CHÚA NHẬT 4 MÙA CHAY -
NĂM A
BÀI ĐỌC I: 1 Sm
16, 1b. 6-7. 10-13a
Trích sách Samuel quyển thứ nhất.
Trong những ngày ấy, Chúa phán cùng Samuel rằng: "Hãy đổ dầu
cho đầy bình và lên đường. Ta sai ngươi đến nhà Isai dân thành Bêlem, vì Ta chọn
một người con của ông ấy lên làm vua."
Khi (họ) vào nhà, Samuel gặp ngay Eliab và nói: "Có phải
người xức dầu của Chúa đang ở trước mặt Chúa đây không?" Và Chúa phán cùng
Samuel: "Đừng nhìn xem diện mạo, vóc cao, vì Ta đã loại nó rồi. Ta không
xem xét theo kiểu của con người, vì chưng con người nhìn xem bên ngoài, còn
Thiên Chúa thì nhìn xem tâm hồn." Isai lần lượt đem bảy đứa con mình ra
trình diện với Samuel. Samuel nói với Isai: "Chúa không chọn ai trong những
người này." Samuel nói tiếp: "Tất cả con ông có bấy nhiêu đó phải
không?" Isai đáp: "Còn một đứa út nữa, nó đi chăn chiên." Samuel
nói với Isai: "Ông hãy sai người đi gọi nó về, vì chúng ta không ngồi vào
bàn ăn trước khi nó về." Isai sai người đi tìm đứa con út. Đứa út này có
mái tóc hoe, có đôi mắt xinh và gương mặt đẹp. Chúa phán: "Ngươi hãy chỗi
dậy, xức dầu lên nó, vì chính nó đó." Samuel lấy bình dầu ra, xức lên nó
trước mặt các anh em, và Thánh Thần Chúa ngự trong Đavít từ ngày đó trở đi. Đó
là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv
22, 1-3a. 3b-4. 5. 6
Đáp: Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi
1) Chúa chăn nuôi tôi, tôi chẳng thiếu thốn chi; trên đồng cỏ
xanh rì, Người thả tôi nằm nghỉ. Tới nguồn nước, chỗ nghỉ ngơi, Người hướng dẫn
tôi; tâm hồn tôi, Người lo bồi dưỡng.
2) Người dẫn tôi qua những con đường đoan chính, sở dĩ vì uy
danh Người. - Dù bước đi trong thung lũng tối, con không lo mắc nạn, vì Chúa ở
cùng con. Cây roi và cái gậy của Ngài, đó là điều an ủi lòng con.
3) Chúa dọn ra cho con mâm cỗ, ngay trước mặt những kẻ đối
phương; đầu con thì Chúa xức dầu thơm, chén rượu con đầy tràn chan chứa.
4) Lòng nhân từ và ân sủng Chúa theo tôi, hết mọi ngày trong đời
sống; và trong nhà Chúa, tôi sẽ định cư cho tới thời gian rất ư lâu dài.
BÀI ĐỌC II: Ep 5,
8-14
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Êphêxô.
Anh em thân mến, xưa kia anh em là sự tối tăm, nhưng bây giờ, anh
em là sự sáng trong Chúa. Anh em hãy ăn ở như con của sự sáng, bởi vì hoa trái
của sự sáng ở tại tất cả những gì là tốt lành, là công chính và chân thật. Anh
em hãy nhận biết điều gì làm đẹp lòng Chúa, và đừng thông phần vào những việc
con cái tối tăm không sinh lợi ích gì, nhưng phải tố cáo thì hơn. Vì chưng, việc
chúng làm cách thầm kín, dầu có nói ra cũng phải hổ thẹn. Nhưng tất cả những việc
người ta tố cáo, thì nhờ sự sáng mà được tỏ bày ra; vì mọi việc được tỏ bày, đều
là sự sáng. Bởi thế, thiên hạ nói: "Hỡi kẻ đang ngủ, hãy thức dậy, hãy
vùng dậy ra khỏi cõi chết, và Chúa Kitô sẽ chiếu sáng trên ngươi." Đó là lời
Chúa.
CÂU XƯỚNG TRƯỚC PHÚC ÂM: Ga 8,
12b
Chúa
phán: "Ta là sự sáng thế gian, ai theo Ta, sẽ được ánh sáng ban sự sống."
PHÚC ÂM: Ga 9,
1-41 (bài dài)
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu đi qua, thấy một người mù từ khi mới sinh. Môn
đệ hỏi Người: "Thưa Thầy, ai đã phạm tội, anh này hay cha mẹ anh, khiến
anh mù từ khi mới sinh?" Chúa Giêsu đáp: "Không phải anh cũng chẳng
phải cha mẹ anh đã phạm tội, nhưng để công việc của Thiên Chúa tỏ ra nơi anh. Bao
lâu còn ban ngày, Ta phải làm những việc của Đấng đã sai Ta. Đêm đến không ai
có thể làm việc được nữa. Bao lâu Ta còn ở thế gian, Ta là sự sáng thế gian."
Nói xong, Người nhổ xuống đất, lấy nước miếng trộn thành bùn, rồi xoa bùn trên
mắt người ấy và bảo: "Anh hãy đến hồ Silôê mà rửa" (chữ Silôê có
nghĩa là được sai) Anh ta ra đi và rửa, rồi trở lại thì trông thấy được.
Những người láng giềng và những kẻ xưa kia từng thấy anh ta ăn
xin đều nói: "Đó chẳng phải là người vẫn ngồi ăn xin sao?" Có kẻ nói:
"Đúng hắn!" Lại có người bảo: "Không phải, nhưng là một người giống
hắn." Còn anh ta thì nói: "Chính tôi đây." Họ hỏi anh: "Làm
thế nào mắt anh được sáng?" Anh ta nói: "Người mà thiên hạ gọi là
Giêsu đã làm bùn xức mắt tôi và bảo: Ngươi hãy đến hồ Silôê mà rửa. Bấy giờ tôi
đi, tôi rửa và tôi trông thấy." Họ lại hỏi: "Ngài ở đâu?" Anh
thưa: "Tôi không biết."
Họ liền dẫn người trước kia bị mù đến với những người biệt phái,
lý do tại Chúa Giêsu hoà bùn và chữa mắt cho anh ta lại nhằm ngày Sabbat. Các
người biệt phái cũng hỏi anh ta do đâu được sáng mắt? Anh đáp: "Ngài đã
xoa bùn vào mắt tôi, tôi đi rửa và tôi được sáng mắt." Mấy người biệt phái
nói: "Người đó không phải bởi Thiên Chúa, vì không giữ ngày Sabbat."
Mấy kẻ khác lại rằng: "Làm sao một người tội lỗi lại làm được những phép lạ
thể ấy?" Họ bất đồng ý kiến với nhau. Họ liền quay lại hỏi người mù lần nữa:
"Còn anh, anh nói gì về người đã mở mắt cho anh?" Anh đáp: "Đó
là một tiên tri."
Nhưng người Do-thái không muốn tin anh đã mù và đã được khỏi trước
khi đòi cha mẹ anh đến. Họ hỏi hai ông bà: "Người này có phải là con hai
ông bà mà ông bà bảo bị mù từ khi mới sinh không? Do đâu mà bây giờ nó lại
trông thấy?" Cha mẹ y thưa rằng: "Chúng tôi xác nhận đây chính là con
chúng tôi, và nó đã bị mù từ khi mới sinh. Nhưng làm sao mà bây giờ nó trông thấy,
và ai đã mở mắt cho nó thì chúng tôi không biết. Nó khôn lớn rồi, các ông hãy hỏi
nó, nó sẽ tự thưa lấy." Cha mẹ anh ta nói thế bởi sợ người Do-thái, vì người
Do-thái đã bàn định trục xuất khỏi hội đường bất cứ ai dám công nhận Chúa Giêsu
là Đấng Kitô. Chính vì lý do này mà cha mẹ anh ta nói: "Nó khôn lớn rồi, xin
các ông cứ hỏi nó."
Lúc ấy người Do-thái lại gọi người trước kia đã mù đến và bảo:
"Anh hãy tôn vinh Thiên Chúa! Phần chúng ta, chúng ta biết người đó là một
kẻ tội lỗi." Anh ta trả lời: "Nếu đó là một người tội lỗi, tôi không
biết; tôi chỉ biết một điều: trước đây tôi mù và bây giờ tôi trông thấy."
Họ hỏi anh: "Người đó đã làm gì cho anh? Người đó đã mở mắt anh thế
nào?" Anh thưa: "Tôi đã nói và các ông đã nghe, các ông còn muốn nghe
gì nữa? Hay là các ông cũng muốn làm môn đệ Ngài chăng?" Họ liền nguyền rủa
anh ta và bảo: "Mày hãy làm môn đệ của người đó đi, còn chúng ta, chúng ta
là môn đệ của Môsê. Chúng ta biết Thiên Chúa đã nói với Môsê, còn người đó
chúng ta không biết bởi đâu mà đến." Anh đáp: "Đó mới thật là điều lạ:
người đó đã mở mắt cho tôi, thế mà các ông không biết người đó bởi đâu. Nhưng
chúng ta biết rằng Thiên Chúa không nghe lời những kẻ tội lỗi, mà hễ ai kính sợ
Thiên Chúa và làm theo ý Chúa, thì kẻ đó mới được Chúa nghe lời. Xưa nay chưa từng
nghe nói có ai đã mở mắt người mù từ khi mới sinh. Nếu người đó không bởi Thiên
Chúa thì đã không làm được gì." Họ bảo anh ta: "Mày sinh ra trong tội
mà mày dám dạy chúng ta ư?" Rồi họ đuổi anh ta ra ngoài.
Chúa Giêsu hay tin họ đuổi anh ta ra ngoài, nên khi gặp anh, Người
liền bảo: "Anh có tin Con Thiên Chúa không?" Anh thưa: "Thưa
Ngài, nhưng Người là ai để tôi tin Người?" Chúa Giêsu đáp: "Anh đang
nhìn thấy Người và chính Người đang nói với anh." Anh ta liền nói: "Lạy
Ngài, tôi tin", và anh ta sấp mình thờ lạy Người. Chúa Giêsu liền nói:
"Chính vì để luận xét mà Ta đã đến thế gian hầu những kẻ không xem thấy, thì
được xem thấy, và những kẻ xem thấy, sẽ trở nên mù." Những người biệt phái
có mặt ở đó liền nói với Người: "Thế ra chúng tôi mù cả ư?" Chúa
Giêsu đáp: "Nếu các ngươi mù, thì các ngươi đã không mắc tội; nhưng các
ngươi nói 'Chúng tôi xem thấy', nên tội các ngươi vẫn còn." Đó là lời Chúa.
Hoặc đọc bài ngắn này: Ga 9, 1. 6-9. 13-17. 34-38
Khi ấy, Chúa Giêsu đi qua, thấy một người mù từ khi mới sinh. Người
nhổ xuống đất, lấy nước miếng trộn thành bùn, rồi xoa bùn trên mắt người ấy, và
bảo: "Anh hãy đến hồ Silôe mà rửa" (chữ Silôe có nghĩa là được sai). Anh
ta ra đi và rửa, rồi trở lại thì trông thấy được.
Những người láng giềng và kẻ xưa kia từng thấy anh ta ăn xin đều
nói: "Đó chẳng phải là người vẫn ngồi ăn xin sao?" Có kẻ nói:
"Đúng hắn." Lại có người bảo: "Không phải, nhưng là một người giống
hắn." Còn anh ta thì nói: "Chính tôi đây."
Họ liền dẫn người trước kia bị mù đến với những người biệt phái,
lý do tại Chúa Giêsu hoà bùn và chữa mắt cho anh ta lại nhằm ngày Sabbat. Các
người biệt phái cũng hỏi anh ta do đâu được sáng mắt. Anh đáp: "Ngài đã
xoa bùn vào mắt tôi, tôi đi rửa và tôi được sáng mắt." Mấy người biệt phái
nói: "Người đó không phải bởi Thiên Chúa, vì không giữ ngày Sabbat."
Mấy kẻ khác lại rằng: "Làm sao một người tội lỗi lại làm được những phép lạ
thể ấy?" Họ bất đồng ý kiến với nhau. Họ liền quay lại hỏi người mù lần nữa:
"Còn anh, anh nói gì về người đã mở mắt cho anh?" Anh đáp: "Đó
là một Tiên tri." Họ bảo anh ta: "Mày sinh ra trong tội mà mày dám dạy
chúng ta ư?" Rồi họ đuổi anh ta ra ngoài.
Chúa Giêsu hay tin họ đuổi anh ra ngoài, nên khi gặp anh, Người
liền bảo: "Anh có tin Con Thiên Chúa không?" Anh thưa: "Thưa
Ngài, nhưng Người là ai để tôi tin Người?" Chúa Giêsu đáp: "Anh đang
nhìn thấy Người và chính Người đang nói với anh." Anh ta liền nói: "Lạy
Ngài, tôi tin", và anh ta sấp mình thờ lạy Người. Đó là lời Chúa.
CHÚA NHẬT 4 MÙA CHAY -
NĂM B
BÀI ĐỌC I: 2 Sb
36, 14-16. 19-23
Trích sách Sử Biên Niên quyển thứ hai.
Trong những ngày ấy, tất cả những đầu mục tư tế và dân chúng đều
bất trung, bắt chước những sự ghê tởm của các dân ngoại. Họ làm dơ bẩn đền thờ Chúa
đã được Chúa thánh hoá tại Giêrusalem.
Chúa là Thiên Chúa tổ phụ họ, đã luôn luôn đêm ngày sai sứ giả đến
với họ, vì Người thương xót dân Người và đền thờ của Người. Nhưng họ nhạo báng
các sứ giả Chúa, coi thường lời Chúa, và nhạo báng các tiên tri, đến nỗi, sau hết,
cơn thịnh nộ của Chúa đã đổ lên dân Người, và vô phương cứu chữa. Quân thù đã đốt
đền thờ Chúa, phá huỷ tường thành Giêrusalem, phóng hoả tất cả các lâu đài và
thiêu huỷ mọi đồ vật quý giá. Nếu có ai thoát khỏi lưỡi gươm, thì bị dẫn về Babylon
để làm nô lệ nhà vua và con cái vua, cho đến thời vua nước Ba-tư thống trị; như
thế ứng nghiệm lời Chúa dùng miệng tiên tri Giêrêmia mà phán, cho đến khi đất
nước được mừng ngày Sabbat; vì trong tất cả những ngày xáo trộn, họ sẽ không giữ
được ngày Sabbat trọn bảy mươi năm trường.
Năm thứ nhất triều đại Cyrô, vua xứ Ba-tư, để lời Chúa dùng miệng
tiên tri Giêrêmia phán trước được thực hiện, thì Chúa thúc đẩy tâm hồn hoàng đế
Cyrô, vua xứ Ba-tư, nhà vua ra lệnh truyền rao khắp đất nước, và ban chiếu chỉ
rằng: "Đây hoàng đế Cyrô, vua xứ Ba-tư tuyên bố: Chúa là Thiên Chúa trời đất
đã ban cho trẫm mọi nước trên mặt đất, và chính Người đã ra lệnh cho trẫm xây cất
cho Người một đền thờ ở Giêrusalem trong xứ Giuđa. Ai trong các ngươi thuộc về
dân Chúa? Thiên Chúa sẽ ở với nó, và nó hãy tiến lên." Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv
136, 1-2. 3. 4-5. 6
Đáp: Lưỡi tôi dính vào cuống họng, nếu tôi không nhớ đến ngươi
1) Trên bờ sông Babylon, chúng tôi ngồi khóc nức nở, khi tưởng
nhớ đến núi Sion. Trên những cây dương liễu miền đó, chúng tôi treo các cây lục
huyền cầm của chúng tôi.
2) Vì nơi này, quân canh ngục đòi chúng tôi vui vẻ hát lên. Họ
giục chúng tôi rằng: "Hãy vui mừng; hãy hát cho chúng ta nghe điệu ca
Sion!."
3) Lẽ nào chúng tôi ca hát ngợi khen Thiên Chúa trên đất khách
quê người? Hỡi Giêrusalem, nếu tôi lại quên ngươi, thì cánh tay tôi sẽ bị khô
đét.
4) Lưỡi tôi dính vào cuống họng, nếu tôi không nhớ đến ngươi. Nếu
tôi không đặt Giêrusalem trên tất cả mọi niềm vui thoả.
BÀI ĐỌC II: Ep 2,
4-10
Trích thư Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Êphêxô.
Anh em thân mến, Thiên Chúa là Đấng giàu lòng từ bi, vì lòng yêu
thương cao cả mà Người đã yêu thương chúng ta, đến nỗi khi tội lỗi làm cho
chúng ta phải chết, thì Người làm cho chúng ta sống lại trong Đức Kitô, nhờ ơn
Ngài mà chúng ta được cứu rỗi; Người đã cho chúng ta được cùng chung sống lại
và đồng ngự trị trên nước trời trong Đức Giêsu Kitô, để tỏ cho hậu thế được thấy
sự phong phú dồi dào của ơn Chúa mà lòng nhân lành Chúa đã ban cho chúng ta
trong Đức Giêsu Kitô? Vì chưng, bởi ơn Chúa, anh em được cứu rỗi nhờ đức tin. Điều
đó không phải do anh em, vì đó là ân huệ của Chúa; cũng không phải do việc làm,
để không ai được tự phụ. Vì chúng ta là thụ tạo của Người, đã được tạo thành
trong Đức Giêsu Kitô, để làm các việc lành mà Chúa đã dự liệu, hầu chúng ta đem
ra thực hành. Đó là lời Chúa.
CÂU XƯỚNG TRƯỚC PHÚC ÂM: Ga 3,
16
Thiên
Chúa đã yêu thế gian đến nỗi ban Con Một Mình, để tất cả những ai tin Con Ngài,
sẽ được sống đời đời.
PHÚC ÂM: Ga 3,
14-21
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu nói với Nicôđêmô rằng: "Như Môsê đã treo
con rắn lên ở sa mạc thế nào, thì Con Người cũng sẽ phải treo lên như vậy, để tất
cả những ai tin ở Người, sẽ không bị huỷ diệt, nhưng được sống đời đời. Vì
Thiên Chúa đã yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một mình, để tất cả những ai tin
Con Ngài thì không phải hư mất, nhưng được sống đời đời, vì Thiên Chúa không
sai Con của Ngài giáng trần để luận phạt thế gian, nhưng để thế gian nhờ Con
Ngài mà được cứu độ. Ai tin Người Con ấy thì không bị luận phạt. Ai không tin
thì đã bị luận phạt rồi, vì không tin vào danh Con Một Thiên Chúa; và đây án phạt
là sự sáng đã đến thế gian, và người đời đã yêu sự tối tăm hơn sự sáng, vì hành
động của họ xấu xa. Thật vậy, ai hành động xấu xa thì ghét sự sáng, và không đến
cùng sự sáng, sợ những việc làm của mình bị khiển trách; nhưng ai hành động
trong sự thật thì đến cùng sự sáng, để hành động của họ được sáng tỏ là họ đã
làm trong Thiên Chúa." Đó là lời Chúa.
CHÚA NHẬT 4 MÙA CHAY -
NĂM C
BÀI ĐỌC I: Gs 5,
9a. 10-12
Trích sách Giosuê.
Trong những ngày ấy, Chúa phán cùng Giosuê rằng: "Hôm nay, Ta
đã cất sự dơ nhớp của Ai-cập khỏi các ngươi!" Con cái Israel tạm trú tại
Galgali và mừng Lễ Vượt Qua vào ban chiều ngày mười bốn trong tháng, trên cách
đồng Giêricô. Ngày hôm sau Lễ Vượt Qua, họ ăn các thức ăn địa phương, bánh
không men và lúa mạch gặt năm ấy. Từ khi họ ăn các thức ăn địa phương, thì
không có manna nữa. Và con cái Israel không còn ăn manna nữa, nhưng họ ăn thổ sản
năm đó của xứ Canaan.
Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv
33, 2-3. 4-5. 6-7
Đáp: Các bạn hãy nếm thử và hãy nhìn coi, cho biết Chúa thiện hảo
nhường bao (c. 9a)
1) Tôi chúc tụng Chúa trong mọi lúc, miệng tôi hằng liên lỉ ngợi
khen Người. Trong Chúa linh hồn tôi hãnh diện, bạn nghèo hãy nghe và hãy mừng
vui.
2) Các bạn hãy cùng tôi ca ngợi Chúa, cùng nhau ta hãy tán tạ
danh Người. Tôi cầu khẩn Chúa, Chúa đã nhậm lời, và Người đã cứu tôi khỏi mọi
điều lo sợ.
3) Hãy nhìn về Chúa để các bạn vui tươi, và các bạn khỏi hổ
ngươi bẽ mặt. Kìa người đau khổ cầu cứu và Chúa đã nghe, và Người đã cứu họ khỏi
mọi điều tai nạn.
BÀI ĐỌC II: 2 Cr
5, 17-21
Trích thư thứ hai của Thánh Phaolô Tông đồ gửi tín hữu Côrintô.
Anh em thân mến, nếu ai ở trong Đức Kitô, thì người đó sẽ là một
thụ tạo mới, những gì là cũ đã qua đi: này đây tất cả mọi sự đã trở thành mới. Vì
mọi sự bởi Thiên Chúa, Đấng đã nhờ Đức Kitô giao hoà chúng ta với mình, và trao
phó cho chúng tôi chức vụ giao hoà. Thật vậy, Thiên Chúa là Đấng giao hoà thế
gian với chính mình Người trong Đức Kitô, nên không kể chi đến tội lỗi của loài
người, và đặt lên môi miệng chúng tôi lời giao hoà. Nên chúng tôi là sứ giả
thay mặt Đức Kitô, như chính Chúa dùng chúng tôi mà khuyên bảo. Vì Đức Kitô, chúng
tôi van nài anh em hãy giao hoà với Thiên Chúa. Đấng không hề biết tội, thì
Thiên Chúa làm nên thân tội vì chúng ta, để trong Ngài, chúng ta trở nên sự
công chính của Thiên Chúa. Đó là lời Chúa.
CÂU XƯỚNG TRƯỚC PHÚC ÂM: Lc
15, 18
Tôi
muốn ra đi trở về với cha tôi và thưa người rằng: Thưa cha, con đã lỗi phạm đến
trời và đến cha.
PHÚC ÂM: Lc
15, 1-3. 11-32
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Luca.
Khi ấy, những người thu thuế và những kẻ tội lỗi đến gần Chúa
Giêsu để nghe Người giảng; thấy vậy, những người biệt phái và luật sĩ lẩm bẩm rằng:
"Ông này đón tiếp những kẻ tội lỗi và cùng ngồi ăn uống với chúng." Bấy
giờ Người phán bảo họ dụ ngôn này: "Người kia có hai con trai. Đứa em thưa
với cha rằng: 'Thưa cha, xin cha cho con phần gia tài thuộc về con'. Người cha
liền chia gia tài cho các con. Ít ngày sau, người em thu nhặt tất cả của mình, trẩy
đi miền xa và ở đó ăn chơi xa xỉ phung phí hết tiền của. Khi nó tiêu hết tiền của
thì vừa gặp nạn đói lớn trong miền đó, và nó bắt đầu cảm thấy túng thiếu. Nó
vào giúp việc cho một người trong miền, người này sai nó ra đồng chăn heo. Nó
muốn ăn những đồ cặn bã heo ăn cho đầy bụng, nhưng cũng không ai cho. Bấy giờ
nó hồi tâm lại và tự nhủ: 'Biết bao người làm công ở nhà cha tôi được ăn uống
dư dật, còn tôi, tôi ở đây phải chết đói. Tôi muốn ra đi trở về với cha tôi và
thưa người rằng: "Thưa cha, con đã lỗi phạm đến trời và đến cha, con không
đáng được gọi là con cha nữa, xin cha đối xử với con như một người làm công của
cha" '. Vậy nó ra đi và trở về với cha nó. Khi nó còn ở đàng xa, cha nó chợt
trông thấy, liền động lòng thương; ông chạy ra ôm choàng lấy cổ nó và hôn nó hồi
lâu. . . Người con trai lúc đó thưa rằng: 'Thưa cha, con đã lỗi phạm đến trời
và đến cha, con không đáng được gọi là con cha nữa'. Nhưng người cha bảo đầy tớ:
'Mau mang áo đẹp nhất ra đây và mặc cho cậu, hãy đeo nhẫn vào ngón tay cậu, và
xỏ giầy vào chân cậu. Hãy bắt con bê béo làm thịt để chúng ta ăn mừng: vì con
ta đây đã chết, nay sống lại, đã mất, nay lại tìm thấy'. Và người ta bắt đầu ăn
uống linh đình.
"Người con cả đang ở ngoài đồng. Khi về gần đến nhà, nghe
tiếng đàn hát và nhảy múa, anh gọi một tên đầy tớ để hỏi xem có chuyện gì. Tên
đầy tớ nói: 'Đó là em cậu đã trở về, và cha cậu đã giết bê béo, vì thấy cậu ấy
về mạnh khoẻ'. Anh liền nổi giận và quyết định không vào nhà. Cha anh ra xin
anh vào. Nhưng anh trả lời: 'Cha coi, đã bao - NĂM Con hầu hạ cha, không hề
trái lệnh cha một điều nào, mà không bao giờ cha cho riêng con một con bê nhỏ để
ăn mừng với chúng bạn. Còn thằng con của cha kia, sau khi phung phí hết tài sản
của cha với bọn đàng điếm, nay trở về thì cha lại sai làm thịt bê béo ăn mừng
nó'. Nhưng người cha bảo: 'Hỡi con, con luôn ở với cha, và mọi sự của cha đều
là của con. Nhưng phải ăn tiệc và vui mừng, vì em con đã chết nay sống lại, đã
mất nay lại tìm thấy' ." Đó là lời Chúa.
===============
THÁNH LỄ TỰ DO CHỌN
Thánh lễ này có thể cử hành bất cứ ngày nào trong tuần này, nhất
là trong - NĂM B và C, khi không đọc bài Tin Mừng về người mù từ khi mới sinh
trong Chúa Nhật 4 Mùa Chay.
BÀI ĐỌC I: Mk 7,
7-9
Trích sách Tiên tri Mikha.
Tôi sẽ nhìn lên Chúa, tôi sẽ hy vọng vào Chúa, Đấng Cứu Độ tôi, Thiên
Chúa tôi sẽ nghe lời tôi. Hỡi kẻ thù địch, ngươi chớ mừng vì ta đã ngã; ta sẽ
chỗi dậy; khi ta ngồi trong bóng tối, Chúa là sự sáng của ta. Bởi ta phạm tội
chống lại Chúa, nên ta rước lấy cơn thịnh nộ của Người, cho đến khi Người thụ
lý và giải oan cho ta. Người sẽ đưa ta ra ánh sáng, và ta sẽ thấy công lý của
Người. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv
26, 1. 7-8a. 8b-9abc. 13-14
Đáp: Chúa là sự sáng, là Đấng Cứu Độ tôi. c. 1a)
1) Chúa là sự sáng, là Đấng Cứu Độ, tôi sợ chi ai? Chúa là Đấng
phù trợ đời tôi, tôi sợ gì ai?
2) Lạy Chúa, xin nghe tiếng con kêu cầu, xin thương xót và nhậm
lời con. Về Chúa, lòng con tự nhắc lời: "Hãy tìm ra mắt Ta"
3) Và lạy Chúa, con tìm ra mắt Chúa, xin Chúa đừng ẩn mặt xa con,
xin đừng xua đuổi tôi tớ Ngài trong cơn thịnh nộ. Chúa là Đấng phù trợ, xin đừng
hất hủi con.
4) Con tin rằng con sẽ được nhìn xem những ơn lành của Chúa
trong cõi nhân sinh. Hãy chờ đợi Chúa, hãy sống can trường, hãy phấn khởi tâm hồn
và chờ đợi Chúa!
CÂU XƯỚNG TRƯỚC PHÚC ÂM: Am 5,
14
Anh
em hãy tìm kiếm điều lành, chớ đừng tìm sự dữ, để anh em được sống, và Chúa sẽ ở
cùng anh em.
PHÚC ÂM: Ga 9,
1-41
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu đi qua, thấy một người mù từ khi mới sinh. Môn
đệ hỏi Người: "Thưa Thầy, ai đã phạm tội, anh này hay cha mẹ anh, khiến
anh mù từ khi mới sinh?" Chúa Giêsu đáp: "Không phải anh cũng chẳng
phải cha mẹ anh đã phạm tội, nhưng để công việc của Thiên Chúa tỏ ra nơi anh. Bao
lâu còn ban ngày, Ta phải làm những việc của Đấng đã sai Ta. Đêm đến không ai
có thể làm việc được nữa. Bao lâu Ta còn ở thế gian, Ta là sự sáng thế gian."
Nói xong, Người nhổ xuống đất, lấy nước miếng trộn thành bùn, rồi xoa bùn trên
mắt người ấy và bảo: "Anh hãy đến hồ Silôê mà rửa" (chữ Silôê có
nghĩa là được sai) Anh ta ra đi và rửa, rồi trở lại thì trông thấy được.
Những người láng giềng và những kẻ xưa kia từng thấy anh ta ăn
xin đều nói: "Đó chẳng phải là người vẫn ngồi ăn xin sao?" Có kẻ nói:
"Đúng hắn!" Lại có người bảo: "Không phải, nhưng là một người giống
hắn." Còn anh ta thì nói: "Chính tôi đây." Họ hỏi anh: "Làm
thế nào mắt anh được sáng?" Anh ta nói: "Người mà thiên hạ gọi là
Giêsu đã làm bùn xức mắt tôi và bảo: Ngươi hãy đến hồ Silôê mà rửa. Bấy giờ tôi
đi, tôi rửa và tôi trông thấy." Họ lại hỏi: "Ngài ở đâu?" Anh
thưa: "Tôi không biết."
Họ liền dẫn người trước kia bị mù đến với những người biệt phái,
lý do tại Chúa Giêsu hoà bùn và chữa mắt cho anh ta lại nhằm ngày Sabbat. Các
người biệt phái cũng hỏi anh ta do đâu được sáng mắt? Anh đáp: "Ngài đã
xoa bùn vào mắt tôi, tôi đi rửa và tôi được sáng mắt." Mấy người biệt phái
nói: "Người đó không phải bởi Thiên Chúa, vì không giữ ngày Sabbat."
Mấy kẻ khác lại rằng: "Làm sao một người tội lỗi lại làm được những phép lạ
thể ấy?" Họ bất đồng ý kiến với nhau. Họ liền quay lại hỏi người mù lần nữa:
"Còn anh, anh nói gì về người đã mở mắt cho anh?" Anh đáp: "Đó
là một tiên tri."
Nhưng người Do-thái không muốn tin anh đã mù và đã được khỏi trước
khi đòi cha mẹ anh đến. Họ hỏi hai ông bà: "Người này có phải là con hai
ông bà mà ông bà bảo bị mù từ khi mới sinh không? Do đâu mà bây giờ nó lại
trông thấy?" Cha mẹ y thưa rằng: "Chúng tôi xác nhận đây chính là con
chúng tôi, và nó đã bị mù từ khi mới sinh. Nhưng làm sao mà bây giờ nó trông thấy,
và ai đã mở mắt cho nó thì chúng tôi không biết. Nó khôn lớn rồi, các ông hãy hỏi
nó, nó sẽ tự thưa lấy." Cha mẹ anh ta nói thế bởi sợ người Do-thái, vì người
Do-thái đã bàn định trục xuất khỏi hội đường bất cứ ai dám công nhận Chúa Giêsu
là Đấng Kitô. Chính vì lý do này mà cha mẹ anh ta nói: "Nó khôn lớn rồi, xin
các ông cứ hỏi nó."
Lúc ấy người Do-thái lại gọi người trước kia đã mù đến và bảo:
"Anh hãy tôn vinh Thiên Chúa! Phần chúng ta, chúng ta biết người đó là một
kẻ tội lỗi." Anh ta trả lời: "Nếu đó là một người tội lỗi, tôi không
biết; tôi chỉ biết một điều: trước đây tôi mù và bây giờ tôi trông thấy."
Họ hỏi anh: "Người đó đã làm gì cho anh? Người đó đã mở mắt anh thế
nào?" Anh thưa: "Tôi đã nói và các ông đã nghe, các ông còn muốn nghe
gì nữa? Hay là các ông cũng muốn làm môn đệ Ngài chăng?" Họ liền nguyền rủa
anh ta và bảo: "Mày hãy làm môn đệ của người đó đi, còn chúng ta, chúng ta
là môn đệ của Môsê. Chúng ta biết Thiên Chúa đã nói với Môsê, còn người đó
chúng ta không biết bởi đâu mà đến." Anh đáp: "Đó mới thật là điều lạ:
người đó đã mở mắt cho tôi, thế mà các ông không biết người đó bởi đâu. Nhưng
chúng ta biết rằng Thiên Chúa không nghe lời những kẻ tội lỗi, mà hễ ai kính sợ
Thiên Chúa và làm theo ý Chúa, thì kẻ đó mới được Chúa nghe lời. Xưa nay chưa từng
nghe nói có ai đã mở mắt người mù từ khi mới sinh. Nếu người đó không bởi Thiên
Chúa thì đã không làm được gì." Họ bảo anh ta: "Mày sinh ra trong tội
mà mày dám dạy chúng ta ư?" Rồi họ đuổi anh ta ra ngoài.
Chúa Giêsu hay tin họ đuổi anh ta ra ngoài, nên khi gặp anh, Người
liền bảo: "Anh có tin Con Thiên Chúa không?" Anh thưa: "Thưa
Ngài, nhưng Người là ai để tôi tin Người?" Chúa Giêsu đáp: "Anh đang
nhìn thấy Người và chính Người đang nói với anh." Anh ta liền nói: "Lạy
Ngài, tôi tin", và anh ta sấp mình thờ lạy Người. Chúa Giêsu liền nói:
"Chính vì để luận xét mà Ta đã đến thế gian hầu những kẻ không xem thấy, thì
được xem thấy, và những kẻ xem thấy, sẽ trở nên mù." Những người biệt phái
có mặt ở đó liền nói với Người: "Thế ra chúng tôi mù cả ư?" Chúa
Giêsu đáp: "Nếu các ngươi mù, thì các ngươi đã không mắc tội; nhưng các
ngươi nói 'Chúng tôi xem thấy', nên tội các ngươi vẫn còn." Đó là lời Chúa.
THỨ HAI TUẦN 4 MÙA CHAY
BÀI ĐỌC I: Is
65, 17-21
Trích sách Tiên tri Isaia.
Đây Thiên Chúa phán: "Này Ta tác tạo trời mới, đất mới; người
ta sẽ không còn nhớ lại dĩ vãng, và cũng sẽ không bận tâm đến dĩ vãng nữa. Nhưng
các ngươi hãy hân hoan và nhảy mừng cho đến muôn đời trong các việc Ta tác tạo,
vì đây Ta tác tạo một Giêrusalem hân hoan và một dân tộc vui mừng. Ta sẽ hân
hoan ở Giêrusalem, sẽ vui mừng nơi dân Ta, và từ đây người ta sẽ không còn nghe
tiếng khóc lóc và than van nữa. Ở đó sẽ không còn trẻ nhỏ chết yểu, không còn
người già chết sớm nữa, vì người chết trăm tuổi cũng còn gọi là chết trẻ, người
không sống đến trăm tuổi, kể là bị chúc dữ. Họ sẽ xây cất nhà cửa và cư ngụ ở
đó, sẽ trồng nho và ăn trái nho." Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv
29, 2 và 4. 5-6. 11e-12a và 13b
Đáp: Lạy Chúa, con ca tụng Chúa vì đã giải thoát con
1) Lạy Chúa, con ca tụng Chúa vì đã giải thoát con, và không để
quân thù hoan hỉ về con. Lạy Chúa, Ngài đã đưa linh hồn con thoát xa Âm phủ, Ngài
đã cứu con khỏi số người đang bước xuống mồ.
2) Các tín đồ của Chúa, hãy đàn ca mừng Chúa, và hãy cảm tạ
thánh danh Ngài. Vì cơn giận của Ngài chỉ lâu trong giây phút, nhưng lòng nhân
hậu của Ngài vẫn có suốt đời. Chiều hôm có gặp cảnh lệ rơi, nhưng sáng mai lại
được mừng vui hoan hỉ.
3) Lạy Chúa, xin nhậm lời và xót thương con, lạy Chúa, xin Ngài gia
ân cứu giúp con. Chúa đã biến đổi lời than khóc thành khúc nhạc cho con, lạy
Chúa là Thiên Chúa của con, con sẽ tán tụng Chúa tới muôn đời.
CÂU XƯỚNG TRƯỚC PHÚC ÂM: Lc
15, 18
Tôi
muốn ra đi trở về với cha tôi và thưa người rằng: Thưa cha, con đã lỗi phạm đến
trời và đến cha.
PHÚC ÂM: Ga 4,
43-54
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu bỏ Samaria mà đến Galilêa. Chính Người đã
nói: "Không vị tiên tri nào được kính nể nơi quê hương mình." Khi Người
đến Galilêa, dân chúng ra đón tiếp Người: Họ đã chứng kiến tất cả các việc Người
làm ở Giêrusalem trong dịp lễ; vì họ cũng đi dự lễ.
Người trở lại Cana xứ Galilêa, nơi Người đã biến nước thành rượu.
Bấy giờ có một quan chức nhà vua ở Capharnaum có người con trai đang đau liệt. Được
tin Chúa Giêsu đã bỏ Giuđêa đến Galilêa, ông đến tìm Người và xin Người xuống
chữa con ông sắp chết. Chúa Giêsu bảo ông: "Nếu các ông không thấy những
phép lạ và những việc phi thường, hẳn các ông sẽ không tin." Viên quan chức
trình lại Người: "Thưa Ngài, xin Ngài xuống trước khi con tôi chết."
Chúa Giêsu bảo ông: "Ông hãy về đi, con ông mạnh rồi." Ông tin lời
Chúa Giêsu nói và trở về.
Khi xuống đến sườn đồi thì gặp gia nhân đến đón, báo tin cho ông
biết con ông đã mạnh. Ông hỏi giờ con ông được khỏi. Họ thưa: "Hôm qua lúc
bảy giờ cậu hết sốt." Người cha nhận ra là đúng giờ đó Chúa Giêsu bảo ông:
"Con ông mạnh rồi", nên ông và toàn thể gia quyến ông đều tin. Đó là
phép lạ thứ hai Chúa Giêsu đã làm khi Người ở Giuđêa về Galilêa. Đó là lời Chúa.
THỨ BA TUẦN 4 MÙA CHAY
BÀI ĐỌC I: Ed
47, 1-9. 12
Trích sách Tiên tri Êdêkiel.
Trong những ngày ấy, thiên thần dẫn tôi đến cửa nhà Chúa, và đây
nước chảy dưới thềm nhà phía hướng đông, vì mặt tiền nhà Chúa hướng về phía
đông, còn nước thì chảy từ bên phải đền thờ, về phía nam bàn thờ. Thiên thần dẫn
tôi qua cửa phía bắc, đưa đi phía ngoài, đến cửa ngoài nhìn về hướng đông, và
đây nước chảy từ bên phải. Khi đó có người đàn ông đi ra về hướng đông, tay cầm
sợi dây, ông đo một ngàn thước tay và dẫn tôi đi qua dưới nước tới mắt cá chân.
Ông đo một ngàn thước tay nữa và dẫn tôi đi qua dưới nước đến đầu gối. Ông còn
đo một ngàn thước tay và dẫn tôi đi qua dưới nước đến ngang lưng. Ông lại đo
thêm một ngàn thước tay nữa, và đây là suối nước, tôi không thể đi qua được, vì
nước suối dâng lên cao quá, phải lội mới đi qua được, nên người ta không thể đi
qua được. Người ấy nói với tôi: "Hỡi người, hẳn ngươi đã xem thấy." Rồi
ông dẫn tôi đi, rồi dẫn trở lại trên bờ suối. Khi trở lại, tôi thấy hai bên suối
có nhiều cây cối. Người ấy lại nói với tôi: "Nước này chảy về phía cồn cát,
phía đông, chảy xuống đồng bằng hoang địa, rồi chảy ra biển, biến mất trong biển
và trở nên nước trong sạch. Tất cả những sinh vật sống động, nhờ suối nước chảy
qua, đều được sống. Sẽ có rất nhiều cá và nơi nào nước này chảy đến, nơi đó sẽ
trở nên trong lành, và sự sống sẽ được phát triển ở nơi mà suối nước chảy đến.
Gần suối nước, hai bên bờ ở mỗi phía, mọi thứ cây ăn trái sẽ mọc
lên; lá của nó sẽ không khô héo, và trái của nó sẽ không bao giờ hết; mỗi tháng
nó có trái mới, vì dòng nước này phát xuất từ đền thờ; trái của nó dùng làm thức
ăn, và lá của nó dùng làm thuốc uống. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv
45, 2-3. 5-6. 8-9
Đáp: Chúa thiên binh hằng ở cùng ta, và ta được Chúa Giacóp hằng
bảo vệ
1) Chúa là nơi ẩn náu và là sức mạnh của chúng ta, Người hằng cứu
giúp khi ta sầu khổ. Dầu đất có rung chuyển, ta không sợ chi, dầu núi đổ xuống
đầy lòng biển cả.
2) Nước dòng sông làm cho thành Chúa vui mừng, làm hân hoan cung
thánh Đấng Tối Cao hiển ngự. Chúa ở giữa thành, nên nó không chuyển rung, lúc
tinh sương, thành được Chúa cứu giúp.
3) Chúa thiên binh hằng ở cùng ta, ta được Chúa Giacóp hằng bảo
vệ. Các ngươi hãy đến mà xem mọi kỳ công Chúa làm, Người thực hiện muôn kỳ quan
trên vũ trụ.
CÂU XƯỚNG TRƯỚC PHÚC ÂM: Tv
50, 12a và 14a
Ôi lạy
Chúa, xin tạo cho con quả tim trong sạch. Xin ban lại cho con niềm vui ơn cứu độ.
PHÚC ÂM: Ga 5,
1-3a. 5-16
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Hôm đó là ngày lễ của người Do-thái, Chúa Giêsu lên Giêrusalem. Tại
Giêrusalem, gần cửa "Chiên", có một cái hồ, tiếng Do-thái gọi là Bếtsaiđa,
chung quanh có năm hành lang. Trong các hành lang này, có rất nhiều người đau yếu,
mù loà, què quặt, bất toại nằm la liệt. Trong số đó, có một người nằm đau liệt
đã ba mươi tám năm. Khi Chúa Giêsu thấy người ấy nằm đó và biết anh đã đau từ
lâu, liền hỏi: "Anh muốn được lành bệnh không?" Người đó thưa:
"Thưa Ngài, tôi không được ai đem xuống hồ, mỗi khi nước động. Khi tôi lết
tới, thì có người xuống trước tôi rồi." Chúa Giêsu nói: "Anh hãy đứng
dậy vác chõng mà về." Tức khắc người ấy được lành bệnh. Anh ta vác chõng
và đi. Nhưng hôm đó lại là ngày Sabbat, nên người Do-thái bảo người vừa được khỏi
bệnh rằng: "Hôm nay là ngày Sabbat, anh không được phép vác chõng."
Anh ta trả lời: "Chính người chữa tôi lành bệnh bảo tôi: "Vác chõng
mà đi." Họ hỏi: "Ai là người đã bảo anh 'Vác chõng mà đi'?"
Nhưng kẻ đã được chữa lành không biết Người là ai, vì Chúa Giêsu đã lánh vào
đám đông tụ tập nơi đó.
Sau đó, Chúa Giêsu gặp anh ta trong đền thờ, Người nói:
"Này, anh đã được lành bệnh, đừng phạm tội nữa, kẻo phải khốn khổ hơn trước."
Anh ta đi nói cho người Do-thái biết chính Chúa Giêsu là người đã chữa anh ta
lành bệnh.
Vì thế người Do-thái gây sự với Chúa Giêsu, vì Người đã làm như
thế trong ngày Sabbat. Đó là lời Chúa.
THỨ TƯ TUẦN 4 MÙA CHAY
BÀI ĐỌC I: Is
49, 8-15
Trích sách Tiên tri Isaia.
Đây Chúa phán: "Trong thời thuận tiện, Ta đã nghe lời
ngươi; trong ngày cứu độ, Ta đã cứu giúp ngươi; Ta đã gìn giữ ngươi và đã đặt
ngươi nên giao ước của dân, để ngươi phục hưng xứ sở, và thu hồi các tài sản bị
phân tán, để ngươi nói với tù nhân rằng: 'Các ngươi hãy ra', và nói với những kẻ
ở trong tối tăm rằng: 'Các ngươi hãy ra ngoài sáng'. Họ được nuôi dưỡng trên
các nẻo đường, và các đồi trọc sẽ trở thành đồng cỏ. Họ sẽ không còn đói khát nữa,
gió nóng và mặt trời không làm khổ họ, vì Đấng thương xót họ sẽ là người hướng
dẫn họ và đưa họ đến uống ở suối nước. Ta sẽ biến đổi tất cả các núi của Ta
thành đường đi, và các lối đi của Ta sẽ được bồi đắp cho cao. Này đoàn người từ
xa đến. Kìa những kẻ từ hướng bắc và hướng tây lại, và những người từ miền nam
lên.
Trời hãy ca ngợi, đất hãy nhảy mừng, núi đồi hãy hân hoan chúc tụng!
Vì Chúa đã an ủi dân Người và sẽ xót thương những người cùng khổ.
Nhưng Sion nói: 'Chúa bỏ rơi tôi, Chúa đã quên tôi rồi'. Nào người
mẹ có thể quên con mình mà không thương xót chính đứa con mình đã cưu mang ư?
Cho dù người mẹ đó có quên, nhưng Ta sẽ không quên ngươi đâu." Đó là lời
Chúa.
ĐÁP CA: Tv
144, 8-9. 13cd-14. 17-18
Đáp: Chúa là Đấng nhân ái và từ bi (c. 8a)
1) Chúa nhân ái và từ bi, chậm bất bình và giầu ân sủng. Chúa hảo
tâm với hết mọi loài, và từ bi với mọi công cuộc của Chúa.
2) Chúa trung thành trong mọi lời Ngài phán, và thánh thiện
trong mọi việc Ngài làm. Chúa nâng đỡ hết thảy những ai sa ngã, và cho mọi kẻ
khòm lưng đứng thẳng lên.
3) Chúa công minh trong mọi đường lối, và thánh thiện trong việc
Chúa làm. Chúa gần gũi mọi kẻ kêu cầu Ngài, mọi kẻ kêu cầu Ngài cách thành tâm.
CÂU XƯỚNG TRƯỚC PHÚC ÂM: 2 Cr
6, 2
Đây
là lúc thuận tiện. Đây là ngày cứu độ.
PHÚC ÂM: Ga 5,
17-30
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu trả lời dân Do-thái rằng: "Cha Ta làm việc
liên lỉ, Ta cũng làm việc như vậy." Bởi thế, người Do-thái càng tìm cách
giết Người, vì không những Người đã phạm luật nghỉ ngày Sabbat, lại còn gọi
Thiên Chúa là Cha mình, coi mình ngang hàng với Thiên Chúa. Vì thế, Chúa Giêsu
trả lời họ rằng:
"Quả thật, quả thật, Ta nói cho các ngươi biết: Chúa Con
không thể tự mình làm gì nếu không thấy Chúa Cha làm. Điều gì Chúa Cha làm, thì
Chúa Con cũng làm y như vậy. Vì chưng, Chúa Cha yêu Chúa Con và bày tỏ cho Chúa
Con biết mọi việc mình làm, và sẽ còn bày tỏ những việc lớn lao hơn thế nữa, đến
nỗi các ngươi sẽ phải thán phục. Bởi vì, cũng như Chúa Cha cho người chết sống
lại và làm cho họ sống thế nào, thì Chúa Con cũng vậy, Ngài làm cho ai sống là
tuỳ ý Ngài. Vì hơn nữa, Chúa Cha không xét xử ai cả, mà trao cho Chúa Con trọn
quyền xét xử, để cho mọi người tôn trọng Chúa Con cũng như tôn trọng Chúa Cha:
ai không tôn trọng Chúa Con thì không tôn trọng Chúa Cha, Đấng đã sai Ngài.
Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi: Ai nghe lời Ta và tin Đấng
đã sai Ta, thì được sống đời đời và khỏi bị xét xử, nhưng được từ cõi chết mà
qua cõi sống. Quả thật, quả thật, Ta bảo các ngươi, vì đến giờ và ngay bây giờ,
kẻ chết nghe tiếng Con Thiên Chúa, và ai đã nghe thì sẽ được sống. Cũng như
Chúa Cha có sự sống nơi chính mình thế nào, thì Người cũng cho Chúa Con có sự sống
nơi mình như vậy, và Người đã ban cho Chúa Con quyền xét xử, vì Ngài là Con Người.
Các ngươi đừng ngạc nhiên về điều này, vì đến giờ mọi kẻ trong mồ sẽ nghe tiếng
Con Thiên Chúa và ra khỏi mồ; kẻ đã làm việc lành thì sống lại để được sống, còn
kẻ đã làm việc dữ thì sống lại để bị xét xử. Ta không thể tự mình làm điều gì. Nghe
sao, Ta xét xử vậy. Và án Ta xử thì công minh, vì Ta không tìm ý riêng Ta, mà
tìm ý Đấng đã sai Ta." Đó là lời Chúa.
THỨ NĂM TUẦN 4 MÙA CHAY
BÀI ĐỌC I: Xh
32, 7-14
Trích sách Xuất Hành.
Trong những ngày ấy, Chúa phán cùng Môsê rằng: "Ngươi hãy
đi xuống; dân mà ngươi dẫn ra khỏi đất Ai-cập đã phạm tội. Chúng đã sớm bỏ đường
lối Ta đã chỉ dạy cho chúng, chúng đã đúc tượng bò con và sấp mình thờ lạy nó;
chúng đã dâng lên nó của lễ hiến tế và nói rằng: "Hỡi Israel, này là Thiên
Chúa ngươi, Đấng đã đưa ngươi ra khỏi đất Ai-cập." Chúa phán cùng Môsê:
"Ta thấy rõ dân này là một dân cứng cổ. Ngươi hãy để Ta làm, Ta sẽ nổi cơn
thịnh nộ với chúng và sẽ huỷ diệt chúng, rồi Ta sẽ làm cho ngươi trở nên tổ phụ
một dân tộc vĩ đại."
Môsê van xin Chúa là Thiên Chúa của ông rằng: "Lạy Chúa, tại
sao Chúa nổi cơn thịnh nộ với dân mà Chúa đã dùng quyền lực và cánh tay hùng mạnh
đưa ra khỏi đất Ai-cập? Xin Chúa đừng để cho người Ai-cập nói rằng: "Người
đã khéo dẫn họ đến đây, để giết họ trên núi và huỷ diệt họ khỏi mặt đất."
Xin Chúa nguôi cơn giận và tỏ lòng khoan dung đối với tội lỗi dân Chúa. Xin
Chúa nhớ đến Abraham, Isaac, và Israel tôi tớ Chúa, vì chính Chúa đã thề hứa rằng:
"Ta sẽ làm cho con cháu các ngươi sinh sản ra nhiều như sao trên trời, Ta
sẽ ban cho con cháu các ngươi toàn cõi xứ này như lời Ta đã hứa, và các ngươi sẽ
chiếm hữu xứ này mãi mãi." Chúa đã nguôi cơn giận, không thực hiện điều dữ
mà Người đe doạ phạt dân Người. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv
105, 19-20. 21-22. 23
Đáp: Lạy Chúa, xin nhớ chúng con khi gia ân huệ cho dân Ngài (c.
4a)
1) Họ đã đúc con bò tại Horeb, và lễ bái thần tượng đã đúc bằng
vàng. Họ đem vinh quang của mình đánh đổi lấy hình tượng con bò ăn cỏ.
2) Họ đã quên Thiên Chúa là Đấng cứu độ mình, Đấng đã làm những
điều trọng đại bên Ai-cập, Đấng đã làm những điều kỳ diệu trên lãnh thổ họ Cam,
và những điều kinh ngạc nơi Biển Đỏ.
3) Chúa đã nghĩ tới chuyện tiêu diệt họ cho rồi, nếu như Môsê là
người Chúa chọn, không đứng ra cầu khẩn với Ngài, để Ngài nguôi giận và đừng
tiêu diệt họ.
CÂU XƯỚNG TRƯỚC PHÚC ÂM: Ed
33, 11
Chúa
phán: "Ta không muốn kẻ gian ác phải chết, nhưng muốn nó ăn năn sám hối và
được sống."
PHÚC ÂM: Ga 5,
31-47
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu nói với dân Do-thái rằng: "Nếu chính Ta
làm chứng về Mình, thì chứng của Ta sẽ không xác thực. Có một Đấng khác làm chứng
về Ta, và Ta biết chứng Người làm về Ta thì xác thực. Các ngươi đã sai người đi
hỏi Gioan, và Gioan đã làm chứng cho sự thật. Phần Ta, Ta không cần chứng của
loài người, nhưng Ta nói những điều này để các ngươi được cứu thoát. Gioan là
cây đèn cháy sáng. Các ngươi cũng muốn vui hưởng ánh sáng đó một thời gian. Nhưng
Ta có một bằng chứng hơn chứng của Gioan: vì công việc Chúa Cha đã giao cho Ta
hoàn thành, là chính công việc Ta đang làm. Các việc đó làm chứng về Ta rằng
Chúa Cha đã sai Ta. Và Chúa Cha, Đấng đã sai Ta, chính Người cũng làm chứng về
Ta. Nhưng chưa bao giờ các ngươi được nghe tiếng Người, chưa bao giờ nhìn thấy
mặt Người, và lời Người, các ngươi cũng chẳng giữ lại được, vì các ngươi không
tin Đấng Người đã sai đến. Các ngươi tra cứu Sách Thánh, vì tưởng rằng trong đó
các ngươi sẽ tìm thấy sự sống muôn đời; chính Sách Thánh lại làm chứng về Ta, vậy
mà các ngươi vẫn không chịu đến với Ta để được sống.
Ta không tìm vinh quang nơi loài người. Nhưng Ta biết các ngươi
không có lòng yêu mến Thiên Chúa. Ta đến nhân danh Chúa Cha, nhưng các ngươi
không chịu đón nhận. Nếu có một người nào khác nhân danh mình mà đến, các ngươi
sẽ đón nhận nó. Các ngươi là những người nhận vinh quang lẫn nhau mà không tìm
vinh quang do một Thiên Chúa, thì làm sao các ngươi có thể tin được? Các ngươi
đừng tưởng rằng Ta sẽ tố cáo các ngươi với Chúa Cha. Kẻ tố cáo các ngươi là
Môsê, tức là người mà các ngươi vẫn tin tưởng. Vì nếu các ngươi tin Môsê, thì
có lẽ các ngươi cũng đã tin Ta, bởi vì chính Môsê đã viết về Ta. Nhưng mà nếu
các ngươi không tin điều Môsê đã viết, thì làm sao các ngươi tin lời Ta được?"
Đó là lời Chúa.
THỨ SÁU TUẦN 4 MÙA CHAY
BÀI ĐỌC I: Kn 2,
1a. 12-22
Trích sách Khôn Ngoan.
Những kẻ gian ác suy nghĩ chín chắn, đã nói rằng: "Chúng ta
hãy vây bắt kẻ công chính, vì nó không làm ích gì cho chúng ta, mà còn chống đối
việc chúng ta làm, khiển trách chúng ta lỗi luật và tố cáo chúng ta vô kỷ luật.
Nó tự hào mình biết Thiên Chúa và tự xưng là con Thiên Chúa. Chính nó là sự tố
cáo những tư tưởng của chúng ta. Vì nguyên việc thấy nó, chúng ta cũng cáu, thấy
bực mình, vì nếp sống của nó không giống như kẻ khác, và đường lối của nó thì lập
dị. Nó kể chúng ta như rơm rác, nó xa lánh đường lối chúng ta như xa lánh những
gì dơ nhớp, nó thích hạnh phúc cuối cùng của người công chính, nó tự hào có
Thiên Chúa là Cha. Vậy chúng ta hãy xem coi điều nó nói có thật hay không, hãy
nghiệm xét coi những gì sẽ xảy đến cho nó, và hãy chờ xem chung cuộc đời nó sẽ
ra sao. Vì nếu nó thật là con Thiên Chúa, Chúa sẽ bênh vực nó, sẽ giải thoát nó
khỏi tay những kẻ chống đối nó. Chúng ta hãy nhục mạ và làm khổ nó, để thử xem
nó có hiền lành và nhẫn nại không. Chúng ta hãy kết án cho nó chết cách nhục
nhã, vì theo lời nó nói, thì người ta sẽ cứu nó!" Chúng nghĩ như vậy, nhưng
chúng lầm, vì tội ác của chúng đã làm cho chúng mù quáng. Và chúng không biết ý
định mầu nhiệm của Thiên Chúa, nên cũng chẳng hy vọng phần thưởng công chính, và
chúng cũng không ưa thích vinh dự của những tâm hồn thánh thiện. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv
33, 17-18. 19-20. 21 và 23
Đáp: Chúa gần gũi những kẻ đoạn trường (c. 19a)
1) Chúa ra mặt chống người làm ác, để tẩy trừ di tích chúng nơi
trần ai. Người hiền đức kêu cầu và Chúa nghe lời họ, Ngài cứu họ khỏi mọi nỗi
âu lo.
2) Chúa gần gũi những kẻ đoạn trường, và cứu chữa những tâm hồn
đau thương dập nát. Người hiền đức gặp nhiều bước gian truân, nhưng Chúa luôn
luôn giải thoát.
3) Ngài gìn giữ họ xương cốt vẹn toàn, không để cho một cái nào bị
gãy. Chúa cứu chữa linh hồn tôi tớ của Ngài, và phàm ai tìm đến nương tựa nơi
Ngài, người đó sẽ không phải đền bồi tội lỗi.
CÂU XƯỚNG TRƯỚC PHÚC ÂM: Tv
94, 8ab
Hôm
nay, các ngươi đừng cứng lòng, nhưng hãy nghe tiếng Chúa phán.
PHÚC ÂM: Ga 7,
1-2. 10. 25-30
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu đi lại trong xứ Galilêa; Người không muốn đi
lại trong xứ Giuđêa, vì người Do-thái đang tìm giết Người. Lúc đó gần đến lễ Trại
của người Do-thái. Nhưng khi anh em của Người lên dự lễ rồi, thì Người cũng đi,
nhưng không đi cách công khai, mà lại đi cách kín đáo.
Có một số người ở Giêrusalem nói: "Đây không phải là người
họ đang tìm giết sao? Kìa ông ta đang nói công khai mà không ai nói gì cả. Phải
chăng các nhà chức trách đã nhận ra ông ta là Đấng Kitô? Tuy nhiên, ông này thì
chúng ta biết rõ đã xuất thân từ đâu. Còn khi Đấng Kitô tới, thì chẳng có ai biết
Người bởi đâu."
Vậy lúc bấy giờ Chúa Giêsu đang giảng dạy trong đền thờ, Người lớn
tiếng nói rằng: "Phải, các ngươi biết Ta, và biết Ta xuất thân từ đâu; Ta
không tự Ta mà đến, nhưng thực ra, có Đấng đã sai Ta mà các ngươi không biết
Ngài. Riêng Ta, Ta biết Ngài, vì Ta bởi Ngài, và chính Ngài đã sai Ta." Bởi
thế họ tìm cách bắt Chúa Giêsu, nhưng không ai đụng tới Người, vì chưa tới giờ
Người. Đó là lời Chúa.
THỨ BẢY TUẦN 4 MÙA CHAY
BÀI ĐỌC I: Gr
11, 18-20
Trích sách Tiên tri Giêrêmia.
Lạy Chúa, Chúa đã tỏ cho con và con đã biết; vì Chúa đã chỉ cho
con những mưu toan của chúng. Còn con, con như chiên con hiền lành bị đem đi giết.
Con đã không biết chúng mưu toan hại con khi chúng nói: "Chúng ta hãy bỏ
cây vào bánh của nó, chúng ta hãy diệt trừ nó khỏi đất kẻ sống, và người ta
không còn nhớ đến tên nó nữa."
Nhưng lạy Chúa các đạo binh, Chúa xét xử công minh, và dò xét
tâm can. Chớ gì con sẽ thấy Chúa báo thù chúng, vì con đã phó thác việc con cho
Chúa. Đó là lời Chúa.
ĐÁP CA: Tv 7,
2-3. 9bc-10. 11-12
Đáp: Lạy Chúa là Thiên Chúa con, con đến nương nhờ Ngài
1) Lạy Chúa là Thiên Chúa con, con đến nương nhờ Ngài, xin cứu
con khỏi mọi người đang lùng bắt, và xin giải thoát thân con, kẻo có người như
sư tử chộp bắt hồn con, xé nát ra mà không ai cứu gỡ.
2) Xin minh xét cho con, thân lạy Chúa, theo sự công chính và vô
tội ở nơi con. Nguyện cho chấm dứt sự độc dữ kẻ ác nhân, và xin Ngài củng cố người
hiền đức, khi Ngài lục soát tâm can, ôi Chúa công minh.
3) Thuẫn che thân con là Thiên Chúa, Đấng cứu độ những kẻ lòng
ngay. Thiên Chúa là vị công minh thẩm phán, và Thiên Chúa hăm doạ hằng ngày.
CÂU XƯỚNG TRƯỚC PHÚC ÂM: Ga
11, 25a và 26
Chúa
phán: "Ta là sự sống lại và là sự sống; ai tin Ta, sẽ không chết đời đời."
PHÚC ÂM: Ga 7,
40-53
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, sau khi nghe Chúa Giêsu giảng, có nhiều người trong đám
dân chúng nói rằng: "Ông này thật là tiên tri." Kẻ khác nói:
"Ông này thật là Đấng Kitô." Người khác nữa lại nói: "Đấng Kitô
xuất thân từ Galilêa sao? Nào Kinh Thánh chẳng nói: Đấng Kitô xuất thân bởi
dòng dõi Đavit, và từ làng Bêlem, quê hương của Đavit?" Vì thế, dân chúng
bất đồng ý kiến với nhau về Người. Trong số đó, có một ít kẻ định bắt Người, nhưng
không ai dám ra tay bắt Người. Vậy khi những người thừa hành đến với thượng tế
và biệt phái, các ông này hỏi họ rằng: "Tại sao các ngươi không điệu nó tới?"
Các người thừa hành thưa rằng: "Chẳng hề có ai nói như người ấy." Các
người biệt phái trả lời rằng: "Chớ thì các ngươi cũng bị mê hoặc rồi sao?
Trong các vị thủ lãnh và các người biệt phái, có ai tin nó đâu? Chỉ có lũ khốn
nạn đó nó không biết gì lề luật." Nicôđêmô là người đã tới gặp Chúa Giêsu
ban đêm, cũng là người trong nhóm họ, nói với họ rằng: "Chớ thì luật của
chúng ta có lên án cho ai mà không nghe họ, hoặc không biết rõ họ làm gì
không?" Nhưng họ trả lời rằng: "Hay ông cũng là người Galilêa? Hãy đọc
kỹ Kinh Thánh, ông sẽ thấy rằng không có tiên tri nào phát xuất từ Galilêa."
Sau đó ai về nhà nấy. Đó là lời Chúa.