Bạn có nhiệm vụ rao giảng và dạy dỗ
ư? chính bạn hãy thực hành trước đi, như thế là bạn giảng bằng đời sống và đức
hạnh đó. Nếu không, những kẻ thấy bạn nói một đàng làm một nẻo, sẽ phải lắc đầu,
to nhỏ với nhau về lời bạn nói.
Tôi nhìn nhận rằng hết thảy chúng ta đều là những con người yếu
đuối, nhưng Thiên Chúa là Chúa chúng ta đã ban cho chúng ta những phương tiện
giúp chúng ta dễ dàng hành động, nếu chúng ta muốn. Linh mục nọ muốn có một đời
sống tinh tuyền theo lương tâm đòi hỏi, muốn sống tiết độ và có phong cách của
bậc thiên thần: đó là điều hợp lý; nhưng vị ấy lại không quyết tâm dùng những
phương tiện cần thiết là: ăn chay, cầu nguyện, tránh tiếp xúc với những người xấu,
tránh những cuộc giao du thân mật nguy hại.
Vị linh mục đó phàn nàn rằng mỗi khi vào nhà nguyện để đọc kinh
thần vụ hay đi dâng thánh lễ, thì tức khắc cả trăm ngàn chuyện nảy ra trong tâm
trí, làm cho mình lo ra, không thể hướng lòng về Thiên Chúa. Nhưng thử hỏi: trước
khi vào nhà nguyện hoặc đi dâng thánh lễ, vị đó đã làm gì trong phòng thánh, đã
chuẩn bị tâm hồn như thế nào, đã sử dụng những phương thế nào để hồi tâm?
Có phải bạn muốn tôi dạy bạn làm sao để tiến tới trên đường nhân
đức, và nếu trong nhà nguyện, bạn đã cầm trí được rồi thì làm thế nào lần sau bạn
cầm trí hơn nữa, và lời cầu nguyện của bạn cũng đẹp lòng Thiên Chúa hơn? Hãy
nghe tôi đây. Nếu bạn đã có được một chút lửa tình yêu bốc cháy trong lòng, thì
đừng vội trưng ra, đừng phơi ra trước gió. Hãy giữ lò lửa cho kín, kẻo nó nguội
đi và mất sức nóng; hãy loại bỏ những sự chia trí, hãy hồi tâm kết hợp với
Thiên Chúa và tránh những cuộc chuyện trò vô ích.
Bạn có nhiệm vụ rao giảng và dạy dỗ ư? Hãy học hỏi và nghiên cứu
những gì cần biết khả dĩ giúp bạn chu toàn nhiệm vụ ấy một cách tốt đẹp; chính
bạn hãy thực hành trước đi, như thế là bạn giảng bằng đời sống và đức hạnh đó.
Nếu không, những kẻ thấy bạn nói một đàng làm một nẻo, sẽ phải lắc đầu, to nhỏ
với nhau về lời bạn nói.
Bạn coi sóc các linh hồn ư? Thì đừng vì thế mà bỏ bê chính mình,
cũng đừng phung phí tất cả cho người khác đến độ không giữ gì cho bạn cả. Vì phải
nhớ rằng bạn coi sóc các linh hồn, nhưng không được quên bản thân mình.
Thưa anh em, anh em phải biết rằng: không có gì cần thiết đối với
mõi người trong hàng giáo sĩ cho bằng tâm nguyện; đó là một việc phải đi trước,
đi cùng và theo sau mọi hoạt động của chúng ta, như tác giả thánh vịnh nói: Con
đàn hát và nguyện chủ tâm. Này bạn, nếu bạn cử hành bí tích, thì hãy suy gẫm về
của lễ bạn dâng; nếu đọc thần vụ trong cung nguyện, hãy nghĩ xem bạn nói với ai
và nói gì; nếu bạn coi sóc các linh hồn, hãy nghĩ xem họ đã được tẩy rửa bằng
máu nào; như thế, hãy làm mọi sự vì đức ái; nhờ vậy, chúng ta sẽ có thể dễ dàng
lướt thắng vô vàn khó khăn chắc chắn sẽ gặp phải trong đời sống hằng ngày (vì địa
vị của chúng ta là như thế); nhờ vậy, chúng ta sẽ có sức sinh Đức Kitô nơi bản
thân mình cũng như nơi kẻ khác.