GLCG - 10 điều răn

Bài 21. CHỚ LÀM SỰ DÂM DỤC
(ĐIỀU RĂN THỨ VI)
163.          Các tội xúc phạm đến đức khiết tịnh là gì?
Đó là những tội: mê dâm dục, thủ dâm, gian dâm, khiêu dâm, mại dâm và thú dâm.
          1. Mê dâm dụcham muốn sai trái hay hưởng thụ vô độ khoái lạc tình dục. Khoái lạc tình dục trở thành sai trái khi con người chỉ tìm hưởng thụ để thoả mãn chính mình, chứ không nhằm mục đích truyền sinh và kết hợp trong tình yêu”. [1] 
          2. Thủ dâm “cố tình kích thích cơ quan sinh dục nhằm gây khoái lạc tình dục. Dựa theo truyền thống ngàn đời và bất biến, huấn quyền cũng như cảm thức luân lý của các tín hữu không ngần ngại khẳng định rằng, thủ dâm tự bản chất là một hành động sai trái nghiêm trọng, vì tự ý sử dụng khả năng tình dục ngoài quan hệ vợ chồng bình thường, dù với động lực nào đi nữa, cũng là sai mục đích”.
          Thế nhưng, “để phán đoán đúng đắn về trách nhiệm luân lý của đương sự, cũng như đưa ra một đường hướng mục vụ, chúng ta cần lưu ý đến tình trạng thiếu trưởng thành tình cảm, áp lực của các thói quen, tâm trạng lo âu cũng như những yếu tố khác về tâm lý xã hội. Các nhân tố này có thể làm trách nhiệm luân lý của đương sự được giảm khinh ngay cả đến mức tối thiểu”. [2] 
3. Tà dâmquan hệ xác thịt ngoài hôn nhân giữa một người nam và một ngnữ. Đây là lỗi nặng, xúc phạm đến nhân phẩm và phái tính con người, vốn qui về lợi ích của đôi vợ chồng, cũng như sinh sản và giáo dục con cái. Ngoài ra, tà dâm còn là một gương xấu nghiêm trọng khi làm băng hoại giới trẻ”. [3]
4. Khiêu dâm“cố ý phơi bày những hành vi tình dục thầm kín thực sự hay mô phỏng ấn phẩm khiêu dâm, xúc phạm đến đức khiết tịnh vì làm biến chất hành vi ân ái là việc trao ban thầm kín của vợ chồng với nhau; chúng làm tổn thương nặng nề phẩm giá của những người dự phần (diễn viên, kẻ kinh doanh, khán giả), vì người này trở thành đối tượng cho một thú vui thô lỗ và là nguồn lợi bất chính cho người kia”. [4]
Phổ biến văn hoá dâm ô là tội của người nói, hát, kể, viết những lời hay những chuyện khiêu dâm; người vẽ tranh ảnh, đóng phim tuồng dâm ô, người buôn bán, cho thuê băng nhạc, băng đĩa video “đen”, chiếu phim sex...
Tội này có thể trở nên nặng hơn tùy theo tính chất khiêu dâm của nội dung; số người  xem, nghe; và khả năng phạm tội của người xem và nghe: Một câu chuyện được kể ra sẽ nặng tội hơn nếu dùng những lời khêu gợi hơn, hoặc kể cho một số đông hơn, hoặc kể cho một đứa trẻ ngây thơ hơn...
Phổ biến văn hoá dâm ô là tội rất nặng vì tác hại vô cùng lớn lao của nó. Không thể chấp nhận được những lời bào chữa như: “Chỉ cho vui thôi mà” vì lòng có đầy thì lưỡi mới nói ra, hoặc phân bua: “Mấy chuyện này thì có đáng gì”, vì không ai có thể chặn lại tác hại của một câu chuyện tục tĩu đã kể, của một phim “đen” đã chiếu, để khỏi làm nhơ uế bao tâm hồn, nhất là những trẻ thơ yếu đuối.
5. Mại dâm“xúc phạm đến phẩm giá của người bán dâm vì họ biến thành trò vui xác thịt cho người mua dâm. Kẻ mua dâm phạm tội nặng nơi bản thân: họ vi phạm đức khiết tịnh đã cam kết khi lãnh nhận bí tích Thánh Tẩy, và làm ô uế thân xác là đền thờ Chúa Thánh Thần. Mại dâm là một đại hoạ cho xã hội, thường là phụ nữ hành nghề, nhưng cũng có đàn ông, trẻ em cũng như thiếu niên (trong hai trường hợp cuối, tội thêm nặng vì gây gương mù, gương xấu). Mại dâm bao giờ cũng là tội nặng; nhưng trách nhiệm của kẻ mại dâm có thể giảm khinh vì túng bấn, bị hăm doạ hay áp lực xã hội”. [5] 
6. Hiếp dâm “là dùng bạo lực bắt kẻ khác quan hệ nhục dục với mình. Đây là tội phạm đến đức công bằng và bác ái. Hiếp dâm xúc phạm nặng nề đến quyền được tôn trọng, quyền tự do và toàn vẹn thể lý cũng như tinh thần của nạn nhân, gây thương tổn nghiêm trọng có thể kéo dài cả cuộc đời của nạn nhân. Hiếp dâm tự nó là một hành vi xấu xa, tội này lại càng nặng nề hơn nữa khi cha mẹ hay người giáo dục lạm dụng thân xác các em được uỷ thác cho họ”. [6]
          7. Thú dâm: là phạm tội với thú vật. Đây là một tội rất nặng nề, vì là một hành vi thác loạn đến nỗi đánh mất cả phẩm giá của con người. Đây là tội tà dâm nặng hơn cả, luật Cựu Ước dạy phải giết chết kẻ đó:”Người nào để cho thú vật đồng sàng, tất phải chết, và các ngươi sẽ giết chết con vật ấy” (Lv 20,15).