GLCG - 10 Điều Răn _ câu 165

Bài 21. CHỚ LÀM SỰ DÂM DỤC
(ĐIỀU RĂN THỨ VI)
165.           Các tội xúc phạm đến phẩm giá hôn nhân là gì?
          Tội phạm đến phẩm giá hôn nhân là: ngoại tình, ly dị, đa thê, loạn luân, tự do kết hôn, và đồng tính luyến ái.
          1. Ngoại tình “thất tín của vợ chồng. Khi hai người nam nữ có quan hệ tính dục với nhau, dù là nhất thời mà trong đó có ít nhất một người đã kết hôn thì cả hai phạm tội ngoại tình. Đức Kitô lên án tội này ngay cả khi chỉ là một ước muốn (x. Mt 5,27-28). Điều răn thứ sáu và Tân Ước tuyệt đối cấm tội ngoại tình”. [1]
          2. Ly dị “là một xúc phạm nghiêm trọng đối với luật tự nhiên. Ly dị cố ý phá vỡ khế ước đã được đôi phối ngẫu tự do ưng thuận, để sống với nhau cho đến chết”. [2]
          Ly dị là một tội nặng vì nó xúc phạm đến tính chất cũng như mục đích đã được chính Thiên Chúa đặt ra tự ban đầu cho giao ước hôn nhân. Chúa Giêsu xác lập lại một cách rõ ràng và mạnh mẽ: “Ai rẫy vợ mình và cưới người khác là phạm tội ngoại tình, và ai cưới người vợ bị chồng rẫy cũng phạm tội ngoại tình” (Lc 16,18).
          Giáo luật khoản 1141 cũng xác định: “Một cuộc hôn nhân thành nhận và hoàn hợp không thể được tháo gỡ do bất cứ quyền bính nhân loại nào, trừ lý do tử vong”.
          Tuy nhiên “nếu một trong hai vợ chồng là nạn nhân vô tội của phán quyết ly dị do toà án dân sự, người này không vi phạm luật luân lý”. [3]
* Trong những hoàn cảnh đặc biệt, khi “việc ly hôn về phần đời là phương cách duy nhất còn lại để bảo đảm một số quyền lợi chính đáng, chăm sóc con cái hoặc bảo vệ gia sản, thì có thể tạm chấp nhận mà không lỗi về luân lý”.  [4]
          3. Đa thê là việc một người đàn ông kết hôn với hơn một người vợ. Có nơi đa thê là một phong tục trong xã hội. “Tuy vậy, đa thê không phù hợp với luật luân lý, tuyệt đối nghịch lại với sự hiệp thông giữa vợ chồng: trực tiếp chối bỏ kế hoạch của Thiên Chúa đã được mạc khải cho ta từ buổi đầu, nghịch với phẩm giá bình đẳng của người nữ và người nam, cả hai hiến thân cho nhau trong một tình yêu trọn vẹn, duy nhất và độc hữu”. [5] Xã hội hiện đại không chấp nhận hôn nhân đa phu và đa thê, phù hợp với giáo lý của Giáo hội.
          4. Loạn luân là có “quan hệ tính dục giữa những người họ hàng cùng huyết tộc hoặc họ hàng gần, ở một bậc cấm kết hôn với nhau”. [6]
           - Họ ruột (kể cả con nuôi): Cấm kết hôn giữa hai người có họ theo hàng dọc (trực hệ) ở mọi đời, và theo hàng ngang (bàng hệ) đến hết cấp thứ bốn.
           - Họ kết bạn: Cấm kết hôn giữa hai người có họ kết bạn theo hàng dọc với nhau ở mọi đời: Không được kết hôn với cha chồng hay con rể, hoặc kết hôn với mẹ vợ hay con dâu.
           “Loạn luân phá vỡ những tương quan gia đình và cho thấy một sự thoái hoá trở về thú tính”. [7] Đó là tội nặng vì xúc phạm nghiêm trọng đến đức hiếu đễ và đến những mối quan hệ trong gia đình.
           Ngoài ra, những cuộc kết hôn loạn luân cũng là lý do của nhiều bệnh tật nghiêm trọng nơi con cái.
           “Có thể gọi là loạn luân, các lạm dụng tính dục do những người trưởng thành đối với trẻ con hoặc thiếu niên đã được uỷ thác cho họ. Người phạm tội này phải chịu trách nhiệm gấp đôi: một mặt vì gây gương xấu xâm phạm đến sự toàn vẹn thể lý và luân lý của các người trẻ, và để lại hậu quả tai hại suốt đời, mặt khác vì họ lỗi trách nhiệm giáo dục của mình”. [8]
          5. Tự do sống chung là khi “một người nam và một người nữ sống như là vợ chồng nhưng không chịu tiến hành hôn nhân chính thức theo luật”. [9]
          Sống chung kiểu này luôn là tội nặng vì nó phá hủy lòng chung thủy là tính chất nền tảng của hôn nhân. Họ sống chung với nhau như vợ chồng nhưng không ràng buộc phải chung thủy với nhau. Chính quan niệm về một tình yêu thiếu tinh thần trách nhiệm và sự tin tưởng lẫn nhau này là nguyên cớ cho những tội khác, như vợ lớn vợ bé, sự đòi hỏi quyền thử nghiệm khi có ý định kết hôn …
          6. Đồng tính luyến ái “là những liên hệ giữa những người nam hay nữ cảm thấy bị lôi cuốn tính dục với người đồng phái nhiều hơn với người khác phái”. [10]
          Truyền thống Giáo Hội luôn coi hành vi đồng tính luyến ái là thác loạn từ bản chất. Chúng nghịch lại với mục đích của hôn nhân là bổ khuyết lẫn nhau và ban tặng sự sống.
          Tuy vậy, “đừng quên một số người đã có khuynh hướng đồng tính luyến ái thâm căn… Chúng ta phải đón nhận họ với lòng tôn trọng, thông cảm, và tế nhị, tránh đối xử bất công”. [11]