Một chút suy tư _ mùa xuân, mùa hay cuộc đời

MÙA XUÂN,
một mùa hay một cuộc đời
Đời tôi là một cành mai, dù nó có đen đủi, khẳng khiu nhưng nó còn gắn với Nguồn Cội thì nó chẳng phải đến ngày tàn.  
Lm. Gioakim Nguyễn Đức Quang
Nói đến hai chữ mùa xuân lòng tôi có một cảm xúc lạ thường khó tả: vừa hân hoan vừa lo lắng, vừa bâng khuâng vừa xao xuyến, bởi nàng xuân đã đẹp lại nên thơ mà sao tôi cứ vẩn vơ xuân là mùa hay là một cuộc đời!
Xuân có ngọn gió dịu dàng, có nắng vàng ấm áp, có chồi non xanh mướt, hoa nở thắm tươi dưới trời xanh lồng lộng. Xuân cho tôi không khí gia đình ấm cúng. Xuân mời gọi tôi cất bước lãng du. Xuân giúp tôi mở cánh cửa nội tâm để tìm vào nương ẩn nơi Thiên Chúa. Xuân còn mở cửa đời cho tôi tung cánh hân hoan. Vậy, xuân không chỉ là một mùa mà là một cuộc đời. Một cuộc đời đã được Thiên Chúa định liệu trước, trang điểm trước, và hằng quan phòng không phút nghỉ ngơi: Ngắm hoa huệ ngoài đồng thì ta thấy Chúa tài nghệ thế nào; xem chim trời tung cánh dưới những áng mây xanh bồng bềnh thì ta thấy tình Chúa thương ta thật là bao la bát ngát.
Mùa xuân đưa tôi vào đời, vào vũ trụ có những bí mật đáng yêu của nó. Tôi quan sát một cành mai trong những ngày mùa đông lạnh lẽo. Cành mai khẳng khiu và trơ trụi, tôi lo nó có đủ sức để sống đến ngày xuân không? Cũng như tôi đã từng lo lắng cho thân thể tôi: lấy gì mà mặc, lấy gì mà ăn? Tiếp tục ngắm nhìn cành mai – A nó còn gắn liền với cội mai, nhờ vậy mà người ta nhận ra nó là cành mai. Tôi có biết không? Bên trong cái cành cây đen đủi khẳng khiu đó, sức sống vẫn tiềm ẩn, một sức sống mãnh liệt. Bên dưới lớp đất chỗ cội mai mọc lên, nguồn mạch sự sống vẫn tràn đầy, sung mãn; mạch nước ngọt ngào bổ dưỡng luân chuyển từ rễ qua thân đến cành, cho các cành cây sức sống. Trong sức sống ấy, những chồi non, những lá mướt, những nụ, những hoa tiềm ẩn, chờ tới ngày chào đón nắng vàng gió mát của mùa xuân. Đời tôi là một cành mai, dù nó có đen đủi, khẳng khiu nhưng nó còn gắn với Nguồn Cội thì nó chẳng phải đến ngày tàn. Thiên Chúa hằng nuôi tôi như cội mai nuôi lấy cành mai. Thiên Chúa làm chủ đời tôi như Ngài đã làm ra hai vầng sáng: vầng sáng lớn hơn điều khiển ban ngày, vầng sáng nhỏ hơn điều khiển ban đêm và mọi sự trở nên tốt đẹp. Đời tôi đang tiềm ẩn một sức sống lạ kỳ: những chồi non những lá mướt, những nụ và những hoa đang chờ đón nắng vàng của mùa xuân để khoe sắc tỏ hương.
Cành mai chỉ là một hình ảnh. Vũ trụ còn bao nhiêu bí mật kỳ diệu và đáng yêu khác. Những bí mật ấy, hầu như được tỏ lộ rất nhiều trong mùa xuân. Mùa xuân nhắc bảo tôi hãy dùng cuộc đời mà tỏ lộ những điều bí mật kỳ diệu của Nước Thiên Chúa, và sự công chính của Người, mà chính Chúa đã đặt để nơi tôi và ban cho tôi có khả năng tìm kiếm những điều ấy.
Khi đã đạt được điều này đời tôi sẽ không vô vọng, không còn bi quan như một số người bi quan: khi ngắm nhìn sự luân chuyển bốn mùa thì than thở: “Xuân đang đến nghĩa là xuân đang qua, xuân còn non nghĩa là xuân đã già, và xuân hết nghĩa là tôi cũng mất” (Vội Vàng, Xuân Diệu). Trong cái nhìn lạc quan của Kitô giáo: đời người là một mùa xuân. Tuổi trẻ với niềm vui tươi thắm, sức sống dồi dào, khối óc và trái tim mở ra, với muôn tình ý say sưa, cao đẹp chính là mùa xuân của cuộc đời.
Ở tuổi ấy, bao nhiêu ước mơ đã chớm, bao nhiêu lý tưởng sáng ngời đã được vạch ra, bao nhiêu tình cảm cao thượng đã khơi nguồn, bao nhiêu đam mê cuồng nhiệt đã trào dâng. Cuộc đời xuân ấy, giấc mộng đời đẹp hơn hoa cỏ ngày xuân, ý hướng đời cao hơn trời mây lồng lộng. Nhưng người ta không giữ mãi được đời xuân. “Mộng bền năm xưa chỉ là mơ qua.” Ước mơ tàn héo, lý tưởng đen tối, tình cảm cạn nguồn, đam mê chết lịm. Người ta đi dần đến mùa đông lạnh lẽo của cuộc đời. Đó là lúc người ta quá lo lắng cho ngày mai lấy gì mà ăn, lấy gì mà mặc. Tự mình tách mình ra khỏi Nguồn Cội.
Mùa xuân của đất trời đến rồi đi, đi rồi đến; nhưng mùa xuân của cuộc đời nếu người ta biết giữ biết làm cho nó nở hoa, thì khi đến rồi không còn đi nữa. Và như thế, cả cuộc đời mình là một mùa xuân bất diệt. Thánh Phaolô đã chỉ cho chúng ta cách giữ mùa xuân cũng như cách làm cho đời mình luôn nở hoa – Ngài nói “Vui lên anh em! Sao cho mọi người thấy anh em sống hiền hòa rộng rãi… trong mọi hoàn cảnh, anh em hãy đem lời khẩn cầu, van xin và tạ ơn, mà giải bày trước mặt Thiên Chúa… và bình an, bình an của Thiên Chúa là bình an vượt lên trên mọi hiểu biết, sẽ giữ cho lòng trí anh em được liên kết với Đức Kitô Giêsu.” Đặc điểm chính yếu của mùa xuân đất trời là niềm vui, sự thắm tươi của màu sắc, sự đâm chồi nảy lộc của cỏ cây. Với đời người cũng thế. Khi ta vui, ta tươi tắn ta sẽ phát sinh những tư tưởng và tình cảm tốt đẹp, tim ta chan chứa yêu thương trong lành, khi đó lý tưởng vẫn còn là ngôi sao hướng dẫn đời ta. Chúa vẫn là nguồn cội đời ta.
Chúng ta luôn hướng lòng về Thiên Chúa là cách chúng ta giữ được mùa xuân cuộc đời mãi mãi xinh tươi. Thiên Chúa là Đấng tạo dựng mùa xuân đất trời cũng như mùa xuân cuộc đời. Ngài làm cho tuổi trẻ tươi vui, người già được an lành; tuổi trẻ có bầu trời thông minh và tuổi già là một kho kinh nghiệm. Ngài cũng chính là mùa xuân viên mãn. Hướng lòng về Ngài trong mọi giai đoạn, hoàn cảnh của cuộc đời, ta sẽ như bông hướng dương luôn hướng về mặt trời để nhận lãnh những tia sáng ấm áp, giữ cho bông hoa cuộc đời ta nở tươi mãi mãi.
Lm. Gioakim Nguyễn Đức Quang
Lạy Chúa
365 ngày vụt qua nhanh, ngày đầu năm mới đó mà hôm nay đã cuối năm rồi.
Tờ lịch sang trang mới.
Cuộc sống của con còn bao nhiêu tờ lịch sang trang nữa?
Con không biết.
Ngày mai là của Chúa.

365 ngày cũng có chút sóng gió trong công việc, trong sức khỏe,
nhưng Chúa đã dẫn chúng con trong bình an.
Con kính dâng lên Chúa lời tạ ơn chân thành với tất cả tâm tình biết ơn.

Qua lời chuyển cầu của Mẹ Maria,
Con kính dâng lên Chúa những dự tính, những ước mơ về một năm mới.
Xin Chúa là nguồn bình an, thương chúc phúc cho gia đình con,
những người thân yêu của con, bạn bè con.

Xin Chúa thương chúc phúc cho những người chung quanh con :
những người đang ưu tư tìm kiếm công việc làm ăn,
những người vất vả sớm hôm mà vẫn sống trong cảnh nghèo khổ,
những người lang thang cơ nhỡ,
những người cô đơn, bệnh hoạn, đói khát, tật nguyền, khổ đau cùng cực,
những người đang phải sống trong vùng chiến tranh với biết bao lo sợ, tiếng súng thay cho tiếng cầu kinh.

Xin trải dài trên suốt cuộc đời của mỗi người chúng con
tình thương vô biên của Lòng Thương xót Chúa :
để chúng con luôn có tấm lòng mở rộng, chia sẻ với nhau từ vật chất đến tinh thần,
để lời nguyện cầu của chúng con luôn được Chúa chấp nhận. Amen!