Ngày
19 tháng 3
LỄ
THÁNH GIUSE
(Lễ
Trọng)
BÀI ĐỌC I: 2Sm 7,4-5a.
12-14a. 16
4 Hồi ấy, có lời Đức Chúa phán với ông
Na-than rằng: 5a "Hãy đi nói với tôi tớ của Ta là Đa-vít: Đức
Chúa phán thế này: 12 Khi ngày đời của ngươi đã mãn và ngươi đã nằm
xuống với cha ông, Ta sẽ cho dòng dõi ngươi đứng lên kế vị ngươi -một người do
chính ngươi sinh ra-, và Ta sẽ làm cho vương quyền của nó được vững bền. 13
Chính nó sẽ xây một nhà để tôn kính danh Ta, và Ta sẽ làm cho ngai vàng của nó
vững bền mãi mãi. 14a Đối với nó, Ta sẽ là cha, đối với Ta, nó sẽ là
con. 16 Nhà của ngươi và vương quyền của ngươi sẽ tồn tại mãi mãi
trước mặt Ta; ngai vàng của ngươi sẽ vững bền mãi mãi.”
ĐÁP CA: Tv 88
Đ. Dòng dõi Người sẽ
trường tồn vạn kỷ. (c 37)
2
Tình thương Chúa, đời đời con ca tụng, qua muôn ngàn thế hệ miệng con rao giảng
lòng thành tín của Ngài. 3 Vâng con nói: "Tình thương ấy được
xây dựng tới thiên thu, lòng thành tín Chúa được thiết lập trên trời.”
4
Xưa Chúa phán: "Ta đã giao ước với người Ta tuyển chọn, đã thề cùng
Đa-vít, nghĩa bộc Ta, 5 rằng: dòng dõi ngươi, Ta thiết lập cho đến
ngàn đời, ngai vàng ngươi, Ta xây dựng qua muôn thế hệ.”
27
Người sẽ thưa với Ta: "Ngài chính là Thân Phụ, là Thiên Chúa con thờ, là
núi đá cho con được cứu độ! "29 Ta sẽ yêu thương Người đến muôn
thuở và thành tín giữ giao ước với Người.
BÀI ĐỌC II: Rm 4,13. 16-18.
22
13 Thưa anh em, không phải chiếu theo Lề
Luật, mà Thiên Chúa đã hứa cho ông Áp-ra-ham và dòng dõi ông được thế gian làm
gia nghiệp; nhưng ông được lời hứa đó, vì đã trở nên công chính nhờ lòng tin. 16
Bởi vậy, vì tin mà người ta được thừa hưởng lời Thiên Chúa hứa; như thế lời hứa
là ân huệ Thiên Chúa ban không, và có giá trị cho toàn thể dòng dõi ông
Áp-ra-ham, nghĩa là không phải chỉ cho những ai giữ Lề Luật, mà còn cho những
ai có lòng tin như ông. Ông là tổ phụ chúng ta hết thảy,17 như có
lời chép: Ta đã đặt ngươi làm tổ phụ nhiều dân tộc. Ông là tổ phụ chúng ta
trước mặt Thiên Chúa, Đấng ông tin tưởng, Đấng làm cho kẻ chết được sống và
khiến những gì không có hoá có.
18 Mặc dầu không còn gì để trông cậy, ông
vẫn trông cậy và vững tin, do đó ông đã trở thành tổ phụ nhiều dân tộc, như lời
Thiên Chúa phán: Dòng dõi ngươi sẽ đông đảo như thế. 22 Bởi thế, ông
được kể là người công chính.
TUNG HÔ TIN MỪNG: Tv
83,5
Lạy Chúa, phúc
thay người ở trong thánh điện, họ luôn luôn được hát mừng Ngài.
TIN MỪNG: Mt 1,16. 18-21.
24a
16 Ông Gia-cóp sinh Giu-se, chồng của bà
Ma-ri-a, bà là mẹ Đức Giê-su cũng gọi là Đấng Ki-tô.
18 Sau đây là gốc tích Đức Giê-su Ki-tô:
bà Ma-ri-a, mẹ Người, đã thành hôn với ông Giu-se. Nhưng trước khi hai ông bà
về chung sống, bà đã có thai do quyền năng Chúa Thánh Thần. 19 Ông
Giu-se, chồng bà, là người công chính và không muốn tố giác bà, nên mới định
tâm bỏ bà cách kín đáo. 20 Ông đang toan tính như vậy, thì kìa sứ
thần Chúa hiện đến báo mộng cho ông rằng: "Này ông Giu-se, con cháu
Đa-vít, đừng ngại đón bà Ma-ri-a vợ ông về, vì người con bà cưu mang là do
quyền năng Chúa Thánh Thần. 21 Bà sẽ sinh con trai và ông phải đặt
tên cho con trẻ là Giê-su, vì chính Người sẽ cứu dân Người khỏi tội lỗi của họ.”
24a Khi tỉnh giấc, ông Giu-se làm như sứ thần Chúa dạy và đón vợ về
nhà.
THÁNH
GIUSE,
NGƯỜI CÔNG CHÍNH SỐNG BỞI TIN
NGƯỜI CÔNG CHÍNH SỐNG BỞI TIN
Chỉ riêng Tin Mừng Matthêu dùng từ “công chính” gắn liền với tên
của hai vị: ông Giuse (x Mt 1,19) và ông Abel (x Mt 23,35), là người đầu tiên
trong nhân loại giết chiên làm lễ vật dâng lên Chúa, được Ngài chấp nhận, vì
Ngài không nhận của lễ rau quả do ông Cain dâng (x St 4). Như thế ông Giuse được
đồng hóa với ông Abel, mà ông Abel là tiền trưng Đức Giêsu. Thế thì ông Giuse
công chính cũng là tiền trưng Con Thiên Chúa cứu độ loài người. Ngôi Hai Thiên
Chúa nhập thể được Chúa Cha ra lệnh đặt tên cho Con Trẻ là Giêsu (x Mt 1,21:
Tin Mừng), để trong thân phận làm người, Đức Giêsu diễn tả ba chức năng:Tư Tế, Ngôn
Sứ và Vương Đế. Bởi đó đời sống của ông Giuse cũng đã diễn tả trước ba chức
năng này .
I- ÔNG GIUSE THI HÀNH CHỨC TƯ TẾ
Của lễ ông Giuse dâng lên Chúa chính là Maria, người ông rất yêu
dấu mà ông đã đính hôn (x Mt 1,16: Tin Mừng), khác nào ông Abel sát tế con
chiên quý nhất trong ràn để dâng lên Thiên Chúa (x St 4,4).
Thực vậy, ngôn sứ Nathan gọi người vợ là “con chiên” của người nghèo,
mà ông quan giàu có lại bắt làm thịt đãi khách chứ không bắt chiên của mình. Vua
Đavid nghe ngôn sứ Nathan báo tin này, vua nổi nóng ra lệnh trừng phạt đích
đáng tên quan gian ác ấy. Lúc đó, ngôn sứ Nathan mới chỉ vào vua mà nói: “Tên quan đó chính là Ngài”, vua tái mặt
và giật bắn người lên vì chuyện vua cướp vợ của tướng Uria đã bị lộ, từ đó ông
thật lòng ăn năn sám hối (x 2Sm 12).
Thế thì ông Abel dâng con chiên quý nhất của mình lên Thiên Chúa
đã bị người anh là ông Cain đập chết! Sự cố này đã trở nên hai dấu chỉ:
1-
Báo trước ông Giuse dâng người yêu là Maria để tùy Thiên Chúa dùng thực hiện chương
trình riêng của Ngài. Đó là lý do Hội Thánh đặt lễ Kính Thánh Giuse đính hôn
với Đức Maria trước sáu ngày lễ
Truyền Tin cho Maria (ngày 25-3). Ngày lễ Truyền Tin đối với thánh Giuse rất
đau đớn, vì xem ra Chúa đoạt vợ ông, để Maria cộng tác với Con Thiên Chúa thực
hiện chương trình cứu độ loài người vào ngày Thứ Sáu Tuần Thánh , khởi sự từ Chúa Nhật Lễ Lá; còn ông Giuse thì
Chúa đổi sứ mệnh: thay vì sống đời vợ chồng như con cái đời này, thì Chúa muốn
ông nêu giá trị con cái thời cánh chung: “Có
vợ mà kể như không có” (x 1Cr 7,29; Lc 20,34-38).
2-
Báo trước Hy Lễ của Đức Giêsu mà thánh Gioan đã giới thiệu cho mọi người biết
Người là Con Chiên Thiên Chúa, Đấng khử trừ tội trần gian (x Ga 1,29). Thực
vậy, khi Đức Giêsu bị lên án tử vào lúc 12 giờ trưa (Do Thái là giờ thứ 6), thì
chính giờ đó ở đền thờ Giêrusalem người ta giết chiên tế lễ cho Thiên Chúa (x
Ga 19,14-16). Vì Đức Giêsu mới thực là Của Lễ được Chúa Cha ưng nhận, để từ đó
lễ dâng con chiên cho Thiên Chúa của người Do Thái theo Luật Môsê đã đến ngày
cáo chung.
Vậy ta tôn kính thánh Giuse thì cũng phải bắt chước Ngài dâng
lên Chúa những gì quý giá nhất trong đời của ta: Tình yêu, tiền của, thời giờ,
tất cả phải dùng trong ý thức làm nên một của lễ nhờ, với, trong Chúa Giêsu. Sống
như thế mà gặp đau khổ ta mới giống Chúa Giêsu, vì Người mời gọi chúng ta cộng
tác với Người theo mẫu gương ông Phaolô “chịu
đau khổ vì Tin Mừng để bù vào những gì còn thiếu trong các nỗi quẫn bách Đức
Kitô phải chịu vì thân mình Ngài là Hội Thánh” (x Cl 1,24).
Theo tin Đài Chân Lý Á Châu loan đi khắp thế giới ngày
07-03-2012: Mẹ Dolores là một trong số các ngôi sao Holywood, tiến bước trên
thảm đỏ trong buổi lễ trao giải thưởng Oscar vào ngày 26-02-2012. Vì mẹ đã đóng
cuốn phim tài liệu “Chính Chúa là một Elvis lớn lao hơn” (God is bigger Elvis). Năm
nay mẹ Dolores đã 73 tuổi, tu Dòng Kính Đan Viện Biển Đức Regina Laudis ở Bethlehem thuộc tiểu bang Connecticut, nước Mỹ.
Vào năm 1957, minh tinh Dolores ở tuổi 21,đã đóng nhiều phim nổi
tiếng với vua nhạc rock Elvis Presley, đang ở đỉnh cao danh vọng, vì Dolores là
một ngôi sao tài sắc vẹn toàn, cô đã được mời ký hợp đồng đóng phim lên tới
triệu dollars.
Thế mà Dolores bỏ lại những hợp đồng bạc triệu, và từ bỏ hôn ước
với một kiến trúc sư giàu có, trẻ tuổi, tên là Donald John Robinson đã hết lòng
yêu Dolores. Ông Donald là một trong những người thắc mắc nhất trong số những
người ái mộ ngôi sao Dolores, đã theo dõi sự kiện mẹ Dolores bỏ danh vọng đi tu.
Trong độ tuổi thanh xuân phơi phơi một cách dễ dàng không vương vấn, không dấu
hiệu báo trước! Ngay cả vị hôn phu của cô là ông Donald cũng không thể lý giải
tại sao đã năm năm Donald và Dolores hẹn hò với nhau. Ngay sau khi họ vừa làm
lễ Đính hôn, cô lại tỏ ý muốn đi tu! Ông Donald đã không thể tin ở tai của
mình, vì thấy Dolores vẫn tiếp tục đi đóng phim bình thường. Ông không hề ngờ
rằng ơn kêu gọi dành cho Dolores đã bắt đầu từ trước khi cô quen biết ông ở
tuổi 21, và sự nghiệp điện ảnh đang ở vào thời kỳ rực rỡ nhất! Một người bạn
của Dolores kể lại là nghe Dolores than thở rằng đóng phim căng thẳng quá, rồi
chỉ sau vài tuần lễ thì lại đường ai nấy đi. Cô phải chia tay với người bạn mới
quen mà cô yêu quý. Điều này để lại nhiều trống rỗng trong lòng cô gái trẻ đẹp,
đơn sơ, dễ mến. Cô đi đến nhà Dòng Biển Đức để tĩnh tâm và học hỏi lối sống và
làm việc của các nữ tu, là những người cô cho là rất ổn định và đáng khâm phục.
Hai năm sau Dolores đủ điều kiện nhập Dòng vào năm 1960, và đến năm 1970 thì
được Khấn trọn đời, làm cho nhiều kẻ xấu miệng loan báo cô đã có bầu với Elvis,
bây giờ họ phải đấm ngực!
Ông Donald bị Dolores bỏ rơi, vẫn vui lòng chấp nhận ở vậy không
chịu lập gia đình với ai, vì cho rằng không ai có thể thay thế được Dolores
trong tim ông. Suốt thời gian Dolores tu trì, ông Donald hằng năm hai lần vào
dịp lễ Giáng Sinh và Phục Sinh đến nhà Dòng thăm Dolores. Vào tháng 11 năm
2011, ông Donald qua đời, trước đó vài tháng ông đã để lại Di chúc hiến tất cả
tài sản của ông cho Đan Viện Biển Đức để nhà Dòng có thêm tài lực mà phục vụ
công ích.
Ai cũng phải khâm phục mối tình của Dolores và Donald đã hơn nửa
thế kỷ, cả hai đã hiến dâng tình yêu cao quý nhất cho Chúa: một người thì trung
thành với lời Khấn độc thân trọn đời trong bậc tu trì; một người thì chung thủy
với lời đính ước trong mối tình vợ chồng.
II- ÔNG GIUSE THI HÀNH CHỨC NGÔN SỨ.
Cả trong bốn Tin Mừng, không có tác giả nào ghi lại một lời
thánh Giuse nói, chỉ riêng có ông Matthêu ghi ba lần ông Giuse giữa đêm khuya
mau mắn chỗi dậy làm theo ý Chúa:
Lần
I: Giữa đêm ông Giuse được Thiên thần báo mộng: “Hãy chỗi dậy đón Maria về, vì Maria mang thai là do quyền năng Chúa
Thánh Thần”, nghe được ông Giuse thực hành tức khắc (x Mt 1,24: Tin Mừng).
Lần
II: Giữa đêm ông Giuse được Thiên thần báo mộng: “Hãy đem Hài Nhi và Mẹ Ngài trốn sang Ai Cập, vì vua Hêrôđê sắp lùng bắt
Hài Nhi để giết”, ông Giuse cũng mau mắn làm theo lời sứ thần thúc giục (x
Mt 2,13-14).
Lần
III: Giữa đêm ông Giuse lại được Thiên thần báo mộng: “Hãy chỗi dậy đem Hài Nhi và Mẹ Ngài về đất Israel vì những kẻ tìm hại tính
mạng Hài Nhi đã chết rồi” (Mt 2,20). . Ông cũng mau mắn thi hành lệnh Chúa
như những lần trước
Như vậy, ba lần ông Giuse chỗi dậy mau mắn làm theo ý Chúa để
Maria và Con Thiên Chúa không rơi vào tay kẻ ác. Quả là ba lần ông mau mắn thực
hành ý Chúa trong đêm tối, đã báo trước sau ba ngày Đức Giêsu cũng từ trong bóng
đêm tội lỗi giam Ngài trong sự chết, Ngài đã chỗi dậy làm cho tất cả những ai
tin vào Ngài không rơi vào tay ác thần (động từ chỗi dậy hay phục sinh tiếng Hy
Lạp là Egero). Và khi Đức Giêsu chỗi dậy, Ngài trao cho Hội Thánh tiếp tục sứ
mệnh ngôn sứ của Ngài, mà Ngài đã được thánh Giuse cha Ngài giáo dục rất xuất
sắc, đến nỗi mới 12 tuổi Ngài đã trở thành bậc thầy dạy giáo lý cho các bậc tấn
sĩ ở Giêrusalem (x Lc 2,41t).
Ta không biết thánh Giuse chết vào thời điểm nào, ta chỉ thấy
thánh Giuse tới lúc ngài gặp Con mình tại Đền Thờ đang giảng dạy Giáo Lý cho
các bậc tấn sĩ, nên ta có quyền kết luận rằng: thánh Giuse đã khuất đi trong bình
an khi ông đã hoàn tất sứ mệnh giáo dục Con thành một giáo lý viên xuất sắc. Không biết những người làm cha mẹ khi ra
khỏi thế gian này, có được về với Chúa trong bình an như thánh Giuse hay không?
Nếu không chu toàn sứ mệnh giáo dục con cái về đức tin cách chu đáo! (xem
trệt cuối số 11 trong Hiến Chế Hội Thánh của CĐ. Vat. II).
Sách Huấn ca chương 30, câu 4 nói: “Người cha (mẹ) dù có tắt thở, họ
cũng chưa chết, vì đã để lại đứa con giống hệt mình”.
Vậy ông Giuse không thi hành sứ mệnh ngôn sứ qua miệng lưỡi –
ông là ngôn sứ im lặng - nhưng ông thi hành qua bàn tay phục vụ tận tình và hết
sức mau mắn, mà việc làm thì quan trọng hơn lời nói. Người đời hay nói: “Mỹ nói
là làm; Nhật không nói vẫn làm; Việt Nam nói một đàng làm một nẻo”
III- ÔNG GIUSE THI HÀNH SỨ MỆNH VƯƠNG ĐẾ.
Sở dĩ ông Giuse lúng túng khi biết bạn mình có thai: đón bạn về
thì không được trao phó, mà âm thầm trốn đi là cách kết án Maria ngoại tình!
Nhưng khi được sứ thần loan báo ý định của Thiên Chúa: “Ông phải đón Maria về, vì Hài Nhi được sinh ra là do quyền năng của
Chúa Thánh Thần”. Điều này Chúa muốn ông làm ứng nghiệm lời ngôn sứ tiên
báo: “Từ dòng dõi vua Đavid sẽ xuất hiện
vị thủ lãnh, chính nó sẽ xây nhà cho danh Chúa, và Ta sẽ cho vương quyền của nó
kiên vững muôn đời” (x 2Sm 7,4-16: Bài đọc I). Vì ông Giuse thuộc dòng vua
Đavid (x Mt 1,20: Tin Mừng).
Ông Giuse nghe Lời Chúa từ trong đêm tối và mau mắn thực hành. Ta
biết bóng tối là sự ác, là tội lỗi; Lời Chúa là Ánh Sáng chiến thắng bóng tối,
nghĩa là biến dữ ra lành, biến tội ra ơn, biến chết ra sống. Thực vậy, nhờ ông
Giuse mau mắn thi hành lệnh Chúa ngay trong đêm để Maria không bị ném đá; Hài
Nhi Giêsu không bị vua Hêrôđê giết! Để rồi từ trong bóng tối đang bao phủ miền
Ai Cập, ông Giuse lại chỗi dậy đem “Ngôi
Lời đã làm người” về quê hương để giải phóng loài người khỏi tay tử thần, mà
chính các đầu mục Do Thái là thủ phạm!
Vậy khi ông Giuse thực hiện lệnh Chúa trong mộng báo, ông đã trở
thành đấng bảo trợ Maria và Hài Nhi. Ông Giuse là hiện thân của ông Marđôkê đã
nuôi Esther, là vợ của vua Assurius. Khi dân Do Thái bị nhà vua ra lệnh tiêu
diệt, trong thân phận những người nô lệ vô phương chống lại lệnh vua, nhưng nhờ
ông Marđôkê đã tiết lộ lệnh ác độc đó cho Esther, Esther đã cầu nguyện rồi khéo
léo làm tiệc đãi vua, nhờ thế vua đã hứa với Esther “xin gì trẫm cũng cho, dù nửa nước”, Esther đã xin với vua: “Xin vua đừng nuôi ong trong tay áo”, vua
hỏi lại: “Ai?” Esther chỉ vào Aman,
người đã bầy mưu để vua ra án tru diệt dân Israel. Thế là vua cho lệnh treo cổ Aman
lên trụ cao do chính hắn dựng lên nhằm treo cổ Marđôkê, cậu của Esther lên đó. Thế
là toàn dân Do Thái được thêm sức mạnh, họ kết hợp từng nhóm tiêu diệt hết
những tay sai của Aman, dân được thoát án tử sống bình an! (x sách Esther)
Cũng thế nhờ ông Giuse lao động có của nuôi Đức Maria và Đức
Giêsu. Hai đấng thực hiện cuộc giải phóng loài người thoát án tử vì tội. Do đó
thánh Giuse là đấng Bảo Trợ Hội Thánh, để những kẻ thuộc về Hội Thánh thoát
khỏi án tru diệt vì tội lỗi gây nên.
Vậy nếu ta noi gương thánh Giuse sống ba chức năng tư tế, ngôn
sứ, vương đế khởi đi từ lúc lãnh Bí tích Thánh Tẩy, là ta đã nối dài đức tin
của tổ phụ Abraham, người đã được Chúa đặt làm cha nhiều dân tộc do bởi lòng
tin, để nhờ Đức Tin của ông mà ta có Đấng làm cho kẻ chết được sống và khiến
những gì không ra có (x Rm 4,13. 16-18. 22: Bài đọc II). Nhất là khi ta hiệp
dâng Thánh Lễ với Chúa Giê-su, Con ông Giuse là ta được phúc sống trong nhà
Chúa với ông Giuse, để cùng cất lời tạ ơn: “Lạy
Chúa, phúc thay người ở trong Thánh Điện, họ luôn luôn được hát mừng Ngài”
(Tv 84/83,5: Tung Hô Tin Mừng). Và như thế ta đã làm cho ơn Chúa được “THÊM LÊN”
đúng với tên của ông Giuse bởi động từ “Yasaph” trong tiếng Hy Lạp. Để “dòng dõi Người sẽ trường tồn vạn kỷ” (Tv
89/88, 37: Đáp ca).
THUỘC LÒNG
Người cha (mẹ) dù có tắt thở, họ cũng
chưa chết, vì đã để lại đứa con giống hệt mình (Hc
30,4).
Lm
GIUSE ĐINH QUANG THỊNH