Ngày 19: Chúa
Nhật III Mùa Chay
ĐỪNG ĐỂ TÂM HỒN VẮNG CHÚA
Khi tôi không yêu, tâm hồn cưu mang sự giận dữ, chứa đầy ghen ghét, thù hận... là tâm hồn tôi đang trống vắng Thiên Chúa.
ĐỌC: Lễ Vượt Qua của dân Do-thái gần đến, Chúa Giêsu lên Giêru-salem. Người thấy ở trong Đền thờ có những người bán bò, chiên, chim câu và cả những người ngồi đổi tiền bạc, người chắp dây thừng làm roi, đánh đuổi tất cả bọn cùng với chiên bò ra khỏi đền thờ. Người hất tung tiền của những người đổi bạc, xô đổ bàn ghế của họ và bảo những người bán chim câu rằng: "Hãy đem những thứ này đi khỏi đây, và đừng làm nhà Cha Ta thành nơi buôn bán". Môn đệ liền nhớ lại câu Kinh Thánh: "Sự nhiệt thành vì nhà Chúa sẽ thiêu đốt tôi".
Bấy giờ người Do-thái bảo Người rằng: "Ông hãy tỏ cho chúng tôi thấy dấu gì là ông có quyền làm như vậy". Chúa Giêsu trả lời: "Các ông cứ phá huỷ đền thờ này đi, nội trong ba ngày Ta sẽ dựng lại". Người Do-thái đáp lại: "Phải bốn mươi sáu năm mới xây được đền thờ này, mà Ông, Ông sẽ dựng lại trong ba ngày ư?" Nhưng Người, Người có ý nói đền thờ là thân thể Người. Vì thế, khi Chúa Giêsu từ cõi chết sống lại, các môn đệ mới nhớ lời đó, nên đã tin Kinh Thánh và tin lời Người đã nói.
Trong thời gian Người ở lại Giêrusalem mừng lễ Vượt qua, nhiều kẻ tin danh Người, vì mục kích những phép lạ Người làm. Nhưng chính Chúa Giêsu không tin tưởng họ, vì Người biết tất cả mọi người, và không cần ai làm chứng về người nào; Người biết rõ mọi điều trong lòng người ta. (Ga 2,13-25)
SUY: Sự trống vắng Thiên Chúa trong tâm hồn không nhất thiết chỉ là tôi không dự lễ, không rước lễ và không xưng tội. Thiên Chúa là tình yêu vì thế khi tôi không yêu, tâm hồn cưu mang sự giận dữ, chứa đầy ghen ghét, thù hận... là tâm hồn tôi đang trống vắng Thiên Chúa.
Một sự trống vắng Thiên Chúa khác nữa là khi tôi có một chủ nhà khác trong tâm hồn như tiền bạc, sắc đẹp, danh vọng, chức vụ, kiêu căng... Thiên Chúa đã nói rõ, các con không thể làm tôi hai chủ được, hoặc mến chủ này, hoặc ghét chủ kia. Vậy, làm sao tôi có thể biết ai đang làm chủ tâm hồn tôi? Có một vài dấu hiệu để tôi nhận ra điều này. Khi tư tưởng, ý nghĩ, ước muốn của tôi thường xuyên hướng về điều gì thì thường đó là ông chủ của tôi. Thí dụ như ngồi xem lễ mà đầu óc tôi cứ nghĩ đến chuyện sẽ nấu gì ăn tối nay thì việc ăn uống đang làm chủ tâm hồn tôi... Hay tôi ngồi xem hết trận banh này tới trận banh kia để khi đến giờ ngủ vì mệt mỏi quá nên tôi chỉ làm dấu qua loa, rồi lăn đùng ra ngủ thì thể thao, bóng đá đang làm chủ tâm hồn tôi... Nếu tôi đọc kinh cho thật nhiều và miệng nói yêu Chúa mà lại không thực hành thì Chúa chỉ ở trên môi miệng mà không có ở trong tâm hồn.
LÀM: Người thấy ở trong Đền thờ có những người bán bò, chiên, chim câu và cả những người ngồi đổi tiền bạc, người chắp dây thừng làm roi, đánh đuổi tất cả bọn cùng với chiên bò ra khỏi đền thờ. Người hất tung tiền của những người đổi bạc, xô đổ bàn ghế của họ và bảo những người bán chim câu rằng: "Hãy đem những thứ này đi khỏi đây, và đừng làm nhà Cha Ta thành nơi buôn bán". (Ga 2,14-16)
- Với chính mình: loại bỏ điều gì hay thú vui nào đang chiếm ưu tiên trên việc thờ phượng Chúa.
- Với tha nhân: nhận biết Chúa ở trong họ.
- Với Chúa: mỗi ngày hãy làm hẹn với Chúa, dành cho Chúa thời gian riêng biệt.
NHỚ: “Hãy đem những thứ này đi khỏi đây, và đừng làm nhà Cha Ta thành nơi buôn bán.” (Ga 2,16).
Cầu nguyện: