CHÚA KITÔ VUA
"Đáng lẽ tôi đã được rửa tội từ lâu, nhưng vì vấn đề gia đình và làng xóm nên chưa được. Dù vậy tôi rất ư là kitô hữu."
Đó là lời của nhạc sĩ Văn Cao trong một cuộc gặp gỡ riêng tư năm 1990. Ông đã sung sướng khoe với mọi người như thế, và thẳng thắn nhìn nhận: "Chúng tôi đã được đào tạo, nhờ đức tin và âm nhạc kitô giáo."
"Chúng tôi" ở đây muốn ám chỉ giới trí thức và văn nghệ sĩ thế hệ của ông. Đức tin đã thấm vào con người tài hoa ấy, và làm nẩy sinh những tác phẩm bất hủ. "Nếu tôi không hiểu Halêluia là gì, thì đã chẳng có bài “Làng Tôi”. Ông tâm sự như vậy.
Chẳng ai ngờ Văn Cao lại là con người say mê Giêsu, mà là Giêsu chết treo trên thánh giá. Từ năm 1954, ông vẫn treo một thánh giá trước mặt. Giêsu trần trụi, Giêsu không còn gì. Nhưng đối với Văn Cao, có ai hơn Giêsu?
***
Bạn thân mến! Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay cũng đưa ta về với khung cảnh Chúa Giêsu chết treo trên thập giá. Thập giá là nơi vương quyền của Ngài được tỏ lộ. Chẳng lúc nào Chúa Giêsu là vua rõ ràng bằng lúc này. "Đây là vua dân Do thái" (Lc.23:38). Tấm bảng đã ghi như thế. Nhưng kiểu làm vua của Ngài thật khác thường. Không có vương miện, chỉ có vòng gai. Không có cẩm bào, chỉ có trần trụi nhuốc nhơ. Không có câu tán tụng, chỉ có lời nhạo báng khinh chê. Không thống trị bằng sức mạnh, chỉ có phục vụ trong yêu thương.
Bị treo trên thập giá, Chúa Giêsu nghe những lời mời mọc, ngọt ngào và tinh vi như các cơn cám dỗ. "Nếu ông là Đức Kitô thì hãy cứu lấy mình”. “Hãy xuống khỏi thập giá" (Mt 27,40). Cứu lấy mình là điều Ngài chẳng hề nghĩ đến. Đức Giêsu không muốn ta tin Ngài vì những màn trình diễn ngoạn mục. Ngài muốn ta tin, vì Ngài đã phó dâng thân mình Ngài cho Thiên Chúa Cha, Ngài đón nhận cái chết với niềm vâng phục tín thác.
Chính vào lúc Ngài hấp hối trên thập giá, giữa những lời sỉ nhục và thách thức của các thủ lãnh và lính tráng, thì tiếng nói của anh trộm lành bất ngờ vang lên. Anh ta chấp nhận hình phạt: “Chúng ta chịu như thế này thật là đích đáng vì xứng với việc chúng ta đã làm”. Rồi anh tuyên xưng sự vô tội của Chúa Giêsu: “Còn ông này, ông có làm điều gì trái đâu.” (Lc.23:41)
Điều lạ lùng hơn nữa là anh đã tuyên xưng vương quyền của Ngài, khi mà mọi sự dường như đã sụp đổ: “Khi nào Ngài về nước Ngài, xin nhớ đến tôi cùng” (Lc.23:42). Trong cái nhìn của anh, thì cái chết nhục nhã của Chúa Giêsu trên thập giá không phải là một dấu chấm hết, anh vẫn tin có ngày Ngài sẽ đến trong nước của Ngài, và anh hy vọng mình sẽ được dự phần vào ngày đó.
Ngay lúc đó, vị “Vua Bị Đóng Đinh” đã xác tín về vương quyền của mình cho anh trộm lành có lòng thống hối ăn năn. Ngài nói với anh: "Hôm nay, anh sẽ được ở với Ta trên Thiên Đàng." (Lc.23:43). “Ở với Ta” quả là thân tình biết bao! “Trên thiên đàng” quả là nơi hạnh phúc vĩnh cửu. Như thế anh trộm lành là người đầu tiên được hứa ban ơn cứu độ nhờ cái chết trên thập giá của Đức Giêsu.
Tất cả những việc ấy đều nói lên lòng nhân hậu của Vua Giêsu. Vị “Vua Bị Đóng Đinh” đã bắt đầu cuộc chinh phục của Ngài trên các tâm hồn. Và sau khi Ngài trút hơi thở, viên đội trưởng đã nhận ra Ngài là Con Thiên Chúa, và ông đã đấm ngực ăn năn.
Mừng lễ Chúa Giêsu Kitô Vua vũ trụ hôm nay, ước chi ta biết xóa bỏ những thần tượng giả mạo, ước chi ta chọn Ngài làm vua của vũ trụ lòng mình, để Ngài chiếm hữu từng khoảng khắc cuộc đời ta, và ngự trị trong cõi lòng ta luôn mãi.
Ước gì ta có đức tin mạnh mẽ để nhìn thấy Chúa Giêsu vẫn không ngừng lôi kéo cả thế giới về với Ngài bằng trăm ngàn nẻo đường bất ngờ, trong đó có nẻo đường của nhạc sĩ Văn Cao và anh trộm lành trong bài Tin Mừng Chúa Nhật hôm nay.
***
Lạy Chúa Giêsu, chúng con thường cố ý thu hẹp vũ trụ của Chúa, chúng con đã giữ chặt Chúa ở trong nhà thờ, và kết qủa là nhiều tâm hồn vẫn xa Chúa, nhiều nơi vẫn vắng bóng Chúa cho dù Chúa đã đến trái đất này từ hơn 2000 năm.
Lạy Chúa! Ngài là Vua của trời đất vũ trụ, là vua của muôn vua và là Chúa của mọi tâm hồn… Xin Chúa đến ngự trị trong cung lòng tâm hồn của mỗi người chúng con và của cả nhân loại này nữa, Amen.
Tổng hợp từ R. Veritas