THÔI ĐỪNG GIẾT CHÚA
Nếu
chúng ta có mặt hôm xử án Chúa, có lẽ chúng ta cũng đã kết án Chúa.
“Khi đến gần Chúa Giêsu và thấy Ngài đã chết, họ không đánh giập ống
chân Ngài. Nhưng một người lính lấy giáo đâm vào cạnh sườn Ngài. Tức thì, máu
cùng nước chảy ra.” Chiêm ngắm dòng nước và máu tuôn chảy
ra cả sau khi đã tắt thở, ta hiểu được tình yêu của Chúa. Yêu cho đến chết. Yêu
cho đến cả sau khi chết. Chết rồi vẫn còn tuôn chảy dòng máu và nước. Như muốn
vắt hết tất cả những gì còn lại để dâng hiến đến cùng. Yêu không còn giữ lại
chút nào. Đúng như lời thánh Gioan diễn tả: “Ngài
đã yêu thương những kẻ thuộc về Ngài thì Ngài yêu thương họ đến cùng.” Yêu
cho đến cùng tận của bản thân Ngài. Tất cả những gì có thể làm để yêu thương
thì Chúa đã làm hết. Không còn có thể làm thêm gì được nữa. Yêu cho đến tận
cùng con người. Không có con người nào ở ngoài tình yêu của
Chúa. Yêu cả người tội lỗi. Yêu cả kẻ phản bội.
Yêu cả người thù địch làm hại mình. Nếu Chúa đã nói: “Không có tình yêu nào lớn lao hơn tình yêu của người dám hi sinh tính
mạng vì bạn hữu.” Thì còn hơn thế nữa, Chúa đã hi sinh tính mạng cả vì người
phản bội, người thù ghét, người làm hại Chúa nữa.
Yêu thương như thế nhưng Chúa lại nhận
được sự phản bội, sự thù ghét, sự thay đổi, sự dửng dưng và bị giết chết. Nhìn
lại cuộc xử án Chúa ta thấy những thái độ sau đây đã góp phần giết chết Chúa.
- Thái
độ thù ghét của các Thượng tế và Biệt phái. Vì ghen tương,
thù hận họ đã bày mưu, xúi giục dân chúng và quan quyền lên án Chúa.
- Thái
độ nhập nhằng của Philatô. Biết Chúa là người vô tội. Muốn
cứu Chúa nhưng lại sợ mất chức quyền, nên đã kết án Chúa.
- Thái
độ phản bội của Giuđa. Đã theo Chúa nhưng lại ham mê
tiền bạc đến nỗi bán Chúa.
- Thái
độ hay thay đổi của dân chúng. Ngày Lễ Lá thì phấn
khởi, tưng bừng đón rước Chúa vào thành, nhưng đến ngày Thứ Sáu Tuần Thánh lại
hò hét kết án Chúa.
Nếu chúng ta có mặt hôm xử án Chúa, có
lẽ chúng ta cũng đã kết án Chúa. Vì tuy
chúng ta không thù ghét Chúa như các Thượng tế và Biệt phái, nhưng chúng ta có
thể giống như Philatô nhập nhằng trong thái độ. Philatô vì sợ mất quyền lợi nên
đã kết án Chúa. Chúng ta cũng thế, trong đời sống hiện tại, biết bao lần chúng
ta đã đặt địa vị của mình lên trên sự thật, đặt quyền lợi của mình lên trên
công lý. Không bảo vệ sự thật và công lý nhưng chỉ bảo vệ quyền lợi cá nhân và
gia đình mình.
Chúng ta cũng có thể giống Giuđa,
coi trọng tiền bạc hơn đạo nghĩa. Biết bao lần chúng ta đã vì tiền bạc mà đánh
mất tình nghĩa, vì tiền bạc mà bán rẻ lương tâm, vì tiền bạc mà tha hóa gian
giáo, lừa đảo.
Chúng ta cũng có thể giống đám đông
luôn thay lòng đổi dạ. Không có lập trường nên sợ dư luận, chỉ biết chạy theo
đám đông. Sống giữa những người không tin nên không dám bày tỏ đức tin của
mình. Thay đổi đức tin, thay đổi tình nghĩa như thay đổi quần áo. Sống hời hợt
theo hình thức bên ngoài, thiếu chiều sâu và nền tảng bên trong.
Với lối sống như thế, ta chẳng khác
gì Philatô, Giuđa và đám đông. Sống như thế, ta đang tiếp tục giết Chúa hằng
ngày hằng giờ ở khắp nơi.
Hôm nay trên Thánh Giá tất tưởi,
Chúa đang nài van chúng ta thôi đừng giết Chúa nữa. Đừng tiếp tục lối sống cũ
theo Philatô, theo Giuđa, theo đám đông. Hãy sống đời sống mới theo Chúa Giêsu.
Sống theo Chúa Giêsu luôn yêu thương, yêu thương cho đến cùng. Sống theo Chúa Giêsu luôn
tìm thánh ý Chúa Cha, tìm ích lợi của Hội Thánh. Sống
theo Chúa Giêsu luôn tìm quên mình, tìm những giá trị thiêng liêng cao quí. Sống theo Chúa Giêsu luôn
trung thành với lựa chọn của mình, trung tín
đến hi sinh cuộc đời mình, trung tín cho đến chết.