NÓI VỚI CHÍNH MÌNH _ trở về

TRỞ VỀ
  Mùa chay là mùa màu tím. Không phải tím ở chân trời, hay tím ở bông hoa, nhưng tím ở lòng người. Vì mùa chay kêu gọi thống hối. Vì mùa chay thôi thúc ta về.
  Trở về đâu?
  Không phải trở về với lề luật, với giáo điều , với nhiệm vụ, nhưng đúng ra là trở về với một Người.
  Người biết tôi, trước khi tôi biết Người.
  Người yêu tôi, trước khi tôi yêu Người.
  Tình yêu Người đã sinh ra tôi. Và chỉ yêu Người tôi mới hạnh phúc toàn vẹn. Lề luật Người chỉ có mục đích bảo vệ đường về hạnh phúc đó. Và đạo Người là sợi dây kết nối tình tôi lại với tình Người.
  Vì thế, phạm luật và lỗi đạo là xa lìa tình Chúa, và thống hối là trở về với Đấng yêu tôi.
  Trở về với ai chứ trở về với tình yêu đích thực là đơn giản.
  Tôi có thể trở về như ông Giakêu. Ông là một nhân viên thuế vụ tham nhũng. Nghe Chúa đi qua, ông leo lên cây tò mò nhìn coi. Bất ngờ Chúa quay lại bảo ông: Tôi sẽ ghé thăm ông. Ông vội vàng chạy về lo tiếp rước Chúa với sự niềm nở chân thành. Từ giờ phút đó ông trở nên người mới.
  Sự trở về của ông đã bắt đầu từ sự vui lòng tiếp nhận Chúa tới viếng thăm.
  Tôi có thể trở về như người thiếu phụ ngoại tình. Bà bị điệu tới Chúa. Mọi người đều lên án. Còn Chúa thì làm thinh. Sau cùng Chúa bảo bà: Thôi con về, đừng phạm tội nữa. Bà chưa xin lỗi thì đã lãnh nhận được ơn tha thứ.
  Bà đã trở về khi đã phó thác mình cho một Chúa bao dung thân ái.
  Tôi có thể trở về như Thánh Phêrô, Ngài đã chối Chúa ba lần. Tưởng rằng tình nghĩa đã tàn phai. Nhưng lúc ra đi Ngài quay lại bắt gặp đôi mắt hiền từ Chúa nhìn theo. Thánh Phêrô xúc động, khóc lóc, ăn năn, thảm thiết.
  Ngài đã trở về khi chịu nhìn vào Chúa.
  Tôi có thể trở về như Madalena. Cô mang cả một đời tội lỗi công khai đến với Chúa. Gặp Chúa, cô chỉ biết khóc. Cô đã được tha và làm lại cuộc đời.
  Sự trở về của cô là hết lòng tin Chúa.
  Tôi có thể trở về như kẻ trộm bị đóng đinh bên hữu Chúa.Ông nói với Chúa: Khi nào về nước Thiên Đàng, xin nhớ tôi với. Ông đã được tha thứ ngay, tha hết và được hưởng hạnh phúc với Chúa ngay ngày hôm đó.
  Sự trở về của ông là khiêm tốn tin tưởng vào Chúa.
  Như thế, trở về chính là gặp Chúa để tiếp nhận sự tha thứ của Người với lòng tin yêu.
  Tôi nghĩ rằng, Chúa yêu tôi hơn những người yêu tôi nhất, nên chắc chắn Người tha thứ cho tôi trước khi tôi xin lỗi Người. Những ơn tha thứ đó tôi cần phải tiếp nhận. Mà muốn tiếp nhận thì phải gặp Chúa với ý muốn ở lại mãi trong đời sống ân tình. Do đó, sự trở về bao giờ cũng khơi động lòng tin yêu của niềm sám hối. Có thể nói: sám hối là nước mắt của tình yêu khóc một niềm tin, là sự hối hận của niềm tin khóc một tình yêu.
  Tin và yêu là hai dòng lệ thống hối của kẻ trở về.
  Tin và yêu là hai con mắt của kẻ trở về nhìn vào Chúa. Nhìn vào Chúa hơn nhìn vào mình.
  Tôi nhìn vào Chúa tôi và tin người tôi yêu.
  Tôi nhìn Chúa và tôi yêu Người trên hết mọi sự.
  Tôi nhìn Chúa và tôi phó thác nơi Người tất cả quá khứ, hiện tại, và tương lai của tôi.
  Sự trở về như thế là việc tôi phải làm mỗi ngày. Vì có ngày nào tôi hết là người tội lỗi đâu?
Lạy Chúa, giờ đây con đến với Chúa. Con im lặng nhìn Chúa. Con không biết nói gì. Con phó thác thân phận yếu hèn con nơi lòng Chúa xót thương. Tình Chúa là nhà, lòng nhân hậu Chúa là quê hương. Hôm nay, con trở về đó với tất cả lòng tin yêu phó thác. Xin gìn giữ con Chúa ơi!
ĐGM. GB. Bùi Tuần