Chúa Nhật IV Mùa Chay - năm A
THẦY LÀ ÁNH SÁNG THẾ GIAN
Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay tường thuật về việc Đức Giêsu chữa lành một người mù từ lúc mới sinh, một người lớn lên từ nhỏ trong bóng đêm dầy đặc. Ngài cho anh được thấy ánh mặt trời lần đầu tiên trong cuộc đời, thấy khuôn mặt của những người thân thuộc. Nhưng quan trọng hơn, cho anh thấy và tin vào Đức Giêsu, Đấng là Ánh Sáng của thế gian.
Sau khi được sáng mắt, anh đã bước vào một cuộc hành trình đức tin đầy cam go. Ban đầu, Đức Giêsu chỉ là một người mà anh không biết rõ. Sau đó, anh dám khẳng định trước mặt mọi người Ngài là một ngôn sứ, là người bởi Thiên Chúa mà đến. Và cuối cùng, anh đã sấp mình để bày tỏ lòng tin vào Ngài. Đức tin của anh được lớn lên qua những hiểm nguy và đe dọa của cuộc đời.
Trái ngược với thái độ hồn nhiên và bình an của anh, là thái độ bối rối bất an của giới lãnh đạo Do Thái. Họ cứ hỏi đi hỏi lại về cách thức anh được chữa lành. Cha mẹ của anh cũng bị điều tra cẩn thận. Trước những lập luận vững vàng của anh, họ chỉ biết chê anh là dốt nát và tội lỗi.
Dựa vào một quan niệm hẹp hòi về việc giữ ngày Sa-Bát, họ khẳng định Đức Giêsu đã phạm tội khi chữa bệnh, tuy họ vẫn không hiểu tại sao một người tội lỗi lại có thể mở mắt cho người mù từ lúc mới sinh.
Giới lãnh đạo Do Thái giáo không muốn chấp nhận Đức Giêsu là người của Thiên Chúa, vì điều đó đòi hỏi họ phải thay đổi lối nghĩ, thay đổi lối sống đạo, thay đổi bộ mặt tôn giáo của cha ông họ, và nhất là đòi họ phải tin và theo Ngài. Họ tự hào về sự hiểu biết và đạo đức. Chính niềm tự hào này đã khiến lòng họ khép kín, không có can đảm mở ra để chấp nhận mình sai lầm, họ đã cố chấp ở lại trong bóng tối.
Mù không phải là một tội. Cố ý không muốn nhìn thấy mới là tội. Chúng ta ai cũng sợ bị mù, nhưng nhiều lúc ta lại tự làm cho mình trở nên mù lòa, bằng cách không chấp nhận thực tế về bản thân, né tránh sự thật và bịt tai không muốn nghe những lời góp ý sửa đổi của người chung quanh.
Như những người mù xem voi, mỗi người chúng ta chỉ nhìn thấy một phần của thực tại, một phần nhỏ của chân lý. Ta cần khiêm tốn để nhận mình mù, mù về chính mình, mù về lãnh vực mình không thông thạo. Thay vì tranh cãi nhau do có cái nhìn khác nhau, ta có thể bổ túc cho nhau, để dần dần có thể tiến gần đến chân lý mỗi ngày mỗi hơn.
Lạy Chúa! Như thánh Phaolô trên đường về Đamát, xin cho con trở nên mù lòa vì ánh sáng rạng ngời của Chúa, để nhờ biết mình mù lòa mà con được sáng mắt và nhìn thấy tình Chúa thương. Amen .
Tổng hợp từ R. Veritas