LỄ THĂNG THIÊN
Chủ đề: Chuyển sang một giai đoạn mới.
"Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ
loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo" (Mc 16,15)
loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo" (Mc 16,15)
Sợi chỉ đỏ:
-
Bài đọc I (Cv 1,1-11): Những lời dạy cuối cùng của Đức Giêsu trước khi thăng
thiên.
-
Đáp ca (Tv 46): Chúa lên trời, tiếng hò reo dậy đất; Chúa lên trời, nhịp
kèn sáo trổi cao.
-
Tin Mừng (Mc 16,15-20): Trước khi lên trời, Đức Giêsu sai các môn đệ đi khắp
nơi rao giảng Tin Mừng.
-
Bài đọc II (Êp 1,17-23): Thánh Phaolô giải thích ý nghĩa việc Đức Giêsu
"lên trời": "Thiên Chúa đã tôn Đức Kitô lên"
I. Dẫn vào Thánh lễ
Anh chị em thân
mến
Việc Đức Giêsu
thăng thiên đánh dấu một bước ngoặc trong việc loan báo Tin Mừng. Trước đây,
loan báo Tin Mừng chủ yếu là việc của Đức Giêsu. Nhưng từ đây, việc này chủ yếu
là của Giáo Hội, với sự hỗ trợ đắc lực của Đức Giêsu và Chúa Thánh Thần. Bởi
đó, khi từ biệt các môn đệ, Đức Giêsu đã trao sứ mạng "Anh em hãy đi đến với muôn dân, làm phép rửa cho họ nhân danh
Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần.”
Hôm nay, sứ mạng
này được trao cho thế hệ chúng ta. Vậy chúng ta hãy cầu xin Chúa hỗ trợ để
chúng ta chu toàn sứ mạng Chúa trao.
II. Gợi ý sám hối
-
Chúng ta có lỗi vì hay quên rằng Đức Giêsu là Đấng đang sống và đã được
Chúa Cha trao cho toàn quyền. Do lỗi này nên chúng ta dễ chán nản và không cậy
dựa vào Ngài.
-
Chúng ta có lỗi vì chỉ hướng về trời mà quên trách nhiệm xây dựng thế giới
của mình.
-
Chúng ta có lỗi vì ít quan tâm loan báo Tin Mừng.
III. Lời Chúa
1. Bài đọc I: Cv 1,1-11: Tường thuật việc Chúa Thánh Thần hiện xuống hôm lễ
Ngũ Tuần.
-
Vâng theo lời căn dặn của Đức Giêsu phục sinh, các tông đồ tụ họp trong nhà
Tiệc Ly để chờ đón nhận điều Ngài đã hứa.
-
Sáng ngày lễ Ngũ tuần, Đức Giêsu thực hiện lời hứa ấy: Chúa Thánh Thần đã
ngự xuống trên các tông đồ dưới hình lưỡi lửa. Lưỡi tượng trưng cho lời nói. Lửa
tượng trưng tình yêu và lòng nhiệt thành. Nhờ Chúa Thánh Thần, các tông đồ đã
nhiệt thành rao giảng Tin Mừng, làm chứng cho Đức Giêsu.
2. Đáp ca (Tv 46)
Đây là một Tv
ca tụng vương quyền của Thiên Chúa. Đức Giêsu đã chiến thắng cái chết, Ngài xứng
đáng đón nhận vương quyền. Và vương quyền này đã mở rộng khắp nơi nhờ công tác
loan báo Tin Mừng của Giáo Hội.
3. Tin Mừng (Mc 16,15-20)
Những lời cuối
cùng của Đức Giêsu với các môn đệ:
-
Sai các ông đi loan Tin Mừng: "Anh
em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo.”
-
Hứa hỗ trợ đặc biệt cho các ông: "Nhân
danh Thầy họ sẽ trừ quỷ, nói các thứ tiếng mới lạ, cầm rắn trong tay, và nếu có
uống phải chất độc thì cũng không bị hại; họ đặt tay trên những người bệnh và bệnh
nhân sẽ được lành mạnh.” Những "dấu lạ" mà Đức Giêsu hứa có thể
mang 2 nghĩa:
a/ Nghĩa bóng: Chúa giúp các ông chiến thắng thế lực của sự dữ;
b/ Nghĩa đen: các ông sẽ thật sự làm được những phép lạ
Các môn đệ vâng
lời Thầy, đi khắp nơi loan Tin Mừng, và những lời Chúa hứa đã thành sự thật: "Có Chúa cùng hoạt động với các ông, và
củng cố lời giảng dạy bằng những phép lạ kèm theo"
4. Bài đọc II (Êp 4,1-13)
"Thánh tông đồ gợi ý cho chúng ta một
cách nhìn về sự kiện Chúa lên trời ngự bên hữu Chúa Cha. Rực rỡ vinh quang
Thiên Chúa, sự hiện diện của Đức Kitô phục sinh từ nay sẽ mang những chiều kích
vĩnh hằng và vũ trụ, vượt khỏi khuôn khổ không gian và thời gian, nghĩa là bây
giờ và mãi mãi Chúa vẫn hiện diện bên cạnh chúng ta để ban ơn cứu độ cho chúng
ta" (CgvDt, số đặc
biệt giáng sinh ’93)
IV. Gợi ý giảng
* 1. Quê hương thiên đàng và cuộc hành
trình dương thế
Sách Tông đồ
công vụ kể rằng khi Đức Giêsu từ từ lên trời thì các môn đệ ngước mắt trông
theo, và cứ ngây ngất đứng nhìn về trời như thế, mãi cho đến khi có hai thiên
thần từ đám mây hiện ra nhắc cho các ông thì các ông mới hoàn hồn trở lại. Tại
sao các môn đệ ngây ngất như vậy? Chắc hẳn là vì cảnh thiên đàng rất là hấp dẫn.
·
Cũng như một lần kia, 3 tông đồ Phêrô, Gioan và Giacôbê cũng được thoáng thấy
một chút vinh quang thiên đàng khi Đức Giêsu biến hình trên núi. Ba ông đó cũng
say sưa ngây ngất đến nỗi xin Chúa cho mình cất lều ở lại mãi trên ngọn núi đó.
·
Còn Thánh Phaolô sau khi được Chúa cho ngất trí chiêm ngưỡng cảnh thiên
đàng trong một khoảng khắc ngắn ngủi, đã mô tả lại kinh nghiệm ấy trong bức thư
II gửi tín hữu Côrintô như sau "Mắt
chưa từng thấy, tai chưa từng nghe..."
·
Ở Lộ Đức năm 1858, một người từ trời xuống là Đức Mẹ Maria đã hiện ra cho
thánh nữ Bernadette. Sau đó thánh nữ đi tu. Một lần kia có một em bé đơn sơ hỏi
thánh nữ "Thưa Ma sơ, Ma sơ đã được
thấy Đức Mẹ, chắc là Đức Mẹ đẹp lắm nhỉ?" Thánh nữ trả lời với em bé bằng
một lời diễn tả cũng rất đơn sơ "Đẹp
lắm con ạ, đẹp đến nỗi ai đã thấy được một lần thì chỉ mong chết để lại được thấy
nữa.”
·
Còn ở Fatima năm 1917, Đức Mẹ hiện ra cho 3 em Luxia, Phanxicô và Giaxinta.
3 em đó cũng đơn sơ hỏi Đức mẹ "Thưa
Bà, Bà ở đâu đến vậy?" Đức Mẹ đưa tay lên cao và nói "Từ trời xuống.” 3 em liền xin "Vậy xin Bà cho chúng con cũng được lên
trời đi.” Đức Mẹ mỉm cười đáp "Phanxicô
và Giaxinta thì Ta sẽ cho về trời trong một ngày gần đây; còn Luxia thì hãy chịu
khó ở lại trần thế này một khoảng thời gian nữa.” Kể từ ngày đó 2 em kia
lúc nào cũng mơ ước tới ngày được lên trời. Dù sắp chết 2 em cũng chẳng chút lo
sợ, lại còn mừng vì mình sắp được lên trời.
Đó là một vài
tia sáng yếu ớt giúp chúng ta thoáng thấy một phần nào cảnh tượng thiên đàng.
Những chứng nhân vừa kể chỉ thoáng thấy một vài tia sáng yếu ớt ấy là đã say
sưa ngây ngất, chỉ muốn sớm chết đi để được hưởng thiên đàng, huống chi khi thực
sự hưởng thiên đàng và hưởng trọn vẹn còn hạnh phúc ngất ngây đến chừng nào!
Khi về trời, Đức
Giêsu đã hứa rằng Ngài về trời là để dọn chỗ cho chúng ta, thiên đàng hạnh phúc
vô biên ấy sẽ là quê hương vĩnh viễn của chúng ta.
Thế nhưng không
phải vì quê hương vĩnh viễn ấy của chúng ta hạnh phúc vô biên mà ta chỉ biết
ngóng trông quê trời và sao lãng nhiệm vụ ở trần thế. Tất cả những chứng nhân vừa
kể trên, sau một thoáng giây chiêm ngưỡng thiên đàng đều được nhắc nhở phải trở
lại với nhiệm vụ trần thế:
·
Hai thiên thần đã hiện ra từ đám mây nhắc nhở các môn đệ "Hỡi những người xứ Galilê sao còn mãi
mê đứng đó nhìn trời, hãy trở lại Giêrusalem và bắt đầu nhiệm vụ rao giảng Tin
Mừng mà Chúa đã giao phó..."
·
Còn 3 ông Phêrô, Gioan và Giacôbê, sau những giây phút say sưa trên núi
Tabôrê, đã được Chúa thức tỉnh dẫn xuống núi để tiếp tục nhiệm vụ.
·
Thánh nữ Bernadette, cũng như Nữ Tu Luxia sau khi được thấy Đức Mẹ thì được
Đức Mẹ giao nhiệm vụ ở trần gian, Đức Mẹ còn cho biết trước; chúng con sẽ phải
đau khổ nhiều.
Nghĩa là làm
sao? Nghĩa là: Thiên đàng là quê hương vĩnh viễn của chúng ta, nhưng trần thế
chính là con đường dẫn tới quê hương hạnh phúc đó. Chỉ đứng đó mà ngóng nhìn
thiên đàng thì có lẽ không bao giờ ta tới thiên đàng được. Muốn tới được thiên
đàng thì trước hết phải đi hết con đường dương thế bằng cách chu toàn những nhiệm
vụ của mình ở đời này.
Trong khi chờ đợi
tới ngày hưởng phúc Thiên Đàng, chúng ta vẫn còn phải tiếp tục sống ở trần gian
này. Mà trần gian thì vẫn còn biết bao đau khổ: Khổ về vật chất như nghèo đói,
bệnh tật; khổ về tinh thần như ganh ghét hận thù đố kỵ nhau. Mà nguồn gốc của tất
cả những khổ sở vật chất và tinh thần ấy là vì người ta còn tội lỗi, người ta
còn chưa thực hành theo những Lời Chúa dạy. Chuẩn bị đi về quê trời là hết sức
cố gắng góp phần xoá đi bớt những đau khổ đó ở trần gian như: chia sớt cho những
người túng thiếu, chăm sóc những kẻ bệnh tật, ủi an những người đau khổ, hoà giải
những kẻ bất thuận với nhau, giúp cho người ta tránh bớt tội lỗi, làm cho người
ta biết Chúa và thực hành những Lời Chúa dạy.
"Hỡi những người xứ Galilê, sao còn cứ
đứng đó mãi nhìn trời..." Khi các thiên thần nhắc cho các môn đệ trở về với nhiệm vụ hằng ngày, thì
cũng là nhắc các ông làm những việc vừa kể trên. Những việc đó chính là nội
dung của việc rao giảng Tin Mừng mà Đức Giêsu cũng đã căn dặn một lần nữa cho
các môn đệ trước khi Người về trời "Chúng
con hãy đi khắp thế gian rao giảng Tin Mừng cho nhân loại.”
Trong ngày lễ
Chúa Thăng Thiên, chúng ta đã để ra ít phút ngước nhìn lên quê trời để nhìn ngắm
hạnh phúc vô biên mà Chúa sẽ ban cho chúng ta. Những phút đó thật là quý giá,
là niềm vui, là nguồn an ủi, là sự khích lệ cho chúng ta. Nhưng chúng ta sẽ
không thụ động mãi mê chiêm ngắm hạnh phúc tương lai ấy. "Hỡi những người xứ Galilê, sao còn đứng mãi nhìn trời..."
Chúa nhắc chúng ta hãy quay về với bổn phận của chúng ta trong cuộc hành trình
nơi dương thế: Làm cho cuộc đời này bớt đau khổ hơn, giúp cho người đời biết
thương nhau hơn, và góp phần cho cuộc sống này tươi đẹp hơn. Đó chính là bổn phận
hiện tại của chúng ta trong khi chờ đến ngày ta được về quê trời hưởng hạnh
phúc vô cùng với Chúa.
* 2. "Củng cố lời giảng bằng những dấu
lạ kèm theo"
Việc loan Tin Mừng
sẽ có sức thuyết phục hơn nếu có những dấu lạ kèm theo. Những dấu lạ này không
hẳn là các phép lạ lớn lao, mà còn là cách sống có sức thu hút của chúng ta.
* 3. Con đường về Trời
Thủ lãnh của một
bộ tộc kia nằm hấp hối trên giường. Ông cho gọi ba người có thể thay thế ông và
nói:
-
Ta phải chọn một người kế tục. Các ngươi
hãy leo lên đỉnh núi linh thiêng của chúng ta, và mang về cho bộ tộc một món
quà quí giá nhất.
Người thứ nhất
trở về đem theo một thỏi vàng lớn. Người thứ hai mang về viên ngọc vô giá. Còn
người thứ ba trở về với hai bàn tay trắng. Hết sức ngạc nhiên, vị tù trưởng mới
hỏi:
-
Món quà quí giá của ngươi đâu?
Người này điềm
tĩnh trả lời:
-
Khi tôi lên tới đỉnh núi, tôi thấy ở phía
bên kia một vùng đất phì nhiêu màu mỡ, tại đó dân chúng có thể hưởng một cuộc sống
sung túc tốt đẹp.
Người tù trưởng
nói:
-
Ngươi sẽ nối nghiệp ta. Ngươi đã mang về
món quà quí giá nhất: Một viễn tượng tương lai tốt đẹp.
*
Đó cũng là viễn
tượng Đức Giêsu mời gọi chúng ta đem lại cho thế giới qua bài Tin mừng hôm nay:
"Các con hãy đi khắp thế gian, rao giảng Tin mừng cho mọi tạo vật"
(Mc.16,15)
Chúa về trời là
về với Chúa Cha – Cuộc đời chúng ta là một cuộc hành trình, mà đích đến nằm ở
phía bên kia. Trời là đích xa xôi nhưng chi phối những bước chân gần gũi. Những
bước chân đi đến với anh em, những bước chân đi vào lòng thế giới, những bước
chân đi loan báo Tin mừng.
-
Tin mừng chính là Thiên Chúa yêu thương con người.
-
Tin mừng chính là ai tin và chịu phép rửa sẽ được cứu độ.
-
Tin mừng chính là có Chúa cùng hoạt động với những dấu lạ kèm theo.
Vậy người tín hữu
Kitô không chỉ ngước mắt nhìn trời, nhưng hăng say đi loan báo Tin mừng, vì
trái đất còn mênh mông những đồng lúa chín vàng.
Chúa về trời,
nên Người đã mượn miệng lưỡi chúng ta để rao giảng, mượn đôi tay chúng ta để
thi ân, mượn đôi chân chúng ta để đi đến với người cùng khổ.
Chúa về trời
nhưng người vẫn hiện diện và hoạt động trong cuộc sống chứng nhân của mỗi người
tín hữu.
Chúa về trời,
nhưng Người vẫn thực hiện những dấu lạ trong cuộc đời những con người biết sống
tận tình cho tha nhân.
Chúa về trời,
nhưng Người vẫn canh cánh bên lòng một ước mơ: "Lạy Cha, con muốn rằng con ở đâu thì những người Cha ban cho con
cũng sẽ ở đấy với con" (Ga.17,24).
Đã ước mơ thì
lúc nào cũng nghĩ tới điều mình mơ ước. Nếu Chúa đã ước mơ ở cùng chúng ta trên
trời thì bao lâu chúng ta chưa về trời với Chúa, là bấy lâu trong lòng Chúa còn
hình bóng chúng ta.
Đã ước mơ bao
giờ cũng mong đạt được điều mơ ước. Nếu Chúa đã mong chúng ta có mặt nơi Chúa
ngự, thì không lẽ gì chúng ta không hiện diện ở đó.
*
Lạy Chúa, con
đường lên trời là con đường hẹp, con đường về trời là con đường yêu thương. Xin
cho tất cả mọi nẻo đường chúng con đi, đều dẫn chúng con về quê trời. Ước gì
qua cuộc sống chúng con, người ta nhận ra Nước Trời đang tỏ hiện. Amen. (Thiên
Phúc, "Như Thầy đã yêu")
* 4. Những cách giảng đạo
Ngày xưa, một đạo
sĩ gọi 6 người đệ tử của mình lại và bảo họ hãy đi khắp nơi chiêu mộ môn đệ. Một
thời gian sau, tất cả đều trở về.
-
Người thứ nhất trở về với 500 môn đệ. Khi được hỏi bằng cách nào anh chiêu
mộ được số môn đệ đông như thế, anh trả lời: "Con rảo khắp mọi nơi nghèo nàn và hứa sẽ chu cấp mọi nhu cầu cần
thiết cho ai theo đạo của chúng ta"
-
Người thứ hai đem về 400 môn đệ. Anh nói: "Con hứa ai theo đạo thì sẽ được phúc thiên đàng.”
-
Người thứ ba đem về 300 môn đệ. Anh nói: "Con đe dọa rằng nếu ai không theo đạo thì sẽ bị phạt trong hỏa ngục.
Thế nhưng người ta không tin lắm. Cho đến một hôm con đã nguyền rủa một con chó
điên khiến nó chết liền tại chỗ. Thấy thế những người này đã theo con.”
-
Người thứ tư đem về 200 môn đệ. Anh nói: "Con tìm đến những người đơn sơ ít học và dùng nhiều lý luận khiến
họ say mê và đi theo.”
-
Người thứ năm đem về 100 môn đệ. Anh nói: "Đây là những người trẻ. Họ đang chờ một người lãnh đạo họ. Con đã
thuyết phục họ đi theo con và họ đã theo. Con nghĩ rằng nếu mình không chiêu mộ
họ thì cũng có những messia giả đến chiêu dụ họ mà thôi.”
-
Người thứ sáu chỉ đem về 12 môn đệ. Anh giải thích: "Con không thể gieo những hạt giống ngay mà phải chờ, vì đang là mùa
đông, phải đợi đến lúc tuyết tan thì đất mới mềm và gieo mới được. Thế là con
chờ. Đang lúc chờ như thế, con kết bạn với một số người. Con cố gắng sống cho họ
thấy cách sống của đạo chúng ta. Và con cũng chia xẻ cuộc sống của họ. Đang khi
chia xẻ cuộc sống như thế, con khám phá rằng họ rất coi trọng tự do đến nỗi nếu
tước mất tự do của họ thì cũng là tước đi phẩm giá của họ. Con cũng học được
nơi họ những điều tốt, chẳng hạn họ rất quảng đại và không sợ hy sinh. Con
thành thật nói cho họ biết cái giá phải trả nếu muốn theo đạo chúng ta, nhưng
con nhấn mạnh rằng nếu họ theo đạo chúng ta thì họ có thể làm được nhiều điếu tốt
cho tha nhân và cho Thiên Chúa. Xem ra những điều con nói đã làm họ cảm động.
Tuy nhiên khi đến lúc phải quyết định thì chỉ có 12 người này chịu theo con.”
Vị đạo sĩ khen
người thứ sáu này.
Năm người trước
đã giảng đạo bằng cách khai thác
sự yếu đuối và sợ hãi của người ta. Những cách đó thật quá dễ, nhưng lại xâm phạm đến tự do nên
người ta có theo đạo cũng vì miễn cưỡng. Còn người thứ sáu thì biết kêu gọi thiện chí bằng cách kết bạn với người
ta và thuyết phục họ bằng chính gương sống của mình. Cách này tuy chậm và khó nhưng kết quả sẽ
vững chắc và lâu bền. (Viết theo Flor McCarthy)
* 5. Chúng ta là dụng cụ Chúa dùng
"Hãy đi rao giảng Tin Mừng cho mọi dân
tộc", đó là mệnh lệnh của Chúa khi Ngài từ biệt chúng ta.
Bây giờ Ngài không còn có ai trên thế gian
ngoài chúng ta.
Ngài không còn tay để nâng người sa ngã
ngoài tay của chúng ta.
Ngài không còn chân để đi tìm kẻ hư mất
ngoài chân của chúng ta.
Ngài không còn mắt để nhìn những giọt lệ khổ
đau âm thầm ngoài mắt của chúng ta.
Ngài không còn lưỡi để an ủi kẻ buồn sầu
ngoài lưỡi của chúng ta.
Ngài không còn trái tim để yêu thương những
người không được yêu thương ngoài trái tim của chúng ta.
Lạy Chúa xin thương xót chúng con là những
môn đệ nhút nhát và sợ sệt của Chúa. Xin ban cho chúng con lòng can đảm để làm
chứng cho Chúa giữa thế gian, hầu Tin Mừng được rao giảng và người ta tìm được
đường vào Nước của Chúa. (Flor McCarthy)
* 6. Loan Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo
Trong bài Tin Mừng
này, có một câu mà nếu đọc kỹ từng lời thì ý nghĩa rất lạ. Đức Giêsu bảo "Hãy loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ
tạo.”
-
"Thọ tạo" nghĩa là được Thiên Chúa tạo dựng nên. Mọi loài thọ tạo
là tất cả những gì đã được Thiên Chúa tạo dựng nên. Không phải chỉ là loài người,
mà còn là loài động vật, loài thực vật, đất đai, sông núi, bầu trời, tinh tú…
Tóm lại là tất cả.
-
Trong tất cả mọi loài đó, chỉ có loài người là vừa nghe vừa hiểu vừa cảm được.
Cho nên loan báo Tin Mừng cho loài người thì có thể. Còn loan báo Tin Mừng cho
những loài khác, thì làm sao mà làm được? Tôi nghĩ ra rằng tuy những loài ấy
không thể đón nhận Tin Mừng theo cách của loài người đón nhận, nhưng chúng cũng
có thể hưởng nhờ lợi ích của những giá trị Tin Mừng. Chính vì thế mà có những lời
hô hào làm đẹp thiên nhiên, bảo vệ sinh vật, giữ sạch bầu khí quyển v.v.
-
Rốt cuộc, loan báo Tin Mừng mang một chiều kích rất bao la. Loan báo Tin Mừng
là sống vui bằng niềm tin của mình giữa mọi người khác, giữa thiên nhiên và giữa
vũ trụ; đồng thời làm cho tất cả chung quanh mình đều tốt đẹp, vui tươi.
V. Lời nguyện cho mọi
người
Chủ tế: Anh chị
em thân mến, mầu nhiệm Đức Giêsu về trời được tôn vinh bên Chúa Cha, luôn luôn
là điều khích lệ và nâng đỡ cho mọi Kitô hữu còn đang tại thế. Chúng ta cùng
nhau dâng lên Chúa những lời nguyện sau đây:
1. Chúng ta cầu xin Chúa cho mọi người Kitô
hữu / biết luôn làm vinh danh Đức Giêsu Phục sinh / trong khi thì hành những
trách nhiệm trần thế nơi gia đình và xã hội.
2. Chúng ta cầu xin Chúa cho nhiều người
trên thế giới / đang mất dần ý thức về Thiên Chúa hoặc cố tình dửng dưng với
Thiên Chúa / được nhận biết Thiên Chúa là Cha và là nguồn hạnh phúc của họ.
3. Chúng ta cầu xin Chúa cho nhiều anh chị
em chung quan chúng ta / đang gặp nhiều khó khăn thử thách trong việc xây dựng
đời sống cá nhân, gia đình và xã hội / được luôn kiên trì và hy vọng rằng / Đức
Giêsu Phục sinh và lên trời là bảo đảm cho hạnh phúc thật của họ.
4. Chúng ta cầu xin Chúa cho nhiều anh chị
em chung quanh chúng ta / đang gặp nhiều khó khăn thử thách trong việc xây dựng
đời sống cá nhân, gia đình và xã hội / được luôn kiên trì và hy vọng rằng / Đức
Giêsu Phục sinh và lên trời là bảo đảm cho hạnh phúc thật của họ.
5. Chúng ta cầu xin Chúa cho cộng đồng xứ đạo
chúng ta đã tin Đức Giêsu Phục sinh về trời / thì cũng luôn sống theo niềm tin
đó / để cũng được sống lại và lên trời như Chúa.
Chủ tế: Lạy
Chúa là Cha toàn năng, Chúa đã cho Đức Giêsu Kitô phục sinh và về trời, xin
giúp chúng con biết sống theo lối sống của Người, để mai sau cũng được hưởng
vinh quang với Người. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô Chúa chúng con.
VI. Trong Thánh lễ
-
Kinh Tiền Tụng riêng cho lễ Thăng Thiên
-
Trước kinh Lạy Cha: Đức Giêsu phục sinh đang ở bên cạnh Chúa Cha để làm
trung gian cho chúng ta. Chúng ta hãy nhờ Ngài và với Ngài dâng lên Chúa Cha lời
kinh Lạy Cha.
-
Trước lúc rước lễ: Chúng ta sắp rước Đức Giêsu vào lòng. Hãy xin Ngài thêm
sức giúp chúng ta chu toàn sứ mạng Ngài trối lại cho chúng ta tiếp nối. "Đây Chiên Thiên Chúa…"
VII. Giải tán
Hôm nay Đức
Giêsu lặp lại với anh chị em lời Ngài đã bảo các môn đệ ngày xưa: "Anh em hãy đi đến với muôn dân…",
"Anh em hãy làm chứng cho Thầy.” Chúc anh chị em bình an.