Hiển thị các bài đăng có nhãn mesaubi. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn mesaubi. Hiển thị tất cả bài đăng

Lễ Đức Mẹ Sầu Bi

LỄ ĐỨC MẸ SẦU BI

Đức Mẹ Sầu Bi _ Đấng an ủi người âu lo

Đức Maria
ĐẤNG AN ỦI NGƯỜI ÂU LO
Ai sẽ an ủi bạn? Người đó lại không phải là “Bà Mẹ của mọi đau khổ” hay sao?
Trích sách “Sống” (M.M.Arami)

Sống đức tin _ sứ điệp ngày thế giới bệnh nhân 2014

SỨ ĐIỆP NGÀY THẾ GIỚI BỆNH NHÂN 2014
“ĐỨC TIN VÀ ĐỨC MẾN:
 “Chúng ta cũng phải hiến mình cho anh em”
Như Chúa Cha đã ban Con Một vì yêu thương, và Chúa Con đã hiến mạng sống mình cũng vì yêu thương, nên chúng ta cũng có thể yêu thương tha nhân như Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta, bằng việc hiến mình cho anh chị em chúng ta.  

Một áng thơ _ Maria, im lặng


 MARIA, IM LẶNG

Mẹ đứng đó, chiều nay trời u ám.
Dưới thập hình, Mẹ im lặng nhìn con.
Mẹ hiệp ý với Giêsu cứu thế.
Cho nhân trần thoát khỏi cảnh bùn nhơ.
Mẹ im lặng, tâm hồn đầy ắp Chúa.
Sóng mênh mông, biển cả dâng dạt dào.
Hồn của Mẹ dồi dào phong phú lạ.
Vì Mẹ kề gần con Mẹ Giêsu.
Ôi chiều tím, hôm nay mây vần vụ.
Cả vũ hoàn như bật khóc vì đau.
Cuộc thương khó của Giêsu con Mẹ.
Khiến Đất Trời như ngừng tiếng im hơi.
Nhưng Mẹ hiểu, Mẹ âm thầm chấp nhận.
Ý Chúa Trời là mầu nhiệm cao sâu.
Con của Mẹ Giêsu là Cứu Chúa.
Linh mục Giuse Nguyễn Hưng Lợi


Lễ Đức Mẹ sầu bi _ một lưỡi gươm đâm thâu tâm hồn Bà

MỘT LƯỠI GƯƠM SẼ 
ĐÂM THÂU TÂM HỒN BÀ
Một người chồng trang trí căn phòng mới của ông và quyết định biến nó thành một nơi trưng bày các phần thưởng, những thành tích mà ông và hai người con trai chiếm được trong các cuộc tranh tài thể thao.
Khi hai bức tường trong phòng đã trang trí xong, đầy ắp thành tích của ba cha con, ông hỏi vợ: “Bà không có gì để trưng bày sao?”
Hôm sau, bà vợ sao lại giấy khai sinh của hai đứa con, cho đóng khung thật đẹp và treo lên bức tường trang trí của người chồng.

Suy niệm Lễ Đức Mẹ Sầu Bi

ĐỨC MẸ SẦU BI
Lm. Phêrô Nguyễn Ngọc Mỹ

5 phút cho Chúa _ trung tín trong đau khổ


15/09/12 thứ bảy tuần 23 tn
Đức Mẹ Sầu Bi
Ga 19,25-27
TRUNG TÍN TRONG ĐAU KHỔ
Đứng gần Thập Giá Đức Giêsu, có Thân Mẫu Người… khi thấy Thân Mẫu và môn đệ mình thương mến đứng bên cạnh, Đức Giêsu nói với Thân Mẫu: “Thưa Bà, đây là con của Bà.” Rồi Người nói với môn đệ: “Đây là Mẹ của anh.” Kể từ đó, người môn đệ rước Bà về nhà mình. (Ga 19,25-27)

Đức Mẹ Maria _ những chuyển biến nội tâm

Tâm sự về
NHỮNG CHUYỂN BIẾN NỘI TÂM
NHỜ ƠN ĐỨC MẸ KHÓC
Chúng ta là những người đang sống. Những người đang sống thường trao đổi tư tưởng và tâm tình với nhau. Hệ thống trao đổi gồm lời nói, chữ viết, cử chỉ, thái độ, cả đến những cách huyền bí như thôi miên, thần giao cách cảm.
Còn những người đã chết thì sao?
Truyền thống hầu khắp nơi đều để lại niềm tin này: Những người ở bên kia cõi chết vẫn có những liên hệ mật thiết với người còn sống, mà họ thân thương. Những liên hệ đó thường xuyên là vô hình, nhưng thỉnh thoảng hiện thành hữu hình. Hữu hình dưới nhiều hình thức.

Suy tư Tuần Thánh _ Đức Mẹ Maria dẫn vào Tuần Thánh

Đức Mẹ Maria
DẪN VÀO TUẦN THÁNH
1. Mùa chay năm nay khác các mùa chay trước đây. Khác ở chỗ mùa chay năm nay có nhiều báo động. Báo động ở nhiều lãnh vực.

Lễ đức mẹ sầu bi

LỄ ĐỨC MẸ SẦU BI
Lễ Đức Mẹ Sầu Bi được kính nhớ liền ngay sau lễ Suy Tôn Thánh Giá. Giáo Hội muốn nhắc nhở con cái mình khi suy tôn Thánh Giá Chúa Giêsu, không được quên một hình ảnh sống động đứng dưới chân Thánh Giá là Mẹ Maria. Dĩ nhiên dưới chân Thánh Giá còn có những môn đệ khác, nhưng Mẹ là người hiệp thông sâu xa nhất với cuộc thương khó của Chúa Giêsu, con mình. Nhưng tại sao lại gọi ngày lễ hôm nay là lễ Đức Mẹ Sầu Bi. Hiểu thế nào là sự “sầu bi” nơi Đức Mẹ?
Đức Mẹ “sầu” mà không “thảm”
Sầu mà thảm là cái sầu của ngưới thất bại chua cay, cái sầu của người tuyệt vọng, thê lương; cái sầu của người bị bồ đá, bị vỡ nợ chẳng hạn. Đây là những cái sầu thường dẫn đến tự vẫn.
Cái sầu nơi Đức Mẹ là sầu thương. Sầu vì thương Chúa Giêsu đã quá yêu nhân loại nên phải chết đớn đau trên thánh giá, phải bị lưỡi dòng đâm thâu…  Sầu vì thương nhân loại yếu đuối, bất trung bội phần và đã sa vòng tội lỗi của ma quỷ.
Đức Mẹ “bi” mà không “lụy”
Người bi lụy là người khi đối diện với đau khổ đã sụt sùi, rũ rượi và quỵ ngã.
Cái bi nơi Đức Mẹ là bi hùng. Trong đau khổ tột cùng Mẹ vẫn đứng anh dũng dưới chân thánh giá (tư thế mà Gioan mô tả). Mẹ đứng để hiệp thông đau khổ với con mình hầu cứu chuộc nhân loại. Mẹ đứng để dâng con mình làm hy lễ một lần nữa lên Chúa Cha. Mẹ đứng để lãnh nhận sứ mạng làm mẹ Gioan, Mẹ nhân loại mà Chúa Giêsu sẽ trăn trối. Mẹ đứng để ôm ẵm con mình khi người ta hạ xác xuống trao cho Mẹ.
Có thứ đau khổ khiến người ta sợ, có thứ đau khổ thấy người ta tội nghiệp, cũng có thứ đau khổ khiến người ta ngưỡng mộ kính trọng…
Tôi nhìn đau khổ thế nào?… Thái độ của tôi thế nào khi đối diện với đau khổ, với thánh giá?
Xin được mượn bài thơ của nhà thơ Trầm Thiên Thu với nhan đề “MẸ SẦU BI” để gợi ý trả lời cho những câu hỏi trên :
Dưới chân Thập tự
Mẹ nhìn Con yêu
Tử nạn tiêu điều
Đau đớn lòng Mẹ
Loài người thật tệ!
Cớ sao đành tâm?
Mẹ thầm ghi nhớ
Lời Si-mê-on:
“Gươm đâm thấu lòng
Héo hon lòng Mẹ”
Nhìn Con tắt thở
Trong nỗi hàm oan
Đắng cay Mẫu Tâm
Hiệp công Cứu chuộc
Xin giúp con vượt
Mọi bước gian truân
Vì kiếp phàm nhân
Luôn đầy yếu đuối
Sớm chiều tội lỗi
Nhưng vẫn tin yêu
Con muốn noi theo
Gương Mẹ ngời sáng
Hy sinh thầm lặng
Vâng Ý Chúa Trời.
Lm. Giuse Nguyễn Thành Long

ĐỨC MẸ SẦU BI _ trong vòng tay che chở

TRONG VÒNG TAY CHE CHỞ CỦA BÀ,
TÔI CẢM THẤY AN TOÀN
NHƯ CON THƠ NÉP VÀO LÒNG MẸ

... Tuần Thánh năm 1920, một đài phát thanh Áo Quốc truyền đi bài phỏng vấn cô Johanna. Vài tháng sau, cô êm ái trút hơi thở cuối cùng tại một nhà thương ở thủ đô Vienne. Sau đây là nguyên văn câu trả lời của cô Johanna.
“Sau khi vị bác sĩ báo cho biết kết quả cuộc thử nghiệm chứng ung thư trầm trọng, tôi đứng lên rảo quanh một vòng trên đường phố. Tôi hoàn toàn cô đơn. Tôi có cảm giác mọi người mọi vật chung quanh đều biến mất. Tôi đã từng làm không biết bao nhiêu việc, nhưng giờ đây tôi cảm thấy trống không như chưa làm được việc gì. Tôi đã từng quen không biết bao nhiêu người, từng có nhiều người thân yêu, nhưng giờ đây giống như thể tôi chưa từng quen ai, biết ai và yêu thương ai .. Tôi lặng lẽ khóc. Nước mắt chan hòa lẫn lộn với các giọt nước mưa đang tuôn xuống ướt đẫm khuôn mặt tôi.
Quang cảnh đường phố giống như trống không, bởi lẽ, mọi cái đều trở thành hỗn độn: ánh sáng và màu sắc, các cánh cửa hàng, các tiếng động đủ loại, tiếng còi xe, tiếng nói tiếng cười. Người người đi đi lại lại, ngược ngược xuôi xuôi. Lề đường bên này, lối đi bên kia. Tất cả hối hả không rõ họ đi đâu? để làm việc gì? Tôi muốn giơ tay chặn mọi người đứng lại rồi hét lớn:
- Tôi sắp chết đây!
Thế nhưng, chắc chắn không ai thèm để ý đến lời tôi nói, bởi lẽ, chuyện tôi sắp chết đâu có ăn nhằm gì đến họ! Chẳng lẽ vì tôi sắp chết mà họ phải ngưng ngay mọi công việc sao?
Tôi muốn ra lệnh cho trái đất đứng im, dùng một nút bấm để tắt hết mọi ngọn đèn trên thế giới, để tất cả rơi vào đêm đen, y như bóng tối đang vây bủa bên trong lòng tôi, và nhất là, để cho toàn vũ trụ rơi vào cõi thinh lặng.
Tôi không thể nào hiểu được cái gì có giá trị đích thật. Mọi người mọi vật vẫn tiếp tục hiện hữu trên cõi đời, sau khi tôi không còn hiện hữu nữa! Nghĩ đến đây, tôi cảm thấy như có một vật thật nặng đè trên ngực khiến tôi bị ngộp thở .. Thế là, tôi ngước mắt nhìn lên Trời, trong một tác động phản xạ, y như thể tôi muốn tìm kiếm từ Trời Cao một luồng khí hầu giúp tôi hít thở bình thường.
Mấy phút sau, một phụ nữ trẻ tiến lại gần tôi. Bà trông thật đẹp, nhưng có dáng điệu âu sầu phiền não tột độ. Đôi mắt Bà đỏ hoe, màu đỏ của máu, đỏ vì đã khóc quá nhiều. Đôi môi Bà nhợt nhạt run run như thể bị lạnh. Nhưng thật ra không phải vì lạnh. Không! Khuôn mặt Bà tái xanh. Niềm đau của Bà lộ rõ gần như có thể ”sờ-mó” được! Bà âu yếm hỏi tôi:
- Johanna à, em có muốn vào núp mưa trong áo choàng của Ta không?
Câu nói thoạt nghe có vẻ đơn sơ nhưng lại chất chứa một âm vang cao cả rộng lớn. Còn tiếng nói thì, vô cùng dịu ngọt không thể nào diễn tả được!
Mãi sau này tôi mới hiểu rằng chẳng những Bà muốn che tôi khỏi cơn mưa, vì thấy tôi bị ướt mèm, nhưng thật ra, Bà còn muốn làm thêm một cái gì đó quan trọng hơn nhiều.
Và quả thật, việc kỳ diệu đã xảy ra cho tôi vào chính buổi chiều hôm ấy.
Trước đó, lúc tôi ngước mắt nhìn Trời và tha thiết cầu khẩn. Lời khẩn cầu như có sức mạnh xuyên thấu Trời Cao. Trời Cao rộng lượng đáp trả và đã khoan dung quá bước đến tiếp cứu tôi.
Tôi đưa mắt nhìn sang người phụ nữ và đáp:
- Thưa Có!
Bà Đẹp liền mở rộng áo choàng kéo tôi núp vào vòng tay Bà. Khi chiếc áo choàng phủ kín người, tôi cảm nhận một niềm an bình bao la và một niềm vui chưa từng hưởng nếm. Chúng tôi lặng lẽ tiến bước. Trong vòng tay che chở của Bà, tôi cảm thấy an toàn như đứa con thơ nép vào lòng mẹ. Đi được một quãng, Bà cầm lấy tay tôi siết thật mạnh như truyền thông can đảm rồi nói:
- Vào đây đi em ..!
Chúng tôi cùng bước vào một ngôi thánh đường. Bà nói thêm với tôi:
- Đến đây và xem ...!
Vừa nói Bà vừa đưa tôi đến trước Cây Thánh Giá.
Đứng trước Cây Thánh Giá, Bà chăm chú nhìn tôi. Từ ánh mắt sâu thẳm của Bà tôi tiếp nhận Ánh Sáng và tôi bỗng hiểu rõ tất cả. Bà không cần nói thêm lời nào nữa cho đến lúc Bà tiến đến dưới chân Thánh Giá Đức Chúa GIÊSU, nơi có bức tượng giống y như Bà. Tức khắc, toàn nhà nguyện bỗng rực lên luồng sáng diệu kỳ và cùng lúc, Bà Đẹp biến đi, chỉ còn lại bức tượng Đức Mẹ Sầu Bi.
Tôi hiểu rằng Bà Đẹp chính là Đức Nữ Trinh Rất Thánh MARIA. Đức Mẹ đích thân đến dạy tôi biết chấp nhận đau khổ và để nói với tôi rằng tôi không đơn độc cũng không còn giống như trước nữa. Đúng thế! Từ buổi gặp gỡ ấy, Đức Mẹ MARIA dạy tôi sống một chiều kích mới. Tôi cũng biết nhìn thấy trong nỗi đau đớn nhỏ bé của tôi phản ánh nỗi đau đớn tột cùng của Đức Chúa GIÊSU bị đóng đinh trên Thánh Giá và bị bỏ rơi. Tôi cũng học chuẩn bị cuộc hành trình tiến về Thiên Quốc bằng cách nằm gọn trong vòng tay che chở của Đức Mẹ MARIA. Tôi cảm thấy thật hạnh phúc và tôi nồng nhiệt mong ước:
- Tất cả mọi người sống trên trái đất này, nên nhớ rõ mình có một NGƯỜI MẸ thật cao cả đang ở trên TRỜI!

... Đứng gần Thánh Giá Đức Chúa GIÊSU KITÔ có Thân Mẫu Người, Chị của Thân Mẫu, bà Maria vợ ông Clopas, cùng với bà Maria Magdala. Khi thấy Thân Mẫu và môn đệ mình thương mến đứng bên cạnh, Đức Chúa GIÊSU nói với Thân Mẫu rằng: ”Thưa Bà, đây là con của Bà”. Rồi Người nói với môn đệ: ”Đây là Mẹ của con”. Kể từ giờ đó, người môn đệ rước Bà về nhà mình. Sau đó, Đức Chúa GIÊSU biết là mọi sự đã hoàn tất. Và để ứng nghiệm lời Kinh Thánh, Người nói: ”Tôi Khát!” Ở đó, có một bình đầy giấm. Người ta lấy miếng bọt biển có thấm đầy giấm, buộc vào một nhành hương thảo, rồi đưa lên miệng Người. Nhắp xong, Đức Chúa GIÊSU nói: ”Thế là đã hoàn tất!” Rồi Người gục đầu xuống và trao Thần Khí (Gioan 19,25-30).
 (”Il Settimanale di Padre Pio”, 7 giorni di formazione e di informazione cattolica, n.17, 20-4-2003, trang 17)
Sr. Jean Berchmans Minh Nguyệt

5 phút cho Chúa _ con có Mẹ

15/09/10 THỨ TƯ TUẦN 24 TN
Đức Mẹ Sầu Bi Ga 19,25-27

CON CÓ MẸ
Rồi Người nói với các môn đệ: “Đây là Mẹ của anh.” Kể từ giờ đó, người môn đệ rước bà về nhà mình. (Ga 19,27)