Mark Link _ Lời Chúa cnmc tuần 2

CHÚA NHẬT – TUẦN 2 MÙA CHAY
TIN MỪNG NĂM A
[Chúa Giêsu đưa Phêrô, Giacôbê và Gioan lên một ngọn núi. Gương mặt Ngài trở lên] giống như mặt trời… Một đám mây chiếu sáng bên trên, và một tiếng từ đám mây phán: “Đây là Con chí ái của Ta, Ta hài lòng về Người. Các người hãy nghe lời Người. (Mt 17, 2-5)
Trong quyển “Những điều tốt đẹp dành cho Chúa” Malcolm Muggeridge kể lại ấn tượng mà mẹ Têrêsa đã tạo ra nơi một cử tọa như sau: “Mọi gương mặt đều chăm chú theo dõi, không phải vỉ lời nói… mà vì chính con người của mẹ. Có một cái gì tốt đẹp bao phủ trên lời nói thu hút người nghe. Dường như có một nguồn sáng chan hòa hội trường xuyên thấu mọi tâm trí và mọi con tim.”
Câu chuyện Chúa Giêsu biến hình trên núi và câu chuyện của mẹ Têrêsa gợi nhớ những người đã gây ấn tượng sâu đậm trong đời tôi. Ai là người trong số đó?
Thánh nhân là những người có thể làm cho người khác dễ tin vào Chúa hơn. (Nathan Soderblum)

TIN MỪNG NĂM B
[Chúa Giêsu đưa Phêrô, Giacôbê và Gioan lên một ngọn núi]. Và có một đám mây bao phủ các ông, và có tiếng phán rằng “Đây là Con Ta yêu dấu, hãy vâng nghe lời Người.” (Mc 9,7)
Có một liên hệ giữa biến cố xảy ra trên núi Thabor và biến cố khác ở núi cây dầu. Trên núi Thabor, Phêrô, Giacôbê và Gioan thấy Chúa Giêsu biến hình khi thần tính Ngài biểu lộ một cách đặc biệt. Trên núi cây dầu, cũng chính ba môn đệ đó đã chứng kiến Chúa Giêsu hấp hối trong đó nhân tính Ngài được tỏ lộ một cách đặc biệt. Hai biến cố này bổ túc cho nhau theo nghĩa chúng cho thấy Chúa Giêsu toàn diện: Thiên Chúa thật và con người thật.
Tôi có khuynh hướng liên hệ với Chúa Giêsu trong đời sống cầu nguyện về phương diện thần tính hay nhân tính nhiều hơn?
Xin hãy là ánh lửa soi sáng con, là ngôi sao dẫn lối con, là con đường bằng phẳng dưới chân con. Và xin hãy là mục tử dẫn dắt con, hôm nay, đêm nay, và mãi mãi. (Thánh Columba)

TIN MỪNG NĂM C
Đang lúc Ngài cầu nguyện, dung mạo Ngài bỗng đổi khác… y phục Ngài trở nên trắng tinh…Phêrô thưa với Ngài: “Thưa Thày, chúng con ở đây thật là hay.” (Lc 9,29.33)
Các tác giả thiêng liêng đôi khi đề cập đến “giây phút ân sủng”, trong đó biên giới giữa trời và đất xem ra biến mất trong một giây phút ngắn ngủi. Đó là giây phút sự hiện diện của Thiên Chúa thực sự chạm đến cuộc đời ta. Đó là giây phút chúng ta được chúc phúc vì nhìn thấy sự bất diệt và vinh quang của Thiên Chúa. Đó là giây phút Phêrô, Giacôbê, và Gioan có được, như được đề cập đến trong bài đọc hôm nay. Giây phút đó không bao giờ diễn ra sau đó y như vậy nữa.
Tôi có nhớ “giây phút ân sủng” hay một cái gì tương tự diễn ra trong đời tôi không? Do đâu tôi có được giây phút đó? Do tình yêu hay do lời cầu nguyện?
Thiên Chúa vẫn đứng trong bóng tối, âm thầm quan sát ta (James Russell Lowell)
Mark Link cnmc 02 _ hai _ ba _  _ năm _ sáu _ bảy