Suy tư Mùa Chay _ những vết đinh

NHỮNG VẾT ĐINH
Nếu những lời nói trong cơn giận có thể để lại những vết sẹo còn mãi trong lòng người khác, thì sự cảm thông, bao dung, tha thứ lại có thể làm được điều ngược lại.  
Một cậu bé nọ có tính xấu là rất hay nổi nóng. Một hôm, cha cậu bé đưa cho cậu một túi đinh rồi nói với cậu: "Mỗi khi con nổi nóng với ai đó thì hãy chạy ra trước nhà và đóng một cái đinh lên chiếc hàng rào gỗ.”
Ngày đầu tiên, cậu bé đã đóng tất cả 37 cái đinh lên hàng rào. Nhưng sau vài tuần, cậu bé đã tập kiềm chế dần cơn giận của mình và số lượng đinh cậu đóng lên hàng rào ngày một ít đi. Cậu nhận thấy rằng kiềm chế cơn giận của mình dễ hơn là phải đi đóng một cây đinh lên hàng rào.
Đến một ngày, cậu đã không nổi giận một lần nào trong suốt cả ngày. Cậu đến thưa với cha và ông bảo: "Tốt lắm, bây giờ nếu sau mỗi ngày mà con không hề giận với ai dù chỉ một lần, con hãy nhổ cây đinh ra khỏi hàng rào.”
Ngày lại ngày trôi qua, rồi cũng đến một hôm cậu bé đã vui mừng hãnh diện tìm cha mình báo rằng đã không còn một cái đinh nào trên hàng rào nữa. Cha cậu liền đến bên hàng rào. Ở đó, ông nhỏ nhẹ nói với cậu:
"Con đã làm rất tốt, nhưng con hãy nhìn những lỗ đinh còn để lại trên hàng rào. Hàng rào đã không giống như xưa nữa rồi. Nếu con nói điều gì trong cơn giận dữ, những lời nói ấy cũng giống như những lỗ đinh này, chúng để lại những vết thương khó lành trong lòng người khác. Con đừng bao giờ quên rằng: vết thương tinh thần còn đau đớn hơn cả những vết thương thể xác.”
Nhìn thấy lỗ đinh lởm chởm trên hàng rào, cậu bé mới thấm thía sự xấu xa của từng lần xung đột, bất kể đúng hay sai, phải hay trái. Nó khẩn khoản hỏi cha nó: “Con phải làm gì đây để xóa sạch những dấu đinh này.”
“Dấu vết của hận thù chỉ có thể được chữa lành bởi tình yêu,” người cha nói.
“Nhưng cha ơi, con phải làm gì đây?” cậu con trai hỏi.
Người cha trả lời: “Nếu những lời nói trong cơn giận có thể để lại những vết sẹo còn mãi trong lòng người khác, thì sự cảm thông, bao dung, tha thứ lại có thể làm được điều ngược lại. Chỉ tình yêu mới là phương thuốc có thể chữa lành cho những vết thương lòng.
“Mỗi khi con tha thứ, bao dung, cảm thông, giúp đỡ hay an ủi một ai, con hãy vẽ thêm một bông hoa trên các vết đinh.”
Mỗi ngày một chút, hàng rào thêm xinh xắn bởi những nét vẽ ngọng nghịu. Thế nhưng chỉ một thời gian ngắn sau đó, ai bước vào cũng phải tấm tắc khen cái hàng rào xinh xắn ấy!
Cũng thế, Chúa quên hết mọi lỗi lầm của người sống yêu thương. “Vì Thiên Chúa không thương xót khi xét xử kẻ không biết thương xót. Còn ai thương xót, thì chẳng quan tâm đến việc xét xử.” (Gc 2,13)