LỜI CHÚA TUẦN 30 THƯỜNG NIÊN
Ở đó, có một phụ nữ bị quỷ ám làm cho
tàn tật đã mười tám năm. Lưng bà còng hẳn xuống và bà không thể nào đứng thẳng
lên được. Trông thấy bà, Đức Giê-su gọi lại và bảo: “Này bà, bà đã được giải
thoát khỏi tật nguyền.” (Lc 13,11-12)
“Thế ngày sa-bát, ai trong các ngươi lại không cởi
dây, dắt bò lừa rời máng cỏ đi uống nước? Còn bà này là con cháu ông Áp-ra-ham,
bị Xa-tan trói buộc đã 18 năm nay, thì chẳng lẽ không được cởi xiềng xích trong
ngay sa-bát sao?” (Lc 13,15-16)
Suy niệm: Là sinh vật cao quý nhất trong muôn loài Chúa dựng nên, con người được ban tặng một phẩm giá cao cả, không thụ tạo nào có được. Phẩm giá ấy không suy giảm, triệt tiêu do bệnh tật hay nghèo đói. Cũng vậy, phẩm giá của người đàn bà trong bài Tin Mừng không bị suy giảm do bệnh còng lưng. Trái lại, phẩm giá ấy càng được nâng cao vì bà là con cháu của Ábraham, nghĩa là người con của lời hứa cứu độ. Nếu nhìn nhận phẩm giá của bà như thế, chắc ông trưởng hội đường đã không tức tối vì phép lạ Chúa Giêsu làm. Ông biết con bò, con lừa còn được cho uống nước ngày Sabát, lẽ nào người tàn tật đã mười tám năm lại không đáng được thương xót?