Mark Link _ Lời Chúa cnmv 1


CHÚA NHẬT - Tuần I MÙA VỌNG
Tin mừng năm A
[Chúa Giêsu nói,] “ Nếu chủ nhà biết giờ nào kẻ trộm đến, hẳn ông đã canh thức… Cho nên anh em hăy sẵn sàng, vì chính giờ phút anh em không ngờ, thì Con Người sẽ đến” (Mt 24,43-44)
Ngày nọ, trong khi sắp xếp lại giấy tờ, người thư ký của tông thống John F. Kennedy gặp được ghi chú do chính tay tổng thống viết như sau: “Tôi biết có một Thiên Chúa và tôi thấy một cơn giông tố đang đến. Nếu Ngài cho tôi một chỗ, tôi tin rằng tôi sẽ sẵn sàng.”
Lời cảnh báo của Chúa Giêsu hãy sẵn sàng và sự sẵn sàng phục vụ của ông Kennedy mời gọi tôi đặt câu hỏi: Tôi có sẵn sàng đáp ứng bất cứ điều gì Thiên Chúa đòi hỏi tôi không?
Tôi nghe tiếng Chúa: “Ta sẽ sai ai?” Tôi đã trả lời: “Con muốn đi! Xin cứ sai con.” (Is 6,8).

Tin mừng năm B
[Chúa Giêsu nói về việc Ngài đến lần thứ hai:] “Anh em phải coi chừng, phải tỉnh thức, vì anh em không biết khi nào thời ấy đến.” (Mc 13,33).
Arthur Tonne nhắc lại một ghi chú lịch sử khá thú vị vảy ra vào thế kỷ 15, liên quan đến một nhóm đan sĩ thường được biết đến như “những người không ngủ.” Một người đạo đức nọ tên là Alexander tuyển 300 tu sĩ và chia họ thành sáu nhóm, thay phiên nhau “tỉnh thức” chờ đợi Chúa đến lần thứ hai. Cả ngày lẫn đêm luôn có một nhóm tỉnh thức và cầu nguyện sẵn sàng cho việc Chúa Giêsu đến lần thứ hai như vị Lang quân và Đấng phán xét cuối cùng.
Câu chuyện về “những người không ngủ” mời gọi tôi tự hỏi: nếu Chúa Giêsu đến trong vòng mười phút nữa, tôi có sẵn sàng không?
Chúa Giêsu không cho biết ngày cuối cùng của ta, để ta luôn cảnh giác chờ đợi Ngài. (Thánh Augustino).

Tin mừng năm C
[Chúa Giêsu nói:] “Hãy đề phòng… Hãy tỉnh thức và cầu nguyện luôn.” (Lc 21, 34.36).
Nông dân hằng ước sao lắm nước mưa nhiều ngay sau khi cây giống hạ thổ. Rồi khi cây mọc lên và đâm chồi nảy lộc, họ lại mong cho mưa nắng thuận hòa. Lý do là muốn cho rễ cây cắm sâu vào lòng đất để tìm nguồn nước, chứ không bò lan trên mặt đất. Rễ cái của cây nếu không tìm được mặt nước ngầm thì chỉ khô héo khi nắng mùa hè tràn tới, vì lúc đó chẳng còn cách nào để hút nước.
Đời sống cầu nguyện của chúng ta cũng vậy. Thiên Chúa thường cho chúng ta một buổi đầu tốt đẹp. Thế rồi, Ngài mặc cho khô hạn kéo tới nhằm tôi luyện rễ cây tinh thần của chúng ta cho đạt tới mức tối hậu của đức tin, chứ không để cho rễ cây tinh thần nằm ở mức cảnh giác.
Tại sao những người cầu nguyện phải lấy việc trau dồi đức tin hơn là cảm giác, làm nhiệm vụ quan trọng chủ yếu?
Chính khi người cầu nguyện cảm thấy rối bời và trái tim trở nên chai đá, thì cũng là lúc tình yêu thuần khiết và lời cầu nguyện được thể hiện. (Thomas Merton)