Bài
giảng của ĐTC Phanxicô tại Đền thánh Phêrô
TRONG LỄ
ĐÊM GIÁNG SINH 2015
"Hãy chối bỏ những con đường không có Chúa" và sự phú qúy của thế
gian, để sống "tiết độ, công minh, sốt sắng" (Tit 2:12).
Đêm nay "một ánh sáng tuyệt vời" chiếu sáng (Is 9: 1); ánh sáng của
Chúa Giêsu giáng sinh tỏa sáng chung quanh tất cả chúng ta. Thật đúng và thời
điểm trong những lời của tiên tri Isaia mà chúng ta vừa nghe: “Ngài đã mang lại niềm vui dồi dào và niềm
vui lớn lao" (9: 2)! Trái tim chúng ta đã vui mừng trong chờ đợi thời
điểm này; bây giờ niềm vui sung mãn và tràn đầy, vì cuối cùng lời hứa đã được
thực hiện. Vui mừng hớn
hở là dấu chỉ chắc chắn rằng sứ điệp chứa đựng trong mầu nhiệm của đêm này thật
sự là từ Thiên Chúa. Không còn nghi ngờ gì nữa; hãy để lại sự nghi ngờ đó cho
những người còn bi quan, vì chỉ tìm kiếm lý lẽ không thôi thì không bao giờ tìm
ra sự thật. Không có chỗ cho sự thờ ơ đó ngự trị trong trái tim của những người
không thể yêu vì sợ mất một cái gì đó. Tất cả nỗi buồn đã bị trục xuất, vì Hài
Nhi Giêsu mang lại sự an ủi đích thật cho mọi trái tim.
Hôm nay, Con Thiên Chúa sinh ra, và tất cả mọi thứ thay đổi. Đấng Cứu Thế của
thế giới đến để tham dự vào bản tính con người của chúng ta; chúng ta không còn
lẻ loi và bị bỏ rơi. Đức Trinh Nữ cho chúng ta Con của Ngài như là sự khởi đầu của
một cuộc sống mới. Ánh sáng
thật đã đến để soi sáng đời sống chúng ta mà thường xuyên bị bao vây bởi bóng tối
của tội lỗi. Hôm nay, chúng ta một lần nữa phát hiện ra chúng ta là ai! Tối nay
chúng ta đã được chỉ cho biết con đường để đạt được đoạn kết của cuộc hành
trình. Bây giờ chúng ta phải bỏ đi tất cả nỗi sợ hãi, vì ánh sáng cho chúng ta
thấy con đường đến Bethlehem. Chúng ta không còn bị bỏ lại đàng sau nữa; chúng
ta không được phép đứng nhàn rỗi. Chúng ta phải bước ra đi để xem Đấng Cừu Thế
của chúng ta nằm trong máng cỏ. Đây là lý do để vui mừng hớn hở của chúng ta:
Hài Nhi này đã được "sinh ra cho chúng ta"; Ngài đã được "ban
cho chúng ta", như tiên tri Isaia đã loan báo (9: 5). Biết bao con người
qua hai ngàn năm đã đi qua tất cả các con đường của thế giới để loan báo cho mỗi
người đàn ông và người phụ nữ hầu chia sẻ niềm vui này mà bây giờ là sứ mệnh của
mỗi người chúng ta làm cho vị "Hoàng tử của hòa bình" và trở nên người
tôi tớ hiệu quả ở giữa của các quốc gia.
Vì vậy, khi chúng ta nghe về câu chuyện Giáng sinh của Chúa Kitô, chúng ta
hãy im lặng và để cho Hài Nhi này nói. Chúng ta hãy đem lời nói của Ngài vào
trong tâm hồn trong chiêm niệm say mê về khuôn mặt của Ngài. Nếu chúng ta bồng
Ngài trong vòng tay và để cho mình được Ngài ôm, Ngài sẽ đem đến hoà bình vô tận
trong trái tim. Hài Nhi này dạy chúng ta những gì là thực sự cần thiết trong cuộc sống của
chúng ta. Ngài sinh ra
trong sự nghèo đói của thế giới này; không có chỗ trong nhà trọ cho Ngài và gia
đình của Ngài. Ngài đã tìm thấy nơi trú ẩn và hỗ trợ trong chuồng chiên và được
đặt nằm trong máng cỏ cho gia súc. Chưa hết, từ chỗ hư vô này, ánh sáng vinh
quang Thiên Chúa chiếu tỏa. Từ bây giờ, con đường giải thoát đích thực và sự cứu
rỗi viên mãn được mở ra cho mỗi người đàn ông và người phụ nữ, những người có
trái tim đơn sơ. Hài Nhi này, với khuôn mặt chiếu tỏa sự tốt lành, lòng thương
xót và tình yêu của Chúa Cha, huấn luyện cho chúng ta, các môn đệ của Ngài, như
Thánh Phaolô nói, "hãy chối bỏ những
con đường không có Chúa" và sự phú qúy của thế gian, để sống "tiết độ,
công minh, sốt sắng" (Tit 2:12).
Trong một xã hội thường xuyên bị đầu độc do chủ nghĩa tiêu thụ và chủ nghĩa
khoái lạc, giàu có và xa hoa, vẻ bề ngoại và tự đại, Hài Nhi này kêu gọi chúng
ta phải hành động nghiêm nghị, nói cách khác, trong một cách thế đơn giản, cân
bằng, phù hợp, có khả năng thấy và làm những gì cần thiết. Trong một thế giới
mà tất cả mà thường là tàn nhẫn với người tội lỗi nhưng nhân nhượng với tội lỗi,
chúng ta cần phải nuôi dưỡng một ý thức mạnh mẽ về công lý, để phân biệt và làm
theo ý muốn của Thiên Chúa. Giữa một nền văn hóa của sự thờ ơ mà không phải là
không thường xuyên trở thành tàn nhẫn, phong cách sống của chúng ta phải là đạo đức,
đầy sự cảm thông, lòng từ bi và lòng thương xót, hàng ngày xuất nguồn từ nguồn cội của sự
cầu nguyện.
Giống như những người chăn chiên của Bethlehem, có thể chúng ta cũng vậy, với
đôi mắt đầy kinh ngạc và bỡ ngỡ, khi chiêm ngắm Hài Nhi Giêsu, Con Thiên Chúa.
Và trước sự hiện diện của Ngài, ước chi trái tim của chúng ta oà tung ra trong
lời cầu nguyện: "Lậy Chúa, xin chỉ
cho chúng con lòng thương xót của Chúa và ban cho chúng con ơn cứu độ"
(Tv 85: 8).