Ai ai cũng có một cách giao tiếp riêng, nhưng theo các nhà
tâm lý học Âu Mỹ thì người ta có thể xếp vào một số loại sau đây để có thể hiểu
rõ hơn về cách giao tiếp của mọi người cũng như của chính bản thân mình:
[Người ta bách hại
Giêrêmia vì đã rao giảng lời Chúa. Nhưng ông tiếp tục phấn đấu vì đức tin. Ông
cầu nguyện:] “Nhưng Thiên Chúa hằng ở bên con… vì thế những kẻ từng hại con sẽ
thất điên bát đảo” (Gr 20,11).
Trong cuốn tiểu thuyết “Vượt cực” của Edna Ferber có nhân vật Dirk
Dejong, một kiến trúc sư trẻ yêu nghệ sĩ Dallas O`Meara. Dallas thích Dirk, nhưng không yêu anh ta.
Một hôm, cô nói với anh: “Cuộc đời anh
thật suôn sẻ, chẳng bao giờ phải phấn đấu. Tôi chỉ thích những người từng trải.”
Dallas giải
thích rằng sự phấn đấu đem lại cho người ta một vẻ đẹp phong sương, tỏa ra từ
ánh mắt, từ khuôn mặt của họ. Ngôn sứ Giêrêmia cũng có một vẻ đẹp phong sương.
Ông đã phấn đấu cả đời, nhưng không hề mất đi niềm tin sâu xa vào Thiên Chúa.
Chúng ta hãy để ý đến
nhau, làm sao cho người này thúc đẩy người kia sống yêu thương và làm những
việc tốt (Dt 10, 24).
Ted Kenedy mất đi một chân vì căn bệnh ung thư ở tuổi 12. Năm 20
tuổi, anh dành nhiều thì giờ để nói chuyện với những người khác cũng trong tình
trạng giống như của anh. Về khả năng hồi phục của mình, anh nói: “Người ta cho rằng tôi quá tin tưởng. Nhiều
người trong gia đình tôi đã thù lao cho những bác sĩ giỏi nhất để tôi chữa trị
cách tốt nhất. Vì thế điều tôi quan tâm khi thực hiện những buổi nói chuyện đó
là muốn trả món nợ tôi đang mắc với gia đình tôi. Đối với tôi, những buổi nói
chuyện ấy còn quá ít để làm cho người khác thấy rằng việc tôi khỏi bệnh hẳn là
điều không thể có được nếu bản thân tôi đã không có một cố gắng nào.”
Thánh Augustinô là một Giám mục Phi châu, đứng đầu một giáo phận nhỏ thuộc Phi châu. Ngài sống từ năm 354 đến năm 430. Như thế, lịch sử thánh nhân thuộc về một địa lý nhỏ và một thời gian đã xa.