5 phút cho Chúa _ sự im lặng đáng sợ


25/02/14 THỨ BA TUẦN 7 TN
Mc 9,30-37
SỰ IM LẶNG ĐÁNG SỢ!
Khi về tới nhà, Đức Giê-su hỏi các ông: “Dọc đường, anh em đã bàn tán điều gì vậy?” Các ông làm thinh, vì khi đi đường, các ông đã cãi nhau xem ai là người lớn hơn cả. (Mc 9,33-34)
Chúa mời gọi chúng ta đừng sợ đi theo Ngài làm môn đệ, nghĩa là chấp nhận làm tôi tớ phục vụ tha nhân và từ bỏ mình, vác thập giá mà theo Ngài.
Suy niệm: Trong hai vụ việc diễn ra gần nhau, các môn đệ Chúa Giêsu đã hai lần im lặng một cách đáng sợ. Lần đầu các ông không hiểu những lời Chúa báo trước Ngài sẽ chịu chết, thế nhưng các ông sợ và im lặng không dám hỏi Ngài. Lần thứ hai các ông cũng im lặng không trả lời về việc các ông cãi nhau để tranh dành địa vị. “Im lặng-không dám hỏi”: một sự im lặng đáng sợ vì sợ không dám đón nhận một Đức Kitô chịu đau khổ, chịu đóng đinh. “Im lặng-không dám trả lời”: một sự im lặng đáng sợ nữa vì tránh né sự thật xấu xí về chính mình, và tránh né những đòi hỏi để làm môn đệ Chúa Giêsu: “Ai muốn làm đầu phải làm người rốt hết.”
Mời Bạn: Tình trạng “im lặng đáng sợ” “không hỏi-không trả lời” vẫn thường xảy ra. “Im lặng đáng sợ” như thế chỉ vì sợ. Lý do thì rất nhiều: vì tự ái, sĩ diện, vì sợ bị phiền hà liên luỵ, sợ phải từ bỏ, sợ hy sinh, sợ mất lòng hay mất mát cái gì đó… Để không im lặng như một sự đồng loã với tội lỗi, né tránh sự thật, Chúa mời gọi chúng ta đừng sợ đi theo Ngài làm môn đệ, nghĩa là chấp nhận làm tôi tớ phục vụ tha nhân và từ bỏ mình, vác thập giá mà theo Ngài.
Sống Lời Chúa: Dành một phút thinh lặng trong giờ suy niệm, nhìn lại một việc bạn đã làm và lắng nghe điều Chúa muốn bạn phải làm trong lúc này.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, xin dùng ngọn lửa Thánh Thần thiêu đốt thái độ im lặng đáng sợ này nơi chúng con, và thêm sức cho chúng con can đảm đón nhận sự thật của Lời Chúa và đem ra thực hành trong đời sống.