BẢY LÁ THƯ TÌNH CỦA CHÚA
GIÊSU
Lá thư tình thứ nhất (nghe đọc)
Lá
thư tình thứ hai
Lá
thư tình thứ năm
Lá
thư tình thứ sáu
Lá
thư tình thứ bẩy
Lá thư tình thứ nhất
Vì yêu mến Thầy, con hãy tha thứ cho tha nhân... Khi làm điều đó, con
không những đã nhổ đi một cái đinh đóng trên tay chân của Thầy, mà con còn nhổ
đi một cái đinh đang đóng trên cuộc đời của con, để con được tự do.
Lá thư tình thứ nhất
“Lạy Cha, xin tha cho chúng vì chúng không biết việc
chúng làm.” (Lc 23:34)
Con yêu dấu của Thầy,
Lời thứ nhất trong bảy lời sau cùng của Thầy trên Thánh
giá là Thầy xin Cha Thầy tha thứ cho những người đã đánh đòn và đóng đinh Thầy.
Trong cơn đau đớn, quằn quại tột cùng trên thánh giá ấy, làm sao Thầy lại có
thể nói lên điều đó với những quân lính đang đứng nhìn lên chế nhạo mình? Khó
lắm con ơi, nếu như tình yêu của Thầy không mãnh liệt hơn sự chết, và nếu không
có sức mạnh của Chúa Thánh Thần. Thầy đã chẳng nói với các con rằng: “Đối với
con người thì không, nhưng đối với Thiên Chúa thì mọi sự đều có thể được.” Thế
giới hôm nay dư thừa tội lỗi và tiền bạc, nhưng tình yêu và sự tha thứ lại đang
thiếu hụt nghiêm trọng. Thiếu hụt đến nỗi người ta có thể chém giết nhau thay
vì tha thứ cho nhau. Lời thứ nhất Thầy nói trên thánh giá chỉ là sự lập lại lời
trong kinh Lạy Cha mà Thầy đã truyền dạy cho con là: “Xin Cha tha nợ chúng con
như chúng con cũng tha kẻ có nợ chúng con.”
Luật xưa dậy rằng “mắt đền mắt, răng đền răng”, nhưng
Thầy mời gọi con hãy dùng tình yêu mà xoá bỏ mọi hận thù, ghen ghét. Vì yêu mến
Thầy, con hãy tha thứ cho tha nhân. Một khi con tha thứ cho người khác, thì
chính con cũng được Cha ở trên trời tha thứ mọi tội lỗi cho con. Khi làm điều
đó, con không những đã nhổ đi một cái đinh đóng trên tay chân của Thầy, mà con
còn nhổ đi một cái đinh đang đóng trên cuộc đời của con, để con được tự do. Con
có bao giờ nhổ một cái đinh rỉ sét đóng trên một thanh gỗ chưa? Thật không dễ
để nhổ trọn vẹn một cái đinh rỉ sét ra khỏi thanh gỗ. Nó thường bị gãy nơi phần
rỉ sét, và để lại phần rỉ sét nằm in nơi thanh gỗ. Cho dù có nhổ được cái đinh
ra đi nữa, thì nó vẫn để lại một lỗ đinh và vết vàng loang lỗ trên thanh gỗ.
Con ơi, sự không tha thứ chính là hình ảnh của một cái
đinh rỉ sét đã bám chặt vào thanh gỗ. Bao lâu sự tha thứ chưa được giải thoát,
thì bấy lâu nó sẽ như phần rỉ sét của cái đinh cắm sâu trong trái tim của con.
Trong Mùa Chay này, con hãy dành ít thời gian xem điều
gì, hay người nào con cần tha thứ. Người ấy cũng có thể là chính con, cũng có
thể là người đã khuất. Nếu mỗi ngày trong 40 ngày Mùa Chay, con tìm được một
điều hay một người để tha thứ nhờ vào sức mạnh của Thiên Chúa, thì Thầy bảo
thật với con rằng, con đã được tái sinh trong đời sống mới và được phục sinh
cùng với Thầy.
Để khởi sự thực hiện điều này, Thầy mời gọi con hãy viết
trên miếng giấy tên của một người hay điều gì đó mà con cần tha thứ hay cần
được giải thoát. Sau đó, con thắp nên một ngọn nến, cầu nguyện và xé bỏ miếng
giấy ấy đi. Kế đến, con đem cây nến đang cháy đặt dưới chân Thánh Giá và dâng
điều ấy hay người ấy cho Thầy.
Thầy sẽ ban cho con sức mạnh để có thể làm được điều đó,
để rồi trong đêm lễ Phục Sinh, con sẽ nhận được một ngọn nến mới từ Thầy, ánh
sáng của Chúa Kitô phục sinh, ánh sáng của tin yêu, bình an và hy vọng, và Thầy
mong ánh sáng ấy được bừng sáng lên. Con được kêu gọi để trở nên ánh sáng của
Thầy giữa thế giới hôm nay đầy bóng tối và hận thù đang lan tràn khắp nơi.
Thầy của con,
Giêsu, tình yêu.
Lá thư tình thứ hai
Nếu một người trộm cướp vẫn có cơ hội vào thiên đàng và trở thành thánh,
thì hỡi con, con còn có nhiều cơ hội hơn thế nữa.
Lá thư tình thứ hai
“Hôm nay, ngươi sẽ ở trên Thiên đàng với Ta.” (Lc 23:43)
Con yêu dấu của Thầy,
Chỉ một lời nói thành tâm sám hối sau cùng của “người
trộm lành”, mà anh được Thầy hứa ban Thiên đàng. Nếu một người trộm cướp vẫn có
cơ hội vào thiên đàng và trở thành thánh, thì hỡi con, con còn có nhiều cơ hội
hơn thế nữa. Đừng để cơ hội qua đi và đừng tiếc nói lời sám hối tội lỗi của
mình. Thầy bảo thật với con, Thầy sẽ không từ chối bất cứ sự sám hối nào bất kể
quá khứ của họ thế nào đi nữa.
Tội lỗi của con đã được trả với một giá rất mắc bằng giá
máu cứu chuộc của Thầy, nhưng nước thiên đàng lại được sẵn sàng ban cho con với
“một giá rất rẻ” không ngờ. Giá ấy là lòng thành tâm sám hối ăn năn. Như Thầy
luôn đón nhận và cho con cơ hội sám hối trở về, thì Thầy cũng mong con hãy cho
người khác có cơ hội trở về, và làm hoà với con. Bất chấp quá khứ và tội lỗi
của người trộm lành, khi Thầy nói “hôm nay”, ngươi sẽ ở trên thiên đàng với Ta,
là Thầy muốn nói đến giây phút hiện tại, không phải hôm qua hay ngày mai. Vậy
Thầy cũng muốn nói với con rằng:
- Hôm nay, con hãy sám hối và thành tâm trở
về với Thầy.
- Hôm nay, con hãy cầu nguyện và làm việc bác
ái.
- Hôm nay, con hãy dự lễ như là thánh lễ cuối
cùng của cuộc đời con.
- Hôm nay, con hãy sống như là ngày cuối cùng
của con trên trần gian này.
- Hôm nay, con hãy chuẩn bị phần hồn của con
như thể ngày mai sẽ là ngày tận thế…
Con không làm chủ thời gian và ngày ấy sẽ đến vào lúc con
không ngờ. Năm cô trinh nữ khôn ngoan là năm cô trinh nữ luôn có đèn và có dầu
để khi Chàng Rể đến thì các cô đã sẵn sàng theo Ngài. Con hãy luôn mang trên
mình đèn đức tin và dầu bác ái vì đó là điều đẹp lòng Thầy, vì đó là điều con
sẽ mang theo khi từ giã cõi đời.
Để thực hiện điều này, hôm nay con hãy mang tâm tình của
người con hoang đàng đứng dậy và đến quỳ dưới chân của Thầy. Con hãy thổ lộ mọi
tâm tư, bày tỏ mọi ý định và ước vọng của con cho Thầy. Thầy sẽ lắng nghe như
Thầy đã nghe Maria tâm sự, vì Thầy là Thiên Chúa đã mang lấy xác phàm nhân, và
biết cảm thông nỗi đau khổ của con người. Thầy không còn gọi con là tôi tớ nữa
nhưng là bạn hữu của Thầy, vì con đã được tiền định nên đồng hình đồng dạng với
Thầy.
Thầy của con,
Giêsu, tình yêu.
Lá thư tình thứ ba
Hỡi con, con hãy nhớ rằng trong mọi biến cố của cuộc đời ngoài Thầy ra,
con còn có Mẹ.
Lá thư tình thứ ba
“Thưa Bà, này là con Bà, này con, đây là Mẹ con.” (Ga 19:27)
Con yêu dấu của Thầy,
Điều cao quý nhất của Chúa Cha là ban tặng Người Con yêu
dấu của Ngài cho nhân loại. Thế nhưng chưa đủ, Ngài còn ban cho con một Người
Mẹ. Mẹ Maria là Mẹ của Thầy và cũng là Mẹ của con. Như Mẹ đã yêu thương, chăm
sóc cho Thầy thế nào thì Mẹ cũng sẽ yêu thương và chăm sóc con như vậy. Con ơi,
có Mẹ Maria là một diễm phúc lớn lao cho con. Khi Thầy sinh ra tại Bêlem vào
đêm đông giá rét, thì Mẹ Maria tỏa hơi ấm từ mẫu sưởi ấm cho Thầy. Khi Hêrôđê
muốn lấy mạng sống của Thầy thì Mẹ đã ẵm Thầy trốn sang Ai-cập. Khi lên
Giêrusalem lạc mất Thầy thì Mẹ đã vội vã đi tìm lại Thầy. Phép lạ đầu tiên Thầy
làm cho nước hóa nên rượu cũng là nhờ lời cầu bầu của Mẹ. Mẹ đã theo Thầy trên
con đường thập giá lên đồi Golgotha, và Mẹ đã đứng dưới chân Thánh Giá lúc Thầy
tắt thở khi các môn đệ của Thầy bỏ trốn.
Hỡi con, con hãy nhớ rằng trong mọi biến cố của cuộc đời
ngoài Thầy ra, con còn có Mẹ. Khi cuộc đời của con lạnh lẽo giá rét tình người,
con hãy tìm đến trong cung lòng của Mẹ Maria. Khi ai đó muốn cướp đi cuộc sống
của con, con hãy tìm đến ẩn náu nơi tà áo của Mẹ. Khi con lạc bước xa Thầy, con
hãy tìm bước theo gót chân Mẹ. Khi cuộc đời con thiếu rượu, con hãy thành khẩn
cầu xin với Mẹ. Khi con cảm thấy thập giá đè nặng trên đôi vai, con hãy xin Mẹ
đồng hành với con. Và khi con sắp trút hơi thở cuối cùng, con hãy phó dâng hồn
xác cho Mẹ. Những gì Mẹ nhận nơi con, Mẹ sẽ dâng lên cho Thầy. Thầy bảo thật
con, không một điều gì Mẹ xin Thầy, mà Thầy lại từ chối không nhận lời Mẹ.
Con hãy học nơi Mẹ Maria sự khiêm nhường, xin vâng, tin
theo thánh ý Chúa, và Mẹ luôn tin tưởng để Chúa thể hiện thánh ý của Ngài trên
cuộc đời của Mẹ. Để thực hiện điều này, con hãy nhận một chục Kinh Mân Côi, và
đọc với hết tấm lòng yêu mến trước tượng ảnh của Mẹ. Con hãy dâng hiến cuộc đời
con cho Mẹ, để Mẹ sẽ dẫn dắt và phù hộ cho con trong mọi lúc.
Thầy của con,
Giêsu, tình yêu.
Lá thư tình thứ tư
Thầy không bao giờ bỏ rơi con, vì nếu Thầy bỏ rơi con, thì cái chết của
Thầy đã trở nên vô nghĩa...
Lá thư tình thứ tư
“Lạy Thiên Chúa, lạy Thiên Chúa của con. Sao Ngài bỏ rơi
con?” (Mc
15,34)
Con yêu dấu của Thầy,
Khi Abraham vung dao định sát tế con của mình, thì Cha
Thầy đã sai sứ thần đến cản lưỡi dao của Abraham, vì Ngài không đành tâm để
Abraham mất đi người con một của mình. Thế nhưng với Thầy là Con yêu dấu của
Ngài vào giờ hấp hối trên thánh giá, thì Ngài đã lặng thinh, để chính Thầy phải
thảm thiết kêu lên: “Cha ơi, sao Cha bỏ rơi Con.”
Thầy nói điều đó vì Thầy biết trong cuộc đời của con, sẽ
có lúc con cũng kêu lên: “Lạy Thiên Chúa, lạy Thiên Chúa của con. Sao
Ngài bỏ rơi con?” Phải chăng vào lúc đó Thầy đi vắng hay Thầy lánh mặt
làm ngơ tiếng con kêu cầu? Không, Thầy minh xác với con là Thầy không bao giờ
bỏ rơi con, vì nếu Thầy bỏ rơi con, thì cái chết của Thầy đã trở nên vô nghĩa
đối với con. Như mặt trời rất cần thiết cho sự sống của cỏ cây. Thiếu ánh sáng
cỏ cây sẽ chết, nhưng có lúc mặt trời cần được che khuất bởi những áng mây mù,
để những cơn mưa kéo tới và tưới ướt mặt đất cho vạn vật được hồi sinh. Hạt lúa
mì gieo vào lòng đất phải tan biến đi thì nó mới sinh nhiều hoa trái,
những lúc con đau khổ là lúc hoa trái của tình yêu
đơm bông và kết trái ân sủng của Thiên Chúa. Khi có tình yêu thì đau khổ
luôn ẩn chứa niềm hạnh phúc, tựa như người mẹ đau đớn khi sanh nở nhưng vui
mừng sung sướng khi thấy con chào đời.
Con đường của con đi sẽ có đau khổ và thập giá. Thầy có
Thánh Giá của Thầy. Mẹ Maria có Thánh giá của Mẹ, nhưng Thầy và Mẹ Thầy đã đi
hết đường Thánh giá của mình. Vậy hỡi con, con muốn theo Thầy thì hãy vác thập
giá mình mà theo Thầy. Trong mọi hoàn cảnh, con hãy nhớ rằng Thiên Chúa không
làm điều gì vô nghĩa cả và Thiên
Chúa có thể biến sự dữ ra sự lành. Thánh giá của Thầy là một ô nhục đối với
người Do-thái, nhưng với con lại là nguồn ơn cứu rỗi.
Để tỏ lòng tin vào Thầy, con hãy cầm cây Thánh Giá áp lên
trái tim và nói với Thầy rằng: Bỏ Thầy con biết theo ai, vì Thầy có lời ban sự
sống đời đời. Con hãy tha thiết kêu cầu Danh “Giêsu”, vì Danh của Thầy có quyền
năng chữa lành, xoa tan bóng đêm và sự dữ. Con hãy nói với Thầy về thánh giá
của con đang có. Hãy xin Thầy cùng đồng hành vác thánh giá với con, như ông
Simon đã cùng vác thánh giá với Thầy. Con đặt thánh giá xuống và viết tên con
trên mảnh giấy hình trái tim để biết rằng trong trái tim của Thầy luôn có hình ảnh của con.
Thầy của con,
Giêsu, tình yêu.
Lá thư tình thứ năm
Cha mẹ, anh chị em, chồng vợ, con cái. Họ là những người Thầy trao phó cho con, con hãy nhận ra họ đang đói khát điều gì?
Lá
thư tình thứ năm
“Ta khát!” (Ga 19,28)
Con yêu dấu của Thầy,
Lúc còn ở thế gian, Thầy đã chẳng nói với con rằng: ai
khát hãy đến cùng Thầy, từ lòng Thầy sẽ tuôn chảy dòng nước hằng sống. Con
người ở mọi thời đại, mọi giai cấp đều đói khát về tâm linh cho đến khi họ tìm
được Đấng đã tạo dựng nên họ, cho đến khi họ nhận ra Người Cha trên trời. Họ
chỉ được no thỏa trong tâm hồn khi tìm đến với Thầy và ở trong tình yêu của
Thầy. Người phụ nữ Samari ngồi bên bờ giếng thế mà chị vẫn khát. Chị chỉ hết
khát khi chị biết xin dòng nước từ nơi Thầy. Người Do-thái xưa kia khát mong
một Vị cứu tinh đến giải thoát họ khỏi cảnh nô lệ lầm than. Cha Thầy đã lắng
nghe tiếng than khóc của họ và đã sai Thầy đến làm dịu mát cơn khát của họ. Thế
nhưng, khi Thầy kêu lên: Ta khát, họ đã cho Thầy nếm giấm chua. Ôi, cho đến bao
giờ Thầy mới khỏi khát vì sự bội bạc của con người?
Con thân mến, hôm nay cũng như hàng ngàn năm trước, Thầy vẫn còn cất cao tiếng kêu: Ta khát. Cái khát của Thầy đang biểu hiện trên
những khuôn mặt của nạn nhân chiến tranh, bạo động và đàn áp; của bao nhiêu
người cơm không đủ ăn áo không đủ mặc; của những khuôn mặt trẻ thơ bị bán đi
làm nô lệ tình dục; của những thai nhi không có cơ hội cất tiếng khóc chào đời;
của những khuôn mặt già nua bệnh tật trong viện dưỡng lão; của những người chưa
biết đến Thầy là ai… Nỗi khát lớn lao nhất vẫn là khát tình người với
Chúa và tình người với người. Thế giới hôm nay có rất nhiều Lazarô đang đói khát,
nhưng cũng không thiếu gì những “người phú hộ” ăn ngon mặc đẹp, nhà sang xe
xịn…
Con yêu, con có muốn là người được sai đi làm dịu cơn khát
của Thầy không? Nếu con đã sẵn sàng, con hãy nếm thử một chút dấm chua mà Thầy
đã nếm qua, và con hãy dành một ít phút thinh lặng nghĩ tới những khuôn mặt
đang đói khát ở chung quanh con. Bắt đầu với những khuôn mặt rất gần với con
như cha mẹ, anh chị em, chồng vợ, con cái. Họ là những người Thầy trao phó cho
con, con hãy nhận ra họ đang đói khát điều gì? Có thể họ không thiếu cơm ăn áo
mặc nhưng thiếu tình yêu, chung thủy, trách nhiệm, quan tâm của con dành cho
họ. Nếu con muốn đi xa hơn nữa để làm dịu cơn khát của Thầy, con hãy nghĩ tới
các ân nhân, họ hàng, bạn bè, người quen biết của con. Thầy chắc chắn rằng con
sẽ tìm được một khuôn mặt đang đói khát vật chất hoặc tâm linh. Con hãy chia sẻ
và cầu nguyện cho họ.
Con ơi, nếu không phải là con thì Thầy sẽ sai ai đi bây giờ? Nếu không phải ngay hôm nay thì đến bao giờ Thầy nới được
dịu cơn khát. Thầy cám ơn con nhiều lắm. Thầy cho con biết, chỉ một chén nước
lạnh con cho Thầy hôm nay, con sẽ được dư đầy nước trường sinh mai sau.
Thầy của con,
Giêsu, tình yêu.
Lá thư tình thứ sáu
Cuộc đời của mỗi người là một cuộc chạy đua... Con hãy chạy thế nào để chiếm cho được phần thưởng không bao giờ hư nát.
Lá
thư tình thứ sáu
“Mọi sự đã hoàn tất.” (Ga 19:30)
Con yêu dấu của Thầy,
Để chu toàn thánh ý của Thiên Chúa Cha, Thầy đã phải đi
qua 14 đàng Thánh Giá đau thương. Con thấy đó, đường thương khó của Thầy là
đường lên đỉnh đồi, vì thế Thầy đã lê bước và ngã xuống đất nhiều lần, nhưng
Thầy đã đứng dậy tiếp tục bước đi. Mỗi lần ngã xuống đất, Thầy lại nghĩ tới sự
sa ngã của Adam – Evà, của vua Đavít, của Giuđa và cái ngã ngựa của Phaolô.
Những cái ngã này đều khác nhau vì mỗi người có sự yếu đuối riêng của mình. Evà
đã sa ngã vì trái táo kiêu ngạo. Đavít sa ngã vì sắc dục. Giuđa đã sa ngã vì
tiền bạc. Phaolô ngã vì đi tìm bắt các Kitô hữu của Thầy. Đằng sau sự sa ngã
chính là bản tính xác thịt yếu đuối, danh vọng thế gian và quyền lực của sự dữ.
Mỗi lần ngã là mỗi lần đau, mỗi lần đau là mỗi bài học để đời cho bản thân
mình.
Cuộc đời của mỗi người là một cuộc chạy đua. Trong cuộc
chạy đua trên thao trường, tất cả mọi người đều chạy, nhưng chỉ có một người
đoạt giải. Con hãy chạy thế nào để chiếm cho được phần thưởng không bao giờ hư
nát. Là lực sĩ điền kinh, con phải kiêng cữ đủ điều để hoàn tất cuộc đua. Như
Thầy, Thầy đã đạt tới đỉnh núi sọ. Thầy đã chiến thắng sự chết và thần dữ. Thầy
đã hoàn tất công cuộc cứu chuộc nhân loại.
Con thân mến, con hãy dành dành ít thời gian nhìn lại
cuộc đua của con xem, con đang chạy đua ở đua trường nào và mức độ sao?
- Nếu là tu sĩ thì con đang chạy đua để mang nhiều linh hồn về cho
Thầy. Trong cuộc đua này con hãy đạt cho được đức Khiết Tịnh, Khó Nghèo, Vâng Phục.
Không phải bao nhiêu thánh lễ, công trình con đã làm, nhưng bao nhiêu sự khiết
tịnh, khó nghèo và vâng phục con đã sống mới thật trân quý.
- Nếu con là vợ chồng, thì con đang chạy đua để xây dựng một giáo hội
nhỏ thánh thiện của Thầy nơi gia đình của con. Trong cuộc đua này con hãy
đạt cho được sự chung thủy, yêu thương, cảm thông và hiệp nhất.
- Nếu con là bậc làm con, thì con đang chạy đua để đạt cho được lòng thảo
kính cha mẹ. Trong cuộc đua này hãy vâng lời cha mẹ theo tinh thần của Thầy, vì đó là điều
phải đạo.
Con còn một cuộc đua khác nữa cũng không kém quan trọng,
đó là chạy đua với chính mình. Con hãy chạy làm sao
để thắng được xác thịt và cái tôi to lớn của mình. Thầy biết có lúc con sẽ
sa ngã. Con hãy tìm sức mạnh nơi Thầy và hãy can đảm đứng lên. Hãy nhìn về phía
trước vì Thầy đang đứng chờ đợi con ở cuối đường. Vì con đang ở trong cuộc đua,
con cần kiêng cữ để có thể đạt tới đích. Con hãy quyết tâm kiêng cữ hay từ bỏ
một điều xấu nào đó như là một dấu chỉ con đang xé lòng vì yêu mến Thầy.
Thầy
của con,
Giêsu,
tình yêu
Lá thư tình thứ bẩy
Thầy chính là hạt lúa mì Cha Thầy gieo vào lòng đất đã chết đi để sinh
hạt cứu rỗi cho con.
Lá thư tình thứ bảy
“Lậy Cha, con xin phó thác hồn con trong tay Cha.” (Lc 23,45)
Con yêu dấu của Thầy,
Đây là Lá thư tình yêu cuối cùng trong bảy lá thư viết
trên Thánh Giá mà Thầy viết cho con bằng tất cả tình yêu. Thầy đã viết cho con
bằng Máu và Nước từ trái tim của Thầy. Thầy đã yêu con cho đến hơi thở cuối
cùng. Dấu ấn tình yêu mà Thầy để lại cho con là chính Thịt và Máu của Thầy. Nếu
hạt lúa mì gieo vào lòng đất, không chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình, còn
nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác. Thầy chính là hạt lúa mì Cha Thầy
gieo vào lòng đất đã chết đi để sinh hạt cứu rỗi cho con.
Con ơi, Thiên Chúa đã yêu thương con đến nỗi đã ban Con
một của Ngài cho con. Nếu ngày hôm nay, Ngài muốn chứng tỏ tình yêu của Ngài
dành cho con thêm một lần nữa, thì Ngài chẳng còn gì để cho con. Ngài đã cho
con tất cả rồi, và chỉ cần cho một lần là đủ, là vĩnh viễn ngàn thu. Có được
Người Con của Ngài là con có tất cả. Con thật quí giá biết bao vì con là con
của Thiên Chúa, một Thiên Chúa uy quyền. Con hãy sống như một công chúa, một
hoàng tử của nước trời. Hãy tung cánh bay cao như chim phượng hoàng về chân
trời xanh thẳm bình yên, đừng sống cặm cụi như bầy gà trên mặt đất.
Thầy đi để dọn chỗ trên thiên đàng cho con. Hãy tin tưởng
vào Lời của Thầy. Đừng sợ hãi, hỡi con, dù đường đời con đi có muôn ngàn gian
khó và thử thách vì Thầy luôn ở cạnh con. Chén đắng cuộc đời con sẽ phải uống
và thánh giá cuộc đời con sẽ phải mang. Con hãy bền đỗ đến cùng để sẽ được phục
sinh với Thầy.
Con thân mến, để chứng minh niềm tin của con nơi Thầy,
con hãy thắp lên một ngọn nến và nhận một câu Lời Chúa. Con hãy cầu nguyện và
sống câu Lời Chúa này. Thầy sẽ ở với con mọi ngày cho đến tận thế.
Thầy của con,
Giêsu, tình yêu.