Thánh Gioan đến Trung Hoa, tượng
trưng cho niềm khao khát của Giáo Hội muốn loan truyền Tin Mừng đến một nền văn
hóa mới và sẽ được phong phú bởi nền văn hóa ấy.
Vào lúc Giáo Hội dính líu vào những cuộc xung đột
giữa các quốc gia ở Âu Châu, thì đó cũng là lúc Giáo Hội đến với Á Châu để loan
truyền Tin Mừng của Ðức Kitô cho người Mông Cổ. Thánh Gioan ở Monte Corvino đến
Trung Hoa vào khoảng thời gian khi
Marco Polo chuẩn bị rời khỏi đây.
Trước khi là một tu sĩ, Thánh
Gioan đã từng là một quân nhân, một quan tòa và một bác sĩ. Vào năm 1278, trước
khi đến Tabriz, Persio (ngày nay là Iran), ngài đã nổi tiếng về rao giảng và
giáo dục. Năm 1291, ngài là đại diện cho Ðức Giáo Hoàng Nicholas IV để đến Mông
Cổ bệ kiến vua Kublai Khan. Trong chuyến đi ấy, cùng đi với ngài còn có một
thương gia người Ý và một linh mục Ðaminh. Khi phái đoàn đến được phía tây Ấn Ðộ
thì vị linh mục Ða Minh từ trần. Còn lại Cha Gioan và người thương gia Ý, họ đến
Trung Cộng vào năm 1291 thì vừa lúc ấy Kublai Khan từ trần.
Các Kitô Hữu theo phái
Nestoria, là con cháu của những người bất đồng quan điểm với Công Ðồng Ephêsô,
đã từng cư ngụ ở Trung Cộng từ thế kỷ thứ bảy. Cha Gioan đã giúp họ trở lại với
Giáo Hội, cũng như giúp một số người Trung Hoa ở đây đón nhận đức tin Kitô
Giáo, kể cả Thái Tử George của tỉnh Tenduk, nằm về phía tây bắc của Bắc Kinh.
Sau này, Thái Tử George đặt tên cho con trai của ông theo tên vị linh mục thánh
thiện này.
Cha Gioan thành lập trụ sở
truyền giáo ở Khanbalik (bây giờ là Bắc Kinh), là nơi ngài xây cất hai nhà thờ;
đó là những nhà thờ truyền giáo đầu tiên của Giáo Hội Công Giáo ở Trung Cộng.
Vào năm 1304, ngài chuyển dịch Thánh Vịnh và Kinh Thánh Tân Ước sang tiếng Tatar.
Ðể đáp ứng với thỉnh cầu của
Cha Gioan, vào năm 1307, Ðức Giáo Hoàng Clement V đã đặt ngài làm Tổng Giám Mục
của Khanbalik, và bài sai bảy giám mục Âu Châu đến trông coi các giáo phận lân
cận. Một trong bảy vị này chưa bao giờ rời khỏi Âu Châu. Ba vị khác từ trần
trên đường đến Trung Hoa; ba vị giám mục còn lại và
các tu sĩ khác đến Trung Hoa
vào năm 1308.
Khi Cha Gioan từ trần năm
1328, ngài được người Kitô Hữu cũng như người không có đạo vô cùng thương tiếc.
Sau đó không lâu, ngôi mộ của ngài trở thành nơi hành hương. Vào năm 1368, Kitô
Giáo bị cấm ở Trung Hoa khi người Mông Cổ bị trục xuất
và triều đại nhà Minh bắt đầu.
Lời
Bàn
Khi Thánh Gioan đến Trung Hoa,
ngài tượng trưng cho niềm khao khát của Giáo Hội muốn loan truyền Tin Mừng đến
một nền văn hóa mới và sẽ được phong phú bởi nền văn hóa ấy. Các chuyến tông du
của Ðức Giáo Hoàng Gioan Phao-lô II cho thấy tính cách hoàn vũ của Tin Mừng, và
nhu cầu cần phải tiếp tục các công cuộc đầy thử thách để Tin Mừng bén rễ vào
các nền văn hóa khác biệt.
Lời
Trích
Năm 1975, Ðức Giáo Hoàng
Phao-lô VI viết, "Qua sức mạnh thần thánh của Tin Mừng mà Giáo Hội rao giảng,
hoạt động truyền giáo là để tìm cách thay đổi lương tâm con người về phương diện
cá nhân cũng như tập thể, thay đổi các sinh hoạt họ tham dự, và đời sống cũng
như môi trường cụ thể của họ" (Truyền Giáo trong Thế Giới Ngày Nay, #18)