THẦY Ở TRONG CÁC CON
Có hai bạn trẻ chơi thân với nhau, một da đen ở miền quê nghèo nàn, một da trắng ở chốn đô hội xa hoa. Một hôm anh da đen lên thành phố thăm bạn. Cả hai vừa đi dạo vừa trò chuyện dưới ánh nắng chiều, bỗng anh da trắng ngạc nhiên thấy bạn mình đứng khựng lại, không nói gì nữa và trông như đang cố lắng nghe một tiếng gì ở đàng xa.
- Cái gì thế?
- Có tiếng chim sâu ở gần đây!
Đi thêm một quãng, anh da đen chỉ cho bạn thấy con chim sâu đang hót trong vườn cây một khu nhà cũ. Anh da trắng khen bạn:
- Tai anh tốt quá!
- Không đâu, tai tôi chẳng hơn gì tai anh nhưng vì tôi ở miền quê, quen với tiếng chim và thích nghe chim hót mà thôi.
Nói đoạn anh lấy mấy đồng bạc cắc thảy xuống đường. Lập tức có mấy người đi trước quay lại, tưởng có ai đánh rơi tiền. Anh da đen nói:
- Thính tai nhỉ! Thế mà tiếng chim hót lại chẳng mấy ai nghe thấy!
Người ta không chỉ đánh mất một nét đẹp của cuộc sống, mà mất cả cuộc sống khi không biết đến tình yêu. Với nhân loại tội lỗi, Thiên Chúa là tình yêu đã đích thân đến sống giữa thế gian, để “ban cho họ một trái tim và đặt thần khí mới vào lòng họ ... lấy khỏi mình họ trái tim chai đá và ban cho họ một trái tim bằng thịt” (Ed 11,19).
Thiên Chúa không yêu bằng một tình yêu trừu tượng, xa vời, mà là một tình yêu nhập thể trong một con người cụ thể, sống động và gần gũi với cuộc sống mỗi người.
Thế nhưng "thế gian không thấy và cũng chẳng biết Người” (Ga 14,17). Chính vì muốn chiều theo những dục vọng vị kỷ mà thế gian không nhận ra Thần Khí hướng dẫn và nâng đỡ Đức Kitô. Thế gian nhắm mắt lại trước tình yêu Thiên Chúa trong con người Giêsu, để chỉ còn thấy nơi Ngài một anh thợ mộc tầm thường, một kẻ phiến loạn không giữ ngày Sabát, lại còn thêm tội ăn uống với bọn thu thuế và tội lỗi, … đáng phải xử tử!
Vâng, điều cốt yếu của ơn cứu độ không phải ở phép rửa mà ở hoạt động của Thần Khí Đức Kitô. Khi gặp một nhóm các tín hữu đã chịu phép rửa ở Giêrusalem, Phêrô và Gioan thấy “Thánh Thần chưa ngự xuống một ai trong nhóm họ: họ mới chỉ chịu phép rửa nhân danh Chúa Giêsu. Bấy giờ hai ông đặt tay trên họ, và họ nhận được Thánh Thần” (Cv 8,16-17).
Thánh Thần làm cho đức tin trở nên sống động, và biến mọi chi tiết đời sống thành câu trả lời cho niềm tin: “Hãy luôn luôn sẵn sàng trả lời cho bất cứ ai chất vấn về niềm hy vọng của anh em” (1Pr 3,15).
Tắt một lời, không có giấy chứng nhận nào cho niềm tin ngoài chính cuộc sống của người tin, và câu hỏi về ơn cứu độ được trả lời trong lời xác nhận về đức mến, về sự hiện diện của Thần Khí Đức Kitô: “còn anh em biết Người, vì Người luôn ở giữa và ở trong anh em” (Ga 14,17).
Năm thánh 2000 ghi dấu một niềm vinh hạnh cho người Việt Nam khi ĐHY Nguyễn Văn Thuận được mời giảng phòng Mùa Chay cho giáo triều Rô-ma. Những bài giảng của ngài được in thành cuốn ‘Chứng nhân hy vọng’ được nhiều người yêu thích.
ĐHY đã có một bắt đầu gây ngạc nhiên: "Tôi đã bỏ mọi sự để theo Chúa Giêsu, vì tôi yêu thích những khuyết điểm của Ngài".
Rồi ngài kể “các khuyết điểm của Chúa” mà ngài yêu thích, như Chúa không có trí nhớ tốt – quên hết tội người ta; làm toán kém - bỏ 99 con chiên để đi tìm con chiên lạc; luận lý dở - tìm được một đồng bạc mà mở tiệc ăn mừng; có tính phiêu lưu - Chúa kêu gọi nhiều người theo Chúa đi loan báo Tin Mừng mà chẳng có gì bảo đảm cho cuộc sống của họ và của chính Chúa: "Con Người không có chỗ gối đầu" !!!
Sau khi kể ra các khuyết điểm của Chúa Giêsu, ĐHY đặt câu hỏi cho mọi người: “Nhưng chúng ta tự hỏi: tại sao Chúa Giêsu có những khuyết điểm như thế?"
Để đi đến kết luận: "Vì Ngài là Tình Yêu (Cf 1Ga 4,16). Tình yêu đích thực không lý luận, không đo lường, không dựng lên những hàng rào, không tính toán, không nhớ đến những xúc phạm và không đặt điều kiện. Nói theo kiểu thời nay: tình yêu không cân, đo, đong, đếm”.
Kết luận của ĐHY thực là một tiếng chuông gióng lên nhắc tôi chớ để có sự tương phản giữa niềm tin và cuộc sống mình khi bỏ quên Thần Khí tình yêu của Đức Kitô, để Chúa ở trong tôi, món quà quí giá nhất Chúa để lại cho mọi người.
Chúa đã kết án thế gian là không thấy và cũng chẳng biết được Thần Khí tình yêu của Chúa; nhưng tôi có thấy và để Thần Khí tình yêu của Chúa điều khiển cuộc sống của tôi không?