Suy niệm hạnh thánh _ 17/4

Thánh BENEDICT JOSEPH LABRÉ 
 (1748-1783)
Lm. Phêrô Nguyễn Ngọc Mỹ
Lược sử
Thánh Benedict Joseph Labré thực sự là một con người lập dị, nhưng rất đặc biệt của Thiên Chúa. Là con cả trong gia đình 15 người con, Benedict Joseph Labré sinh ở Amettes thuộc miền bắc nước Pháp. Cha mẹ của cậu làm chủ một nông trại và có một tiệm buôn nhỏ nên đời sống của họ tương đối thoải mái.
Vào năm 12 tuổi, cậu được gửi đến sống với người chú là một linh mục triều ở Erin. Trong thời gian này, Benedict say mê đọc Kinh Thánh và gương thánh nhân đến nỗi người chú phải nhắc nhở cậu về việc học tiếng Latinh, là điều bắt buộc để trở nên một linh mục. Tuy nhiên, cậu nhận ra ơn gọi của Thiên Chúa trong sự hoàn toàn từ bỏ thế gian. Do đó, sau khi người chú từ trần vì chăm sóc các nạn nhân bệnh dịch tả, Benedict trở về nhà, và đi tìm dòng tu khắc khổ nhất.
Vì sức khoẻ yếu kém và vì thiếu nền tảng học vấn nên Benedict không được nhận vào đời sống tu trì. Sau đó, vào năm 18 tuổi, một thay đổi quan trọng có ảnh hưởng sâu xa đến cuộc đời. Benedict không muốn học hành và từ bỏ ý định đi tu. Ngài bỏ nhà và sống như một vị khổ tu, đi hành hương hết đền thánh này đến đền thánh khác. Ngài mặc quần áo rách rưới và ngủ ngay ngoài trời, thực phẩm của ngài chỉ là mẩu bánh hoặc ít rau trái nhờ vào lòng bác ái của người qua đường hoặc lượm nhặt được từ những nơi phế thải. Ngài không xin ăn và sẵn sàng chia sẻ thực phẩm dư dật với người nghèo. Ngài đặc biệt sùng kính Đức Mẹ và bí tích Thánh Thể.
Bất cứ ai gặp ngài đều không thể quên được một người thật rách rưới nhưng biết tiếng Latinh, thông thạo Kinh Thánh, trông như người ăn xin nhưng không bao giờ xin xỏ. Họ bâng khuâng tự hỏi làm thế nào kẻ lang thang ấy lại có đôi mắt thật nhân từ và một lối sống có phẩm giá. Điều họ thắc mắc đã là một sứ điệp. Thiên Chúa biết loài người dễ đắm chìm trong sự ích kỷ và Ngài đã đặt trước mắt họ hình ảnh của một ngôn sứ, một phản ánh thực sự của tự do đích thực, không bị ràng buộc vào vật chất thế gian. Benedict là người soi dẫn của Thiên Chúa để cảnh giác những người lầm lạc, và là tia hy vọng cũng như sự an ủi cho những người vô gia cư chỉ vì sự tham lam của người đời.
Vào ngày 16 tháng Tư 1783, có thể nói vì đời sống quá cực khổ, ngài kiệt sức ngã quỵ trên bậc tam cấp của một nhà thờ ở Rôma. Vào chiều tối hôm ấy, khi tiếng chuông vang vọng báo hiệu giờ kinh Salve Regina, ngài đã trút hơi thở cuối cùng trong một căn nhà gần đó. Các trẻ em chạy khắp đường phố loan báo, "Ông Thánh chết rồi! Ông Thánh chết rồi!" Tin tức ấy được loan truyền trong khi chuông nhà thờ đang rộn rã liên hồi.
Ngài được Đức Giáo Hoàng Lêô XIII phong thánh năm 1859.
Suy niệm 1:  Lập dị
Thánh Benedict Joseph Labré thực sự là một con người lập dị, nhưng rất đặc biệt của Thiên Chúa.
Dưới con mắt người đời, Thánh Benedict Joseph Labré được xem là một con người lập dị, do cách sống không giống với người đời. Ngài mặc quần áo rách rưới và ngủ ngay ngoài trời, thực phẩm của ngài chỉ là mẩu bánh hoặc ít rau trái nhờ vào lòng bác ái của người qua đường hoặc lượm nhặt được từ những nơi phế thải. Ngài không xin ăn và sẵn sàng chia sẻ thực phẩm dư dật với người nghèo.
Thánh Gioan Tiền Hô không bị đánh giá là lập dị nhưng bị xét một cách nặng nề hơn, đó là người bị quỷ ám (Mt 11,18) cũng do cách sống không giống người khác, chẳng hạn như không ăn không uống, hay đúng hơn chỉ ăn châu chấu và mật ong rừng cũng như mặc áo lông lạc đà, thắt lưng bằng dây da (Mc 1,6).
* Lạy Chúa Giêsu, xin giúp chúng con sống không vì bia miệng người đời mà chỉ sợ Chúa chê cười.
Suy niệm 2:  Môi trường
Vào năm 12 tuổi, cậu được gửi đến sống với người chú là một linh mục triều ở Erin.
Nhờ môi trường này, Benedict say mê đọc Kinh Thánh và gương thánh nhân đến nỗi người chú phải nhắc nhở cậu về việc học tiếng Latinh, là điều bắt buộc để trở nên một linh mục.
Để cho thấy tầm quan trọng của môi trường, Đức Giêsu cũng đã đề cập đến những kết quả khác nhau của những hạt giống được gieo vào vệ đường, sỏi đá, bụi gai hoặc đất tốt (Mt 13,4-8).
* Lạy Chúa Giêsu, xin giúp chúng con hãy luôn chọn sống trong môi trường tốt để dễ trở nên người tốt.
Suy niệm 3:  Ơn gọi
Benedict nhận ra ơn gọi của Thiên Chúa trong sự hoàn toàn từ bỏ thế gian.
Để hoàn toàn từ bỏ thế gian, thoạt đầu Benedict đi tìm dòng tu khắc khổ nhất. Nhưng vì sức khoẻ yếu kém và vì thiếu nền tảng học vấn nên Benedict không đươc nhận vào đời sống tu trì, để rồi cuối cùng ngài bỏ nhà và sống như một vị khổ tu vô gia cư, không bị ràng buộc vào vật chất thế gian.
Điều này cho thấy: Tự bản tính và ơn gọi, con người là một hữu thể tôn giáo. Phát sinh từ Thiên Chúa và quy hướng về Thiên Chúa, con người chỉ đạt được cuộc sống nhân bản đầy đủ khi tự do liên kết với Thiên Chúa, dầu ở đấng bậc nào (Sách Giáo Lý số 44).
* Lạy Chúa Giêsu, xin giúp chúng con khiêm tốn đón nhận và sống trọn ơn gọi mà Chúa đã chọn cho mình trong tâm tình kết hiệp mật thiết với Chúa.
Suy niệm 4:  Ăn xin
Bất cứ ai gặp Benedict đều không thể quên được một người thật rách rưới... trông như người ăn xin nhưng không bao giờ xin xỏ.
Thật hiếm thấy một người ăn xin mà lại không bao giờ xin xỏ, và nhất là sẵn sàng chia sẻ thực phẩm dư dật với người nghèo.
Thật ra ngài đã nêu gương sống trọn vẹn niềm tín thác vào Thiên Chúa Quan Phòng, Đấng biết rõ chúng ta cần gì, trước khi chúng ta cầu xin (Mt 6,8), để rồi ban dư dật cho chúng ta (Mt 6,33). Vì thế chúng ta phải đáp trả bằng việc đã được cho không thì cũng phải cho không như vậy (Mt 10,8).
* Lạy Chúa Giêsu, xin giúp chúng con không chủ xin mà là cho vì cho thì có phúc hơn là nhận (Cv 20,35).
Suy niệm 5:  Vô gia cư
Benedict là người soi dẫn của Thiên Chúa để cảnh giác những người lầm lạc, và là tia hy vọng cũng như sự an ủi cho những người vô gia cư chỉ vì sự tham lam của người đời.
Nhằm chia sẻ và ủi an những người vô gia cư, Benedict chấp nhận cuộc sống lang thang nay đây mai đó và sống nhờ vào lòng hảo tâm của tha nhân, để rồi vì đời sống quá cực khổ, ngài kiệt sức ngã quỵ trên bậc tam cấp của một nhà thờ ở Rôma và giả từ cõi đời.
Với sứ mạng loan báo Tin Mừng cho kẻ nghèo hèn (Lc 4,18), Đức Giêsu cũng sống nghèo hèn đến mức vô gia cư (Mt 8,20) và lang thang trên khắp mọi nẻo đường dất nước Do-thái để rao truyền Lời Chúa.
* Lạy Chúa Giêsu, xin giúp chúng con luôn coi trọng việc rao truyền Lời Chúa lên trên hết mọi sự kể cả nơi ăn chốn ở.
Suy niệm 6:  Thánh
Các trẻ em chạy khắp đường phố loan báo, "Ông Thánh chết rồi! Ông Thánh chết rồi!"
Benedict quả là một vị thánh sống, không lạ gì vừa mới chết thì các trẻ em đơn sơ chất phác đã buột miệng loan báo trên khắp đường phố: "Ông Thánh chết rồi! Ông Thánh chết rồi!", cho dầu mãi về sau ngài mới được Đức Giáo Hoàng Lêô XIII chính thức phong thánh năm 1859.
Tưởng cũng nên nhắc đến một trường hợp mới mẻ: Trong thánh lễ an táng ĐGH Gioan Phaolô II, đám đông người Ba-Lan đã hô to câu Santo Subitol, Santo Subitol! có nghĩa là “xin phong thánh lập tức, xin phong thánh lập tức” cho ĐGH. Dầu vậy, cũng phải chờ đợi phán quyết cuối cùng của Hội Đồng Tòa Thánh.
* Lạy Chúa Giêsu, xin giúp chúng con không chỉ thán phục lối sống lành thánh của các thánh nhân bằng lời xưng tụng, mà chủ yếu là hãy tập sống theo gương các ngài.