TUẦN 3 – THỨ TƯ
Bài đọc 1 (năm lẻ)
[Đức Chúa ] phán: “Ta sẽ không còn nhớ đến lỗi lầm và việc gian ác của chúng nữa” (Dt 10-17).
Trong
cuốn “Tha thứ và quên đi”, Lewis Smedes kể về một tù nhân lao động
trong bệnh viện tại chiến trường của Đức Quốc Xã. Ngày kia, một y tá hộ
tống anh đến giường một người lính Đức đang hấp hối. Người này xin được
tha thứ vì đã góp phần trong việc sát tế người Do thái: “Tôi biết điều
tôi xin là quá nhiều. Nhưng nếu không được tha thứ, tôi không thể nào
chết thanh thản được”. Tù nhân suy nghĩ một lúc rồi bỏ đi, không tha thứ
cho người lính Đức. Tù nhân này sống sót sau cuộc chiến, nhưng không
thể quên được sự kiện này. Nó quấy rầy anh suốt quãng đời còn lại.
Nếu một ai đó khó tha thứ cho người khác tôi sẽ khuyên cho họ điều gì? Tại sao?
Khi
chúng ta không chịu tha thứ, chúng ta phá sập chiếc cầu dẫn chúng ta
tới Thiên đàng, bởi vì mỗi người đều cần được tha thứ (George Herbert).
Bài đọc 1 (năm chẵn)
[Thiên
Chúa tiết lộ cho Đavít] Ta sẽ cho dòng giống ngươi chỗi dậy kế vị
ngươi… Ta sẽ là cha nó, và nó sẽ là con Ta… Ta sẽ làm cho vương quyền
ngươi vững bền mãi mãi” (2Sm 7,12.14.16).
Lời
tuyên báo này mở đầu một lọat những lời hứa về một ông vua vĩ đại (Đấng
Mêsia) xuất thân từ dòng dõi Đavít. Từ “mêsia” là một từ Do thái được
dịch sang tiếng Hy lạp là christos, do đó trong tiếng Anh và tiếng Pháp
có từ Christ (Đấng Kitô). Chúa Giêsu là sự hoàn tất lời Thiên Chúa hứa
với vua Đavít. Sứ thần Gabriel nói với Mẹ Chúa Giêsu rằng: “Ngài sẽ được
gọi là Con Đấng Tối Cao. Đức Chúa và Thiên Chúa sẽ ban cho Ngài ngai
vàng vua Đavít, và triều đại của Ngài sẽ vô cùng vô tận” (Lc 1,32-33).
Tôi có thể quan tâm hơn đến việc rao giảng Nước Chúa trên thế gian này bằng cách nào?
Thà làm một cái gì đó dù chưa hoàn hảo, còn hơn là không làm gì (Robert H.Schuller).
Bài Tin Mừng:
[Chúa
Giêsu so sánh hạt giống với con người. Hạt rơi vào bụi gai mọc lên,
nhưng chẳng bao lâu gai nhọn đâm nó chết ngạt. Những hạt giống ấy là
những người] nghe Lời Chúa, nhưng những lo lắng sự đời xâm chiếm lòng họ
và bóp nghẹt Lời, khiến Lời không sinh hoa kết quả gì (Mc 4,18-19).
Một
nữ sinh trung học nói với thầy giáo: “Khi nghe nói dụ ngôn về Người
gieo giống, em có cảm tưởng chính Chúa Giêsu nói với chính em. Trước
đây, vị hướng dẫn của em và em đã trao đổi và em quyết tâm rất nhiều
điều. Nhưng hôm qua, em đã vấp ngã. Em đã không giữ được một trong những
quyết tâm đó. Em đã để những lo lắng về trường lớp và cuộc sống làm
chúng bị lung lạc”.
Ở
mức độ nào, tôi để hạt giống rơi vào bụi gai như nữ sinh này? Tôi có
thường để những lo lắng của cuộc sống bóp nghẹt Lời Chúa trong lòng tôi
không?
Bạn càng trung thành lắng nghe tiếng nội tâm, bạn càng có khả năng nghe rõ những âm thanh bên ngoài (George Dana Boardman).