NGÀY MAI BẮT ĐẦU TỪ HÔM NAY
"Khá lắm! hỡi đầy tớ tài giỏi và trung
thành! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy
vào mà hưởng niềm vui của chủ anh!”
Người thợ xây nọ
đã làm việc rất chuyên cần và hữu hiệu trong nhiều năm cho một hãng thầu xây dựng.
Một ngày kia, ông ngỏ ý với hãng muốn xin nghỉ việc về hưu để vui thú với gia
đình.
Hãng thầu rất
tiếc khi thiếu đi một người thợ giỏi đã tận tụy nhiều năm. Hãng đề nghị ông cố
gắng ở lại giúp hãng xây một căn nhà trước khi thôi việc. Ông ta nhận lời.
Vì biết mình sẽ
giải nghệ, cùng với sự miễn cưỡng, ông ta làm việc một cách tắc trách qua quít,
xây dựng căn nhà với những vật liệu tầm thường, kém chọn lọc, miễn có một bề
ngoài đẹp đẽ mà thôi.
Mấy tháng sau,
căn nhà đã hoàn thành. Người chủ hãng mời ông đến, trao cho ông chiếc chìa khóa
của ngôi nhà và nói: “Ông đã gắn bó và
làm việc rất tận tụy với hãng trong nhiều năm, để tưởng thưởng về sự đóng góp của
ông cho sự thịnh vượng của hãng, chúng tôi xin tặng ông ngôi nhà vừa xây xong!”
Thật là bàng
hoàng! Nếu người thợ biết mình sẽ xây cất căn nhà cho chính mình thì hẳn ông ta
đã làm việc cẩn thận hơn và chọn lựa những vật liệu có phẩm chất hơn. Sự làm việc
tắc trách chỉ có mình ông biết và nay thì ông phải sống với căn nhà mà ông biết
rõ là kém phẩm chất như thế nào.
Đây không phải là chuyện cổ tích mà là những gì sẽ xảy ra
cho tôi, đúng như thế: "Quả thế, cũng như có người kia sắp đi xa, liền gọi
đầy tớ đến mà giao phó của cải mình cho họ. Ông cho người này năm yến, người
kia hai yến, người khác nữa một yến, tuỳ khả năng riêng mỗi người. Rồi ông ra
đi. Lập tức, người đã lãnh năm yến lấy số tiền ấy đi làm ăn buôn bán, và gây lời
được năm yến khác. Cũng vậy, người đã lãnh hai yến gây lời được hai yến khác.
Còn người đã lãnh một yến thì đi đào lỗ chôn giấu số bạc của chủ. Sau một thời
gian lâu dài, ông chủ đến tính sổ với các đầy tớ và thanh toán sổ sách với họ.
Người đã lãnh năm yến tiến lại gần, đưa năm yến khác, và nói: "Thưa ông chủ,
ông đã giao cho tôi năm yến, tôi đã gây lời được năm yến khác đây." Ông chủ
nói với người ấy: "Khá lắm! hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành! Được giao ít mà anh đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều
cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ anh!” Người đã lãnh hai yến
cũng tiến lại gần và nói: "Thưa ông chủ, ông đã giao cho tôi hai yến, tôi
đã gây lời được hai yến khác đây." Ông chủ nói với người ấy: "Khá lắm!
hỡi đầy tớ tài giỏi và trung thành! Được giao ít mà anh
đã trung thành, thì tôi sẽ giao nhiều cho anh. Hãy vào mà hưởng niềm vui của chủ
anh!”
Rồi người đã lãnh một yến cũng tiến lại gần và nói: "Thưa ông chủ,
tôi biết ông là người hà khắc, gặt chỗ không gieo, thu nơi không vãi. Vì thế,
tôi đâm sợ, mới đem chôn giấu yến bạc của ông dưới đất. Của ông đây, ông cầm lấy!”
Ông chủ đáp: "Hỡi đầy tớ tồi tệ và biếng nhác! Anh đã biết tôi gặt chỗ
không gieo, thu nơi không vãi, thì đáng lý anh phải gởi số bạc của tôi vào ngân
hàng, để khi tôi đến, tôi thu được cả vốn lẫn lời chứ! Vậy các ngươi hãy lấy yến
bạc khỏi tay nó mà đưa cho người đã có mười yến. Vì phàm ai đã có, thì được cho
thêm và sẽ có dư thừa; còn ai không có, thì ngay cái đang có, cũng sẽ bị lấy
đi. Còn tên đầy tớ vô dụng kia, hãy quăng nó ra chỗ
tối tăm bên ngoài: ở đó, sẽ phải khóc lóc nghiến răng." (Mt 25,14-30)