dù chỉ là một điều nhỏ nhất trong các điều răn
và dạy người ta làm như vậy, sẽ bị coi là kẻ nhỏ nhất trong Nước Trời.
Còn ai tuân hành và dạy làm như thế, sẽ được gọi là lớn trong Nước
Trời”. (Mt 5,19)
Clara
Feldman sống sót sau cuộc sát tế của Đức Quốc Xã trong thế chiến thứ
hai. Hiện nay bà đi đến các trường học để dạy trực tiếp cho các học sinh
về điều đó. Bà nỗ lực áp dụng bài học của nó vào thế giới hiện đại. Bà
khuyên các học sinh: “Chúng ta không thể thờ ơ trước sự ác. Chúng ta
không thể nhắm mắt làm ngơ như thể không thấy gì cả”.
Lời
của Chúa Giêsu và ví dụ của Clara mời gọi tôi tự hỏi: có điều xấu xa
nào tôi nên nỗ lực để chống lại ngay không? Tôi có thể làm gì?
Ai chấp nhận điều xấu mà không chống lại, thì đã thực sự cộng tác với nó. (Martin Luther King)