CON ĐƯỜNG VỀ TRỜI


§1 - TIẾNG GỌI VỀ TRỜI

Hồng y Fulton Sheen
Những mặc cảm, những lo âu, những sợ hãi của linh hồn tân thời không hiện hữu quá quắt trong các thế hệ trước, bởi lẽ chúng luôn được rũ bỏ, và hòa nhập vào trong cơ cấu vĩ đại của văn minh Kitô giáo. Tuy những nỗi bất hạnh trên là thành phần không thể tách rời khỏi linh hồn tân thời đến nỗi chúng ta nghĩ rằng chúng khắc ghi vào da thịt họ. Dầu sao người tân thời phải được đưa về cùng Thiên Chúa và hạnh phúc, bất chấp tình trạng linh hồn họ ra sao. Nếu như người thời nay muốn trở về với Thiên Chúa từ quỉ dữ, thì tại sao chúng ta không khởi sự từ quỷ dữ ? nghĩa là từ chỗ mà Chúa chúng ta bắt đầu với cô Maria Macđala. Chúa nói với các kẻ theo ngài rằng họ cũng có thể khởi sự công cuộc rao giảng tin mừng từ chỗ đó với ăn chay và cầu nguyện .
Thực tế không có sự khác nhau, ngoại trừ ngôn ngữ, giữa linh hồn khốn khổ trong phúc âm và những linh hồn bất ổn thời nay. Các người tân thời có ba sự vong thân làm đặc tính: Thứ nhất hắn thường xuyên bị phân liệt khỏi chính bản thân, thứ hai khỏi tha nhân và thứ ba khỏi Thiên Chúa. Đây cũng là hiện tượng của chàng thanh niên ở miền đất Giêsasênê.
Cấp bậc vong thân thứ nhất là phân liệt khỏi chính bản thân. Con người tân thời bây giờ không còn thống nhất nữa, mà là một khối phân hoá thành nhiều mảng lộn xộn và bất ổn: Những mặc cảm, kiêu căng, thác loạn thần kinh, căng thẳng tâm lý. Hắn là khách lạ của chính hắn vì tháo rời từng mảng linh hồn, tự mâu thuẫn, hay đổi thay thái độ, thiếu nhất quán. Hắn không còn nhìn mình như một đơn vị duy nhất, mà là một bãi chiến trường của các khuynh hướng đối chọi nhau, không có mục tiêu thống nhất cho cuộc sống. Chúng ta có thể so sánh linh hồn tân thời với một chuồng chứa súc vật, trong đó đủ mọi thú dữ cắn xé lẫn nhau, mạnh được, yếu thua, hoặc so sánh với một chiếc máy thâu thanh, cùng lúc tiếp nhận nhiều tần số của các đài phát khác nhau. Thay vì một tần số rõ ràng, thì là hổ đốn tiếng ồn ào nhức óc.