Một chút suy tư _ phòng khám cho sức khỏe tâm hồn

Mừng Chúa Giáng Sinh
PHÒNG KHÁM BỆNH CHO TÂM HỒN

Kẻ trộm chỉ đến để ăn trộm, giết hại và phá huỷ. Phần tôi, tôi đến để cho chiên được sống và sống dồi dào. (Ga 10,10)

Khiêm nhường và bình an

KHIÊM NHƯỜNG VÀ BÌNH AN

Bạn đừng nghĩ mình đã tấn tới, nếu chưa biết nhìn nhận mình kém hơn mọi người.

Chính anh em hãy cho họ ăn

CHÍNH ANH EM HÃY CHO HỌ ĂN

Tin mừng Chúa Giêsu Kitô theo thánh Mát-thêu

Khi ấy, các môn đệ thưa với Chúa Giêsu: “Nơi đây hoang vắng, trời đã xế chiều, xin Thầy cho dân chúng về để họ vào các làng mạc mua thức ăn.” Nhưng Chúa Giêsu đáp: “Họ không cần phải đi đâu cả. Chính anh em hãy cho họ ăn.” Các ông thưa: “Ở đây chúng con chỉ có năm chiếc bánh và hai con cá.” Chúa Giêsu nói: “Đem lại đây cho Thầy.”

Người truyền cho dân chúng ngồi xuống cỏ. Rồi Người cầm lấy năm chiếc bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời dâng lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho các môn đệ; các môn đệ lại trao cho dân chúng. Ai nấy đều ăn và được no nê. Những mẩu bánh còn dư, người ta thu lại được mười hai thúng đầy. Số người ăn có tới năm ngàn người đàn ông, không kể đàn bà và trẻ em.

Đó là lời Chúa.

Khi gia đình "hết rượu"

KHI GIA ĐÌNH “HẾT RƯỢU”


KHI GIA ĐÌNH HẾT RƯỢU

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, có tiệc cưới tại Cana xứ Galilêa. Và có mẹ của Chúa Giêsu ở đó. Chúa Giêsu và các môn đệ Người cũng được mời dự tiệc cưới. Và bỗng thiếu rượu, mẹ Chúa Giêsu nói với Người: "Họ hết rượu rồi." Chúa Giêsu nói với mẹ: "Hỡi bà, Con với bà có can chi đâu, giờ Con chưa đến."

Mẹ Người nói với những người giúp việc: "Hễ Người bảo gì, thì phải làm theo." Ở đó có sáu chum đá, dùng vào việc thanh tẩy của người Do-thái, mỗi chum đựng được hai hoặc ba thùng nước.

Chúa Giêsu bảo họ: "Hãy đổ nước đầy các chum." Họ đổ đầy tới miệng. Và Chúa Giêsu bảo họ: "Bây giờ hãy múc đem cho người quản tiệc!" Và họ đã đem đi. Khi người quản tiệc nếm thử nước đã hoá thành rượu, ông không biết tự đâu ra, nhưng những người giúp việc đã múc nước thì biết, ông mới gọi tân lang mà nói: "Ai cũng đem rượu ngon ra trước, khi khách ngà ngà thì mới đem rượu xoàng hơn. Còn ông, ông lại giữ rượu ngon tới giờ này."

Đừng sợ - Chúa gọi ta trỗi dậy

ĐỪNG SỢ – CHÚA GỌI TA TRỖI DẬY

 

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khi ấy, Chúa Giêsu đã xuống thuyền trở về bờ bên kia, có đám đông dân chúng tụ họp quanh Người, và lúc đó Người đang ở bờ biển. Bỗng có một ông trưởng hội đường tên là Giairô đến. Trông thấy Người, ông sụp lạy và van xin rằng: "Con gái tôi đang hấp hối, xin Ngài đến đặt tay trên nó để nó được khỏi và được sống." Chúa Giêsu ra đi với ông ấy, và đám đông dân chúng cũng đi theo chen lấn Người tứ phía.

Người còn đang nói, thì người nhà đến nói với ông trưởng hội đường rằng: "Con gái ông chết rồi, còn phiền Thầy làm chi nữa?" Nhưng Chúa Giêsu đã thoáng nghe lời họ vừa nói, nên Người bảo ông trưởng hội đường rằng:

Thức tỉnh _ Hãy ý thức rằng bạn không muốn thức tỉnh

 

CHÚNG TA ĐANG NÓI VỀ TÂM LÝ
TRONG KHÓA LINH ĐẠO NÀY CHĂNG?

Phải chăng khoa tâm lý thực tiễn hơn linh đạo? Không. Không có gì thực tiễn hơn linh đạo. Một tay tâm lý gia mày mò thì có thể làm được chuyện gì? Giỏi lắm anh ta chỉ làm giảm bớt dồn nén nơi người ta.

Thật vậy, bản thân tôi cũng là một nhà tâm lý và tôi làm công tác tâm lý trị liệu. Đôi lúc trong tôi xảy ra một sự giằng co mãnh liệt vì phải chọn lựa giữa khoa tâm lý và linh đạo. Không biết điều đó có ý nghĩa gì đối với ai đang ở đây không. Phần tôi thì trong nhiều năm trời tôi đã chẳng thấy điều đó có ý nghĩa gì cả.

Tôi sẽ giải thích ra nhé. Trong nhiều năm tôi không hề băn khoăn gì cho tới ngày thình lình tôi khám phá ra điều này là: người ta phải thấm thía đủ cái kinh nghiệm đau khổ trong một tương quan nào đó thì người ta mới có thể thoát khỏi được ảo tưởng đối với mọi mối tương quan. Đó là một ý nghĩ khiến người ta phải rùng mình. Người ta phải thấm thía đủ cái kinh nghiệm đau khổ trong một tương quan trước khi người ta thức tỉnh và thốt lên: “Tôi đã chán ngán lắm rồi. Chắc phải có cách sống nào tốt hơn là cách sống phụ thuộc vào một kẻ khác.”

Thức tỉnh _ về khát vọng hạnh phúc

 VỀ KHÁT VỌNG HẠNH PHÚC

Tôi đang nói là chúng ta không muốn hạnh phúc. Chúng ta chỉ muốn những thứ khác thôi. Hay có thể nói chính xác hơn thế này:

Chúng ta không muốn một thứ hạnh phúc không điều kiện. Tôi sẵn sàng hạnh phúc miễn là tôi có đủ thứ này thứ nọ. Thực sự thì chúng ta vẫn nói với bạn bè, với Chúa hay với bất kỳ ai là: 

- “Bạn (Ngài) là hạnh phúc của tôi. Nếu như tôi không có được bạn (Ngài), kể như là tôi bất hạnh.” Hiểu ra điều này thật quan trọng hết sức. Chúng ta không thể hình dung một thứ hạnh phúc mà không có những điều kiện.