BÀI 13: TRÁNH THÓI XẤU
Tất nhiên phải có những cớ gây sa ngã, nhưng khốn cho kẻ làm cớ cho người ta sa ngã. Anh em đừng làm gương xấu cho bất cứ ai, dù là cho người Do-thái hay người ngoại, hoặc cho Hội Thánh của Thiên Chúa! (Mt 18, 7; 1Cr 10, 32)
1/13: Ðường đi đến hỏa ngục, mọc đầy hoa thơm xinh đẹp. Hãy nhớ rằng ma quỷ rất khôn khéo, xem ra nó không dụ ta làm điều xấu nhưng nó đánh lừa ta làm điều có lợi. Ví dụ: Quỷ không bảo bà Evà ăn trái cấm là chết, nhưng ăn là tốt lành giống Chúa (St 3). Cũng như nó không cám dỗ Ðức Giêsu làm gì hại đến danh Chúa, Trái lại nó bầy mưu chước để Ðức Giêsu tỏ ra Ngài được Chúa thương. (Mt 4). Do đó nhiều người bắt chước nhau nghĩ rằng: “Làm như thế mới “galăng” (galant), trong khi thực chất điều đó không làm đẹp lòng Chúa.
2/13: Nếu có thể, nên ăn uống ở nhà, vẫn vệ sinh và đỡ tốn kém hơn. Khi cần thiết phải ra quán ăn, ta hết sức nhanh gọn. Tuyệt đối tránh ngồi quán quá lâu, vì:
§ Phiền cho chủ quán.
§ Mất thời giờ, gây gương xấu cho người khác.
§ Nói nhiều, người nghe đánh giá thấp phẩm giá của ta.
3/13: Không hút thuốc, vì:
§ Tốn tiền vô ích.
§ Hại sức khỏe.
§ Phiền người chung quanh.
§ Làm gương xấu cho nhiều người.
§ Phải hãnh diện vì mình không biết hút thuốc, chớ đừng mặc cảm vì không biết giao tế.
Thánh Phao-lô dạy: “Tôi được phép làm mọi sự, nhưng không phải mọi sự đều có ích; tôi được phép làm mọi sự, nhưng không phải mọi sự đều xây dựng. Đừng để sự gì vô ích lạm phép trên thân thể tôi!” (1Cr 6, 12)
4/13: Không uống rượu quá chén đến say xỉn, vì:
§ Hại sức khỏe, sinh bệnh tật.
§ Làm mất nhân phẩm, mất uy tín
§ Tốn tiền vô lý.
§ Gây phiền đau cho nhiều người, nhất là những người trong gia đình.
Tác giả sách Cách ngôn dạy: “Dành cho ai những “thôi rồi”? Dành cho những “hỡi ôi”? Dành cho ai những gây gỗ? Dành cho ai những lời than vãn? Dành cho ai những vết thương chẳng lý do? Dành cho ai những con mắt đỏ ngầu?
Đó là những kẻ nán lại bên bầu rượu, những kẻ đã nếm đủ thứ rượu ngon! Đừng để mắt ngó rượu, nó đỏ làm sao, nó óng ánh thế nào trong chén, rồi nó ực xuống cổ! Nhưng cuối cùng nó cắn như rắn lục, nọc độc hổ mang! Mắt con sẽ thấy những điều lạ lùng, và miệng con sẽ nói ba hoa bậy bạ” (Cn 23, 29-33- Bản dịch NTT).
Chính vì vậy mà thánh Phao-lô dạy: “Đừng say sưa rượu chè chỉ tổ hư thân, nhưng hãy làm sao cho được no đầy Thần Khí.” (Ep 5, 18).
5/13: Không cờ bạc dưới bất cứ hình thức nào, dù không ăn tiền, kể cả cá độ, số đề, vì:
§ Mất thời giờ, không tôn vinh Chúa.
§ Gây gương xấu.
§ Làm cho nhiều người khổ.
§ Hạ phẩm giá, có khi mất hết tài sản, mất cả uy tín.
Tệ nhất là cờ bạc đi nghịch lại đức ái Ki-tô giáo. Đức ái là làm lợi cho người khác đến nỗi trở thành bản năng của ta, không chia, không cho thì không chịu nổi. Trái lại, cờ bạc tập quen tính vơ vét của người! Vơ vét quen trở thành bản tính tham lam của cải là cội rễ mọi tội ác! (x 1Tm 6,10) Và như thế sống nghịch với Lời Chúa Giê-su dạy: “Cho thì có phúc hơn là lấy!” (Cv 20, 35).
6/13: Đừng lười biếng! Vì nhàn cư vi bất thiện (nhàn rỗi sinh tội). Kinh Thánh kết án: “Tên lười tệ kém hòn phân, ai mà đụng nó là tay phủi liền!” (Hc 22, 2)
I. NHÂN BẢN