CHÚA NHẬT 5 MÙA CHAY - NĂM A
BÀI ĐỌC I: Ed 37, 12-14
Trích sách Tiên tri Êdêkiel.
Đây Chúa là Thiên Chúa phán: "Hỡi dân Ta, này Ta sẽ mở cửa
mồ các ngươi, Ta sẽ kéo các ngươi ra khỏi mồ và dẫn dắt các ngươi vào đất
Israel. Hỡi dân Ta, các ngươi sẽ biết Ta là Chúa, lúc Ta mở cửa mồ các ngươi, và
kéo các ngươi ra khỏi mồ, Ta sẽ cho các ngươi thần trí của Ta, và các ngươi sẽ
được sống, Ta sẽ cho các ngươi an cư trên đất các ngươi, và các ngươi biết rằng:
Ta là Chúa, chính Ta đã phán và đã thi hành." Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 129, 1-2. 3-4ab. 4c-6. 7-8
Đáp: Bởi vì Chúa rộng lượng từ bi, và Chúa rất giàu ơn cứu độ (c.
7)
1) Từ vực sâu, lạy Chúa, con kêu lên Chúa. Lạy Chúa, xin nghe tiếng
con cầu; dám xin Chúa hãy lắng tai, hầu nghe thấu tiếng van nài của con.
2) Nếu Chúa con nhớ hoài sự lỗi, lạy Chúa, nào ai chịu nổi được
ư? Nhưng Chúa thường rộng lượng thứ tha, để cho thiên hạ tôn thờ kính yêu.
3) Con hy vọng rất nhiều vào Chúa, linh hồn con trông cậy ở lời
Ngài. Linh hồn con mong đợi Chúa con, hơn người lính gác mong trời rạng đông.
4) Hơn người lính gác mong hừng đông dậy. Israel đang mong đợi
Chúa con: Bởi vì Chúa rộng lượng từ bi, và Chúa rất giàu ơn cứu độ. Và chính
Ngài sẽ giải thoát Israel cho khỏi mọi điều gian ác.
BÀI ĐỌC II:
Rm 8, 8-11
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Rôma.
Anh em thân mến, những kẻ sống theo xác thịt, thì không thể đẹp
lòng Chúa. Còn anh em, anh em không sống theo xác thịt, nhưng sống theo tinh thần,
nếu thật sự Thánh Thần Chúa ở trong anh em. Nếu ai không có Thánh Thần của Đức
Kitô, thì kẻ ấy không thuộc về Người. Nhưng nếu Đức Kitô ở trong anh em, cho dù
thân xác đã chết vì tội, nhưng tinh thần vẫn sống vì đức công chính. Và nếu
Thánh Thần của Đấng đã làm cho Đức Giêsu Kitô từ cõi chết sống lại ở trong anh
em, thì Đấng đã làm cho Đức Giêsu Kitô từ cõi chết sống lại cũng cho xác phàm
hay chết của anh em được sống, nhờ Thánh Thần Người ngự trong anh em. Đó là lời
Chúa.
CÂU XƯỚNG
TRƯỚC PHÚC ÂM: Ga 11, 25a và 26
Chúa
phán: "Ta là sự sống lại và là sự sống; ai tin Ta, sẽ không chết đời đời."
PHÚC ÂM: Ga 11, 1-45
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, có một người đau liệt tên là Ladarô, ở Bêtania, làng quê
của Maria và Martha. (Maria này chính là người đã xức dầu thơm cho Chúa, và lấy
tóc lau chân Người. Em trai bà là Ladarô lâm bệnh) Vậy hai chị sai người đến
thưa Chúa Giêsu rằng: "Lạy Thầy, người Thầy yêu đau liệt." Nghe tin ấy,
Chúa Giêsu liền bảo: "Bệnh này không đến nỗi chết, nhưng để làm sáng danh
Thiên Chúa và do đó Con Thiên Chúa sẽ được vinh hiển."
Chúa Giêsu thương Martha và em là Maria và Ladarô. Khi hay tin
ông này đau liệt, Người còn lưu lại đó hai ngày. Rồi Người bảo môn đệ:
"Chúng ta hãy trở lại xứ Giuđêa." Môn đệ thưa: "Thưa Thầy, mới
đây người Do-thái tìm ném đá Thầy, mà Thầy lại trở về đó ư?" Chúa Giêsu
đáp: "Một ngày lại chẳng có mười hai giờ sao? Nếu ai đi ban ngày thì không
vấp ngã, vì người ta thấy ánh sáng mặt trời; nhưng kẻ đi ban đêm sẽ vấp ngã vì
không có ánh sáng." Người nói thế, rồi lại bảo họ: "Ladarô bạn chúng
ta đang ngủ, dầu vậy Ta đi đánh thức ông." Môn đệ thưa: "Thưa Thầy, nếu
ông ta ngủ, ông sẽ khoẻ lại." Chúa Giêsu có ý nói về cái chết của Ladarô, nhưng
môn đệ lại nghĩ Người nói về giấc ngủ. Bấy giờ Chúa Giêsu mới nói rõ:
"Ladarô đã chết. Nhưng Ta mừng cho các con, vì Ta không có mặt ở đó để các
con tin. Vậy chúng ta hãy đi đến nhà ông." Lúc đó Tôma, cũng có tên là
Điđimô, nói với đồng bạn: "Chúng ta cũng đi để cùng chết với Người."
Đến nơi, Chúa Giêsu thấy Ladarô đã được an táng bốn ngày rồi. (Bêtania
chỉ cách Giêrusalem chừng mười lăm dặm) Nhiều người Do-thái đến nhà Martha và
Maria để an ủi hai bà vì người em đã chết. Khi hay tin Chúa Giêsu đến, Martha
đi đón Người, còn Maria vẫn ngồi nhà. Martha thưa Chúa Giêsu: "Thưa Thầy, nếu
Thầy có mặt ở đây thì em con không chết. Tuy nhiên, ngay cả bây giờ, con biết
Thầy xin gì cùng Thiên Chúa, Thiên Chúa cũng sẽ ban cho Thầy." Chúa Giêsu
nói: "Em con sẽ sống lại." Martha thưa: "Con biết ngày tận thế, khi
kẻ chết sống lại, thì em con sẽ sống lại." Chúa Giêsu nói: "Ta là sự
sống lại và là sự sống, ai tin Ta, dầu có chết cũng sẽ được sống. Và kẻ nào sống
mà tin Ta, sẽ không chết bao giờ. Con có tin điều đó không?" Bà thưa:
"Thưa Thầy, vâng, con đã tin Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống
đã đến trong thế gian."
Nói xong bà về gọi Maria em gái bà và nói thầm với em rằng:
"Thầy ở ngoài kia, Thầy gọi em." Nghe vậy, Maria vội vàng đứng dậy và
đi đến cùng Chúa. Vì lúc đó Chúa Giêsu chưa vào trong làng, Người còn đang đứng
ở nơi Martha đã gặp Người. Những người Do-thái cùng ở trong nhà với Maria và an
ủi bà, khi thấy bà vội vã đứng dậy ra đi, họ cũng đi theo bà, tưởng rằng bà đi
ra khóc ngoài mộ. Vậy khi Maria đến chỗ Chúa Giêsu đứng, thấy Người, bà liền sấp
mình xuống dưới chân Người và nói: "Thưa Thầy, nếu Thầy có mặt đây, thì em
con không chết." Khi thấy bà khóc nức nở và những người Do-thái theo bà
cũng khóc, Chúa Giêsu thổn thức và xúc động. Người hỏi: "Đã an táng Ladarô
ở đâu?" Họ thưa: "Thưa Thầy, xin đến mà xem." Chúa Giêsu rơi lệ.
Người Do-thái liền nói: "Kìa, xem Ngài thương ông ấy biết bao!" Nhưng
có mấy kẻ trong đám nói: "Ông ấy đã mở mắt người mù từ khi mới sinh mà
không làm được cho người này khỏi chết ư?" Chúa Giêsu lại xúc động; Người
đi đến mộ. Mộ đó là một hang nhỏ có tảng đá đậy trên. Chúa Giêsu bảo: "Hãy
đẩy tảng đá ra." Martha là chị người chết, thưa: "Thưa Thầy, đã nặng
mùi rồi vì đã bốn ngày." Chúa Giêsu lại nói: "Ta đã chẳng bảo con rằng:
Nếu con tin, thì con sẽ xem thấy vinh quang của Thiên Chúa sao?" Thế là
người ta cất tảng đá ra. Chúa Giêsu ngước nhìn lên và nói: "Lạy Cha, Con cảm
tạ Cha đã nhậm lời Con. Con biết Cha hằng nghe lời Con, nhưng Con nói lên vì những
người đứng xung quanh đây, để họ tin rằng Cha đã sai Con." Nói rồi, Người
kêu lớn tiếng: "Ladarô! Hãy ra đây!" Người đã chết đi ra, chân tay
còn quấn những mảnh vải, trên mặt quấn khăn liệm. Chúa Giêsu bảo: "Hãy cởi
ra cho anh ấy đi."
Một số người Do-thái đến thăm Maria, khi được chứng kiến những
việc Chúa Giêsu làm, thì đã tin vào Người. Đó là lời Chúa.
___________________
Hoặc đọc
bài ngắn này: Ga 11, 3-7. 17. 20-27. 33b-45
Khi ấy, hai chị em của Ladarô sai người đến thưa Chúa Giêsu rằng:
"Lạy Thầy, người Thầy yêu đau liệt." Nghe tin ấy, Chúa Giêsu liền bảo:
"Bệnh này không đến nỗi chết, nhưng để làm sáng danh Thiên Chúa và do đó
Con Thiên Chúa sẽ được vinh hiển."
Chúa Giêsu thương Martha và em là Maria và Ladarô. Khi hay tin
ông này đau liệt, Người còn lưu lại đó hai ngày. Rồi Người bảo môn đệ:
"Chúng ta hãy trở lại xứ Giuđêa."
Đến nơi, Chúa Giêsu thấy Ladarô đã được an táng bốn ngày rồi. Khi
hay tin Chúa Giêsu đến, Martha đi đón Người, còn Maria vẫn ngồi nhà. Martha
thưa Chúa Giêsu: "Thưa Thầy, nếu Thầy có mặt ở đây thì em con không chết. Tuy
nhiên, ngay cả bây giờ, con biết Thầy xin gì cùng Thiên Chúa, Thiên Chúa cũng sẽ
ban cho Thầy." Chúa Giêsu nói: "Em con sẽ sống lại." Martha
thưa: "Con biết ngày tận thế, khi kẻ chết sống lại, thì em con cũng sẽ sống
lại." Chúa Giêsu nói: "Ta là sự sống lại và là sự sống. Ai tin Ta, dầu
có chết cũng sẽ được sống. Và kẻ nào sống mà tin Ta, sẽ không chết bao giờ. Con
có tin điều đó không?" Bà thưa: "Thưa Thầy: vâng, con đã tin Thầy là
Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống đã đến trong thế gian."
Người xúc động và hỏi: "Đã an táng Ladarô ở đâu?" Họ
thưa: "Thưa Thầy, xin đến mà xem." Chúa Giêsu rơi lệ. Người Do-thái
liền nói: "Kìa, xem Ngài thương ông ấy biết bao!" Nhưng có mấy kẻ
trong đám nói: "Ông ấy đã mở mắt người mù từ khi mới sinh mà không làm được
cho người này khỏi chết ư?" Chúa Giêsu lại xúc động; Người đi đến mộ.
Mộ đó là một hang nhỏ có tảng đá đậy trên. Chúa Giêsu bảo:
"Hãy đẩy tảng đá ra." Martha là chị người chết, thưa: "Thưa Thầy,
đã nặng mùi rồi vì đã bốn ngày." Chúa Giêsu lại nói: "Ta đã chẳng bảo
con rằng: Nếu con tin, thì con sẽ xem thấy vinh quang của Thiên Chúa sao?"
Thế là người ta cất tảng đá ra. Chúa Giêsu ngước nhìn lên và nói: "Lạy Cha,
Con cảm tạ Cha đã nhậm lời Con. Con biết Cha hằng nghe lời Con. Nhưng Con nói
lên vì những người đứng xung quanh đây, để họ tin rằng Cha đã sai Con."
Nói rồi, Người kêu lớn tiếng: "Ladarô! Hãy ra đây!" Người đã chết đi ra,
chân tay còn quấn những mảnh vải, trên mặt quấn khăn liệm. Chúa Giêsu bảo:
"Hãy cởi ra cho anh ấy đi."
Một số người Do-thái đến thăm Maria, khi được chứng kiến những
việc Chúa Giêsu làm, thì đã tin vào Người. Đó là lời Chúa.
CHÚA NHẬT 5 MÙA CHAY - NĂM B
BÀI ĐỌC I: Gr 31, 31-34
Trích sách Tiên tri Giêrêmia.
Chúa phán: "Đây tới ngày Ta ký kết giao ước mới với nhà
Israel và nhà Giuđa, giao ước này không giống như giao ước Ta đã ký kết với tổ
phụ của chúng trong ngày Ta cầm tay chúng dắt ra khỏi đất Ai-cập; giao ước ấy
chính chúng đã phản bội, mặc dầu Ta thống trị chúng." Chúa phán: "Đây
là giao ước Ta sẽ ký kết với nhà Israel sau những ngày đó. Ta sẽ đặt lề luật của
Ta trong đáy lòng chúng, và sẽ ghi trong tâm hồn chúng; Ta sẽ là Chúa của chúng,
và chúng sẽ là dân của Ta." Chúa phán: "Người này sẽ không còn phải dạy
người nọ, anh sẽ không còn phải dạy em rằng: "Ngươi hãy nhìn biết
Chúa", vì mọi người từ nhỏ chí lớn đều nhìn biết Ta, vì Ta sẽ tha tội ác của
chúng, và sẽ không còn nhớ đến tội lỗi của chúng." Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 50, 3-4. 12-13. 14-15
Đáp: Ôi lạy Chúa, xin tạo cho con quả tim trong sạch
1) Lạy Chúa, nguyện thương con theo lòng nhân hậu Chúa, xoá tội
con theo lượng cả đức từ bi. Xin rửa con tuyệt gốc lỗi lầm, và tẩy con sạch
lâng tội ác.
2) Ôi lạy Chúa, xin tạo cho con quả tim trong sạch, và canh tân
tinh thần cương nghị trong người con. Xin đừng loại con khỏi thiên nhan Chúa, chớ
thu hồi Thánh Thần Chúa ra khỏi con.
3) Xin ban lại cho con niềm vui ơn cứu độ, với tinh thần quảng đại,
Chúa đỡ nâng con. Con sẽ dạy kẻ bất nhân đường nẻo Chúa, và người tội lỗi sẽ trở
về với Ngài.
BÀI ĐỌC II:
Dt 5, 7-9
Trích thư gởi tín hữu Do-thái.
Khi còn sống ở đời này, Chúa Kitô đã lớn tiếng và rơi lệ dâng lời
cầu xin khẩn nguyện lên Đấng có thể cứu Người khỏi chết, và vì lòng thành tín, Người
đã được nhậm lời. Dầu là Con Thiên Chúa, Người đã học vâng phục do những đau khổ
Người chịu, và khi hoàn tất, Người đã trở nên căn nguyên ơn cứu độ đời đời cho
tất cả những kẻ tùng phục Người. Đó là lời Chúa.
CÂU XƯỚNG
TRƯỚC PHÚC ÂM: Ga 12, 26
Chúa
phán: "Ai phụng sự Ta, hãy theo Ta, và Ta ở đâu, thì kẻ phụng sự Ta cũng sẽ
ở đó."
PHÚC ÂM: Ga 12, 20-33
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, trong số những người lên dự lễ, có mấy người Hy-lạp. Họ
đến gặp Philipphê quê ở Bêtania, xứ Galilêa, và nói với ông rằng: "Thưa
ngài, chúng tôi muốn gặp Đức Giêsu." Philip-phê đi nói với Anrê, rồi Anrê
và Philipphê đến thưa Chúa Giêsu. Chúa Giêsu đáp: "Đã đến giờ Con Người được
tôn vinh. Quả thật, quả thật, Ta nói với các con: Nếu hạt lúa mì rơi xuống đất
mà không thối đi, thì nó chỉ trơ trọi một mình; nhưng nếu nó thối đi, thì nó
sinh nhiều bông hạt. Ai yêu sự sống mình thì sẽ mất, và ai ghét sự sống mình ở
đời này, thì sẽ giữ được nó cho sự sống đời đời. Ai phụng sự Ta, hãy theo Ta, và
Ta ở đâu, thì kẻ phụng sự Ta cũng sẽ ở đó. Ai phụng sự Ta, Cha Ta sẽ tôn vinh
nó. Bây giờ linh hồn Ta xao xuyến, và biết nói gì? Lạy Cha, xin cứu Con khỏi giờ
này. Nhưng chính vì thế mà Con đã đến trong giờ này. Lạy Cha, xin hãy làm vinh
danh Cha." Lúc đó có tiếng từ trời phán: "Ta đã làm vinh danh Ta và
Ta còn làm vinh danh Ta nữa." Đám đông đứng đó nghe thấy và nói đó là tiếng
sấm. Kẻ khác lại rằng: "Một thiên thần nói với Ngài." Chúa Giêsu đáp:
"Tiếng đó phán ra không phải vì Ta, nhưng vì các ngươi. Chính bây giờ là
lúc thế gian bị xét xử, bây giờ là lúc thủ lãnh thế gian bị khai trừ và khi nào
Ta chịu đưa lên cao khỏi đất, Ta sẽ kéo mọi người lên cùng Ta." Người nói
thế để chỉ Người phải chết cách nào. Đó là lời Chúa.
CHÚA NHẬT 5 MÙA CHAY - NĂM C
BÀI ĐỌC I: Is 43, 16-21
Trích sách Tiên tri Isaia.
Chúa là Đấng mở đường dưới biển, mở lối đi dưới dòng nước; Chúa
là Đấng dẫn dắt xe, ngựa, quân binh và dũng sĩ. Tất cả đều ngủ và không chỗi dậy
nữa; chúng bị ngộp thở và tắt đi như tim đèn. Người phán: "Các ngươi đừng
nhớ đến dĩ vãng, và đừng để ý đến việc thời xưa nữa. Đây Ta sẽ làm những cái mới
và giờ đây chúng sẽ xuất hiện, như các ngươi sẽ biết; Ta sẽ mở đường trong
hoang địa, và khai sông nơi đất khô khan. Thú đồng, muông rừng và chim đà sẽ ca
tụng Ta, vì Ta đã làm cho hoang địa có nước và đất khô khan có sông, để dân yêu
quý của Ta có nước uống; Ta đã tác tạo dân này cho Ta, nó sẽ ca ngợi Ta."
Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 125, 1-2ab. 2cd-3. 4-5. 6
Đáp: Chúa đã đối xử đại lượng với chúng tôi, nên chúng tôi mừng
rỡ hân hoan
1) Khi Chúa đem những người Sion bị bắt trở về, chúng tôi dường
như người đang mơ, bấy giờ miệng chúng tôi vui cười, lưỡi chúng tôi thốt lên những
tiếng hân hoan.
2) Bấy giờ dân thiên hạ nói với nhau rằng: Chúa đã đối xử với họ
cách đại lượng. Chúa đã đối xử đại lượng với chúng tôi, nên chúng tôi mừng rỡ
hân hoan.
3) Lạy Chúa, xin hãy đổi số phận chúng con, như những dòng suối ở
miền nam. Ai gieo trong lệ sầu, sẽ gặt trong hân hoan.
4) Thiên hạ vừa đi vừa khóc, tay mang thóc đi gieo. Họ trở về
trong hân hoan, vai mang những bó lúa.
BÀI ĐỌC II:
Pl 3, 8-14
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Philipphê.
Anh em thân mến, tôi coi tất cả mọi sự như thua thiệt trước cái
lợi tuyệt vời là được biết Đức Giêsu Kitô, Chúa tôi. Vì Người, tôi đành chịu
thua thiệt, và coi mọi sự như phân bớn, để lợi được Đức Kitô, và được ở trong
Người, không phải do sự công chính của tôi dựa vào lề luật, nhưng do sự công
chính bởi tin Đức Giêsu Kitô: sự công chính bởi Thiên Chúa là sự công chính bởi
đức tin để nhận biết Người và quyền lực phục sinh của Người, để thông phần vào
sự đau khổ của Người và trở nên giống Người trong sự chết, với hy vọng từ cõi
chết được sống lại.
Không phải là tôi đã đạt đến cùng đích, hoặc đã trở nên hoàn hảo,
nhưng tôi đang đuổi theo để chiếm lấy, bởi vì chính tôi cũng đã được Đức Giêsu
Kitô chiếm lấy. Anh em thân mến, chính tôi chưa tin rằng tôi đã chiếm được, nhưng
tôi đinh ninh một điều là quên hẳn đàng sau, mà hướng về phía trước, tôi cứ nhắm
đích đuổi theo để đoạt giải ơn kêu gọi Thiên Chúa đã ban từ trời cao trong Đức
Giêsu Kitô. Đó là lời Chúa.
CÂU XƯỚNG
TRƯỚC PHÚC ÂM: Ga 8, 12b
Chúa
phán: "Ta là sự sáng thế gian, ai theo Ta, sẽ được ánh sáng ban sự sống."
PHÚC ÂM: Ga 8, 1-11
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu lên núi cây dầu. Và từ sáng sớm, Người lại
vào trong đền thờ. Toàn dân đến cùng Người, nên Người ngồi xuống và bắt đầu giảng
dạy. Lúc đó, luật sĩ và biệt phái dẫn đến Người một thiếu phụ bị bắt quả tang
phạm tội ngoại tình, và họ đặt nàng đứng trước mặt mọi người. Họ hỏi Chúa
Giêsu: "Thưa Thầy, thiếu phụ này bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình, mà
theo luật Môsê, hạng phụ nữ này phải bị ném đá. Còn Thầy, Thầy dạy sao?" Họ
nói thế có ý gài bẫy Người để có thể tố cáo Người. Nhưng Chúa Giêsu cúi xuống, bắt
đầu lấy ngón tay viết trên đất. Vì họ cứ hỏi mãi, nên Người đứng lên và bảo họ:
"Ai trong các ngươi sạch tội, hãy ném đá chị này trước đi." Và Người
ngồi xuống và lại viết trên đất. Nghe nói thế, họ rút lui từng người một, bắt đầu
là những người nhiều tuổi nhất, và còn lại một mình Chúa Giêsu với người thiếu
phụ vẫn đứng đó. Bấy giờ Chúa Giêsu đứng thẳng dậy và bảo nàng: "Hỡi thiếu
phụ, những người cáo chị đi đâu cả rồi? Không ai kết án chị ư?" Nàng đáp:
"Thưa Thầy, không có ai." Chúa Giêsu bảo: "Ta cũng thế, Ta không
kết tội chị. Vậy chị hãy đi, và từ nay đừng phạm tội nữa." Đó là lời Chúa.
THÁNH LỄ TỰ DO CHỌN
Thánh lễ này có thể cử hành bất cứ ngày nào trong tuần này, nhất
là trong - NĂM B và C, khi không đọc bài Tin Mừng về Ladarô trong Chúa Nhật 5
Mùa Chay.
BÀI ĐỌC I: 2 V 4, 18b-21. 32-37
Trích sách Các Vua quyển thứ hai.
Ngày kia, con của người đàn bà đất Sunam đến cùng cha nó đang
làm việc với các người thợ gặt và nói với cha nó rằng: "Con nhức đầu, con
nhức đầu." Cha nó bảo người đầy tớ: "Hãy ẵm nó về cho mẹ nó."
Khi người đầy tớ ẵm đứa trẻ về nhà, mẹ nó đặt nó nằm trên đầu gối mình cho đến
trưa thì nó chết. Bà ẵm đứa trẻ lên nhà trên, đặt nó lên giường dành cho người
của Thiên Chúa, rồi đi ra đóng cửa lại.
Khi Elisê trở về nhà, thấy đứa trẻ chết nằm trên giường ông, ông
vào phòng, đóng cửa lại và cầu nguyện cùng Chúa. Ông lên nằm trên mình đứa trẻ,
đặt miệng mình trên miệng nó, mắt mình trên mắt nó, tay mình trên tay nó, ông nằm
ấp trên mình đứa trẻ, và đứa trẻ hắt hơi bảy lần, đoạn nó mở mắt ra. Bấy giờ
ông Elisê gọi Giêzi và nói: "Hãy đi gọi người đàn bà Sunam lên đây."
Anh ta đi kêu và người đàn bà Sunam đi vào phòng. Elisê nói: "Hãy ẵm con
bà đi." Bà ta đến sấp mình dưới chân Elisê, mặt lạy sát đất, rồi ẵm con đi
ra. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 16, 1. 6-7. 8b và 15
Đáp: Lạy Chúa, khi thức giấc, con no thoả nhìn chân dung Chúa.
1) Lạy Chúa, xin nghe điều chính nghĩa của con; xin để ý đến lời
con kêu cứu, lắng tai nghe con thốt ra từ cặp môi chân thành!
2) Con kêu van Ngài, bởi Ngài nhậm lời con; lạy Chúa, xin lắng
tai về bên con, xin nghe rõ tiếng con. Xin tỏ ra đức từ bi lạ lùng của Chúa, là
Đấng giải thoát khỏi bọn đối phương những ai tìm nương tựa tay hữu của Ngài.
3) Xin che chở con trong bóng cánh tay Ngài. Phần con, nhờ công
chính, sẽ được thấy thiên nhan; khi thức giấc, con no thoả nhìn chân dung Chúa.
CÂU XƯỚNG
TRƯỚC PHÚC ÂM: Ed 33, 11
Chúa
phán: "Ta không muốn kẻ gian ác phải chết, nhưng muốn nó ăn năn sám hối và
được sống."
PHÚC ÂM: Ga 11, 1-45
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, có một người đau liệt tên là Ladarô, ở Bêtania, làng quê
của Maria và Martha. Maria này chính là người đã xức dầu thơm cho Chúa, và lấy
tóc lau chân Người. Em trai bà là Ladarô lâm bệnh. Vậy hai chị sai người đến
thưa Chúa Giêsu rằng: "Lạy Thầy, người Thầy yêu đau liệt." Nghe tin ấy,
Chúa Giêsu liền bảo: "Bệnh này không đến nỗi chết, nhưng để làm sáng danh
Thiên Chúa và do đó Con Thiên Chúa sẽ được vinh hiển."
Chúa Giêsu thương Martha và em là Maria và Ladarô. Khi hay tin
ông này đau liệt, Người còn lưu lại đó hai ngày. Rồi Người bảo môn đệ:
"Chúng ta hãy trở lại xứ Giuđêa." Môn đệ thưa: "Thưa Thầy, mới
đây người Do-thái tìm ném đá Thầy, mà Thầy lại trở về đó ư?" Chúa Giêsu
đáp: "Một ngày lại chẳng có mười hai giờ sao? Nếu ai đi ban ngày thì không
vấp ngã, vì người ta thấy ánh sáng mặt trời; nhưng kẻ đi ban đêm sẽ vấp ngã vì
không có ánh sáng." Người nói thế, rồi lại bảo họ: "Ladarô bạn chúng
ta đang ngủ, dầu vậy Ta đi đánh thức ông." Môn đệ thưa: "Thưa Thầy, nếu
ông ta ngủ, ông sẽ khoẻ lại." Chúa Giêsu có ý nói về cái chết của Ladarô, nhưng
môn đệ lại nghĩ Người nói về giấc ngủ. Bấy giờ Chúa Giêsu mới nói rõ:
"Ladarô đã chết. Nhưng Ta mừng cho các con, vì Ta không có mặt ở đó để các
con tin. Vậy chúng ta hãy đi đến nhà ông." Lúc đó Tôma, cũng có tên là
Điđimô, nói với đồng bạn: "Chúng ta cũng đi để cùng chết với Người."
Đến nơi, Chúa Giêsu thấy Ladarô đã được an táng bốn ngày rồi. (Bêtania
chỉ cách Giêrusalem chừng mười lăm dặm) Nhiều người Do-thái đến nhà Martha và
Maria để an ủi hai bà vì người em đã chết. Khi hay tin Chúa Giêsu đến, Martha
đi đón Người, còn Maria vẫn ngồi nhà. Martha thưa Chúa Giêsu: "Thưa Thầy, nếu
Thầy có mặt ở đây thì em con không chết. Tuy nhiên, ngay cả bây giờ, con biết
Thầy xin gì cùng Thiên Chúa, Thiên Chúa cũng sẽ ban cho Thầy." Chúa Giêsu
nói: "Em con sẽ sống lại." Martha thưa: "Con biết ngày tận thế, khi
kẻ chết sống lại, thì em con sẽ sống lại." Chúa Giêsu nói: "Ta là sự
sống lại và là sự sống, ai tin Ta, dầu có chết cũng sẽ được sống. Và kẻ nào sống
mà tin Ta, sẽ không chết bao giờ. Con có tin điều đó không?" Bà thưa:
"Thưa Thầy, vâng, con đã tin Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống
đã đến trong thế gian."
Nói xong bà về gọi Maria em gái bà và nói thầm với em rằng:
"Thầy ở ngoài kia, Thầy gọi em." Nghe vậy, Maria vội vàng đứng dậy và
đi đến cùng Chúa. Vì lúc đó Chúa Giêsu chưa vào trong làng, Người còn đang đứng
ở nơi Martha đã gặp Người. Những người Do-thái cùng ở trong nhà với Maria và an
ủi bà, khi thấy bà vội vã đứng dậy ra đi, họ cũng đi theo bà, tưởng rằng bà đi
ra khóc ngoài mộ. Vậy khi Maria đến chỗ Chúa Giêsu đứng, thấy Người, bà liền sấp
mình xuống dưới chân Người và nói: "Thưa Thầy, nếu Thầy có mặt đây, thì em
con không chết." Khi thấy bà khóc nức nở và những người Do-thái theo bà
cũng khóc, Chúa Giêsu thổn thức và xúc động. Người hỏi: "Đã an táng Ladarô
ở đâu?" Họ thưa: "Thưa Thầy, xin đến mà xem." Chúa Giêsu rơi lệ.
Người Do-thái liền nói: "Kìa, xem Ngài thương ông ấy biết bao!" Nhưng
có mấy kẻ trong đám nói: "Ông ấy đã mở mắt người mù từ khi mới sinh mà
không làm được cho người này khỏi chết ư?" Chúa Giêsu lại xúc động; Người
đi đến mộ.
Mộ đó là một hang nhỏ có tảng đá đậy trên. Chúa Giêsu bảo:
"Hãy đẩy tảng đá ra." Martha là chị người chết, thưa: "Thưa Thầy,
đã nặng mùi rồi vì đã bốn ngày." Chúa Giêsu lại nói: "Ta đã chẳng bảo
con rằng: Nếu con tin, thì con sẽ xem thấy vinh quang của Thiên Chúa sao?"
Thế là người ta cất tảng đá ra. Chúa Giêsu ngước nhìn lên và nói: "Lạy Cha,
Con cảm tạ Cha đã nhậm lời Con. Con biết Cha hằng nghe lời Con, nhưng Con nói
lên vì những người đứng xung quanh đây, để họ tin rằng Cha đã sai Con."
Nói rồi, Người kêu lớn tiếng: "Ladarô! Hãy ra đây!"
Người đã chết đi ra, chân tay còn quấn những mảnh vải, trên mặt quấn khăn liệm.
Chúa Giêsu bảo: "Hãy cởi ra cho anh ấy đi."
Một số người Do-thái đến thăm Maria, khi được chứng kiến những
việc Chúa Giêsu làm, thì đã tin vào Người. Đó là lời Chúa.
THỨ HAI TUẦN 5 MÙA CHAY
BÀI ĐỌC I: Đn 13, 1-9. 15-17. 19-30. 33-62 (Bài dài)
Trích sách Tiên tri Đaniel.
Trong những ngày ấy, có một người đàn ông ở Babylon tên là
Gioakim cưới bà vợ tên là Susanna, con của Helcia, bà rất xinh đẹp và có lòng kính
sợ Chúa, vì cha mẹ bà là những người công chính, đã dạy con cho biết giữ luật
Môsê. Lúc đó Gioakim rất giàu có, ông có một khu vườn gần nhà ông, các người
Do-thái năng lui tới nhà ông, vì ông là người đáng kính hơn mọi người khác.
Năm đó, người ta đã đặt lên hai vị thẩm phán trong dân. Chúa đã
phán về những kẻ ấy rằng: "Sự gian ác phát sinh từ Babylon bởi những vị thẩm
phán kỳ lão, là những người xem ra như cai quản dân chúng." Các ông năng
lui tới nhà ông Gioakim, nên tất cả những ai kiện tụng, thì tìm gặp các ông ở
đó. Đến trưa, khi dân chúng trở về nhà, bà Susanna vào đi bách bộ trong vườn của
chồng. Hai vị kỳ lão thấy bà mỗi ngày đi bách bộ trong vườn, thì phải lửa dục
mê đắm; hai ông mất lương tâm, không còn muốn đưa mắt nhìn lên trời và không còn
muốn nhớ đến sự xét xử công minh.
Hai ông chờ ngày thuận tiện, lúc bà Susanna vào vườn như hôm trước
và hôm trước nữa, bà chỉ dẫn theo hai cô thiếu nữ, bà muốn tắm trong vườn, vì
trời nóng bức. Lúc bấy giờ ở đó không có ai, ngoài hai vị kỳ lão đang ẩn núp và
ngắm nhìn bà. Bà nói với hai cô thiếu nữ rằng: "Hãy mang dầu và thuốc thơm
cho ta, rồi đóng cửa vườn lại để ta tắm."
Khi hai cô thiếu nữ ra khỏi vườn, hai vị kỳ lão đứng lên, tiến lại
gần bà Susanna và nói: "Kìa cửa vườn đã đóng hết; không ai trông thấy ta
đâu, chúng tôi say mê bà, bà hãy chấp nhận lời yêu cầu của chúng tôi và hiến
thân cho chúng tôi. Nếu bà không chấp nhận, chúng tôi sẽ làm chứng nói bà phạm
tội với một thanh niên, và vì đó, bà đã bảo các cô thiếu nữ ra khỏi vườn."
Bà Susanna thở dài và nói: "Tôi phải khốn cực tư bề; nếu
tôi hành động như thế, tôi phải chết, và nếu tôi không hành động như thế, tôi
cũng không thoát khỏi tay các ông. Nhưng thà tôi phải tay các ông mà không làm
điều gì phạm tội trước mặt Chúa thì hơn!" Đoạn bà tri hô lên, nên hai vị kỳ
lão cũng kêu lên tố cáo bà. Và một trong hai ông chạy ra mở cửa vườn. Khi người
nhà nghe tiếng kêu la trong vườn, liền đổ xô ra cửa để xem coi việc gì đã xảy
ra. Khi nghe hai vị kỳ lão kể lại, thì các đầy tớ rất lấy làm hổ thẹn, vì thiên
hạ không khi nào nghe nói như thế về bà Susanna.
Ngày hôm sau, khi dân chúng tụ họp tại nhà ông Gioakim, chồng bà
Susanna, hai vị kỳ lão cũng đến, lòng đầy những ý nghĩ bất chính để tố cáo bà
Susanna cho người ta giết bà. Hai ông nói với dân chúng: "Các người hãy đi
tìm bà Susanna, con ông Helcia, vợ của ông Gioakim." Người ta liền sai đi
bắt bà, bà đến với cả cha mẹ, con cái và tất cả họ hàng. Nhưng tất cả họ hàng
và mọi kẻ biết rõ bà đều khóc lóc.
Khi hai vị kỳ lão ra đứng giữa dân chúng, hai ông đặt tay lên đầu
bà. Bà Susanna thì khóc lóc, ngước mắt lên trời, vì tâm hồn bà tin tưởng nơi
Chúa. Hai vị kỳ lão nói: "Khi chúng tôi đi bách bộ một mình trong vườn, bà
này đi vào với hai đứa tớ gái. Bà bảo hai đứa đóng cửa vườn lại, rồi đi ra. Bấy
giờ một chàng thanh niên đã ẩn núp trong vườn tiến tới gần bà và phạm tội với
bà. Lúc đó chúng tôi núp ở góc vườn, nhìn thấy tội ác, chúng tôi liền chạy đến
bắt quả tang hai người đang phạm tội. Chúng tôi không bắt được chàng thanh niên,
vì anh ta khoẻ mạnh hơn chúng tôi, nên đã mở cửa tẩu thoát. Còn bà này chúng
tôi bắt được, chúng tôi gạn hỏi chàng thanh niên đó là ai, nhưng bà không muốn
nói cho chúng tôi biết. Đó là điều chúng tôi xin làm chứng." Dân chúng tin
lời hai ông nói, vì hai ông là bậc kỳ lão trong dân và là thẩm phán, nên họ lên
án tử hình cho bà.
Bấy giờ bà Susanna kêu lớn tiếng rằng: "Lạy Chúa hằng hữu, Đấng
thấu biết mọi bí ẩn và mọi sự trước khi xảy ra, Chúa biết họ làm chứng gian hại
con; và đây con phải chết, dù con không làm điều gì mà họ ác ý vu khống cho con."
Chúa nhậm lời bà. Khi họ dẫn bà đi xử tử, thì Chúa giục thần trí
một đứa trẻ tên là Đaniel. Trẻ này kêu lớn rằng: "Còn tôi, tôi không vấy
máu bà này." Mọi người hướng mắt nhìn về đứa trẻ và nói: "Lời mi nói
có ý nghĩa gì?" Đứa trẻ ra đứng giữa mọi người và nói: "Hỡi con cái
Israel, các ngươi ngu muội thế sao, khi chưa xét xử và chưa biết sự thật thế
nào, mà lại lên án một thiếu nữ Israel? Các người hãy xét xử lại, vì hai ông đã
làm chứng dối hại bà."
Bấy giờ dân chúng vội vã trở lại. Các kỳ lão nói với Đaniel:
"Này, em hãy ngồi giữa chúng tôi và bảo cho chúng tôi, vì Thiên Chúa đã
cho em danh dự của bậc kỳ lão." Đaniel liền nói với họ: "Các người
hãy tách biệt hai ông ra, và cho hai ông đứng xa nhau, rồi tôi xét xử hai vị kỳ
lão cho."
Khi hai ông đứng xa nhau, Đaniel gọi ông thứ nhất đến và nói:
"Hỡi lão già độc ác, các tội xưa kia ông đã phạm, giờ đây lại tái phạm, ông
đã xét xử bất công, đã lên án kẻ vô tội và tha cho người có tội, mặc dầu có lời
Chúa phán: 'Ngươi chớ giết kẻ vô tội và người công chính'. Vậy nếu ông thấy bà
Susanna phạm tội, thì hãy nói hai người phạm tội dưới cây gì?" Ông ta trả
lời: "Dưới cây chò." Đaniel liền nói: "Đúng là ông nói dối. Đây
sứ thần Chúa được lệnh phân thây ông." Đaniel cho ông ta lui ra, và bảo dẫn
ông kia đến. Đaniel nói với ông này rằng: "Hỡi dòng giống Canaan, chớ
không phải dòng giống Giuđa, sắc đẹp đã mê hoặc ông, và tình dục đã làm cho tâm
hồn ông ra đồi bại. Ông đã cư xử như thế đối với các thiếu nữ Israel, các cô vì
sợ mà phạm tội với ông. Nhưng một thiếu nữ Giuđa không chiều theo tội ác của
ông. Vậy bây giờ, ông hãy nói cho tôi biết ông đã bắt được hai người phạm tội
dưới cây gì?" Ông ta trả lời: "Dưới cây sồi." Đaniel liền nói:
"Cả ông nữa, ông hoàn toàn nói dối, cho nên thiên thần Chúa, tay cầm gươm,
chờ đợi phân thây tiêu diệt ông."
Bấy giờ tất cả dân chúng hô lớn tiếng và chúc tụng Chúa đã cứu
thoát những kẻ trông cậy vào Chúa. Đoạn họ nghiêm trị hai vị kỳ lão mà Đaniel
đã minh chứng rằng hai ông đã vu khống, họ đã xử với hai ông như hai ông đã xử
độc ác với kẻ khác. Chiếu theo luật Môsê, họ lên án xử tử hai ông, và ngày hôm
đó máu người vô tội khỏi đổ oan. Đó là lời Chúa.
Hoặc đọc
bài ngắn này: Đn 13, 41c-62
Trong những ngày ấy, dân chúng lên án tử hình bà Susanna. Bấy giờ
bà Susanna kêu lớn tiếng rằng: "Lạy Chúa hằng hữu, Đấng thấu biết mọi bí ẩn
và mọi sự trước khi xảy ra, Chúa biết họ làm chứng gian hại con; và đây con phải
chết, dù con không làm điều gì mà họ ác ý vu khống cho con."
Chúa nhậm lời bà. Khi họ dẫn bà đi xử tử, thì Chúa giục thần trí
một đứa trẻ tên là Đaniel. Trẻ này kêu lớn rằng: "Còn tôi, tôi không vấy
máu bà này." Mọi người hướng mắt nhìn về đứa trẻ và nói: "Lời mi nói
có ý nghĩa gì?" Đứa trẻ ra đứng giữa mọi người và nói: "Hỡi con cái
Israel, các ngươi ngu muội thế sao, khi chưa xét xử và chưa biết sự thật thế
nào, mà lại lên án một thiếu nữ Israel? Các người hãy xét xử lại, vì hai ông đã
làm chứng dối hại bà."
Bấy giờ dân chúng vội vã trở lại. Các kỳ lão nói với Đaniel:
"Này, em hãy ngồi giữa chúng tôi và bảo cho chúng tôi, vì Thiên Chúa đã
cho em danh dự của bậc kỳ lão." Đaniel liền nói với họ: "Các người
hãy tách biệt hai ông ra, và cho hai ông đứng xa nhau, rồi tôi xét xử hai vị kỳ
lão cho."
Khi hai ông đứng xa nhau, Đaniel gọi ông thứ nhất đến và nói:
"Hỡi lão già độc ác, các tội xưa kia ông đã phạm, giờ đây lại tái phạm. Ông
đã xét xử bất công, đã lên án kẻ vô tội và tha cho người có tội, mặc dầu có lời
Chúa phán: 'Ngươi chớ giết kẻ vô tội và người công chính'. Vậy nếu ông thấy bà
Susanna phạm tội, thì hãy nói hai người phạm tội dưới cây gì?" Ông ta trả
lời: "Dưới cây chò." Đaniel liền nói: "Đúng là ông nói dối. Đây
sứ thần Chúa được lệnh phân thây ông." Đaniel cho ông ta lui ra, và bảo dẫn
ông kia đến. Đaniel nói với ông này rằng: "Hỡi dòng giống Canaan, chứ
không phải dòng giống Giuđa, sắc đẹp đã mê hoặc ông, và tình dục đã làm cho tâm
hồn ông ra đồi bại. Ông đã cư xử như thế đối với các thiếu nữ Israel, các cô vì
sợ mà phạm tội với ông. Nhưng một thiếu nữ Giuđa không chiều theo tội ác của
ông. Vậy bây giờ, ông hãy nói cho tôi biết ông đã bắt được hai người phạm tội
dưới cây gì?" Ông ta trả lời: "Dưới cây sồi." Đaniel liền nói:
"Cả ông nữa, ông hoàn toàn nói dối, cho nên thiên thần Chúa, tay cầm gươm,
chờ đợi phân thây tiêu diệt ông."
Bấy giờ tất cả dân chúng hô lớn tiếng và chúc tụng Chúa đã cứu
thoát những kẻ trông cậy vào Chúa. Đoạn họ nghiêm trị hai vị kỳ lão mà Đaniel
đã minh chứng rằng hai ông đã vu khống; họ đã xử với hai ông như hai ông đã xử
độc ác với kẻ khác. Chiếu theo luật Môsê, họ lên án xử tử hai ông, và ngày hôm
đó máu người vô tội khỏi đổ oan. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 22, 1-3a. 3b-4. 5. 6
Đáp: Dù bước đi trong thung lũng tối, con không lo mắc nạn, vì
Chúa ở cùng con (c. 5ab)
1) Chúa chăn dắt tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi; trên đồng cỏ
xanh rì, Người thả tôi nằm nghỉ. Tới nguồn nước, chỗ nghỉ ngơi, Người hướng dẫn
tôi; tâm hồn tôi, Người lo bồi dưỡng.
2) Ngài dẫn tôi qua những con đường đoan chính, sở dĩ vì uy danh
Người. (Lạy Chúa), dù bước đi trong thung lũng tối, con không lo mắc nạn, vì
Chúa ở cùng con. Cây roi và cái gậy của Ngài, đó là điều an ủi lòng con.
3) Chúa dọn ra cho con mâm cỗ, ngay trước mặt những kẻ đối
phương. Đầu con thì Chúa xức dầu thơm, chén rượu con đầy tràn chan chứa.
4) Lòng nhân từ và ân sủng Chúa theo tôi, hết mọi ngày trong đời
sống; và trong nhà Chúa, tôi sẽ định cư cho tới thời gian rất ư lâu dài.
CÂU XƯỚNG
TRƯỚC PHÚC ÂM: 2 Cr 6, 2b
Đây
là lúc thuận tiện, đây là ngày cứu độ.
PHÚC ÂM: Ga 8, 1-11
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu lên núi cây dầu. Và từ sáng sớm, Người lại
vào trong đền thờ. Toàn dân đến cùng Người, nên Người ngồi xuống và bắt đầu giảng
dạy. Lúc đó, luật sĩ và biệt phái dẫn đến Người một thiếu phụ bị bắt quả tang
phạm tội ngoại tình, và họ đặt nàng đứng trước mặt mọi người. Họ hỏi Chúa
Giêsu: "Thưa Thầy, thiếu phụ này bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình, mà
theo luật Môsê, hạng phụ nữ này phải bị ném đá. Còn Thầy, Thầy dạy sao?" Họ
nói thế có ý gài bẫy Người để có thể tố cáo Người. Nhưng Chúa Giêsu cúi xuống, bắt
đầu lấy ngón tay viết trên đất. Vì họ cứ hỏi mãi, nên Người đứng lên và bảo họ:
"Ai trong các ngươi sạch tội, hãy ném đá chị này trước đi." Và Người
ngồi xuống và lại viết trên đất. Nghe nói thế họ rút lui từng người một, bắt đầu
là những người nhiều tuổi nhất, và còn lại một mình Chúa Giêsu với người thiếu
phụ vẫn đứng đó. Bấy giờ Chúa Giêsu đứng thẳng dậy và bảo nàng: "Hỡi thiếu
phụ, những người cáo chị đi đâu cả rồi? Không ai kết án chị ư?" Nàng đáp:
"Thưa Thầy, không có ai." Chúa Giêsu bảo: "Ta cũng thế, Ta không
kết tội chị. Vậy chị hãy đi, và từ nay đừng phạm tội nữa." Đó là lời Chúa.
THỨ BA TUẦN 5 MÙA CHAY
BÀI ĐỌC I: Ds 21, 4-9
Trích sách Dân Số.
Trong những ngày ấy, các người Do-thái rời bỏ núi Hor, theo con
đường về phía Biển Đỏ, để vòng quanh xứ Eđom. Dân chúng đi đường xa mệt nhọc, nên
nản chí, kêu trách Chúa và Môsê rằng: "Tại sao các người dẫn chúng tôi ra
khỏi Ai-cập, cho chúng tôi chết trong hoang địa. Không bánh ăn, không nước uống,
chúng tôi đã ngán thức ăn nhàm chán này."
Bởi đó Chúa cho rắn lửa bò ra cắn chết nhiều người, họ chạy đến
cùng Môsê và thưa rằng: "Chúng tôi đã phạm tội, vì chúng tôi nói những lời
phản nghịch Chúa và phản nghịch ông. Xin ông cầu nguyện để Chúa cho chúng tôi
khỏi rắn cắn." Môsê cầu nguyện cho dân. Và Chúa phán cùng Môsê rằng:
"Ngươi hãy đúc một con rắn đồng và treo nó lên làm dấu; kẻ nào bị rắn cắn
mà nhìn lên rắn đồng, thì được sống." Môsê đúc một con rắn đồng, treo nó
lên làm dấu, và kẻ nào bị rắn cắn mà nhìn lên rắn đồng, thì được chữa lành. Đó
là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 101, 2-3. 16-18. 19-21
Đáp: Lạy Chúa, xin nhậm lời con cầu nguyện, và cho tiếng con kêu
lên tới Chúa
1) Lạy Chúa, xin nhậm lời con cầu nguyện, và cho tiếng con kêu
lên tới Chúa. Xin Chúa đừng ẩn giấu thánh nhan, trong ngày con phải phiền muộn.
Xin Chúa lắng tai nghe con, khi con cầu nguyện, Chúa mau nhậm lời.
2) Lạy Chúa, muôn dân sẽ kính tôn danh thánh Chúa, và mọi vua
trên địa cầu sẽ quý trọng vinh quang Ngài; khi Chúa sẽ tái lập Sion, Ngài xuất
hiện trong vinh quang xán lạn; Ngài sẽ đoái nghe lời nguyện kẻ túng nghèo, và
không chê lời họ kêu van.
3) Những điều này được ghi lại cho thế hệ mai sau, và dân tộc được
tác tạo sẽ ca tụng Thiên Chúa. Từ thánh điện cao sang Chúa đã đoái nhìn, từ trời
cao Chúa đã ngó xuống trần thế, để nghe tiếng than khóc của tù nhân, để giải
thoát kẻ bị lên án tử.
CÂU XƯỚNG
TRƯỚC PHÚC ÂM: Tv 94, 8ab
Hôm
nay các ngươi đừng cứng lòng, nhưng hãy nghe tiếng Chúa phán.
PHÚC ÂM: Ga 8, 21-30
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu nói với những người biệt phái rằng: "Ta
ra đi, các ông sẽ tìm kiếm Ta và sẽ chết trong tội của các ông. Nơi Ta đi các
ông không thể tới được."
Người Do-thái nói với nhau rằng: "Ông ta sắp tự vẫn hay sao
mà lại nói 'Nơi Ta đi các ông không thể tới được'?"
Chúa Giêsu nói tiếp: "Các ông thuộc về hạ giới; còn Ta, Ta
bởi trời cao. Các ông thuộc về thế gian này; còn Ta, Ta không thuộc về thế gian
này. Ta đã nói: Các ông sẽ chết trong tội các ông. Vì, nếu các ông không tin Ta,
các ông sẽ chết trong tội của các ông."
Vậy họ liền hỏi: "Ông là ai?" Chúa Giêsu trả lời:
"Là Nguyên thuỷ đang nói với các ông đây! Ta có nhiều điều phải nói và
đoán xét về các ông, nhưng Đấng đã sai Ta là Đấng chân thật, và điều Ta nói ra
trong thế gian đây, chính là điều Ta đã nghe biết ở Ngài."
Nhưng họ không hiểu là Người nói về Chúa Cha, vì thế Chúa Giêsu
nói: "Khi nào các ông đưa Con Người lên cao, các ông sẽ nhận biết Ta là ai.
Ta không tự mình làm điều gì. Điều Ta nói, chính là điều Chúa Cha đã dạy Ta. Đấng
đã sai Ta đang ở với Ta; Ngài không để Ta một mình, bởi vì Ta luôn luôn làm điều
đẹp lòng Ngài." Khi Người nói những điều ấy thì có nhiều kẻ tin vào Người.
Đó là lời Chúa.
THỨ TƯ TUẦN 5 MÙA CHAY
BÀI ĐỌC I: Đn 3, 14-20. 91-92. 95
Trích sách Tiên tri Đaniel.
Trong những ngày ấy, vua Nabucôđônôsor nói rằng: "Hỡi
Sidrach, Misach và Abđênagô, có phải các ngươi không chịu thờ các thần của ta
và lạy tượng vàng ta đã dựng không? Vậy nếu các ngươi đã sẵn sàng, thì lúc nghe
tiếng kèn, tiếng huyền cầm, tiếng còi, quyển sáo và các thứ nhạc khí, các ngươi
phải sấp mình thờ lạy tượng ta đúc. Nhưng nếu các ngươi không chịu sấp mình thờ
lạy, lập tức các ngươi sẽ bị ném vào lò lửa cháy bừng. Và coi Chúa nào sẽ cứu
thoát các ngươi khỏi tay ta." Sidrach, Misach và Abđênagô trả lời với vua
Nabucôđônôsor rằng: "Tâu lạy vua, chúng tôi không cần trả lời cùng vua về
việc này, vì đây Thiên Chúa chúng tôi thờ có thể cứu thoát chúng tôi khỏi lò lửa
cháy bừng, và khỏi tay đức vua; nhược bằng Thiên Chúa chúng tôi không muốn thì,
tâu lạy vua, vua nên biết rằng chúng tôi không thờ các thần của vua và không lạy
tượng vàng của vua dựng lên."
Bấy giờ vua Nabucôđônôsor thịnh nộ, mặt biến sắc, nhìn thẳng vào
Sidrach, Misach và Abđênagô, ông ra lệnh đốt lò nóng hơn thường gấp bảy lần, và
truyền lệnh các tráng sĩ trong cơ binh trói chân Sidrach, Misach và Abđênagô, và
ném vào lò lửa cháy bừng.
Bấy giờ vua Nabucôđônôsor bỡ ngỡ, vội vã đứng lên và nói với các
triều thần rằng: "Chớ thì ta không ném ba người bị trói vào lò lửa
sao?" Các ông trả lời với vua rằng: "Tâu lạy vua, thật có." Vua
nói: "Đây ta thấy có bốn người không bị trói đi lại giữa lò lửa mà không hề
hấn gì; dáng điệu người thứ tư giống như Con Thiên Chúa." Vua
Nabucôđônôsor nói tiếp: "Chúc tụng Chúa của Sidrach, Misach và Abđênagô, Đấng
đã sai thiên thần của Người đến giải thoát các tôi tớ tin cậy Người, không chịu
vâng phục mệnh lệnh của nhà vua và thà hy sinh thân xác, chớ không phục luỵ thờ
lạy Chúa nào khác ngoài Thiên Chúa của họ." Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Đn 3, 52. 53. 54. 55. 56
Đáp: Chúa đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời (c. 52b)
1) Lạy Chúa là Thiên Chúa cha ông chúng con, Chúa đáng chúc tụng,
đáng ca ngợi, tôn vinh và tán tụng muôn đời. Chúc tụng thánh danh vinh quang
Chúa, đáng ca ngợi, tôn vinh và tán tụng muôn đời.
2) Chúa đáng chúc tụng trong đền thánh vinh quang Chúa, đáng ca
ngợi và tôn vinh muôn đời.
3) Chúc tụng Chúa ngự lên ngai vương quyền Chúa, đáng ca ngợi và
tôn vinh muôn đời.
4) Chúc tụng Chúa, Đấng nhìn thấu vực thẳm và ngự trên các Thần
Vệ Binh, đáng ca ngợi và tôn vinh muôn đời.
5) Chúc tụng Chúa ngự trên bầu trời, đáng ca ngợi và tôn vinh
muôn đời.
CÂU XƯỚNG
TRƯỚC PHÚC ÂM: Ga 11, 25a và 26
Chúa
phán: "Ta là sự sống lại và là sự sống; ai tin Ta, sẽ không chết đời đời."
PHÚC ÂM: Ga 8, 31-42
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu nói với những người Do-thái đã tin nơi Ngài rằng:
"Nếu các ngươi cứ ở trong lời Ta, các ngươi sẽ thật là môn đệ của Ta, và sẽ
được biết sự thật, và sự thật giải thoát các ngươi." Họ thưa lại Người:
"Chúng tôi là con cháu Abraham, và chưa bao giờ làm nô lệ ai cả. Tại sao
ông lại nói 'Các ngươi sẽ được tự do'?” Chúa Giêsu trả lời rằng: "Quả thật,
quả thật, Ta bảo các ngươi: Hễ ai phạm tội, thì làm nô lệ cho tội. Mà tên nô lệ
không ở mãi trong nhà; người con mới ở vĩnh viễn trong nhà. Vậy nếu Chúa Con giải
thoát các ngươi, thì các ngươi sẽ được tự do thực sự. Ta biết các ngươi là con
cháu Abraham, thế mà các ngươi lại tìm giết Ta: vì lời Ta không thấm nhập vào
lòng các ngươi. Ta nói những điều Ta đã thấy nơi Cha Ta. Còn các ngươi, các
ngươi làm điều các ngươi đã thấy nơi cha các ngươi." Họ đáp lại: "Cha
chúng tôi chính là Abraham!" Chúa Giêsu nói: "Nếu thực các ngươi là
con cháu Abraham, thì các ngươi làm công việc của Abraham! Nhưng các ngươi đang
tìm giết Ta, là người đã nói cho các ngươi biết sự thật mà Ta nghe tự Thiên
Chúa. Điều đó Abraham đã không làm! Các ngươi đang làm việc của cha các
ngươi!" Họ lại nói: "Chúng tôi không phải là những đứa con hoang!
Chúng tôi chỉ có một Cha là Thiên Chúa!" Chúa Giêsu nói: "Nếu Thiên
Chúa là Cha các ngươi, thì các ngươi yêu mến Ta, vì Ta tự Thiên Chúa mà đến; vì
Ta không tự mình mà đến, nhưng chính Ngài đã sai Ta đến." Đó là lời Chúa.
THỨ NĂM TUẦN 5 MÙA CHAY
BÀI ĐỌC I: St 17, 3-9
Trích sách Sáng Thế.
Trong ngày ấy, Abram sấp mình xuống đất và Thiên Chúa phán cùng
ông rằng: "Này Ta đây, Ta giao ước với ngươi, ngươi sẽ làm tổ phụ nhiều
dân tộc. Thiên hạ sẽ không còn gọi ngươi là Abram nữa, nhưng sẽ gọi là Abraham,
vì Ta đặt ngươi làm tổ phụ nhiều dân tộc. Ta sẽ ban cho ngươi con cháu đông đúc.
Ta sẽ đặt ngươi làm tổ phụ nhiều dân tộc, và nhiều vua chúa xuất thân từ ngươi.
Ta sẽ thiết lập giao ước vĩnh viễn giữa Ta với ngươi cùng con cháu ngươi từ thế
hệ này qua thế hệ khác, để Ta trở nên Thiên Chúa của ngươi và của dòng dõi
ngươi. Ta sẽ ban cho ngươi và dòng dõi ngươi đất mà ngươi cư ngụ, sẽ cho ngươi
làm chủ vĩnh viễn toàn cõi đất Canaan và Ta sẽ là Chúa của chúng."
Chúa lại phán cùng Abraham rằng: "Phần ngươi và dòng dõi
ngươi, từ đời nọ sang đời kia, hãy giữ lời giao ước của Ta." Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 104, 4-5. 6-7. 8-9
Đáp: Tới muôn đời Chúa vẫn nhớ lời minh ước (c. 8a)
1) Hãy coi trọng Chúa và quyền năng của Chúa, hãy tìm kiếm thiên
nhan Chúa luôn luôn. Hãy nhớ lại những điều kỳ diệu Chúa đã làm, những phép lạ
và những điều Ngài phán quyết.
2) Hỡi miêu duệ Abraham là tôi tớ của Ngài, hỡi con cháu Giacóp,
những kẻ được Ngài kén chọn, chính Chúa là Thiên Chúa chúng ta, quyền cai trị của
Ngài bao trùm khắp cả địa cầu.
3) Tới muôn đời Ngài vẫn nhớ lời minh ước, lời hứa mà Ngài đã an
bài tới muôn thế hệ, lời minh ước Ngài đã ký cùng Abraham, lời thề hứa Ngài đã
thề với Isaac.
CÂU XƯỚNG
TRƯỚC PHÚC ÂM: Am 5, 14
Các
ngươi hãy tìm điều lành, chớ đừng tìm điều dữ, để các ngươi được sống và Chúa sẽ
ở cùng các ngươi.
PHÚC ÂM: Ga 8, 51-59
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu nói với người Do-thái rằng: "Quả thật, quả
thật, Ta bảo các ngươi: Nếu ai giữ lời Ta, thì muôn đời sẽ không phải chết."
Người Do-thái lại nói: "Bây giờ thì chúng tôi biết rõ ông bị quỷ ám. Abraham
đã chết và các tiên tri cũng vậy, thế mà ông lại nói: 'Ai giữ lời Ta, thì không
bao giờ phải chết'. Chẳng lẽ ông lại lớn hơn cha chúng tôi là Abraham sao? Ngài
đã chết, các tiên tri cũng đã chết. Ông cho mình là ai?"
Chúa Giêsu trả lời: "Nếu Ta tự tôn vinh chính mình, thì
vinh quang của Ta sẽ không giá trị gì. Chính Cha Ta tôn vinh Ta. Người là chính
Đấng các ngươi xưng là Thiên Chúa của các ngươi. Vậy mà các ngươi không biết
Người. Còn Ta, Ta biết Người. Nếu Ta nói Ta không biết Người, thì Ta cũng nói dối
như các ngươi. Nhưng Ta biết Người, và Ta giữ lời Người. Cha các ngươi là
Abraham đã hân hoan, vì nghĩ sẽ được thấy ngày của Ta. Ông đã thấy và đã vui mừng."
Người Do-thái liền nói: "Ông chưa được năm mươi tuổi mà đã
trông thấy Abraham rồi sao?" Chúa Giêsu trả lời: "Quả thật, quả thật,
Ta nói với các ngươi: Khi Abraham chưa sinh ra, thì Ta đã có rồi."
Bấy giờ họ lượm đá ném Ngài, nhưng Chúa Giêsu ẩn mình đi ra khỏi
đền thờ. Đó là lời Chúa.
THỨ SÁU TUẦN 5 MÙA CHAY
BÀI ĐỌC I: Gr 20, 10-13
Trích sách Tiên tri Giêrêmia.
Tôi đã nghe nhiều người thoá mạ và chế nhạo rằng: "Người
này gieo khủng bố khắp nơi. Chúng ta hãy tố cáo nó, chúng ta hãy tố cáo nó."
Tất cả bạn hữu tôi rình tôi vấp ngã mà nói rằng: "Ước gì nó bị lừa dối để
chúng ta thắng nó và sẽ trả thù nó." Nhưng Chúa ở cùng tôi như người lính
chiến hùng dũng; vì thế, những kẻ bắt bớ tôi sẽ ngã quỵ và kiệt sức. Chúng sẽ
thất bại bẽ bàng, chuốc lấy sự hổ nhục muôn đời, không bao giờ quên được.
Còn Chúa, lạy Chúa các đạo binh, Đấng xét xử người công chính, thấu
suốt tâm can, lạy Chúa, ước gì con sẽ được thấy Chúa trả thù chúng cho con, vì
con đã tỏ bày công việc con cho Chúa.
Hãy hát mừng Chúa, hãy ca tụng Chúa, vì Người đã cứu thoát mạng
sống người bất hạnh khỏi tay kẻ dữ. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 17, 2-3a. 3bc-4. 5-6. 7
Đáp: Trong cơn đại hoạ, tôi đã cầu khẩn Chúa, tôi đã kêu xin
Thiên Chúa của tôi (x. c. 7)
1) Lạy Chúa là dũng lực con, con yêu mến Chúa, lạy Chúa là Tảng
Đá, chiến luỹ, cứu tinh.
2) Lạy Chúa là Thiên Chúa, là sơn động chỗ con nương mình, là
khiên thuẫn, là uy quyền cứu độ, là sức hộ phù con. Con xướng ca khen ngợi cầu
cứu Chúa, và con sẽ được cứu thoát khỏi tay quân thù.
3) Sóng tử thần đã bao bọc thân con, và thác nước ôn dịch làm
con kinh hãi. Thừng chão địa ngục đã quấn lấy con, lưới tử thần đã chụp bắt con
rồi.
4) Trong cơn đại hoạ, tôi đã cầu khẩn Chúa, tôi đã kêu xin Thiên
Chúa của tôi; từ nơi thánh đài, Ngài nghe rõ tiếng, và tiếng tôi kêu thấu đến
tai Ngài.
CÂU XƯỚNG
TRƯỚC PHÚC ÂM: Ed 33, 11
Chúa
phán: "Ta không muốn kẻ gian ác phải chết, nhưng muốn nó ăn năn sám hối và
được sống."
PHÚC ÂM: Ga 10, 31-42
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, người Do-thái lượm đá để ném Chúa Giêsu. Người lên tiếng
hỏi rằng: "Ta đã cho các ngươi thấy nhiều việc tốt lành bởi Cha Ta. Vậy vì
việc nào mà các ngươi muốn ném đá Ta?"
Người Do-thái trả lời: "Chúng tôi muốn ném đá ông không phải
vì việc lành, nhưng vì một lời lộng ngôn, bởi vì ông chỉ là người mà lại tự cho
mình là Thiên Chúa."
Chúa Giêsu đáp lại: "Nào trong sách luật của các ngươi
không có chép câu này: 'Ta đã nói: các ngươi là thần'? Vậy nếu sách luật gọi những
kẻ được nghe lời Chúa là thần, mà Kinh Thánh không thể huỷ diệt được, thì tại
sao các ngươi nói với Đấng đã được Chúa Cha thánh hoá và sai đến trong trần
gian rằng 'Ông nói lộng ngôn', vì Ta đã nói Ta là Con Thiên Chúa? Nếu Ta không
làm những việc của Cha Ta, thì các ngươi đừng tin Ta. Nhưng nếu Ta làm những việc
đó, thì dầu các ngươi không muốn tin Ta, cũng hãy tin vào các việc đó, để các
ngươi biết và tin rằng: Cha ở trong Ta, và Ta ở trong Cha."
Bởi đó họ tìm cách bắt Người, nhưng Người thoát khỏi tay họ. Người
lại qua bên kia sông Giođan, nơi trước kia Gioan đã làm phép rửa. Và Người ở lại
đó. Có nhiều kẻ đến cùng Người. Họ nói: "Gioan đã không làm một phép lạ
nào. Nhưng mọi điều Gioan nói về người này đều đúng cả." Và có nhiều kẻ
tin Người. Đó là lời Chúa.
THỨ BẢY TUẦN 5 MÙA CHAY
BÀI ĐỌC I: Ed 37, 21-28
Trích sách Tiên tri Êdêkiel.
Đây Chúa là Thiên Chúa phán: "Này Ta sẽ đem con cái Israel
ra khỏi các dân tộc mà chúng đang cư ngụ; từ khắp nơi, Ta sẽ quy tụ chúng lại
và đưa chúng về quê hương. Ta sẽ làm cho chúng trở nên dân tộc duy nhất sống
trong đất của chúng, ở trên núi Israel; chỉ có một vua cai trị chúng; chúng sẽ
không còn là hai dân tộc, cũng chẳng còn chia làm hai nước nữa.
Chúng sẽ không còn dơ nhớp vì thần tượng, vì các điều ghê tởm và
mọi tội lỗi của chúng. Ta sẽ cứu thoát chúng khỏi mọi nơi tội lỗi. Ta sẽ thanh
tẩy chúng; chúng sẽ là dân Ta, và Ta sẽ là Thiên Chúa của chúng. Đavit tôi tớ
Ta sẽ là vua của chúng, chúng sẽ chỉ có một chủ chăn mà thôi. Chúng sẽ tuân giữ
và thực thi các giới răn của Ta. Chúng sẽ cư ngụ trong đất mà Ta đã ban cho
Giacóp tôi tớ Ta, và là đất tổ phụ chúng đã cư ngụ; chúng và con cái cùng cháu
chắt của chúng sẽ cư ngụ ở đó đến muôn đời. Và Đavit, tôi tớ Ta, sẽ là vua của
chúng đến muôn đời. Ta sẽ ký kết với chúng một giao ước hoà bình: Đó sẽ là một
giao ước vĩnh cửu đối với chúng. Ta sẽ gầy dựng chúng, sẽ cho chúng sinh sản ra
nhiều và sẽ thiết lập nơi thánh Ta giữa chúng cho đến muôn đời. Nhà Tạm Ta sẽ ở
giữa chúng. Ta sẽ là Chúa của chúng, và chúng sẽ là dân Ta. Các dân tộc sẽ biết
rằng Ta là Chúa, Đấng thánh hoá Israel, khi đã lập nơi thánh Ta ở giữa chúng đến
muôn đời." Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Gr 31, 10. 11-12ab. 13
Đáp: Chúa sẽ gìn giữ chúng ta như mục tử chăn dắt đoàn chiên
mình.
1) Hỡi các dân tộc, hãy nghe lời Chúa, hãy công bố lời Chúa trên
các đảo xa xăm; hãy nói rằng: "Đấng đã phân tán Israel, sẽ quy tụ nó lại, và
sẽ gìn giữ nó, như mục tử chăn dắt đoàn chiên mình."
2) Vì Chúa đã giải phóng Giacóp, giờ đây với cánh tay mạnh mẽ
hơn, Người cứu thoát nó. Chúng sẽ đến và ca hát trên núi Sion, chúng sẽ đổ xô về
phía hạnh phúc của Người.
3) Bấy giờ người thiếu nữ sẽ hân hoan nhảy mừng, các thanh niên
và các cụ già cũng làm y như thế; Ta sẽ biến đổi tang chế của chúng ra niềm hân
hoan, sẽ an ủi chúng và cho chúng hết đau khổ.
CÂU XƯỚNG
TRƯỚC PHÚC ÂM: Ed 33, 11
Chúa
phán: "Ta không muốn kẻ gian ác phải chết, nhưng muốn nó ăn năn sám hối và
được sống."
PHÚC ÂM: Ga 11, 45-56
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, trong những người đến thăm Maria, có nhiều kẻ đã tin vào
Chúa Giêsu. Nhưng trong nhóm có kẻ đi gặp người biệt phái và thuật lại các việc
Chúa Giêsu đã làm. Do đó, các thượng tế và biệt phái họp công nghị, và nói:
"Chúng ta phải xử trí sao đây? Vì người này làm nhiều phép lạ. Nếu chúng
ta để mặc người ấy làm như thế, thì mọi người sẽ tin theo và quân Rôma sẽ kéo đến
phá huỷ nơi này và dân tộc ta." Một người trong nhóm là Caipha làm thượng
tế năm đó, nói với họ rằng: "Quý vị không hiểu gì cả! Quý vị không nghĩ rằng
thà một người chết thay cho dân, còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt." Không
phải tự ông nói điều đó, nhưng với danh nghĩa là thượng tế năm ấy, ông đã nói
tiên tri rằng Chúa Giêsu phải chết thay cho dân, và không phải cho dân mà thôi,
nhưng còn để quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mát về một mối.
Bởi vậy, từ ngày đó, họ quyết định giết Người. Vì thế Chúa Giêsu
không còn công khai đi lại giữa người Do-thái nữa. Người đi về miền gần hoang địa,
đến thành phố tên là Ephrem, và ở lại đó với các môn đệ. Khi đó đã gần đến Lễ
Vượt Qua của người Do-thái. Có nhiều người từ các miền lên Giêrusalem trước lễ,
để được thanh tẩy. Họ tìm Chúa Giêsu; họ đứng trong đền thờ và bàn tán với
nhau: "Anh em nghĩ sao? Người có đến hay không?" Còn các thượng tế và
biệt phái đã ra lệnh rằng nếu ai biết Người ở đâu, thì phải tố cáo để họ bắt
Người. Đó là lời Chúa.
Lời Chúa Tuần 5 Mùa Chay
Thường niên V-GS C-PS Ngoại lịch