Tìm hiểu Lời Chúa _ Lễ Hiển Dung (C)


NGÀY 6 THÁNG 8
LỄ HIỂN DUNG
Lễ Kính
Dn 7, 9-10.13-14; 2 Pr 1, 16-19; Lc 9, 28b-36
BÀI ĐỌC I: Dn 7, 9-10.13-14
            9 Tôi là Đa-ni-en, ban đêm trong một thị kiến, tôi đang nhìn thì thấy đặt những chiếc ngai và một Đấng Lão Thành an toạ. Áo Người trắng như tuyết, tóc trên đầu Người tựa lông chiên tinh tuyền.Ngai của Người toàn là ngọn lửa, bánh xe của ngai cũng rừng rực lửa hồng. 10 Từ trước nhan Người, một sông lửa cuồn cuộn chảy ra.Ngàn ngàn hầu hạ Người, vạn vạn túc trực trước Thánh Nhan. Toà bắt đầu xử, sổ sách được mở ra.
            13 Trong những thị kiến ban đêm, tôi mải nhìn thì kìa:có ai như một Con Người đang ngự giá mây trời mà đến.Người tiến lại gần bên Đấng Lão Thành và được dẫn đưa tới trình diện. 14 Đấng Lão Thành trao cho Người quyền thống trị, vinh quang và vương vị; muôn người thuộc mọi dân tộc, quốc gia và ngôn ngữ đều phải phụng sự Người. Quyền thống trị của Người là quyền vĩnh cửu, không bao giờ mai một; vương quốc của Người sẽ chẳng hề suy vong.
ĐÁP CA: Tv 96
Đ. Chúa là Vua hiển trị, là Đấng cao cả trên khắp địa cầu. (c 1a . 9a)
1 Chúa là Vua hiển trị, hỡi địa cầu, hãy nhảy mừng lên, vui đi nào, ngàn muôn hải đảo! 2 Mây u ám bao phủ quanh Người,bệ ngai rồng là công minh chính trực.
5 núi tan chảy như sáp, khi diện kiến Thánh Nhan vị Chúa Tể hoàn cầu. 6 Trời xanh tuyên bố Người là Đấng chính trực,hết mọi dân được thấy vinh quang Người.
9 Chính bởi vì Ngài, muôn lạy Chúa, là Đấng Cao Cả trên khắp địa cầu, Ngài trổi vượt chư thần hết thảy.
BÀI ĐỌC II: 2 Pr 1, 16-19
            16 Anh em thân mến, thật vậy, khi chúng tôi nói cho anh em biết quyền năng và cuộc quang lâm của Đức Giê-su Ki-tô, Chúa chúng ta, thì không phải chúng tôi dựa theo những chuyện hoang đường thêu dệt khéo léo, nhưng là vì chúng tôi đã được thấy tận mắt vẻ uy phong lẫm liệt của Người.17 Quả thế, Người đã được Thiên Chúa là Cha ban cho vinh quang và danh dự, khi có tiếng từ Đấng tuyệt vời vinh hiển phán với Người: "Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hết lòng quý mến".18 Tiếng đó, chính chúng tôi đã nghe thấy từ trời phán ra, khi chúng tôi ở trên núi thánh với Người.\
                    19 Như vậy chúng tôi lại càng thêm tin tưởng vào lời các ngôn sứ. Anh em chú tâm vào đó là phải, vì lời ấy như chiếc đèn tỏ rạng giữa chốn tối tăm, cho đến khi ngày bừng sáng và sao mai mọc lên soi chiếu tâm hồn anh em.
TUNG HÔ TIN MỪNG: Mt 17, 5c
Hall-Hall: Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người. Các ngươi hãy vâng nghe Lời Người. Hall.
TIN MỪNG: Lc 9, 28b-36
            28b Khi ấy, Đức Giê-su lên núi cầu nguyện đem theo các ông Phê-rô, Gio-an và Gia-cô-bê.29 Đang lúc Người cầu nguyện, dung mạo Người bỗng đổi khác, y phục Người trở nên trắng tinh chói loà.30 Và kìa, có hai nhân vật đàm đạo với Người, đó là ông Mô-sê và ông Ê-li-a.31 Hai vị hiện ra, rạng ngời vinh hiển, và nói về cuộc xuất hành Người sắp hoàn thành tại Giê-ru-sa-lem.32 Còn ông Phê-rô và đồng bạn thì ngủ mê mệt, nhưng khi tỉnh hẳn, các ông nhìn thấy vinh quang của Đức Giê-su, và hai nhân vật đứng bên Người.33 Đang lúc hai vị này từ biệt Đức Giê-su, ông Phê-rô thưa với Người rằng: "Thưa Thầy, chúng con ở đây, thật là hay! Chúng con xin dựng ba cái lều, một cho Thầy, một cho ông Mô-sê, và một cho ông Ê-li-a." Ông không biết mình đang nói gì.34 Ông còn đang nói, thì bỗng có một đám mây bao phủ các ông. Khi thấy mình vào trong đám mây, các ông hoảng sợ.35 Và từ đám mây có tiếng phán rằng: "Đây là Con Ta, người đã được Ta tuyển chọn, hãy vâng nghe lời Người! "36 Tiếng phán vừa dứt, thì chỉ còn thấy một mình Đức Giê-su. Còn các môn đệ thì nín thinh, và trong những ngày ấy, các ông không kể lại cho ai biết gì cả về những điều mình đã thấy.

A. PHẦN TÌM HIỂU
Ý NGHĨA BIẾN CỐ HIỂN DUNG?
            Hiển Dung là minh chứng Đức Giêsu chiến thắng mọi ác thần trong suốt cuộc đời của Ngài chịu cám dỗ, khởi đi từ phép rửa ở sông Giođan cho tới núi Sọ.
Nhìn vào lược đồ trên cho chúng ta thấy: những gì xảy ra ở (4) thì cũng diễn ra ở (1) và (2); đồng thời cũng sẽ xảy ra ở (3) .
            Bằng chứng:
a-     Phép rửa với Hiển Dung:
Lời của Chúa Cha giới thiệu Đức Giêsu cho nhân loại: “Đây là Con chí ái Ta, kẻ Ta sủng mộ”, chỉ xuất hiện hai lần trong cuộc đời của Ngài: Khi Ngài chịu phép rửa ở sông Giođan (x. Mt 3,17) và lúc Ngài Hiển Dung ở núi cao (Mt 17,5a: Tin Mừng).
            b- Cám dỗ với Hiển Dung và Tử Nạn:
            Đức Giêsu bị cám dỗ liên lỉ, điển hình:
·        Đầu cuộc đời công khai của Đức Giêsu, quỷ cám dỗ Ngài ba lần (x. Mt 4,11).
·        Tại núi Hiển Dung, môn đệ cám dỗ Đức Giêsu đừng xuống núi để các ông làm ba lều (x. Mt 17,4: Tin Mừng).
·        Vào giờ Đức Giêsu chịu Tử Nạn, mọi người cám dỗ Ngài ba điều:
- Mi là kẻ phá được Đền Thờ, và nội trong ba ngày xây lại?
- Hãy cứu lấy mình đi?
- Nếu mi là Con Thiên Chúa, thì xuống khỏi thập giá xem nào? (Mt 27,40).
            c- Hiển Dung với Tử Nạn, Phục Sinh, và Lên Trời.
            Ta thấy các chi tiết ở núi Hiển Dung đều xảy ra vào giờ Tử Nạn và Phục Sinh của Đức Giêsu:
·        Ông Matthêu ghi “sáu ngày sau” Đức Giêsu Hiển Dung (x. Mt 17,1) là báo trước Ngài bị giết vào ngày thứ sáu, rồi ngày thứ I trong tuần, tức là ngày thứ tám Ngài sống lại và lên trời (x. Lc 24).
·        Tại núi Hiển Dung, cũng như núi Cây Dầu, vào giờ Tử Nạn, Đức Giêsu bị bắt đều có ba ông Phêrô, Gioan và Giacôbê ở với Đức Giêsu (x. Mt 17,4 = Mt 26,37).
·        Nơi núi Hiển Dung và núi Sọ (vào lúc 3 giờ ngày Thứ Sáu Tuần Thánh), rồi lên trời đều có mây bao phủ ngọn núi (x. Mt 17,5 = Mt 27,45 = Cv 1,9).
·        Nơi núi Hiển Dung có hai ông Môsê và Êlya hiện ra đàm đạo với Đức Giêsu (x. Mt 17,3: Tin Mừng); thì vào lúc Đức Giêsu Phục Sinh có hai thiên thần từ trời đến báo cho các bà ra mộ: Đức Giêsu không còn ở đây (x. Ga 20,12); và chính lúc Đức Giêsu lên Trời, cũng có hai thiên thần nói với các môn đệ đang đứng nhìn Thầy về Trời: các ông hãy trở về, Ngài sẽ đến cùng một thể thức như các ông vừa thấy (x. Cv 1,10).

B. GIÁO HUẤN
CÁC KITÔ HỮU PHẢI DIỄN TẢ VINH QUANG THIÊN CHÚA
            Biến cố Hiển Dung, chắc chắn Chúa Giêsu muốn ta đạt ba vinh quang:
-        Thân xác khỏe mạnh.
-        Trí tuệ thông minh, tài ba.
-        Tâm hồn đạo đức thánh thiện.
            Thánh Tôma Tiến sĩ nói: “Mỗi vấn đề phải được giải quyết trong lãnh vực của nó”.
1/ Muốn có thân xác khỏe mạnh, ta phải ăn uống điều độ và đủ chất dinh dưỡng; thêm vào mỗi ngày ta phải tập thể thao thể dục.
2/ Muốn có trí tuệ thông minh, tài ba, ta phải chăm chỉ học hành và cần cù làm việc.
3/ Muốn có tâm hồn đạo đức thánh thiện, ta phải là người Công Giáo siêng năng hiệp dâng Thánh Lễ, để tâm nghe và thực hành Lời Chúa qua Phụng Vụ của Hội Thánh.
            Nhưng
-        Nghe Lời Chúa ở đâu?
-        Nghe Lời Chúa, tâm tư ta phải thế nào?
-        Kết quả Lời Chúa đem lại cho ta điều gì?
a- Nghe Lời Chúa ở đâu?
             Phải khẳng định rằng ta chỉ được trực tiếp nghe Lời Con yêu dấu của Chúa khi Hội Thánh giảng dạy trong Phụng Vụ (x. Dt 1,1-2). Chân Lý này đã được mạc khải trong trình thuật Đức Giêsu Hiển Dung, Chúa Cha đã giới thiệu Con của Người, và buộc loài người phải nghe Lời Con của Người: “Đây là Con Ta yêu dấu, các ngươi hãy nghe Lời Ngài” (Mt 17,5: Tung Hô Tin Mừng). Thế mà sau đó, Đức Giêsu lại ra lệnh cho các môn đệ: “Chúng con phải im lặng cho đến khi Con Người từ cõi chết sống lại” (Mt 17,9: Tin Mừng). Như chúng ta biết từ lúc Đức Giêsu bị xử án, Ngài đã chấm dứt giảng dạy, ai muốn nghe Giáo Lý của Đức Giêsu, Ngài bảo: “Cứ vào Nhà Thờ hỏi người nghe tôi giảng dạy, vì hằng ngày tôi giảng cách công khai ở đó” (x. Ga 18, 19-21), thì ta phải hiểu đó chính là lúc Hội Thánh cử hành Phụng Vụ, là ta thực hành giáo huấn của Công Đồng Vat.II trong Hiến Chế Phụng Vụ số 7: “Thiên Chúa hiện diện thiết thực khi ta đọc Thánh Kinh trong Hội Thánh”. Vì trong Phụng Vụ Hội Thánh thể hiện quyền giáo huấn Chúa đã ban riêng cho, bằng cách chọn các Bài đọc trích từ Kinh Thánh và giáo sĩ giảng phải dựa vào các Bài đọc ấy mà trình bày các mầu nhiệm Đức Tin và những Quy Tắc cho đời sống Kitô hữu trong suốt chu kỳ năm Phụng Vụ (x. HCPV số 24 và 52).
Vậy lệnh Đức Giêsu cấm các môn đệ không được nói cho ai những gì họ đã được mắt thấy tai nghe ở trên núi Hiển Dung, cho đến khi Đức Giêsu từ cõi chết sống lại, TRỞ THÀNH LỜI GIẢI THÍCH lệnh: “Chúa Cha truyền phải nghe Lời Con của Người”, chính là CHÚA CHA BUỘC MỌI NGƯỜI PHẢI NGHE LỜI HỘI THÁNH.
            Mặt khác, ta lại biết ngay từ lúc Đức Giêsu bắt đầu hoạt động công khai tại tiệc cưới Cana, để rồi lên đường đi giảng Lời, thì đã có Mẹ Maria dặn bảo loài người: “Đức Giêsu bảo gì cứ làm theo” (Ga 2,5). Như vậy Mẹ Maria đã dặn mọi người phải nghe và thực hành Lời Đức Giêsu trong ba năm Ngài giảng dạy bằng con người xương thịt; còn Chúa Cha thì buộc mọi người phải nghe và thực hành Lời Con chí ái của Ngài, khi Hội Thánh lên tiếng giảng trong Thánh Lễ.
Ta biết lý do ba môn đệ muốn dựng ba lều ở trên núi Hiển Dung: một cho Thầy, một cho ông Môsê và một cho ông Êlya, là vì các ông nhận ra rằng nơi đây là Nhà Tạm của Thiên Chúa. Vì trong thời ông Môsê còn dẫn dân bỏ Ai Cập về đất Hứa, trước khi ông có ý kiến với dân, thì ông vào Lều Hội Ngộ (Nhà Tạm của Thiên Chúa), nơi đặt hai Bia Đá để thỉnh ý Chúa, lúc ấy có mây bao phủ Lều (x. Xh 33,7t). Đây là dấu chỉ sự hiện diện của Thiên Chúa, nên nhiều thế kỷ sau, khi Đền Thờ được khánh thành, mây cũng bao phủ khắp Đền Thờ (x. 1V 8,10).
            Nhưng Đức Giêsu không cho các ông dựng Lều ở trên núi Hiển Dung, đó mới chỉ là dấu chỉ Nhà Tạm của Thiên Chúa, do đó Ngài buộc các ông phải xuống núi để đi loan báo Tin Mừng, quy tụ muôn dân vào Hội Thánh. Đấy mới thực là Lều của Thiên Chúa, Ngài luôn hiện diện với dân, đặc biệt khi Hội Thánh cử hành Phụng Vụ. Nơi đây người ta được Chúa dạy bảo, hơn xưa ông Môsê vào Lều Hội Ngộ (Nhà Tạm) thỉnh ý Chúa.
b- Nghe Lời Chúa, tâm tư ta phải thế nào?
            Đức Giêsu phục vụ đến mất mạng mới có Lời dạy trong Thánh Lễ, nên ta không phải chỉ là nghe Lời Chúa bằng lỗ tai, mà nghe bằng con tim thể hiện bằng hành động như Đức Giêsu. Đức Hồng y Newmann nói: “Giảng là trái tim nói với trái tim” (Cor ad cor loquitur). Có thế, trong ngày cánh chung, ta mới được vinh quang giống Chúa Giêsu (x. 1Ga 3,2). Vì “nếu ta cùng chịu đau khổ với Ngài, thì ta sẽ cùng sống; nếu ta chịu đựng, ta sẽ đồng hiển trị” (2Tm 2,11-12a).
c- Nghe và thực hành Lời Chúa đem lại cho ta điều gì?
            Vinh quang của Chúa Giêsu Phục Sinh đã bày tỏ cho ba chứng nhân là các ông Phêrô, Giacôbê và Gioan. Sau khi Đức Giêsu chết và sống lại, ông Phêrô mới tiết lộ: “Tôi đã được thấy tận mắt vẻ huy hoàng lẫm liệt của Người, Người được Cha ban vinh quang danh dự, như Lời Chúa Cha xác nhận: “Đây là Con yêu dấu của Ta, kẻ Ta đã sủng mộ” (2Pr 1,16-17: Bài đọc II), và “Người được Chúa Cha trao cho quyền thống trị vĩnh cửu, muôn người thuộc mọi chi tộc, mọi quốc gia và ngôn ngữ đều phải phụng sự Ngài” (Dn 7, 9-10.13-14: Bài đọc I), vì “Người là Vua hiển trị, Đấng cao cả trên khắp địa cầu” (Tv 97/96,1a.9a: Đáp ca). Nhưng Đức Giêsu chỉ chăm sóc đoàn chiên của Ngài là những kẻ biết nghe Lời Ngài (x. Ga 10,27-30), nên thánh Phêrô nói tiếp: “Chúng tôi lại càng thêm tin tưởng vào Lời Kinh Thánh. Anh em chú tâm vào đó là phải, vì Lời ấy như chiếc đèn tỏ rạng giữa chốn tối tăm, cho đến khi ngày bừng sáng và sao mai mọc lên soi chiếu tâm hồn anh em” (2 Pr 1,19: Bài đọc II). Vì mỗi ngày ta tham dự tiệc Thánh Thể, được Hội Thánh dùng quyền năng Chúa Thánh Thần khắc ghi Lời Chúa vào thân xác và linh hồn (x. 2Cr 3,3). Nhờ đó ta “không còn rập theo thói đời này, trái lại, phải canh tân lương tri mà biến hình đổi dạng” (Rm 12,2a), để được vinh quang như Đức Giêsu đã bày tỏ trên núi Thánh.
            Vậy mỗi khi ta tham dự Phụng Vụ của Hội Thánh, đặc biệt là Thánh Lễ, ta được nghe Lời Con chí ái của Cha, và trở nên một trong Người, thì ta như một thanh sắt được nung trong lửa, vì Thiên Chúa là Lửa (x. Dt 12,29). Do đó ngôn sứ Daniel nói: “Ngai của Người toàn là ngọn lửa, bánh xe của ngai cũng rực lửa hồng. Từ trước nhan Người, một sông lửa cuồn cuộn chảy ra” (Dn 7,9c-10a: Bài đọc I). Khi thanh sắt đã được nung đỏ, thì không ai nhìn nó như cây sắt, nhưng thấy nó là thanh lửa. Thế nên ta cũng được thông dự vinh quang với Con Thiên Chúa đã hé mở trên núi Hiển Dung, và được tồn tại muôn đời, như hai ông Môsê và Êlya, cùng xuất hiện trong vinh quang trên núi Hiển Dung với Đức Giêsu, chỉ vì hai ông có liên hệ mật thiết với Lời Chúa, đúng như Lời Đức Giêsu đã nói: “Trời đất sẽ qua đi, nhưng những lời Thầy nói sẽ chẳng qua đâu” (Mt 24,35). Nghĩa là ai liên hệ mật thiết với Lời Chúa, thì họ là con người vĩnh cửu như ông Môsê. Điều ấy Kinh Thánh chứng minh: Dù người ta đã chôn cất ông trong xứ Môab theo lệnh của Chúa, nhưng không ai tìm ra mộ của ông (x. Dnl 30,6); còn ông Êlya thì đang sống, Chúa đã cất giấu ông đi và sẽ cho xuất hiện trong ngày Chúa quang lâm (x. Hc 48,1; Ml 3,23).
THUỘC LÒNG
Nếu việc phục vụ Lề Luật - thứ Lề Luật chỉ đưa đến sự chết và được khắc ghi từng chữ trên những bia đá - mà được vinh quang đến nỗi dân Israel không thể nhìn mặt ông Môsê được, vì mặt ông chói lọi vinh quang - dù đó chỉ là vinh quang chóng qua -, thì việc phục vụ Thần Khí lại không được vinh quang hơn sao? (2 Cr 3, 7-8).
Lm Giuse Đinh Quang Thịnh