Thứ Sáu, 18 tháng 4, 2014

Lễ Phục Sinh _ bài đọc lễ chiều

LỄ PHỤC SINH

Thánh Lễ Chiều
NĂM ABC
Cv 10,34a . 37-43; 1Cr 5,6b-8; Lc 24,13-35
BÀI ĐỌC I: Cv 10,34a . 37-43
34a Bấy giờ ông Phê-rô lên tiếng nói: " 37 Quý vị biết rõ biến cố đã xảy ra trong toàn cõi Giu-đê, bắt đầu từ miền Ga-li-lê, sau phép rửa mà ông Gio-an rao giảng. 38 Quý vị biết rõ: Đức Giê-su xuất thân từ Na-da-rét, Thiên Chúa đã dùng Thánh Thần và quyền năng mà xức dầu tấn phong Người. Đi tới đâu là Người thi ân giáng phúc tới đó, và chữa lành mọi kẻ bị ma quỷ kiềm chế, bởi vì Thiên Chúa ở với Người. 39 Còn chúng tôi đây xin làm chứng về mọi việc Người đã làm trong cả vùng dân Do-thái và tại chính Giê-ru-sa-lem. Họ đã treo Người lên cây gỗ mà giết đi. 40 Ngày thứ ba, Thiên Chúa đã làm cho Người trỗi dậy, và cho Người xuất hiện tỏ tường,41 không phải trước mặt toàn dân, nhưng trước mặt những chứng nhân Thiên Chúa đã tuyển chọn từ trước, là chúng tôi, những kẻ đã được cùng ăn cùng uống với Người, sau khi Người từ cõi chết sống lại. 42 Người truyền cho chúng tôi phải rao giảng cho dân, và long trọng làm chứng rằng chính Người là Đấng Thiên Chúa đặt làm thẩm phán, để xét xử kẻ sống và kẻ chết. 43 Tất cả các ngôn sứ đều làm chứng về Người và nói rằng phàm ai tin vào Người thì sẽ nhờ danh Người mà được ơn tha tội.”
ĐÁP CA: Tv 117
Đ. Đây là ngày Chúa đã làm ra,
nào ta hãy vui mừng hoan hỷ
. (c. 24)
1 Hãy tạ ơn Chúa vì Chúa nhân từ, muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương. 2 Ít-ra-en hãy nói lên rằng: muôn ngàn đời Chúa vẫn trọn tình thương.
16 "Tay hữu Chúa đã ra oai thần lực, tay hữu Chúa giơ cao. 17 Tôi không phải chết, nhưng tôi sẽ sống, để loan báo những công việc Chúa làm.
22 Tảng đá thợ xây nhà loại bỏ lại trở nên đá tảng góc tường. 23 Đó chính là công trình của Chúa, công trình kỳ diệu trước mắt chúng ta.
BÀI ĐỌC II: 1Cr 5,6b-8
6b Thưa anh em, anh em không biết rằng chỉ một chút men cũng đủ làm cho cả khối bột dậy lên sao? 7 Anh em hãy loại bỏ men cũ để trở thành bột mới, vì anh em là bánh không men. Quả vậy, Đức Ki-tô đã chịu hiến tế làm chiên lễ Vượt Qua của chúng ta. 8 Vì thế, chúng ta đừng lấy men cũ, là lòng gian tà và độc ác, nhưng hãy lấy bánh không men, là lòng tinh tuyền và chân thật, mà ăn mừng đại lễ.
CA TIẾP LIÊN:
            Nào tín hữu ca mừng hoan hỷ
            Đức Ki-tô chiên lễ Vượt Qua
            Chiên Con máu đổ chan hòa
            Cứu bầy chiên lạc chúng ta về đoàn.

            Đức Ki-tô hoàn toàn vô tội
            Đã đứng ra môi giới giao hòa
            Tội nhân cùng với Chúa Cha
            Từ đây sum họp một nhà Cha con.

            Sinh mệnh cùng tử vong ác chiến
            Cuộc giao tranh khai diễn diệu kỳ
            Chúa sự sống đã chết đi
            Giờ đây hằng sống trị vì oai linh.

            Ma-ri-a hỡi, xin thuật lại
            Trên đường đi đã thấy gì cô?
            Thấy mồ trống Đức Ki-tô
            Phục sinh vinh hiển thiên thu khải hoàn.

            Thấy thiên sứ chứng nhân hiển hiện
            Y phục và khăn liệm xếp rời
            Giê-su, hy vọng của tôi
            Sẽ đón các ngài tại xứ Ga-lin.

            Chúng tôi vững niềm tin sắt đá
            Đức Ki-tô thật đã phục sinh.
            Tâu Vua chiến thắng hiển vinh
            Đoàn con xin Chúa dủ tình xót thương.
TUNG HÔ TIN MỪNG: x. 1Cr 5,7b-8a
Hall-Hall: Đức Ki-tô đã chịu hiến tế, làm chiên lễ Vượt Qua của chúng ta. Nào ta hoan hỷ trong Chúa mà ăn mừng đại lễ. Hall.
TIN MỪNG: Lc 24,13-35
13 Vào ngày thứ nhất trong tuần, có hai người trong nhóm môn đệ đi đến một làng kia tên là Em-mau, cách Giê-ru-sa-lem chừng mười một cây số. 14 Họ trò chuyện với nhau về tất cả những sự việc mới xảy ra. 15 Đang lúc họ trò chuyện và bàn tán, thì chính Đức Giê-su tiến đến gần và cùng đi với họ. 16 Nhưng mắt họ còn bị ngăn cản, không nhận ra Người. 17 Người hỏi họ: “Các anh vừa đi vừa trao đổi với nhau về chuyện gì vậy?” Họ dừng lại, vẻ mặt buồn rầu. 18 Một trong hai người tên là Cơ-lê-ô-pát trả lời: “Chắc ông là người duy nhất trú ngụ tại Giê-ru-sa-lem mà không hay biết những chuyện đã xảy ra trong thành mấy bữa nay.” 19 Đức Giê-su hỏi: “Chuyện gì vậy?” Họ thưa: “Chuyện ông Giê-su Na-da-rét. Người là một ngôn sứ đầy uy thế trong việc làm cũng như lời nói trước mặt Thiên Chúa và toàn dân. 20 Thế mà các thượng tế và thủ lãnh của chúng ta đã nộp Người để Người bị án tử hình, và đã đóng đinh Người vào thập giá. 21 Phần chúng tôi, trước đây vẫn hy vọng rằng chính Người là Đấng sẽ cứu chuộc Ít-ra-en. Hơn nữa, những việc ấy xảy ra đến nay là ngày thứ ba rồi. 22 Thật ra, cũng có mấy người đàn bà trong nhóm chúng tôi đã làm chúng tôi kinh ngạc. Các bà ấy ra mộ hồi sáng sớm, 23 không thấy xác Người đâu cả, về còn nói là đã thấy thiên thần hiện ra bảo rằng Người vẫn sống. 24 Vài người trong nhóm chúng tôi đã ra mộ, và thấy sự việc y như các bà ấy nói; còn chính Người thì họ không thấy.” 25 Bấy giờ Đức Giê-su nói với hai ông rằng: “Các anh chẳng hiểu gì cả! Lòng trí các anh thật là chậm tin vào lời các ngôn sứ! 26 Nào Đấng Ki-tô lại chẳng phải chịu khổ hình như thế, rồi mới vào trong vinh quang của Người sao? 27 Rồi bắt đầu từ ông Mô-sê và tất cả các ngôn sứ, Người giải thích cho hai ông những gì liên quan đến Người trong tất cả Sách Thánh. 28 Khi gần tới làng họ muốn đến, Đức Giê-su làm như còn phải đi xa hơn nữa. 29 Họ nài ép Người rằng: “Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã xế chiều, và ngày sắp tàn.” Bấy giờ Người mới vào và ở lại với họ. 30 Khi đồng bàn với họ, Người cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, và bẻ ra trao cho họ. 31 Mắt họ liền mở ra và họ nhận ra Người, nhưng Người lại biến mất. 32 Họ mới bảo nhau: “Dọc đường, khi Người nói chuyện và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta, lòng chúng ta đã chẳng bừng cháy lên sao?” 33 Ngay lúc ấy, họ đứng dậy, quay trở lại Giê-ru-sa-lem, gặp Nhóm Mười Một và các bạn hữu đang tụ họp tại đó. 34 Những người này bảo hai ông: “Chúa trỗi dậy thật rồi, và đã hiện ra với ông Si-môn.” 35 Còn hai ông thì thuật lại những gì đã xảy ra dọc đường và việc mình đã nhận ra Chúa thế nào khi Người bẻ bánh.