NGÀY 22 THÁNG 12
MÙA VỌNG
BÀI ĐỌC: 1Sm 1, 24-28
24 Hồi ấy, bà An-na đưa
Sa-mu-en đưa lên với mình, mang theo một con bò mộng ba tuổi, hai thùng bột và
một bầu da đầy rượu. Bà đưa con vào Nhà Đức Chúa tại Si-lô; đứa trẻ còn nhỏ lắm.
25 Họ sát tế con bò và đưa đứa trẻ đến với ông Ê-li. 26
Bà nói: "Thưa ngài, xin thứ lỗi, tôi xin lấy mạng sống ngài mà thề: tôi là
người đàn bà đã đứng bên ngài, tại đây, để cầu nguyện với Đức Chúa. 27
Tôi đã cầu nguyện để được đứa trẻ này, và Đức Chúa đã ban cho tôi điều tôi đã
xin Người. 28 Đến lượt tôi, tôi xin nhượng nó lại cho Đức Chúa. Mọi
ngày đời nó, nó sẽ được nhượng cho Đức Chúa.” Và ở đó, họ thờ lạy Đức Chúa.
ĐÁP CA: 1Sm 2
Đ. Tâm hồn con hỷ hoan vì Chúa, là Đấng cứu độ
con. (x. c 1a)
1 "Tâm hồn con
hoan hỷ vì Đức Chúa , nhờ Đức Chúa , con ngẩng đầu hiên ngang. Con mở miệng
nhạo báng quân thù: Vâng, con vui sướng vì được Ngài cứu độ.
4 Cung nỏ người hùng
bị bẻ tan, kẻ yếu sức lại trở nên hùng dũng. 5 Người no phải làm
mướn kiếm ăn, còn kẻ đói được an nhàn thư thái. Người hiếm hoi thì sinh năm đẻ
bảy, mẹ nhiều con lại ủ rũ héo tàn.
6 Đức Chúa là Đấng cầm
quyền sinh tử, đẩy xuống âm phủ rồi lại kéo lên. 7 Đức Chúa bắt phải
nghèo và cho giàu có, Người hạ xuống thấp, Người cũng nhắc lên cao.
TUNG HÔ TIN MỪNG:
Hall-Hall: Lạy Đức Ki-tô là
Vua muôn nước, là Đá Tảng góc tường của tòa nhà Giáo Hội. Xin ngự đến và cứu độ
con người, Chúa đã lấy đất mà dựng nên. Hall.
TIN MỪNG: Lc 1, 46-56
46 Ngày ấy, bà Ma-ri-a
nói:"Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, 47 thần trí tôi hớn hở
vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi. 48 Phận nữ tỳ hèn mọn, Người
đoái thương nhìn tới; từ nay, hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc. 49
Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, danh Người thật chí thánh
chí tôn! 50 Đời nọ tới đời kia, Chúa hằng thương xót những ai kính
sợ Người. 51 Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh, dẹp tan phường lòng
trí kiêu căng. 52 Chúa hạ bệ những ai quyền thế, Người nâng cao mọi
kẻ khiêm nhường. 53 Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư, người giàu có,
lại đuổi về tay trắng. 54 Chúa độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người, 55
như đã hứa cùng cha ông chúng ta, vì Người nhớ lại lòng thương xót dành cho tổ
phụ Áp-ra-ham và cho con cháu đến muôn đời.” 56 Bà Ma-ri-a ở lại với
bà Ê-li-sa-bét độ ba tháng, rồi trở về nhà.
CHÚA GIÊSU HOẠT ĐỘNG
TRONG ĐỨC MẸ
Theo Luật
của Môsê, tất cả các con đầu lòng từ loài vật đến loài người phải dâng cho
Thiên Chúa, để nhớ ơn Người đã giết tất cả các con đầu lòng trong nước Ai Cập, kể
cả con của vua Pharaon. Có thế vua Pharaon mới để cho ông Môsê dẫn dân thoát nô
lệ Ai Cập (x. Xh 11). Vì vậy sau khi bà Anna sinh con trai đầu lòng là Samuel, bà
đã dâng con trẻ vào Đền Thờ, và chúc tụng Thiên Chúa đã cất nỗi khổ nhục của bà
là cho sinh con trong tuổi già (x. 1Sm 1, 24-28: Bài đọc).
Vào thời
Tân Ước, cha mẹ Đức Giêsu đã tỏ ra rất cẩn thủ giữ Luật Môsê, đến nỗi trong
ngày hai ông bà vào Đền Thờ dâng Con đầu lòng cho Thiên Chúa, tác giả Luca đã
lập đi lập lại tới 5 lần “giữ Luật” (x. Lc 2, 22. 23. 24. 27. 39). Nhưng đối
với Thiên Chúa, việc giữ Luật phải nhắm phục vụ đồng loại, đó là lý do trong
Hiến Chương Nước Trời, Đức Giêsu dạy loài người sống tốt với nhau, để có một
lương tâm ngay thẳng xứng đáng là công dân Nước Trời (x. Mt 5, 3-11). Bởi thế, trước
khi Đức Giêsu được dâng vào Đền Thờ theo Luật, Mẹ Maria đã cùng với Giêsu trong
dạ Mẹ đến phục vụ tại nhà ông bà Dacarya và Elysabeth (x. Lc 1, 46-56: Tin
Mừng). Việc này báo trước sau này Con của Mẹ phục vụ loài người tội lỗi, bị chúng
giết! Như thế, xưa Chúa giết các con đầu lòng của kẻ ác để giải phóng cho dân
Do Thái; nay loài người tội lỗi lại giết Con đầu lòng của Mẹ Maria. Nhưng kẻ
nào biết ăn năn sám hối bất cứ tội nào đã phạm đều nhúng tay vào tội ác giết
Đức Giêsu, thì lại được nhờ Con đầu lòng của Mẹ giải phóng thoát nô lệ Satan, khởi
đi từ việc lãnh Bí tích Thánh Tẩy để được sống trong mầu nhiệm Nước Thiên Chúa
là Hội Thánh, hơn xưa dân Do Thái thoát nô lệ Ai Cập, để đến định cư trong miền
đất chảy sữa và mật Chúa hứa ban (x. Xh 3, 8).
Ai cũng lấy
làm lạ việc phục vụ của Mẹ tại nhà bà Êlysabeth, ông Luca không cho chúng ta
thấy một việc nào Mẹ làm như những tôi tớ khác, mà chỉ Mẹ dùng Lời Chúa để cầu
nguyện, tạ ơn, đã làm cho vợ chồng Dacarya hân hoan, và cả hài nhi Gioan Bt
trong dạ mẹ cũng nhảy mừng. Như thế Đức Maria là mẫu cho chúng ta sống Lời Chúa
như Mẹ cất lời ca tụng Chúa tại nhà bà Êlysabeth. Lời cầu này dài nhất trong
sáu lần Đức Mẹ nói, mà hai tác giả Tin Mừng là ông Luca và ông Gioan đã ghi lại
(x. Lc 1, 34. 38. 40t; Lc 2, 48; Ga 2, 3. 5). Đặc biệt khi Mẹ cầu nguyện, Mẹ
không tự biên tự diễn lấy ý mình mà tạ ơn Chúa, nhưng Mẹ đã nối kết các Lời
Kinh Thánh, phần lớn lấy trong Thánh vịnh, một số câu trong sách Samuel, sách
ngôn sứ Isaia, sách ngôn sứ Habacuc, sách Sáng thế, sách Gióp và sách ngôn sứ Mikha
(x. Lc 1, 46-56: Tin Mừng), làm cho mọi người phải vô cùng thán phục Mẹ, vì
thời ấy phụ nữ không được ai dạy Thánh Kinh cho, thế mà Mẹ lại rất thuộc Lời
Chúa không ai sánh bằng. Thánh Đaminh, tổ phụ Dòng Anh Em Thuyết Giáo nhận thấy
tinh thần sống Đạo của Đức Maria, nên đã có lời khuyên nhủ các anh em trong
Dòng: “Hãy nói về Chúa và chỉ nói về Chúa”.
Chúa đã
đặt Mẹ làm Mẹ của Hội Thánh (x. Ga 19, 27), thì việc Mẹ cầu nguyện phải trở nên
mẫu cho các Kitô hữu, con của Mẹ noi theo. Chính vì vậy mà giáo huấn của Công
Đồng Vat. II trong Hiến Chế Mạc Khải số 25 dạy: “Việc cầu nguyện phải đi đôi với
việc đọc Thánh Kinh, để có sự đối thoại giữa Thiên Chúa và con người, vì chúng
ta ngỏ lời với Thiên Chúa khi cầu nguyện, và chúng ta nghe Ngài nói lúc ta đọc
Thánh Kinh”. Để cụ thể việc này, Hội Thánh tha thiết cổ võ toàn thể dân
Chúa cùng tham dự giờ Kinh Phụng Vụ với hàng giáo sĩ. Vì trong Kinh Phụng Vụ, Hội
Thánh là Hiền Thê của Chúa Kitô đã trích dẫn Lời Chúa để cầu nguyện. Thánh Phaolô
nói: “Chúng ta không biết cầu xin thế nào
cho phải, thì chính Thánh Thần chuyển cầu cho chúng ta bằng những tiếng rên
khôn tả” (Rm 8, 26)
[cần xem lại Hiến Chế Phụng Vụ chương 4 nói về
Kinh Phụng Vụ và Tông Hiến Laudis Caticum của Đức Giáo Hoàng Phaolô VI công bố
sách Nguyện Mới. Tông Hiến này được in ngay đầu sách Kinh Phụng Vụ].
Một khi
đã được thấm Lời Chúa vào tâm hồn như Mẹ Maria, Thần Khí Chúa thúc bách ta cất
lời cầu nguyện:“Lạy Đức Kitô là Vua muôn
nước, là Đá Tảng góc tường của tòa nhà Giáo Hội. Xin ngự đến và cứu độ con
người, Chúa đã lấy đất mà dựng nên” (Tung Hô Tin Mừng). Đó là cách nối dài
và mở rộng lời cầu của Mẹ: “Tâm hồn con
hoan hỷ vì Chúa, là Đấng cứu độ con” (1Sm 2, 1. 6-7 = Lc 1, 46-47: Đáp ca).
Có thế Chúa mới thực hiện cho chúng ta những điều cao cả như Ngài đã làm cho Mẹ,
để đáng được muôn thế hệ khen ta giống Mẹ là người có phúc hơn mọi người. Người
có phúc nhất trước mặt Thiên Chúa phải là người sống phục vụ như Mẹ Maria, nhất
là cách phục vụ của Đức Mẹ đã báo trước chương trình hành động của Giêsu, Con
Mẹ, cứu loài người thoát tay tử thần. Chân lý này đã được nhận ra qua cách ghi
của ông Luca xem ra vô lý: “Maria đã lưu
lại với Êlysabeth chừng ba tháng, rồi trở về nhà” (Lc 1, 56). Không lẽ Mẹ
Maria tới nhà chị họ và chỉ ở đó ba tháng, lúc ấy bà Êlysabeth đang mang thai đến
tháng thứ chín, tức là gần tới ngày bà sinh con, thì Mẹ lại bỏ trở về quê ư? Sở
dĩ ông Luca ghi như vậy là vì ông muốn độc giả hiểu rằng: việc Đức Mẹ đến nhà ông Dacarya và bà Êlysabeth là Mẹ chủ ý diễn tả
chương trình phục vụ của Đức Giêsu, để cứu độ muôn người. Nói cách khác, Mẹ
Maria đã phác họa chương trình hành động Con của Mẹ, mà sau này Đức Giêsu sẽ
thực hiện.
Ta hãy so
sánh:
1.
Mẹ Maria cầu nguyện, làm cho mọi người trong gia đình Dacarya
nhảy mừng (x. Lc 1, 46-55): Đó là dấu loài người được Chúa cứu độ. Hơn xưa Chúa
dùng bà Giuđith cứu dân Do Thái thoát án tru diệt của tướng Hôlôphernê (x. Gd
13).
1’
Đức Giêsu cầu nguyện và Ngài đã thắng ma quỷ ngay từ lúc bắt đầu thi hành sứ
mệnh cứu loài người tội lỗi (Lc 4, 1-13; 23, 34).
2.
Mẹ Maria phục vụ tại nhà bà Ê lysabeth ba tháng (Lc 1, 56a).
2’
Đức Giêsu phục vụ ba năm, bị giết chết và nằm trong mồ ba ngày.
3.
Mẹ Maria trở về nhà, mười ngày sau bà Êlysabeth mới sinh Gioan
(Lc 1, 56b).
3’
Chúa Giêsu về trời, mười ngày sau Chúa Thánh Thần hiện xuống, lúc ấy Hội Thánh mới
sinh các Kitô hữu (x. Mt 28, 19-20; Cv 2).
Vậy vào
mùa Giáng Sinh, bất cứ ai muốn được Chúa ở cùng, thì hãy gia nhập Hội Thánh
Công Giáo, khởi đi từ việc lãnh nhận Bí tích Thánh Tẩy, và hoàn hảo khi hiệp
dâng Thánh Lễ. Vì chỉ trong Thánh Lễ ta mới được trực tiếp nghe Chúa Giêsu
giảng dạy (x. Dt 1, 1-2), lại được kết hợp với Ngài nhờ ăn Bánh Hằng Sống từ
trời xuống, để được sống như Thiên Chúa. Mẹ Maria là chứng nhân của niềm tin
này. Thực vậy, khi Mẹ được Chúa ở cùng, Mẹ đã lên đường phục vụ cùng với Chúa
Giêsu tại nhà bà Êlysabeth, cũng là để báo trước Đức Maria được cùng với Con
Thiên Chúa cứu loài người, nâng phẩm giá của con người tội lỗi lên đồng hình
đồng dạng với Chúa Giêsu (x. Dt 2, 11. 14; Ga 6, 57; Gl 2, 20). Có thế ta mới
quy tụ được nhiều người về cho Chúa. Vì Thiên Chúa vốn dĩ là Đấng toàn năng, nhưng
Ngài vẫn cần đến con người vì yêu thương, như Đức Giêsu đã nói: “Nơi điều này Cha Ta được vinh hiển là hệ tại
chúng con sai hoa kết trái và trở nên môn đệ của Ta” (Ga 15, 8). Chính vì
thế mà thánh Irênê nói: “Vinh quang Thiên Chúa là cộng lại những
người được Chúa Kitô cứu độ”.
THUỘC LÒNG
Hiến Chế Mạc Khải số
25 dạy: “Việc cầu nguyện phải đi đôi với việc đọc Thánh Kinh, để có sự đối thoại
giữa Thiên Chúa và con người, vì chúng ta ngỏ lời với Thiên Chúa khi cầu nguyện,
và chúng ta nghe Ngài nói lúc ta đọc Thánh Kinh”.
Ai có nói thì nói Lời Thiên Chúa (như Mẹ Maria), ai phục vụ thì phục vụ bằng sức lực Chúa
ban (như Chúa ở trong lòng Mẹ), có
thế trong mọi việc chúng ta làm mới tôn vinh Thiên Chúa nhờ Đức Kitô Giêsu
(1Pr 4, 11).
Lm GIUSE ĐINH QUANG
THỊNH