Một chút suy tư _ nương tựa

 NƯƠNG TỰA
Một buổi chiều vàng trong khu vườn sau nhà, chuyện xảy ra là: Gió hôn hoa, hoa hôn gió, cùng vui đùa múa hát, rồi chúng cảm ơn nhau thắm thiết.  Cô bướm vàng nghe thấy dịu dàng hỏi:

Lời Chúa cntn 17b _ hãy cho nhau sự sống

 HÃY CHO NHAU SỰ SỐNG
Đói khắp nơi!
Nơi nào cũng có người đang chết vì đói.
Về Việt Nam, vì đi du lịch ở những khu du lịch sang trọng, nghỉ ở khách sạn 3 sao, 5 sao, 5, 7 tầng cao ngất, ăn ở nhà hàng đắt tiền đủ món ngon vật lạ, tiêu khiển ở những khu giải trí lắm trò lãng phí nên bạn phải thấy cảnh ăn chơi thừa mứa của các quan lại, đại gia, của những tay dốt đặc cán mai học làm sang nhờ những đồng tiền  kiếm được mà không đổi lấy chút mồ hôi nước mắt. Họ ăn quá no, uống quá say, nhưng thực ra, họ đang đói: đói một niềm tin, đói một lý tưởng, đói một ý nghĩa cuộc đời.

Lời Chúa tuần 16 thường niên

SUY NIỆM CHÚA NHẬT 16 THƯỜNG NIÊN

Lời Chúa cntn 17b _ quả bóng tung lưới

 QỦA BÓNG TUNG LƯỚI
Trong trận chung kết bóng đá Âu Châu vừa rồi, đội tuyển Tây Ban Nha đã thắng đội tuyển Ý với tỷ số 4-0.  Mỗi lần quả bóng tung lưới, hàng ngàn, hàng vạn khán giả đứng bật dậy, vừa hò hét vừa giơ cao tay hoan nghênh nhiệt liệt.
Quả bóng vui mừng nhẩy múa vì được tung lưới, mặt nó vênh váo, mũi nó phồng to, miệng nó thì thầm:

Lời Chúa tuần 17 thường niên


LỜI CHÚA TUẦN 17 THƯỜNG NIÊN  

Lời Chúa cntn 17b _ bẻ đi, trao đi, rồi sẽ hóa nhiều

 BẺ RA, TRAO ĐI RỒI SẼ HÓA RA NHIỀU
Người cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra, trao cho môn đệ. Và môn đệ trao cho đám đông. Ai nấy đều ăn và được no nê.(Mt.14:19)
Bạn thân mến! Trên đây là tường thuật việc Chúa Giêsu thấy dân chúng vất vả, đói khát. Chạnh lòng thương, Ngài làm phép lạ hoá bánh ra nhiều để nuôi dân chúng.

Một chút suy tư _ dị ứng

DỊ ỨNG
Để tránh “dị ứng”, trong cả hai trường hợp, người bị “dị ứng” cần quay lại nhìn vào bên trong để nhận ra phần “bất ổn”, “problem” của mình, để chấn chỉnh sự yếu kém, khiếm khuyết nào đó thay vì xoay ra ngoài than phiền, hờn trách, oán hận người.  
Lê Trung Cang