CHÚA NHẬT 28 THƯỜNG NIÊN
NĂM A
BÀI ĐỌC I: Is 25, 6-10a
6 Ngày ấy, trên núi này, Đức
Chúa các đạo binh sẽ đãi muôn dân một bữa tiệc: tiệc thịt béo, tiệc rượu ngon, thịt
béo ngậy, rượu ngon tinh chế. 7 Trên núi này, Người sẽ xé bỏ chiếc khăn che phủ mọi dân, và tấm
màn trùm lên muôn nước. 8 Người sẽ vĩnh viễn tiêu
diệt tử thần. Đức Chúa là Chúa Thượng sẽ lau khô dòng lệ trên khuôn mặt mọi
người, và trên toàn cõi đất, Người sẽ xoá sạch nỗi ô nhục của dân Người. Đức
Chúa phán như vậy. 9 Ngày ấy, người ta sẽ nói:
"Đây là Thiên Chúa chúng ta, chúng ta từng trông đợi Người, và đã được
Người thương cứu độ. Chính Người là Đức Chúa chúng ta từng đợi trông. Nào ta
cùng hoan hỷ vui mừng bởi được Người cứu độ.” 10 Vì Bàn tay Đức Chúa sẽ đặt lại trên núi này.
ĐÁP
CA: Tv 22
Đ. Này tôi được ở đền Người những ngày tháng, những năm dài triền miên (c
6cd)
1 Chúa là mục tử chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn gì. Trong
đồng cỏ xanh tươi, Người cho tôi nằm nghỉ. Người đưa tôi tới dòng nước trong
lành 3a à bổ sức cho tôi.
3b Người dẫn tôi trên đường ngay nẻo chính vì danh dự của Người. 4 Lạy Chúa, dầu qua lũng âm u con sợ gì nguy khốn, vì có Chúa ở
cùng. Côn trượng Ngài bảo vệ, con vững dạ an tâm.
5 Chúa dọn sẵn cho con bữa tiệc ngay trước mặt quân thù. Đầu con,
Chúa xức đượm dầu thơm, ly rượu con đầy tràn chan chứa.
6 Lòng nhân hậu và tình thương Chúa ấp ủ tôi suốt cả cuộc đời, và
tôi được ở đền Người những ngày tháng, những năm dài triền miên.
BÀI
ĐỌC II: Pl 4, 12-14. 19-20
12 Thưa anh em, tôi sống
thiếu thốn cũng được, mà sống dư dật cũng được. Trong mọi hoàn cảnh, no hay đói,
dư dật hay túng bấn, tôi đã tập quen cả. 13 Với Đấng ban sức mạnh cho tôi, tôi chịu được hết. 14 Tuy nhiên, anh em đã chia sẻ với tôi, khi tôi gặp cơn quẫn bách,
như thế là phải. 19 Thiên Chúa của tôi sẽ thoả
mãn mọi nhu cầu của anh em một cách tuyệt vời, theo sự giàu sang của Người
trong Đức Ki-tô Giê-su. 20 Xin tôn vinh Thiên Chúa là
Cha chúng ta, đến muôn thuở muôn đời! A-men.
TUNG
HÔ TIN MỪNG: x. Ep 1, 17-18
Hall-Hall: Xin Thân Phụ Đức
Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, soi trí mở lòng cho chúng ta thấy rõ, đâu là niềm
hy vọng, mà ơn Người kêu gọi đem lại cho chúng ta. Hall.
TIN
MỪNG: Mt 22, 1-14
1 Một hôm, Đức Giê-su lại
dùng dụ ngôn mà nói với họ rằng: 2 "Nước Trời cũng giống như chuyện một vua kia mở tiệc cưới
cho con mình. 3 Nhà vua sai đầy tớ đi
thỉnh các quan khách đã được mời trước, xin họ đến dự tiệc, nhưng họ không chịu
đến. 4 Nhà vua lại sai những đầy
tớ khác đi, và dặn họ: "Hãy thưa với quan khách đã được mời rằng: Này cỗ
bàn, ta đã dọn xong, bò tơ và thú béo đã hạ rồi, mọi sự đã sẵn. Mời quý vị đến
dự tiệc cưới! "5 Nhưng quan khách không
thèm đếm xỉa tới, lại bỏ đi: kẻ thì đi thăm trại, người thì đi buôn, 6 còn những kẻ khác lại bắt các đầy tớ của vua mà sỉ nhục và giết
chết. 7 Nhà vua liền nổi cơn thịnh
nộ, sai quân đi tru diệt bọn sát nhân ấy và thiêu huỷ thành phố của chúng. 8 Rồi nhà vua bảo đầy tớ: "Tiệc cưới đã sẵn sàng rồi, mà
những kẻ đã được mời lại không xứng đáng. 9 Vậy các ngươi đi ra các ngã đường, gặp ai cũng mời hết vào tiệc
cưới.”10 Đầy tớ liền đi ra các nẻo
đường, gặp ai, bất luận xấu tốt, cũng tập hợp cả lại, nên phòng tiệc cưới đã
đầy thực khách.
11 "Bấy giờ nhà vua tiến
vào quan sát khách dự tiệc, thấy ở đó có một người không mặc y phục lễ cưới, 12 mới hỏi người ấy: "Này bạn, làm sao bạn vào đây mà lại
không có y phục lễ cưới? " Người ấy câm miệng không nói được gì. 13 Nhà vua liền bảo những người phục dịch: "Trói chân tay nó
lại, quăng nó ra chỗ tối tăm bên ngoài, ở đó người ta sẽ phải khóc lóc nghiến
răng!14 Vì kẻ được gọi thì nhiều, mà
người được chọn thì ít.”
TIỆC CỨU ĐỘ
Thiên Chúa
muốn cả loài người được cứu độ, được sống sung mãn, nhờ dự tiệc Cưới Con Chiên
(x. Kh 19, 9a). Tiệc này Đức Giêsu đã diễn tả trong dụ ngôn “chuyện
ông vua kia mở tiệc cưới cho con mình” (x. Mt 22, 1-14: Tin Mừng), tiệc
ấy chính là Hội Thánh Chúa Kitô thiết lập, cũng là đời sống Hội Thánh hằng ngày
làm hiện tại hóa tiệc Thánh Thể Chúa Giêsu thiết lập qua mầu nhiệm Tử Nạn và
Phục Sinh của Ngài. Tiệc này vừa có giá
trị thanh tẩy, vừa ban Giao Ước bằng Máu, để ai đến tham
dự thì được sống đời đời; Kẻ chối từ không dự hoặc dự không đúng Luật, đều bị
khai trừ.
I. HAI HIỆU QUẢ CỦA TIỆC
THÁNH THỂ: THA TỘI VÀ BAN GIAO ƯỚC.
1/ Tha tội là được thoát tay tử
thần.
Chân lý
này Chúa đã phán qua miệng ngôn sứ Isaia: “Trên
núi này, Người sẽ xé bỏ chiếc khăn liệm che phủ mọi dân, và tấm màn tang trùm
lên muôn nước. Người sẽ vĩnh viễn tiêu diệt tử thần. Chúa sẽ lau khô dòng lệ
trên khuôn mặt mọi người, và trên toàn cõi đất, Người sẽ xóa sạch nỗi ô nhục
của dân Người” (Is 25, 7-8: Bài đọc I); Chúa cũng nói qua miệng ngôn sứ
Êzekiel: “Ta sẽ rảy nước trong sạch trên
các ngươi và các ngươi sẽ được thanh sạch, các ngươi sẽ được sạch mọi ô uế và
mọi tà thần” (Ed 36, 25).
Thực vậy, Bí
tích Thánh Thể là trung tâm ơn tha tội, có giá trị tha tội bậc nhất, vì không
có Chúa Giêsu Phục Sinh (Bí tích Thánh Thể), thì chẳng có Bí tích nào sinh hiệu
quả. Thánh Gioan diễn tả những người tham dự tiệc Thánh Thể là “họ đã giặt áo và phiếu trắng trong Máu Chiên
Con” (Kh 7, 14). Bởi đó, một Kitô hữu còn vướng tội trọng mà chưa kịp xưng
tội, lại muốn rước Lễ, thì hãy sám hối tội, là được rước Lễ, chắc chắn được Chúa
tha hết mọi tội cho, với điều kiện sau
Lễ phải tìm Linh mục để xưng tội càng sớm càng tốt (x. Giáo Luật số 916). Vì
thế mà, trong dụ ngôn tiệc cưới, Đức Giêsu nói: “Vua sai đầy tớ ra các ngả đường gặp ai, bất luận là người tốt (không mắc tội trọng) hay kẻ xấu (còn mang tội trọng) đều được mời
vào dự tiệc của vua đã dọn sẵn” (x. Mt 22, 9-10: Tin Mừng).
Sách Giáo Lý Mới của Hội Thánh Công Giáo dạy:
- “Việc rước Lễ giúp ta xa lánh tội lỗi, khi
chúng ta rước lấy Mình Chúa Kitô “đã phó
nộp vì ta” và Máu “đã đổ ra cho mọi
người được tha tội”. Vì thế, Bí tích Thánh Thể không thể kết hợp chúng ta
với Chúa Kitô, nếu Chúa Kitô không thanh tẩy chúng ta khỏi tội đã phạm và giúp
chúng ta xa lánh tội lỗi” (số 1393).
- “Nhờ Bí tích Thánh Thể khơi dậy tình yêu
trong tâm hồn, chúng ta được gìn giữ khỏi phạm tội trọng. Vì càng tham dự vào
sự sống Chúa Kitô, chúng ta càng sống mật thiết với Người; nhờ đó giảm bớt nguy
cơ phạm tội trọng lìa xa Chúa” (số 1395).
- “Nhờ dự tiệc Thánh Thể, ta được gắn bó với
Chúa Giêsu Phục Sinh chặt chẽ hơn, vì Ngài đã tha các tội nhẹ của ta và bảo vệ
ta khỏi phạm tội trọng” (số 1416).
- “Đặc biệt nhờ ta hiệp thông với chủ tế cùng
dâng lễ, Chúa Giêsu uốn nắn tim ta nên giống trái tim Ngài (x. Pl 2, 5), Ngài
thay thế con tim chai đá của ta bằng con tim biết yêu thương của Ngài (x. Ed 36,
26-27), bồi dưỡng chăm sóc ta thêm mạnh mẽ trên con đường lữ hành tiến về Quê
Trời, và làm cho ta khao khát cuộc sống vĩnh cửu, không còn mê đắm sự đời, và
ngay từ bây giờ, được liên kết với Hội Thánh trên trời, với Đức Trinh Nữ Maria,
Mẹ chúng ta, và với các Thánh là anh em con một Cha trên trời” (x. số 1419).
2/ Ban Giao Ước cũng là Di
Chúc để được hưởng gia tài Nước Thiên Chúa.
Chúa nói
qua miệng ngôn sứ Êzekiel: “Chính Thần
Trí của Ta, Ta sẽ đặt vào lòng các ngươi, Ta sẽ làm cho các ngươi bước đi theo
Thánh Chỉ (Luật Chúa), tuân giữ các phán quyết của Ta và đem ra thi hành”
(Ed 36, 27). Bởi thế ngôn sứ Isaia nói: “Ngày
ấy người ta sẽ nói: “Đây là Thiên Chúa chúng ta, chúng ta từng trông đợi Người,
và đã được Người thương cứu độ. Chính Người là Chúa chúng ta từng đợi trông. Nào
ta cùng hoan hỷ vui mừng bởi được Người cứu độ. Vì bàn tay Chúa sẽ đặt lại trên
núi này” (Is 25, 9-10: Bài đọc I).
Thực vậy, mỗi lần ta được hiệp dâng Thánh Lễ đều được tái lập
Giao Ước Mới. Thánh Phaolô nói: “Anh em
là bức thư của Đức Kitô do tay chúng tôi soạn ra, viết không phải bằng mực, nhưng
là bằng Thần Khí của Thiên Chúa hằng sống; không phải trên những tấm đá, mà là
trên những tấm bia lòng bia thịt” (2Cr 3, 3). Chúng ta còn biết: ai lập
giao ước, khi người ấy chết, giao ước ấy trở thành di chúc (chúc thư). Di chúc
mới sinh hiệu lực cho người được nhận. Tác giả thư Do Thái viết: “Ở đâu có chúc thư (di chúc), thì nhất thiết
phải đính kèm cái chết của người làm chúc thư” (Dt 9, 16).
Đức Giêsu đã lập Giao Ước với chúng ta bằng
Máu Ngài đổ ra trên thập giá, đó là dấu vĩnh viễn, uy tín, giá trị hơn xưa Chúa
đã lập Giao Ước với ông Abraham: Ngài bảo ông bắt các con vật xẻ đôi, đặt thành
hai bờ, và ông thấy Chúa như lửa băng qua giữa xác các con vật ấy. Đó là dấu
Giao Ước Chúa hứa ban cho dòng dõi ông Abraham được đông như sao trời, nhiều
như cát biển (x. St 15).
Vì Bí tích Thánh Thể được Chúa ban Chúc Thư và ơn tha tội, mà trong Thánh Lễ nào ta cũng nghe chủ tế công bố khi đọc
Lời Truyền Phép trên Chén rượu nho: “Này
là Chén Máu Thầy, Máu Giao Ước Mới
(Di Chúc) và vĩnh cửu, sẽ đổ ra cho các con và nhiều người được tha tội”. Đó là lý do: “Ông vua sai đầy tớ đi mời bất cứ ai dù người
lành hay kẻ dữ đều được đến dự tiệc” (x. Mt 22, 9-10:Tin Mừng). Vì Lương
Thực trong bữa tiệc này, người ta không thể tìm được của ăn đem lại sự sống
đích thực dồi dào, lưu lại muôn đời. Vì thế vua bảo đầy tớ “hãy ép người ta vào dự tiệc” (x. Lc 14, 23).
II. NHỮNG KẺ BỊ LOẠI TRỪ.
Dựa vào các Bài đọc trong Thánh Lễ, có ba loại
người bị khai trừ khỏi Nước Thiên Chúa:
1/ Kẻ mê sự đời để làm cho
thân xác thỏa thuê mà không tìm của nuôi linh hồn.
Đây là những khách đã được mời trước, lại
không đếm xỉa đến tiệc của vua, họ nhất loạt từ chối: “Kẻ thì đi thăm trại, người thì đi buôn bán” (x. Mt 22, 5: Tin Mừng).
Thăm trại hay đi buôn bán cũng chỉ nhằm tìm
kiếm của nuôi thân xác. Thực ra, “tôi bảo không có giờ làm việc này, chỉ có
nghĩa là thời giờ tôi dành cho việc mà tôi cho là quan trọng, quan trọng việc
gì thì có giờ cho việc đó”. Cho nên người đi thăm trại, kẻ đi buôn bán,
họ cho đó là quan trọng hơn dự tiệc của vua, vì thế họ nói: “Xin cho tôi kiếu, không thể đến dự tiệc được”.
Kẻ nào chỉ trông cậy vào của cải vật chất để làm thỏa mãn mọi nhu cầu thân xác,
thì có hơn gì súc vật!? Bởi thế Đức Giêsu nói: “Các ngươi hãy ra công làm việc, không phải vì lương thực mau hư nát, nhưng
để có lương thực thường tồn, đem lại phúc trường sinh, là thứ lương thực tôi sẽ
ban cho các ông, bởi vì chính tôi là Đấng Thiên Chúa Cha đã ghi dấu xác nhận”
(Ga 6, 27).
Của ăn đem lại phúc trường sinh đối với những
người tin theo Chúa không chỉ dừng lại nơi của cải vật chất vừa đủ, mà còn phải
được nuôi dưỡng bằng Lời Chúa và Mình Máu Thánh Chúa. Chính Đức Giêsu đã nói:
- Người ta sống không chỉ nhờ cơm bánh mà còn
nhờ mọi Lời miệng Thiên Chúa phán ra (Mt 4, 4).
- Chính tôi là Bánh trường sinh. Ai đến với
tôi không hề phải đói, ai tin vào tôi chẳng khát bao giờ (Ga 6, 35).
Với trải nghiệm sống Đạo của thánh Phaolô, ông nói với giáo đoàn
Philip: “Thiên Chúa của tôi sẽ làm thỏa
mãn mọi nhu cầu của anh em một cách tuyệt vời, theo sự giàu sang của Người
trong Đức Giêsu Kitô. Tôi đây, Ngài đã ban sức mạnh cho tôi, tôi chịu được hết
tất cả: có lúc thiếu thốn có lúc dư dật, có lúc no có lúc đói, tôi đã tập quen
tất cả” (Pl 4, 12-14. 19-20: Bài đọc II). Ông Phaolô nói như thế để làm nổi
bật sức mạnh của con người nhờ ơn thiêng Thiên Chúa ban, chứ không phải chỉ do
của cải vật chất. Cho nên đừng ai mê của cải mà bỏ Chúa.
Muốn bắt sống khỉ, người ta dùng một chiếc lồng lưới sắt có
khoét một lỗ nhỏ đủ cho tay khỉ thọc vào. Trong lồng người ta bỏ một cái bắp
(ngô), và đặt lồng nơi khỉ năng tới. Khi chú khỉ thò tay vào lấy bắp, người ta
chạy tới tóm, chú khỉ hoảng sợ la lối, nhưng không sao thoát được, vì tay nó cứ
nắm chặt cái bắp, không chịu buông ra, thì làm sao rút tay ra khỏi lồng được. Hình
ảnh này lộ rõ tính tham lam của khỉ. Loài người đâu có bởi khỉ mà ra để tham
của giống khỉ!?
2/ Kẻ không gia nhập Hội
Thánh Công Giáo để dự tiệc Thánh Thể.
Đó là những kẻ được “nhà
vua sai đầy tớ đi thỉnh mời đến dự tiệc, nhưng tất cả đều từ chối” (x. Mt
22, 3: Tin Mừng). Những người này trước nhất phải hiểu là dân tộc Do Thái, họ được
Chúa tuyển chọn mời gọi trước các dân tộc khác, để thừa hưởng công ơn cứu chuộc
của Con Một Thiên Chúa, rồi bung ra cho tất cả các dân tộc (x. Ga 4, 22). Nhưng
đa số họ đã quyết liệt chống đối, không tin Giêsu là Thiên Chúa Cứu Độ duy nhất,
nên không gia nhập Hội Thánh và không dự tiệc Thánh Thể.
Ngày nay có rất nhiều người mang danh Công Giáo, nhưng người ta
dành hết thời giờ để lo tìm kiếm của nuôi thân, ít có ai khao khát dự tiệc
Thánh Thể, bởi vì họ chưa xác tín rằng
a-
Muốn được
cứu độ, phải liên kết với Chúa Giêsu và những người đã tin vào Ngài. Giáo huấn
của Công Đồng Vat. II dạy: “Chúa không
cứu con người cách riêng rẽ thiếu liên kết” (HCHT số 9).
b-
“Ngoài Chúa Giêsu ra, không ai đem lại ơn cứu
độ; vì dưới gầm trời này, không có một danh nào khác đã được ban cho nhân loại,
để chúng ta phải nhờ vào danh đó mà được cứu độ” (Cv 4, 12).
c-
“Ai có Chúa Giêsu thì sống, kẻ không có Chúa
Giêsu là chết” (1Ga 5, 12).
3/ Kẻ dự tiệc không mặc áo
cưới mà không sám hối.
Tin Mừng Matthêu ghi nhận: “Bấy
giờ nhà vua quan sát khách dự tiệc, thấy ở đó có người không mặc y phục lễ cưới,
mới hỏi: “Này bạn, làm sao bạn vào đây mà lại không có y phục lễ
cưới?” Người ấy câm miệng không nói gì (Mt 22, 11-12: Tin Mừng).
a- Dự tiệc mà không mặc áo cưới: Trong Mục vụ, ta có thể hiểu:
- Dự tiệc Thánh Thể mà còn mắc tội trọng, dù
có điều kiện xưng tội lại không xưng, cứ lên rước Lễ, đó là kẻ có tâm hồn bất
xứng!
- Sống trong Hội Thánh không bày tỏ Đức Ái. Thánh
Công Đồng Vat. II nói: “Dù được tháp nhập
vào Hội Thánh, nhưng nếu không kiên trì
sống Đức Ái, thì vẫn không được cứu độ. Vì tuy thể xác họ thuộc về Hội
Thánh, nhưng linh hồn họ không ở trong Hội Thánh! Các con cái Hội Thánh phải
biết rằng địa vị cao trọng của họ không phải do công đức riêng mình, nhưng do
đặc ân của Chúa Kitô; nếu họ không đáp lại hồng ân ấy bằng tư tưởng lời nói
việc làm, thì chẳng những họ không được cứu độ mà còn bị xét xử nghiêm khắc hơn”
(HCHT số 14).
Vì thế thánh Phaolô nói: “Ai
ăn bánh hay uống chén của Chúa Kitô cách bất xứng, thì sẽ mắc tội đối với Mình
và Máu Chúa Kitô” (1Cr 11, 27). Đọc Tin Mừng của Matthêu, ta nhận ra ba
khuôn mặt “ông bạn” không ai thương được:
- Ông bạn
làm vườn nho từ sáng sớm ghen tỵ với người vào làm trễ, được ông chủ trả lương một
quan tiền bằng người vào làm từ sáng sớm (x. Mt 20, 13).
- Ông bạn
dự tiệc cưới mà không mặc áo cưới (x. Mt 22, 12).
- Ông bạn
Giuđa đểu cáng lấy cái hôn là dấu chỉ yêu thương để nộp Thầy (x. Mt 26, 50).
b- Không sám hối: Kẻ không mặc áo cưới bị vua ra lệnh tống ngục, hắn câm miệng. (x. Mt 22, 12: Tin Mừng).
Điều này chứng tỏ hắn nhận biết mình có lỗi mà lại không mở miệng xin lỗi, xin
được thương xót.
Ta biết sám hối là việc lành đặt đứng hàng đầu để Chúa thương
xót và ban ơn cứu độ. Thực vậy,
- Anh trộm lành nhờ biết sám hối, xin Đức
Giêsu thương xót theo Ngài vào Nước của Ngài. Nhờ đó Đức Giêsu đã cho anh được
song hành với Ngài vào Thiên Đàng (x. Lc 23, 40-43).
- Người thu thuế đến Nhà Thờ đấm ngực xưng thú
tội mình, được Chúa xót thương và xác nhận anh là người công chính; trái lại
ông Biệt phái đến khoe công đức lại bị Ngài đuổi về tay không (x. Lc 18, 9-14).
Vì thế trong Thánh Lễ, cộng lại tất cả những lời nói cũng như cử
chỉ sám hối của chủ tế và cộng đoàn có tới 14 lần.
Vậy những loại người biết mình tội lỗi mà không sám hối, đều bất
xứng đối với Nước Thiên Chúa, nên Đức Giêsu nói: “Vua thịnh nộ sai quân đi tru diệt bọn sát nhân ấy bằng cách thiêu hủy
thành phố của chúng, và trói tay chân chúng lại, quăng chúng vào nơi tối tăm
bên ngoài, ở đó phải khóc lóc nghiến răng”. Đức Giêsu kết luận: “Kẻ gọi thì nhiều mà người được chọn thì ít”
(Mt 22, 7. 11. 13-14: Tin Mừng). Lời này có hai ý nghĩa:
- Xét về
mặt lịch sử: Toàn dân tộc Do
Thái đã được Chúa tuyển chọn trước mọi dân tộc để họ được hưởng nhờ ơn cứu
chuộc Chúa Giêsu thực hiện. Nhưng phần lớn họ không tin lại còn chống đối Chúa
Giêsu nên không gia nhập Hội Thánh, không dự tiệc Thánh Thể!
- Xét về
mặt mục vụ: Rất nhiều người
mang danh là Công Giáo, nhưng lại rất ít người tham dự tiệc Thánh Thể, và càng
ít người sống Đức Ái, lại không biết sám hối tội mình đã phạm!
Vậy chỉ có những ai tin theo Chúa Giêsu, gia
nhập Hội Thánh, sống Đức Ái, sám hối tội mình và dự tiệc Thánh Thể, mới cất lời
tuyên xưng Đức Tin: “Này tôi được ở Đền
Người, những ngày tháng, những năm dài triền miên” (Tv 23/22, 6cd: Đáp ca).
Để khi cất lời cầu: “Xin Thân Phụ Đức
Kitô Giêsu, Chúa chúng ta soi trí mở lòng cho chúng ta thấy rõ đâu là niềm hy
vọng, mà ơn Người kêu gọi đem lại cho chúng ta” (Ep 1, 17-18: Tung Hô Tin
Mừng), mới được Chúa nhận lời.
THUỘC LÒNG.
Dù được tháp nhập vào Hội Thánh Công Giáo, nhưng
nếu không kiên trì sống Đức Ái thì vẫn không thể được cứu độ. Vì thể xác họ
thuộc về Hội Thánh, nhưng tâm hồn họ không ở trong Hội Thánh, người như thế
chẳng những không được Chúa cứu độ mà còn bị xét xử nghiêm khắc! (HCHT số 14).
Lm GIUSE ĐINH QUANG THỊNH