Thánh BRUNÔ
(1030?-1101)
Lược sử
Thánh nhân được vinh dự là đã sáng lập một tu
hội mà như người ta thường nói, không bao giờ phải cải cách vì dòng chưa bao
giờ đi lạc đường. Chắc chắn là vị sáng lập cũng như các tu sĩ dòng sẽ từ chối
lời khen ngợi này, nhưng đó là một kết quả của tình yêu mãnh liệt mà thánh nhân
đã dành cả cuộc đời để hãm mình đền
tội trong cô độc.
Ngài sinh ở Cologne,
nước Đức, và là thầy giáo nổi tiếng ở Rheims và được bổ nhiệm làm chưởng ấn của tổng giáo phận
khi 45 tuổi. Ngài hỗ trợ Đức Giáo Hoàng Grêgôriô VII chôáng lại sự suy đồi của
hàng giáo sĩ và tiếp tay trong việc cách chức vị tổng giám mục gây nhiều tiếng
xấu là Manasses. Dân
chúng muốn đưa ngài lên làm tổng giám mục nhưng ngài lại muốn sống ẩn dật, và
từ đó xuất phát Dòng Carthusian.
Đức Giáo Hoàng Urbanô
II nghe biết sự thánh thiện của Brunô, đã gọi ngài về Rôma để làm phụ tá trong
việc cải cách hàng giáo sĩ. Sau khi khước từ chức tổng giám mục mà đức giáo
hoàng ban cho, Bruno đã xin Đức Urbanô cho phép ngài trở về đời sống ẩn dật,
thành lập cộng đồng Thánh Maria ở La Torre trong vùng Calabria, và ngài sống ở
đây cho đến khi lìa đời, ngày 6-10-1101.
Suy niệm 1: Vinh dự
Thánh nhân được vinh dự là đã sáng lập một tu hội mà như người ta thường
nói, không bao giờ phải cải cách vì dòng chưa bao giờ đi lạc đường.
Thật thế phương châm sống của dòng là “Đời có thay đổi, nhưng Thánh Giá vẫn
không thay” và hai từ: “cô tịch và thinh lặng”. Đối với họ thinh lặng là một
trong những luật buộc rất nhặt.
Pithagos nói rằng: “Im lặng là cấp độ cao nhất của sự khôn ngoan. Ai không
biết im lặng là không biết nói”. Ngày nay hầu hết giới trẻ không còn có ý kiến
về giá trị của thinh lặng nữa. Thinh lặng được coi là một cái gì đó không đem
lại ích lợi gì cho bản thân và tha nhân. Phương châm của họ là hoạt động. Đối
với họ, thinh lặng là một cái gì đó rất khó chịu. Xã hội ở những thế kỷ X và XI
nảy sinh thực trạng đó. Dòng Chartreux cũng còn gọi là Carthusian ra đời trong
thời gian này như một bằng chứng khẳng định giá trị thinh lặng, đồng thời chống
bon chen, ồn ào náo nhiệt của người đời. Và Dòng vẫn tuân thủ luật thinh lặng
này một cách nghiêm túc chứ không bao giờ phải cải cách cũng như chưa bao giờ
đi lạc đường. Thật là vinh dự.
Ngoài vinh dự ấy, ngài còn được một vinh dự khác, đó là ngài chưa bao giờ
được chính thức phong thánh vì quy luật dòng Carthusian không chấp nhận những
vinh dự công cộng, nhưng vào năm 1514, Đức Giáo Hoàng Leo X đã cho phép dòng
Carthusian mừng lễ kính ngài, và tên của ngài được xếp trong niên lịch Công
Giáo Rôma từ năm 1623.
* Lạy Chúa Giêsu, xin giúp
chúng con chủ tìm vinh danh Chúa để Chúa tùy nghi ban vinh dự ở đời cũng như
trên trời.
Suy niệm 2: Hãm mình
đền tội
Thánh nhân đã dành cả cuộc đời để hãm mình đền tội trong cô độc.
Nếu đời sống chiêm niệm là một lối sống không dễ thực hiện, thì chắc chắn
sự hãm mình đền tội được thể hiện qua cuộc đời ẩn dật của các tu sĩ Carthusian
lại càng khó khăn biết chừng nào. Mục đích của việc hãm mình đền tội là nhằm
giải thoát khỏi những khuynh hướng thấp hèn của xác thịt để bước theo Chúa dễ
dàng hơn, cũng như sửa phạt những lỗi lầm của bản thân, và đồng thời đền thay
những lỗi phạm người khác trong Giáo Hội và ngoài xã hội.
"Thành viên của các cộng đồng tận hiến cho sự chiêm niệm đã hy sinh
chính mình cho Thiên Chúa trong sự cô độc và thinh lặng, liên lỉ cầu nguyện và
hãm mình đền tội. Bất kể những nhu cầu của giáo hội có khẩn cấp đến đâu, những
cộng đồng như thế luôn luôn góp phần độc đáo trong Nhiệm Thể Đức Kitô..."
(Sắc Lệnh về Canh Tân Đời Sống Tu Trì, 7).
* Lạy Chúa Giêsu, xin giúp
chúng con cũng biết tích cực hãm mình đền tội ít ra là để sửa phạt những lỗi
lầm của bản thân.
Suy niệm 3: Cô độc
Thánh nhân đã dành cả cuộc đời để hãm mình đền tội trong cô độc.
Cuộc sống cô độc thể hiện với 3 cấp độ: Tách khỏi thế giới, Trong phòng nhỏ
của mình, Cô tịch của trái tim. Như vậy cô độc trong tâm hồn (chỉ ta với Chúa)
là mức cao nhất trong đời sống chiêm niệm mà mỗi đan sĩ phải cố gắng vươn tới.
Để làm được điều này, ngoài ân sủng mà Thiên Chúa đã ban cho họ, họ còn phải
tạo ra các không gian trống cần thiết trong tâm hồn, nghĩa là họ không để cho
của cải vật chất, các thú vui ở đời chi phối.
Thánh nhân luôn nhắn nhủ các đan sĩ: “Bầu khí cô tịch, vắng lặng bên ngoài
là nền tảng, điều kiện quan trọng nhất để chúng ta đạt tới sự tĩnh lặng bên
trong. Cách duy nhất sống tương quan với Chúa Giêsu Kitô là tẩy sạch tất cả
những khao khát, ước muốn không phải là của Thiên Chúa, để cuối cùng chỉ còn
một trái tim thuần khiết dành cho Chúa mà thôi.
* Lạy Chúa Giêsu, xin giúp
chúng con tập luyện để chỉ có Chúa cùng đồng hành mà thôi.
Suy niệm 4: Chưởng
ấn
Brunô được bổ nhiệm làm chưởng ấn của tổng giáo phận khi 45 tuổi.
Tại mỗi tòa giám mục, phải đặt một chưởng ấn mà nhiệm vụ chính là soạn thảo
và lưu trữ các văn thư trong văn khố của tòa giám mục, nếu luật địa phương
không ấn định cách khác. Nếu xét thấy cần, có thể đặt một phụ tá cho chưởng ấn
với chức danh phó chưởng ấn; chưởng ấn và phó chưởng ấn đương nhiên là công
chứng viên và thư ký của tòa giám mục.
Nhiệm vụ của công chứng viên tức
chưởng ấn là: Soạn thảo các văn thư và tài liệu liên quan tới các sắc lệnh, các
quy định, các nghĩa vụ hoặc các văn kiện khác cần đến sự can thiệp của họ; Lập
biên bản cách trung thực về những việc đã tiến hành với chi tiết phải nói rõ về
nơi, ngày, tháng, năm và ký tên; Cung cấp các văn thư và tài liệu được rút ra
từ sổ cái cho những người xin cách hợp lệ, miển là giữ những gì phải giữ, và
chứng thực các bản sao phù hợp với bản chính.
* Lạy Chúa Giêsu, xin xuống
ơn nhiều cho các vị chưởng ấn để giúp họ chu toàn chức vụ nặng nề này.
Suy niệm 5: Manasses
Ngài hỗ trợ Đức Giáo Hoàng Grêgôriô VII chống lại sự suy đồi của hàng giáo
sĩ và tiếp tay trong việc cách chức vị tổng giám mục gây nhiều tiếng xấu là
Manasses.
Khi Tổng Giám Mục Gevase qua đời năm 1068, Manasses được đặt lên kế vị.
Manasses là một người khô khan và hung bạo. Ông đã chiếm ngai tòa giám mục nhờ
việc buôn thần bán thánh.
Brunô đứng đầu kinh sĩ chống lại hành vi đáng lên án đó, thế là Brunô bị
triệu về Rôma. Manasses trả thù bằng cách tịch biên tài sản, buộc Brunô phải
chạy trốn.
* Lạy Chúa Giêsu, xin giúp
các vị chủ chăn luôn lưu ý câu nói: “thượng bất chính thì hạ tác loạn”.
Suy niệm 6: Dòng
Carthusian
Xuất phát Dòng Carthusian.
Ngài là một ẩn tu dưới quyền tu viện trưởng là Thánh Robert Molesmes (sau
này sáng lập dòng Xitô), nhưng sau đó, vào năm 1084 cùng với sáu người bạn ngài
di chuyển đến Grenoble và gặp vị giám mục của Grenoble là Thánh Hugh. Vị giám
mục thánh thiện đã mơ thấy 7 ngôi sao sáng trên một miền xa thuộc dãy núi
Chartreux (nước Pháp). Biết rằng Brunô và 6 người bạn của ngài là những ngôi
sao ấy, Đức Cha nghĩ đến việc cấp cho một nơi để sinh sống trong một vùng cao
nguyên hoang vắng ấy, liền dẫn họ tới địa điểm đã mơ thấy. Họ nhận thấy đó là
nơi đủ yên tỉnh để thực hiện lý tưởng của mình.
Brunô và các bạn xây một nhà nguyện nhỏ với các phòng riêng cách xa nhau,
sống sát với quy luật của Thánh Biển Đức, và từ đó xuất phát Dòng Carthusian.
Đây là bước khởi đầu của đan viện. Sau này đan viện rất phát triển và có mặt ở
nhiều nước trên thế giới với cả dòng nam và dòng nữ. Trong một ngày họ chỉ gặp
nhau để đọc kinh sáng và tối, thời giờ còn lại họ sống trong cô độc, làm việc
lao động, cầu nguyện và sao chép lại các văn bản Kinh Thánh. Ngay cả việc ăn
uống, họ chỉ ăn trưa và tối và họ cũng chỉ ăn chung trong những ngày lễ lớn.
* Lạy Chúa Giêsu, xin giúp
chúng con cũng biết yêu quý sự thinh lặng theo gương của dòng Carthusian.