Hiển thị các bài đăng có nhãn quangdai. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn quangdai. Hiển thị tất cả bài đăng

Một chút suy tư _ nghèo và giàu

240.000 NGƯỜI ĐÓI Ở THANH HÓA

SGTT.VN - Đã lâu lắm rồi bà con nông dân nghèo ở các huyện từ miền biển, trung du đến các huyện vùng cao, biên giới của tỉnh Thanh Hoá mới phải đối mặt với cái đói trên diện rộng như năm nay. Hàng chục ngàn hộ dân nơi đây đang thiếu đói lương thực.
Chạy ăn từng bữa

Thiếu gạo trầm trọng, nhiều hộ dân ở thôn Đông Tân,
xã Đa Lộc, huyện Hậu Lộc, Thanh Hoá
phải đào khoai ăn độn hàng ngày. Ảnh: An Bình
Chúng tôi về xã ven biển Đa Lộc – điểm nóng trong mùa đói giáp hạt của huyện Hậu Lộc vào những ngày này. Cánh đồng lúa chiêm xuân thời điểm này lẽ ra đang vào thời kỳ làm đòng, nhưng giờ chỉ còn lơ thơ vài gốc rạ. Đồng lúa cằn cỗi bởi vùng đất này nhiễm mặn nặng. Trên nhiều thửa ruộng, đến cỏ cũng không mọc được.
Ông Vũ Văn Đỉnh, phó chủ tịch UBND xã Đa Lộc cho biết: vụ chiêm xuân năm 2011, toàn xã gieo cấy được 250ha lúa, nhưng đến thời điểm này đã chết và mất trắng 150ha. Đất nhiễm mặn nặng một phần lớn, còn thêm đợt gieo cấy tết Tân Mão gặp rét đậm, rét hại.
Từ năm 2008 đến nay, năm nào Đa Lộc cũng bị mất trắng gần một nửa diện tích lúa nước và cây màu các loại do đất nông nghiệp bị nhiễm mặn nặng. Độ mặn trên diện tích đất nông nghiệp của xã nhiều nơi đã lên tới 5‰. Do bị mất mùa nhiều năm qua, nên hiện nay Đa Lộc có tới 1.500 hộ/2.300 hộ dân đang bị thiếu đói lương thực gay gắt, cần sự cứu trợ của Nhà nước.
Đến thôn Đông Tân, xã Đa Lộc, chúng tôi bắt gặp nhiều gia đình đang phải đào khoai lang non để ăn độn vì thiếu gạo. Gia đình ông Vũ Văn Bản, 64 tuổi cũng hết gạo ăn nhiều tháng nay, do gieo cấy một sào lúa nhưng bị mất mùa hoài. Hàng ngày, ông Bản và vợ phải lăn lộn ở ven biển đi bắt con cáy bán lấy tiền đong gạo. Đã lâu lắm rồi vợ chồng ông Bản không biết đến ăn bữa sáng. Chật vật kiếm tiền cả ngày chỉ đủ mua vài ống gạo. Hai bữa chính, mỗi bữa ông bà chỉ ăn cơm độn khoai lang với canh rau và mắm cáy. Nhiều hôm, hai ông bà phải bấm bụng đi ký nợ gạo ở các đại lý. Có lúc ký nợ nhiều, các chủ đại lý gạo e ngại, vợ chồng ông Bản đành nhịn đói.
Sở Lao động – thương binh và xã hội tỉnh Thanh Hoá cho biết, hiện nay tại 21/27 huyện, thị xã, thành phố của tỉnh có tới 93.283 hộ (241.558 nhân khẩu) đang thiếu đói lương thực, gồm huyện: Bá Thước 14.072 nhân khẩu, Cẩm Thuỷ 12.671 nhân khẩu, Mường Lát 9.049 nhân khẩu, Quan Sơn 8.200 nhân khẩu, Quảng Xương 21.940 nhân khẩu, Thạch Thành 19.906 nhân khẩu, Ngọc Lặc 16.667 nhân khẩu, Nga Sơn 16.284 nhân khẩu, Tĩnh Gia 15.915 nhân khẩu...
Gia đình bà Vũ Thị Thuận (54 tuổi) cũng ở thôn Đông Tân còn cám cảnh hơn. Ba năm mất mùa triền miên vì hai sào ruộng cấy lúa không có thu hoạch. Không may, năm ngoái chồng bà là ông Nguyễn Văn Minh lại bị tai biến mạch máu não, liệt nửa người, hiện không còn khả năng lao động. Ba đứa con của bà Thuận phải bỏ học giữa chừng, ra Hà Nội làm thuê kiếm tiền thuốc thang cho bố và mua gạo ăn hàng ngày cho gia đình. “Cả năm nay gia đình tôi phải chạy gạo ăn từng bữa”, bà Thuận nói. Cảnh đong gạo ăn từng bữa, bấp bênh đang là nỗi lo thường trực của bà con nông dân ở xã nghèo ven biển Đa Lộc.
Tại các huyện vùng biển khác như Nga Sơn, Hậu Lộc, Quảng Xương, Tĩnh Gia, các loại cây trồng như lúa, bắp, đậu các loại đều bị chết, hoặc giảm năng suất cũng do đất bị nhiễm mặn nặng. Bên cạnh đó, do giá xăng dầu và vật tư đầu vào tăng cao, nhiều tàu thuyền đánh bắt hải sản nằm bờ, nên bà con ngư dân thiếu gạo ăn là điều khó tránh khỏi.
Còn tại huyện vùng cao Mường Lát – địa phương trọng điểm của thiếu đói lương thực ở Thanh Hoá, ông Lương Văn Bường, chủ tịch UBND huyện cho biết: “Trên địa bàn hiện có tới 1.878 hộ (9.049 nhân khẩu, chiếm gần 1/3 số người của huyện) đang thiếu đói gay gắt. Nguyên nhân chính là đồng bào ở đây thiếu đất sản xuất lúa nước, đất nương rẫy để có thể tự túc lương thực. Toàn huyện hiện chỉ có 560ha đất nông nghiệp cấy được lúa nước, trên tổng số hơn 30.000 nhân khẩu ở nông thôn. Còn diện tích nương rẫy gieo trồng bắp, lúa nương trong năm 2010 lại bị hạn hán kéo dài, mất mùa trên diện rộng. Chúng tôi đến xã Mường Lý (huyện Mường Lát) – xã nghèo nhất tỉnh Thanh Hoá với tỷ lệ hộ đói nghèo còn trên 80% khi mùa đói giáp hạt đang ở diện rộng. Bữa cơm trưa của gần 300 em học sinh địa phương trọ học ngay cạnh trường THCS Mường Lý chỉ có cơm gạo xấu ăn với măng rừng, chan nước trắng. Thầy Trần Văn Hào – hiệu trưởng trường THCS Mường Lý cho biết: “Các em học sinh trọ học cạnh trường chủ yếu thuộc diện hộ nghèo, nhiều em thiếu gạo ăn...”
Xin cứu trợ

Nhiều thửa ruộng ở xã Đa Lộc, huyện Hậu Lộc,
Thanh Hoá bị nhiễm mặn,
lúa chiêm xuân chết hết.
Ảnh: An Bình
Trao đổi với chúng tôi, ông Trịnh Văn Chiến, phó bí thư Tỉnh uỷ, chủ tịch UBND tỉnh Thanh Hoá cho hay, đối với huyện Mường Lát, UBND tỉnh đã giao cho sở Nông nghiệp và phát triển nông thôn thành lập đội công tác đặc biệt để giúp Mường Lát phát triển kinh tế – xã hội. Đội công tác này sẽ triển khai ngay việc giúp Mường Lát tập trung khai hoang để mở rộng diện tích đất cấy lúa nước, trồng bắp, lúa nương; lựa chọn các loại cây màu phù hợp, con giống phù hợp hỗ trợ cho đồng bào các dân tộc thiểu số trong huyện phát triển kinh tế, từng bước đảm bảo an ninh lương thực và ổn định đời sống.
Đối với các huyện ven biển có diện tích đất nông nghiệp bị nhiễm mặn nặng, ảnh hưởng lớn đến cây trồng, UBND tỉnh đã và đang tích cực đầu tư xây dựng hệ thống thuỷ lợi, với tổng số vốn đầu tư lên đến hàng trăm tỉ đồng, nhằm dẫn nước ngọt về thau chua, rửa mặn để trong những vụ tới bà con nông dân các huyện Nga Sơn, Hậu Lộc có thể gieo cấy lúa, trồng các loại cây màu trên diện tích đất nông nghiệp lâu nay bị nhiễm mặn. Hiện nay, nhiều hệ thống thuỷ lợi ở huyện Nga Sơn, Hậu Lộc đã hoàn thành.
Ngày 5.5, phó chủ tịch UBND tỉnh Thanh Hoá Vương Văn Việt đã ký công văn số 2592/UBND-DTMN gửi Thủ tướng Chính phủ xin hỗ trợ gạo cứu trợ nhân dân Thanh Hoá trong thời kỳ giáp hạt năm 2011. Đợt này, tỉnh Thanh Hoá xin Trung ương hơn 2.048 tấn gạo để cứu trợ cho 71.395 hộ (136.574 nhân khẩu) đang thiếu đói lương thực thời kỳ giáp hạt. Bên cạnh đó, UBND tỉnh cũng đã chỉ đạo các địa phương trích ngân sách mua gạo cứu đói cho nhân dân.
bài và ảnh: An Bình

LOÀI CHÓ TRIỆU ĐÔ XUẤT HIỆN Ở HÀ NỘI
Loài chó ngao có bộ lông xù như bờm sư tử, tinh ranh hơn sói và đặc biệt… đắt đỏ đã xuất hiện tại Hà Nội.
 
Chó ngao Tây Tạng
 “Sư tử núi tuyết”
Hay “chúa tể của thảo nguyên” là những gì mà người ta nhắc đến khi nói về chó ngao Tây Tạng (gọi tắt là ngao Tạng). “To hơn chó sói, mạnh hơn báo hoa và nhanh hơn hươu nai”- ngao Tạng trở thành loại mãnh thú bá chủ của thảo nguyên Tây Tạng, nơi mà chỉ duy nhất con người có thể khắc chế và làm chúng phục tùng. Theo trang Wikipedia, loài chó này tình cờ được 2 nhà thám hiểm người Ý phát hiện tại ngôi làng Jhangihe, toạ trên độ cao 5200m so với mực nước biển giữa khu tự trị Tây Tạng ở Tây Bắc Trung Quốc.
Ngao Tạng đã hiện hữu cách đây chừng 5.000 năm và được xem như là giống chó có bộ gen cổ xưa nhất trên thế giới hiện nay. Ngay từ đầu thế kỷ 18, các cuộc thám hiểm vùng núi Himalaya ngày càng rầm rộ và nhờ đó những con chó ngao Tạng đã được đem về nước Anh. Chúng trở thành món quà quý dành cho Hoàng gia Anh: Năm 1820, vua George IV được tặng 1 con ngao Tạng; 14 năm sau, vua William IV được tặng một cặp khác; tiếp đến năm 1847, một con chó lớn vùng Tây Tạng cũng được gửi tặng cho hoàng hậu Victoria…
Big Splash- ngao Tạng đắt nhất hành tinh
Có một số đặc điểm của loài ngao Tạng, đó là cao ít nhất 71 cm (đối với chó đực). Nặng 64-82kg. Với phần lông ở cổ đặc trưng và thể hện được tình trạng sức khỏe của nó. Chúng có màu đen, đen -nâu, đen -vàng, xám hoặc vàng. Đuôi luôn cuộn cao trên lưng. Đầu phẳng, không có nếp nhăn, hình thế tạo lên sự cân đối và oai vệ. Ngao Tạng trưởng thành rất chậm: con cái từ 3-4 năm mới bắt đầu chu kì sinh sản, còn con đực cũng từ 3-5 năm mới phát dục và có khả năng giao phối.
Ngoài ra ngao Tạng nổi tiếng lì lợm và trung thành tới mức… cực đoan, khi chúng chỉ tuân theo người chủ nhân duy nhất. Vì tất cả những đặc tính đó, ngao Tạng được giới nuôi chó Trung Quốc và thế giới đặc biệt ưa thích.

Chân dung của Big Splash- thú cưng đắt giá nhất hành tinh
Vào đầu tháng 4/2011, truyền thông khắp thế giới đồng loạt đưa tin: Con chó ngao Tây Tạng có tên Big Splash đã trở thành thú cưng đắt giá nhất hành tinh khi được một tỉ phú ngành than mua với giá 1,6 triệu USD. Con chó này mới 11 tháng tuổi nhưng đã nặng 81 kg, nó có bộ lông đỏ rực- màu cực hiếm của loài ngao Tạng.
Chủ nhân ban đầu của Big Splash là ông Lu Liang, một người chơi chó cảnh ở Laoshan, thành phố Thanh Đảo, phía đông Trung Quốc. Mới đây, ông Lu đã bán con chó ngao Tạng của mình cho một tỷ phú ngành than của Trung Quốc với giá trên.
Ngao tạng hiện hữu ở Hà Nội
Thời gian gần đây, nhiều người tham gia giao thông qua góc phố Bà Triệu- Tuệ Tĩnh (Hà Nội) không khỏi giật mình khi nhìn thấy trên vỉa hè bên tay phải lù lù hai con chó lông xù to tướng. Chúng thường nằm phủ phục trước chiếc cổng đá hình vòm, dù đã bị xích, song khối người vẫn sợ vì trông to… như con sư tử.
Một con chó ngao Tạng được gửi để huấn luyện
tại Trung tâm PDS- Gia Lâm (Hà Nội),
bộ lông xù đặc trưng đã phần nào bị rụng bớt đi.
Phóng viên cũng đã vài lần gặp chính hai con ngao Tạng này ở khu vực hồ Thiền Quang và hồ Gươm, khi chúng được đưa đi dạo. Đem điều này hỏi ông Nguyễn Mạnh Hà - Giám đốc trung tâm huấn luyện chó nghiệp vụ PDS, được ông cho hay: Hiện nay tại Hà Nội và một số tỉnh thành khác như Quảng Ninh, TP.Hồ Chí Minh đã có những người được sở hữu loài chó này. Không cứ phải là “đại gia”, có những người chỉ vì quá đam mê ngao Tạng cũng tích góp cho đủ số tiền lớn để mua chó.
Giá cả thì vô chừng, nhưng thường đem được từ Trung Quốc về đến Hà Nội, tính cả chi phí đi lại, săn tìm thì mất chừng trên dưới 100 triệu đồng. Tất nhiên rằng, với số tiền này thì độ thuần chủng của những con chó ngao Tạng mang về Việt Nam cũng chỉ tương đối, chưa được “xịn” cho lắm.
Cái khó theo ông Hà nằm ở chỗ: ngay tại Trung Quốc, ngao Tạng cũng không thuần chủng và rất khó xác định được tính thuần chủng của chúng. Bản thân ông Hà từ khoảng 3-4 năm nay đều có sang Trung Quốc tìm hiểu về loài chó này, tuy nhiên không thể tìm được con giống đẹp.
Ngoài ra người nuôi ngao Tạng ở thành phố thường gặp chuyện phiền phức khác: đây vốn là giống chó thảo nguyên, khi bị nhốt trong nhà phố chật hẹp thì sự thoái hoá diễn ra: chúng không còn khoẻ mạnh, sự dũng mãnh như ở môi trường gốc. Lông của con vật lại quá dài, thích hợp với xứ lạnh hơn là khí hậu nhiệt đới của Việt Nam. Vào mùa đông thì còn đỡ, nhưng vào giữa mùa hè, nếu không muốn con chó cưng bị rụng lông trụi lủi, sinh bệnh tật thì chắc chắn chủ nuôi phải dành cả một cái phòng với điều hòa chạy “phe phé” suốt 24/24h- một chuyện không dễ thực hiện.
Theo Cao Minh
An Ninh Thủ Đô

Hai bài thời sự, một của Sài Gòn Tiếp Thị, một của An Ninh Thủ Đô, đã phác họa hố sâu chênh lệch giàu nghèo trên quê hương đất nước chúng ta. Có 240.000 người đói ở Thanh Hóa, mà vẫn có người mua chó triệu đô ở Hà Nội.
Khoan phê phán, mà hãy bắt tay vào điều tôi làm được, cho những người khốn cùng ngay bên tôi.
"Hãy bán tài sản của mình đi mà bố thí. Hãy sắm lấy những túi tiền không hề cũ rách, một kho tàng không thể hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm không bén mảng, mối mọt không đục phá. Vì kho tàng của anh em ở đâu, thì lòng anh em ở đó” (Lc 12,33-34)
Lm. HK

Suy tư phục sinh _ mẹ ơi! đừng khóc nữa

MẸ ƠI ĐỪNG KHÓC NỮA  
VẪN CÒN TÌNH YÊU Ở LẠI
Người phụ nữ nhảy ra khỏi ghế ngồi khi vừa thấy vị bác sĩ giải phẫu bước ra khỏi phòng mổ. Cô hỏi: ‘Thằng bé của tôi ra sao, thưa bác sĩ? Liệu nó có qua khỏi không? Chừng nào tôi gặp nó được vậy bác sĩ?’
Vị bác sĩ nói: “Rất tiếc? Chúng tôi đã cố gắng hết sức, nhưng cháu đã không qua khỏi, thưa bà.”
Sally nói như thì thầm: “Tại sao trẻ con mà cũng bị ung thư? Chúa có còn đoái hoài gì đến chúng con nữa không? Ngài ở nơi đâu, Chúa ơi, khi con trai của con cần Ngài?”
Vị bác sĩ hỏi: “Bà có cần chút thì giờ ở riêng với cháu không? Một trong những y tá sẽ ra ngoài trong vài phút nữa, trước khi xác của cháu được chuyển qua trường đại học.”
Sally yêu cầu người y tá ở lại với nàng trong khi nàng nói lời từ biệt với đứa con trai của mình. Nàng luồn những ngón tay một cách yêu thương vào những lọn tóc quăn nghiêng qua màu đỏ của con. “Bà có muốn một lọn tóc của cháu không? người y tá hỏi? Sally khẽ gật đầu? Người y tá cắt một lọn tóc của cậu bé, bỏ vào bao plastic và trao cho Sally.
Người mẹ nói: ‘Đó là ý của Jimmy, cháu muốn hiến cơ thể của mình cho trường đại học để nghiên cứu? Nó nói, “may ra sẽ giúp được cho một người nào đó.”
Lúc đầu tôi không chịu, nhưng Jimmy nói, “Mẹ à, con đâu có cần cơ thể này sau khi con chết đâu Mẹ? Có thể nó sẽ giúp một đứa con trai nhỏ nào đó như con, được sống thêm một ngày với mẹ của nó, Mẹ à.”
Và người mẹ kể tiếp, “Jimmy của tôi có một trái tim và tấm lòng bằng vàng? Nó luôn muốn giúp đỡ người khác khi nào hoàn cảnh cho phép.”
Sally bước ra khỏi bệnh viện Nhi Đồng Mercy (Lòng Thương Xót) lần cuối cùng, sau khi đã ở thường trực nơi đây từ sáu tháng qua? Ngồi vào xe, nàng đặt bọc tóc của con vào chiếc ghế bên cạnh. Chuyến lái xe về nhà đầy nỗi khổ? Càng khổ hơn khi bước vào căn nhà trống? Nàng mang những đồ đạc của Jimmy, cùng với bao plastic đựng lọn tóc của con vào phòng của đứa con yêu dấu.
Nàng đặt những chiếc xe hơi con và những vật dụng riêng của nó vào đúng những chỗ mà Jimmy thường giữ? Nằm nằm giăng ngang trên giường của con, ôm vào lòng chiếc gối của nó, rũ lòng ra theo những dòng lệ và rơi vào giấc ngủ.
Vào khoảng nửa đêm thì Sally tỉnh giấc? Bên cạnh nàng là một lá thư xếp lại? Nàng mở ra đọc:
“Thưa Mẹ,
Con biết là Mẹ sẽ nhớ thương con; nhưng đừng nghĩ rằng có bao giờ con sẽ quên Mẹ, hay thôi không còn yêu Mẹ nữa, chỉ vì con không được ở bên cạnh Mẹ để nói là “’Con Yêu Mẹ’ đó Mẹ ơi? Con sẽ luôn yêu Mẹ, có thể nhiều hơn theo mỗi ngày đó Mẹ ơi? Một ngày nào đó, chúng ta lại sẽ thấy nhau. Từ giờ cho đến ngày đó, nếu Mẹ muốn, thì Mẹ cứ nhận một chú bé nào đó làm con nuôi cho bớt nỗi cô đơn, con cũng vui với việc đó? Nó có quyền ở căn phòng của con, chơi với các đồ chơi mà con chơi trước kia? Nhưng nếu Mẹ quyết định chọn một đứa bé gái, có thể nó sẽ không thích những đồ chơi của con trai thì Mẹ sẽ phải mua cho nó những búp bê và những đồ chơi con gái đó Mẹ à.
Đừng buồn khi nghĩ đến con? Con đang ở một chỗ khá lịch sự? Ông và Bà đã gặp con khi con vừa mới đến và dẫn con đi xem vài chỗ, nhưng muốn xem hết mọi thứ thì mất một thời gian lâu hơn nữa? Những thiên thần ở đây kỳ diệu lắm? Con rất thích nhìn họ bay? Và, Mẹ có biết không? Chúa Giêsu thật không giống như những hình ảnh mà ta thường thấy? Dù vậy, khi thấy Ngài thì con biết liền là Chúa Giêsu? Chính Chúa Giêsu đã đưa con gặp Đức Chúa Cha, và… con cho Mẹ đoán đó, con được ngồi trên đầu gối của Chúa Cha và nói chuyện với Ngài như thể con là ai quan trọng lắm vậy.
Đó là lúc mà con thưa với Chúa là con muốn viết thư cho Mẹ, để nói lời từ biệt cùng Mẹ và mọi thứ, dù con thừa biết là điều đó không được phép làm. Nhưng Mẹ ơi, Mẹ có biết gì không? Chúa đưa cho con một ít giấy và cây bút riêng của Ngài để viết lá thư này mà con nghĩ là vị thiên sứ  Gabriel sẽ đến trao thư này cho Mẹ? Chúa bảo con trả lời cho một trong những thắc mắc của Mẹ đã hỏi rằng “Chúa ở đâu khi con cần đến Chúa?”  Chúa nói rằng Ngài đang ở đó với con, cũng như khi con Ngài là Giêsu đang bị treo thân trên thập tự giá thì Ngài cũng ở đó, cũng như Ngài luôn ở cùng với tất cả những người con của Chúa.
Ô, Mẹ à, con muốn nói là ngoài Mẹ ra sẽ không ai thấy những gì con đang viết cho Mẹ? Đối với bất kỳ ai ngoài Mẹ thì họ chỉ thấy một tờ giấy trắng mà thôi? Thật là kỳ diệu phải không Mẹ? Bây giờ con phải trao lại cho Chúa cây bút của Ngài, vì Ngài đang cần viết thêm một số tên vào Sách của Sự Sống? Đêm nay con sẽ được ngồi cùng bàn với Chúa Giêsu và dùng bữa với Ngài? Chắc là đồ ăn sẽ ngon lắm.
Ồ, con suýt quên nói cho Mẹ nghe? Con không còn đau đớn nữa và bệnh ung thư đã đi mất. Con sung sướng vì thoát được cơn đau đớn quá sức chịu đựng của con và Chúa cũng không đành lòng nhìn con đau đớn như vậy? Đấy là lúc Ngài gửi Thiên Thần Thương Xót đến đưa con về? Thiên Thần còn nói đây là Cuộc Đón Rước Đặc Biệt? Mẹ thấy có oai không chứ?
Gửi Mẹ với Tình Yêu từ Thiên Chúa, Đức Chúa Giêsu và Con.

 

5 phút cho Chúa _ dám chia sẻ không?


12/02/11                                                        thỨ bẢy tuẦn 5 tn
                                                                                           Mc 8,1-10
dám chia sẺ không?
Các môn đệ thưa Người: “Ở đây trong nơi hoang vắng này,
lấy đâu ra bánh cho họ ăn no?” Đức Giê-su hỏi các ông:
“Anh em có mấy chiếc bánh?”
(Mc 8,4-5)
Suy niệm: GDP bình quân cả nước trong năm 2010 là 1.200 USD/người, nhưng 70% dân số sống ở nông thôn có mức thu nhập bình quân cả năm chỉ đạt 400 USD/người (Thân Hoàng, “Giảm Nghèo cần phải bền vững,”); điều đó có nghĩa là người nghèo đang có đó, cạnh chúng ta. Vấn đề đặt ra là “lấy đâu ra bánh cho họ”? Chưa hết, còn những người nghèo chất lượng cuộc sống, nghèo tình người và nghèo đói Thiên Chúa, “lấy đâu ra bánh cho họ” đây? Người ta thường tìm lời giải nơi người này, người kia; còn đối với Chúa Giêsu, lời giải nơi chính mỗi người chúng ta: “Anh em có mấy chiếc bánh?” Nhận ra số “bánh” mình có để cho người đói ăn, cho người bị bỏ rơi đang chới với, cho người đói khát Thiên Chúa, đã là điều đáng kể. Vấn đề còn lại là chúng ta có dám chia sẻ không? Tin Mừng cho biết đã có một người thanh niên giàu có tiu nghỉu bỏ đi vì không dám chia sẻ. Còn chúng ta thế nào? Tuy số “bánh” chúng ta có chẳng thấm tháp gì so với nhu cầu của đám đông, nhưng Chúa cứ đợi chờ chúng ta dám san sẻ để Ngài làm những điều lớn lao cho người nghèo.
Mời Bạn: Đâu là những khả năng của bạn trước nhu cầu chính đáng của người nghèo? Bạn có dám chia sẻ không?
Chia sẻ: Vì sao bạn không dám chia sẻ cho người nghèo?
Sống Lời Chúa: Làm một việc chia sẻ cho người nghèo.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, những gì con có không là của con, mà là do Chúa ban cho. Xin cho con dám san sẻ những ân huệ ấy cho anh em con.