THỨ HAI – TUẦN 29
Bài đọc 1 Năm lẻ
Abraham đã chẳng mất
niềm tin, chẳng chút nghi ngờ lời Thiên Chúa hứa. Trái lại, nhờ niềm tin, ông
đã nên vững mạnh và tôn vinh Thiên Chúa (Rm 4,20)

Tôi mắc nợ món quà đức tin
vì sự kiện nào? Đặc biệt là người nào?
Đức tin không được phục
hồi ở phương Tây vì người ta tin là đức tin có ích, nhưng đức tin chỉ được phục
hồi khi người ta thấy đó là sự thật. (Barbara Ward)
Bài đọc 1 Năm chẵn

Cách đây nhiều năm, có một vở kịch
nói về một thanh niên từ bỏ gia đình và rơi vào nghiện ngập một cách vô vọng. Trong
một cảnh khó quên, anh ngước mắt lên trời cầu nguyện trong hối hận và thất
vọng: “Ước chi cuộc đời chỉ là một tập vở
để tôi có thể xé bỏ và ném đi từng mảnh đời tội lỗi của tôi.” Nhờ Chúa
Giêsu, cuộc sống giống như một cuốn vở và chúng ta có thể xé bỏ và ném đi những
mảnh đời tội lỗi của chúng ta.
Điều gì ngăn cản tôi xé đi
những mảnh đời tội lỗi của tôi?
Từ chối sửa chữa tội lỗi
quả là một sai lầm.
Bài Tin Mừng
[Chúa Giêsu kể dụ ngôn:
“Một chủ trại kia quyết định phá kho cũ và xây những kho lớn hơn để chứa của
cải. Đêm đó, ông ta chết, bỏ lại tất cả] Chúa Giêsu kết luận: “Kẻ nào thu tích
của cải cho mình, mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa, thì số phận cũng
như thế.” (Lc 12,21)

Dụ ngôn của Chúa Giêsu và
câu truyện về Garsson mời gọi tôi nhìn lại cuộc đời mình. Tôi dành ưu tiên cho
việc thủ đắc của cải hay cho sự trưởng thành?
Đừng quá say mê với
những gì mà khi chết ta không thể mang theo (Fred Allen).