LỜI CHÚA TUẦN 3&4 MÙA VỌNG
CÂU TRUYỆN MINH HỌA
Thánh Phaolô cho thấy có sự tương đồng
giữa những người và những sự kiện nào đó trong Cựu ước và Tân ước. Chúa Giêsu cũng
ám chỉ đến điều đó. Chẳng hạn Ngài so sánh thân xác Ngài bị treo trên thập giá
với con rắn đồng mà Môsê treo lên trong sa mạc. Những người bị rắn cắn tin
tưởng nhìn lên rắn đồng đã được chữa lành, cũng vậy, những nạn nhân của tội lỗi
tin tưởng nhìn lên Chúa Giêsu cũng được chữa lành. Một sự tương tác khác là
việc Samson, Gioan Tẩy giả và Chúa Giêsu sinh ra. Cả ba việc sinh hạ đều được
thiên thần báo trước cho những người mẹ bị coi là không thể sinh con.
Suy niệm: Một câu chuyện có hậu, đẹp như cổ tích. Song trước khi có hậu thì nó đã có vẻ... không có hậu! Nghĩa là nó vốn éo le, đầy kịch tính: hai ông bà đều là người tốt lành trước mặt Thiên Chúa và người xung quanh; thế nhưng họ không có con, vì bà Elisabét là người hiếm hoi. Vả lại cả hai đều cao tuổi rồi. Điều gì đã diễn ra trong tâm hồn Êlisabét gần ngót cả đời người, ít là kể từ khi bà kết hôn? Làm vợ mà không được làm mẹ, trong xã hội Do Thái thời ấy, chắc chắn là “một nỗi hổ nhục trước mặt người đời.” Trong nỗi hổ nhục này, Êlisabét đã có thái độ ra sao? Cùng với chồng mình, bà vẫn sống “công chính trước mặt Thiên Chúa,” vẫn vâng giữ “mọi điều răn và mệnh lệnh của Chúa, không ai chê trách được điều gì.”