Ngày 14: Thứ Ba sau Chúa Nhật II Mùa Chay
VIỆC LÀM ĐI THEO LỜI NÓI
Tôi thường mắc phải
một lỗi lầm rất dễ thương và rất dễ ghét, đó là "nói", nhưng không
phải "không làm" mà là "quên làm". Đức tin của tôi thường
là "đức tin nói" nhiều hơn "đức tin làm".
ĐỌC: Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng và các môn đệ
rằng: "Các Luật sĩ và các người biệt phái ngồi trên toà Môsê: vậy những gì
họ nói với các ngươi, hãy làm và tuân giữ, nhưng đừng noi theo hành vi của họ,
vì họ nói mà không làm. Họ buộc những bó nặng và chất lên vai người ta, còn
chính họ lại không muốn giơ ngón tay lay thử. Mọi công việc họ làm đều có ý cho
người ta thấy, vì thế họ nới rộng thẻ Kinh, may dài tua áo. Họ muốn được chỗ
nhất trong đám tiệc và ghế đầu trong hội đường, ưa được bái chào nơi đường phố
và được người ta xưng hô là "thầy". Phần các ngươi, các ngươi đừng
muốn được người ta gọi là thầy, vì các ngươi chỉ có một Thầy, còn tất cả các
ngươi đều là anh em với nhau. Và các ngươi cũng đừng gọi ai dưới đất là cha, vì
các ngươi chỉ có một Cha, Người ngự trên trời. Các ngươi cũng đừng bắt người ta
gọi là người chỉ đạo, vì các ngươi có một người chỉ đạo, đó là Đức Kitô. Trong
các ngươi ai quyền thế hơn sẽ là người phục vụ các ngươi. Hễ ai tự nhắc mình
lên, sẽ bị hạ xuống, và ai tự hạ mình xuống, sẽ được nâng lên". Mt 23,
1-12
SUY: Tôi thường mắc phải một lỗi lầm rất dễ thương và rất dễ
ghét, đó là "nói", nhưng không phải "không làm" mà là
"quên làm". Đức tin của tôi thường là "đức tin nói" nhiều
hơn "đức tin làm". Tại sao thế nhỉ? Chúa cho tôi có một cái miệng
nhưng tới hai bàn tay lận mà? Hai thì phải nhiều hơn một chứ? Từ điều này và
dựa theo Kinh Thánh, tôi rút ra được một tâm niệm cho hành trình trở về trong
Mùa Chay năm nay: Tôi sống không nguyên bởi những gì tôi nói ra nhưng còn bởi
những việc tôi làm. Từ nay tôi cố gắng bớt nói nhưng cố gắng làm nhiều hơn và
còn tốt hơn nữa là làm trước nói sau.
Lời
Chúa hôm nay cũng khiến tôi phải suy nghĩ: "Họ buộc những bó nặng và chất
lên vai người ta, còn chính họ lại không muốn giơ ngón tay lay thử. Mọi công
việc họ làm đều có ý cho người ta thấy, vì thế họ nới rộng thẻ Kinh, may dài
tua áo. Họ muốn được chỗ nhất trong đám tiệc và ghế đầu trong hội đường, ưa
được bái chào nơi đường phố và được người ta xưng hô là "thầy". Tôi
đã là người "lãnh đạo" và "chỉ đạo" đúng với ý nghĩa của
nó, khi nói ngược lại. Tức là tôi là người "đạo lãnh" và "đạo
chỉ". Nghĩa là tôi làm công việc đi "lãnh việc" rồi "chỉ
cho" người khác làm. Hôm nay Chúa dạy tôi: "ai quyền thế hơn sẽ là
người phục vụ các ngươi. Hễ ai tự nhắc mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai tự hạ
mình xuống, sẽ được nâng lên".
LÀM: Chúa Giêsu phán cùng dân chúng và các môn đệ rằng:
"Các Luật sĩ và các người biệt phái ngồi trên toà Môsê: vậy những gì họ
nói với các ngươi, hãy làm và tuân giữ, nhưng đừng noi theo hành vi của họ, vì
họ nói mà không làm". Mt 23,1-2
- Với chính mình: Tin Lời Kinh Thánh, thực hành điều tôi rao giảng.
- Với tha nhân: rao giảng bằng đời sống chứng nhân, làm
cho họ điều tôi muốn họ làm cho mình.
- Với Chúa: đọc, tin và sống Lời Chúa.
NHỚ: Trong các ngươi ai quyền thế hơn sẽ là người phục vụ các
ngươi. Hễ ai tự nhắc mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai tự hạ mình xuống, sẽ được
nâng lên. Mt 23,11-12
Cầu nguyện.