TÂM SỰ CHIẾC TÁCH TRÀ
Chào
bạn, đây là chuyện đời tôi, tôi vốn là một cục đất sét,
Ông
chủ cầm lấy tôi mà đập, nhào và nặn tôi. Tôi rất đau đớn, khẩn xin ông dừng
tay. Ông chỉ cười và nói: Chưa xong!
Rồi
ông chủ lại đặt tôi trên bàn quay và tôi bị xoay tròn. Tôi chóng mặt, và tôi
nghĩ sao có thể chịu nổi cơn đau này. May quá! cỗ máy đã ngừng.
Rất
bất ngờ, không hiểu nổi tại sao ông chủ lại đem tôi đi nung. Tôi hét lên và xin
ông chủ tha cho tôi. Tôi nhìn thấy lờ mờ qua tấm kính ở cửa lò, ông chủ cười, lắc
đầu và nói: Chưa xong!
Ngay
sau đó, ông chủ nắm lấy tôi và lấy cát chà lên người tôi. Rồi ông lấy cọ sơn khắp
người tôi. Mùi sơn nồng nặc như muốn làm tôi chết ngộp. Tôi xin ông dừng tay,
ông cứ cười và nói: Chưa xong!
Ông
lại đưa tôi vào một lò nung khác, lò này nóng gấp đôi lò trước.
Tôi
nghĩ tôi sắp chết ngạt. Tôi xin ông, tôi van ông và tôi thét lên,nhưng ông lại
mỉm cười và nói: Chưa xong!
Tôi
bắt đầu cảm thấy thất vọng. Tôi nghĩ tôi chịu hết nổi. Bỗng cánh cửa mở ra và
ông chủ nói: Được.
Ông
nâng tôi lên và đặt tôi nghỉ trên một cái kệ. Rồi ông mang cái gương cho tôi
soi. tôi không còn tin vào đôi mắt mình nữa.
“Ồ, cái tách trà, đẹp quá!”
Rồi
Ông chủ cắt nghĩa:
“Ta biết con đau đớn khi ta đập và nhào nặn.
Ta biết cái bàn quay làm con chóng mặt. Nhưng nếu Ta không làm thế con mãi chỉ
là cục đất sét. Chẳng bao giờ có được một nhân cách trong đời.
“Ta biết con rất nóng trong lò lửa thứ nhất,
nhưng không làm thế, con đã bị vỡ vụn rồi.
“Ta biết con khó chịu khi ta chà nhẵn và
sơn phết. Nhưng nếu không làm thế, làm sao con có lớp áo đẹp trên người.
“Và! Ta cũng khổ tâm lắm khi phải ném con
vào trong lò thứ hai! Nhưng nếu không làm như vậy con sẽ không thể chịu nổi áp lực của
cuộc đời. Nếu con không có sức chịu đựng, thì đời con sẽ không sống thọ được.
“Con coi, Ta luôn lo lắng cho con. Ta biết
con phải trở nên như thế nào trong dự định ta muốn hoàn thành nơi con!”
Chuyện cái tách để học làm người
giúp tôi phần nào hiểu được lời Chúa nói về Người Tôi Trung của Chúa trong chương
trình cứu độ, về vẻ đẹp của thập giá và con đường Đấng Cứu Thế
đã đi:
"Nếu người hiến thân làm lễ vật đền tội, Người sẽ được thấy kẻ nối dõi, sẽ được trường
tồn, và nhờ Người, ý muốn của Đức Chúa sẽ thành tựu.
"Nhờ nỗi thống khổ của mình, Người sẽ nhìn thấy ánh sáng và được mãn nguyện.