Xin làm cho Hội Thánh được thêm đông
và xin liên kết tất cả nên một.
Thánh Côngtăntinô Syrilô vì phải gánh vác nhiều công việc, nên đã ngã bệnh. Trong lúc đau yếu lâu ngày, một hôm ngài đã thấy một thị kiến về Thiên Chúa, nên ngài cất tiếng hát : Thiên hạ bảo tôi : Nào chúng ta hãy vào nhà Chúa, thần trí tôi hân hoan và tâm hồn tôi nhảy mừng.
Sau khi được mặc áo thánh, ngài cứ giữ nguyên như thế suốt cả ngày và hớn hở nói rằng : “Từ nay tôi chẳng còn là bề tôi của hoàng đế hay của một người nào trên mặt đất nữa, nhưng chỉ là bề tôi của Thiên Chúa toàn năng. Trước kia tôi đã không hiện hữu, rồi tôi đã hiện hữu, và tôi sẽ còn hiện hữu đến muôn đời. Amen.” Hôm sau, ngài tự mặc áo đan sĩ rồi tự đặt cho mình một tên mới là Syrilô, như thêm ánh sáng cho ánh sáng. Ngài mặc tu phục ấy năm mươi ngày.