VỊ TIÊN TRI CÔ ĐỘC
Theo phương pháp khoa học, nhiều người đã lấy
câu nói của Tôma làm châm ngôn cho việc đi tìm chân lý. Nghĩa là, nếu tôi không
kiểm chứng được, nếu tôi không sờ mó được, tôi không chấp nhận điều đó là
đúng...
Người Ấn Ðộ có kể lại câu chuyện ngụ ngôn sau đây:
"Vì tội lỗi của loài người, Thượng đế dọa sẽ trừng
trị họ bằng một trận động đất. Ðất sẽ nứt nẻ và nước sẽ rút hết vào trong lòng
đất... Một thứ nước độc sẽ tràn ngập mặt đất. Ai uống vào sẽ trở nên bất bình
thường. Một vị tiên tri nọ đã không xem thường lời đe dọa của Thượng đế. Ông
chuẩn bị đương đầu với biến cố bằng cách từng ngày đem nước lên một ngọn núi
cao. Số nước dự trữ đủ cho ông sống đến ngày tàn của cuộc đời...
Ðộng đất đã xảy đến, bao nhiêu sông nước trên mặt đất
đều bốc hơi, một thứ nước khác được thay thế vào.
Một tháng sau, vị tiên tri trở lại đất bằng để xem những
gì đang xảy ra cho loài người. Ðúng như lời đe dọa của Thượng đế, mọi người sống
trên mặt đất đều hóa ra điên dại. Nhưng kỳ lạ thay, loài người không ý thức được
tình trạng điên dại của mình. Trái lại, ai cũng muốn ra đường để chế diễu vị
tiên tri vì họ cho rằng ông mới là người điên dại... buồn tình, vị tiên tri trở
lại chốn núi cao của mình. Ông sung sướng vì nước dự trữ vẫn còn và ông vẫn là
người duy nhất còn có một tâm trí lành mạnh, bình thường...
Nhưng ngày qua ngày, ông cảm thấy không chịu nổi sự cô
đơn của mình. Ông khao khát được sống một cách bình thường với những người đồng
loại. Thế là một lần nữa, ông trở lại đồng bằng. Và một lần nữa, ông lại bị dân
chúng ruồng rẫy, vì họ cho rằng ông không còn giống họ nữa.
Không còn chịu được sự hắt hủi của những người đồng loại,
vị tiên tri đã đổ hết số nước dự trữ của mình và ông uống lấy nước mới của người
đồng loại để cũng trở nên điên dại như họ..."
Con đường dẫn đến chân lý không phải là con đường rộng
thênh thang. Người đi tìm chân lý thường là người cô độc...
Hôm nay chúng ta kính nhớ thánh tông đồ Tôma. Ai cũng
biết lời bất hủ của Tôma khi tuyên bố về sự sống lại của Chúa: Nếu tôi không xỏ
tay tôi vào lỗ đinh và cạnh sườn Ngài, tôi không tin... Theo phương pháp khoa học,
nhiều người đã lấy câu nói của Tôma làm châm ngôn cho việc đi tìm chân lý.
Nghĩa là, nếu tôi không kiểm chứng được, nếu tôi không sờ mó được, tôi không chấp
nhận điều đó là đúng...
Thái độ đó chưa hẳn là thái độ thực tiễn trong cuộc sống.
Giá trị cao cả nhất trong cuộc sống: đó là sự tin tưởng, tín nhiệm đối với người
khác. Ðau yếu, chúng ta đi mua thuốc, chúng ta buộc phải tin tưởng ở người bán
thuốc. Lạc đường, chúng ta buộc phải tin tưởng ở lòng thành thật của người chỉ
lối...
Thái độ đó càng đúng hơn trong lĩnh vực Ðức Tin...
Chúng ta tin vào sự sống lại của Chúa Giêsu không phải vì chúng ta đã thấy Người
hiện ra, nhưng chỉ vì lời chứng của các tông đồ, của các tiền nhân... Một thái
độ như thế đòi hỏi rất nhiều phấn đấu của lý trí. Lắm khi, chúng ta chỉ là một
thiểu số cô độc.
Chúng ta dễ dàng rơi vào nỗi cô độc của những người
đang đi tìm chân lý. Người Kitô thường phải đi ngược dòng. Ðiều người đời cho
là bất bình thường có lẽ phải là cái bình thường đối với người Kitô. Ðiều người
đời cho là yếu nhược, có khi phải là sức mạnh của người Kitô. Ðiều người đời
cho là điên dại, có khi phải là lẽ khôn ngoan của người Kitô.
Trích sách Lẽ Sống