Truyện thánh Phanxicô _ một lần hội ý


MỘT LẦN HỘI Ý
Cêlanô kể rằng sau mấy tháng ở Riêti, bỗng một hôm Phanxicô náo nức muốn gặp lại anh em. Ngài tha thiết xin Chúa gọi anh em về. Chúa nhận lời. Và vài bữa sau, tất cả anh em, không ai rủ ai, lục tục kéo nhau về Porziuncôla. Không ai hiểu vì sao đã muốn về như thế. Anh em gặp nhau vui mừng hớn hở, kể lại cho nhau nghe những ơn Chúa ban riêng, rồi thú nhận với nhau những sơ suất khuyết điểm đã qua và chờ lời người anh cả khuyên dạy chỉ bảo. Phanxicô hết lòng tạ ơn Chúa. Ngài cũng hào hứng kể lại những ơn Chúa ban, nhất là ơn mặc khải về Dòng ngày mai sẽ phát triển rộng lớn khắp nơi.
Trong câu truyện tâm sự, anh em đều thông cảm chung một hoài bão tông đồ: rao giảng rắp nơi Nước Chúa Cứu Thế chịu đóng đinh. Hoài bão ấy được nâng niu không phải vì danh dự riêng cá nhân hay đoàn thể, nhưng chỉ vì anh em đều nóng nảy yêu mến Chúa Giêsu. Ai cũng mong Chúa Giêsu mau thành vị Thầy của toàn thế giới trong hình thức khó nghèo và khiêm hạ. Và ai cũng muốn chia sẻ với đồng loại niềm vui của lòng mình đang chan chứa.
Tuy lòng rạo rực hân hoan, Phanxicô vẫn nhớ mình là thủ lãnh. Ngài cho anh em những nhận định về đoàn thể và sứ mệnh chung. Đoàn thể sẽ thêm người và ảnh hưởng thêm sâu rộng. Anh em không thể tránh khỏi một vài giai đoạn thử thách. Việc đoàn kết và điều khiển sẽ không còn đơn giản như trong một gia đình. Phanxicô nói:
-              Anh em ạ, đời sống chung những ngày đầu tiên đây cũng dịu hiền như ta đang ăn quả ngọt ngào. Nhưng rồi đây, lẫn với quả ngọt ngào, người ta sẽ cho anh em ăn những quả chua chát. Chua chát lắm, mặc dù có vẻ đẹp bên ngoài. Chua chát đến nỗi không ai còn ăn nổi!
Nhưng ngài cũng nhận định thế thôi. Lời tiên tri chưa thể hiện. Và anh em đang vui sống những ngày hấp dẫn của lý tưởng khó nghèo. Trong niềm tin tưởng hôm nay, Phanxicô chỉ thấy cần báo trước cho anh em những hăm dọa của ngày mai.
Dòng anh em sẽ mở rộng khắp hoàn cầu, thì cố nhiên anh em phải được đảm bảo rạch ròi. Mà chỉ một chủ quyền có công hiệu thiết thực khắp hoàn cầu mới bảo đảm được. Anh em sẽ thề quyết theo chủ quyền ấy hướng dẫn. Đến đây Phanxicô nghĩ ngay đến ngôi Giáo hoàng, đại diện Chúa Giêsu.
Sau những ngày cầu xin ý Chúa, anh em quyết định sang Rôma, yết kiến Đức Giáo Hoàng.

MỤC LỤC