(1698 -- 1764)
Thánh nhân nổi danh là vị tông đồ của những người bị ruồng bỏ, những phụ
nữ vô gia cư, những người ờ nhà thương và nhà tù.
Vị linh
mục tài giỏi và thánh thiện này sinh ở làng Voltaggio thuộc giáo phận Genoa nước
Ý. Khi còn là thiếu niên, thấy ngài thông minh, hai vợ chồng người bạn của gia
đình đưa ngài về Genoa cho ăn học. Trong thời gian ba năm ở đây, ngài được sự
chú ý của hai vị tu sĩ Capuchin, là người thường đến thăm gia chủ và đã phúc
trình nhận xét của họ lên bề trên tỉnh dòng Capuchin, mà sau đó bác của ngài,
là một kinh sĩ của nhà dòng ở Rôma đã xin cho ngài vào một trường ở Rôma ăn học,
lúc 13 tuổi.
Trong
thời gian theo học ở trường Collegium Romanum ngoài gương mẫu về học vấn và
nhân đức, ngài còn tập hãm mình phạt xác theo gương các vị khổ tu mà ngài đọc
được ở trong sách. Sự khổ cực cộng thêm chương trình học nặng nề đã dẫn đến cơn
động kinh mà sau đó ngài phải nghỉ học. Sau này, ngài phục hồi sức khoẻ và hoàn
tất việc học ở Minerva, nhưng không thể nào khoẻ mạnh được như trước.
Sau thời
gian tu tập, ngài được thụ phong linh mục năm 23 tuổi và tận tụy rao giảng cho
những người nông dân, người chăn nuôi từ quê lên tỉnh buôn bán, và ngài tìm
cách giúp đỡ những phụ nữ vô gia cư phải sống ngoài đường phố qua công việc ăn
xin hay làm điếm. Tiền của ngài kiếm được chỉ nhờ bổng lễ, nhưng khi được chính
quyền địa phương và đức giáo hoàng giúp đỡ, ngài đã dùng tiền ấy để thuê một
căn nhà cho những người nghèo lên tỉnh tạm trú.
Ngài
hăng say rao giảng mọi nơi, ở nhà thờ, nhà thương, tu viện cũng như nhà tù khiến
ngài nổi danh là vị tông đồ của những người bị ruồng bỏ, không khác gì Thánh
Philíp Nêri.
Năm
1763, ngài kiệt quệ vì sự lao nhọc và bệnh tật. Sau một vài cơn kích xúc tim
khiến ngài bị tê liệt, ngài đã từ trần ở Pellegrini năm 66 tuổi.
Thiên
Chúa đã vinh danh ngài qua những phép lạ. Ngài được Ðức Giáo Hoàng Lêô XIII
phong thánh năm 1881.