MÙ LÒA VÀ MÙ QUÁNG
Người mù quáng… cho rằng
những ai không suy nghĩ như mình, không cùng quan điểm với mình, không phát
biểu như mình là sai lạc. Họ không hề chấp nhận ý kiến người khác, hoặc tìm
cách triệt hạ người bất đồng quan điểm với mình.
Ngày xưa ở Ấn độ, có một vị
vua muốn tìm trò tiêu khiển, bèn nảy ra ý tưởng như sau: Vua cho quân lính đi
lùng kiếm năm người mù bẩm sinh chưa hề biết con voi là gì để đưa về triều làm
trò tiêu khiển. Rồi vua cho đưa đến một con voi khổng lồ và bảo năm anh mù: ”Các
ngươi chưa hề biết voi là gì thì hôm nay Trẫm sẽ cho các ngươi được biết. Các
ngươi hãy tiến lại sờ voi rồi mô tả cho Trẫm và quần thần quanh đây biết hình
hài con voi ra sao. Ai mô tả đúng nhất sẽ được trọng thưởng.”
Sau một hồi sờ voi, anh thứ
nhất tâu:
-
- Tâu bệ hạ! Con voi giống y như cột nhà! Đó là người sờ trúng chân voi.
Anh thứ hai thưa:
-
Voi giống như cái quạt lớn. Đó là người sờ trúng tai
voi.
-
Voi giống như một khúc rễ cây ngoằn ngoèo! (đó
là mô tả của anh sờ trúng vòi voi).
-
Voi giống như một tảng đá lớn, tròn tròn! (đó
là phát biểu của người sờ trúng bụng voi)
Anh thứ năm cho rằng bốn
anh kia đều sai bét, và phần thưởng chắc chắn thuộc về mình. Anh đắc chí tâu:
-
Lâu nay hạ thần tưởng rằng voi là con vật to ghê lắm. Nào ngờ giờ đây chính
tay hạ thần sờ thấy voi chỉ giống như cái chổi cùn! (vì
anh sờ trúng đuôi voi).
Anh nào cũng hăng say và
quyết liệt bênh vực ý kiến của mình, cho rằng duy chỉ có mình là đúng và những
người khác đều sai. Họ tranh cãi nhau kịch liệt. Người nầy chê trách người khác
là ngu, là mù, là dốt nát! Rốt cuộc, chẳng ai chịu thua ai, cả năm người nổi
khùng lên, xông vào đấm đá nhau hung tợn, máu mồm máu mũi trào ra thảm hại...
Trong khi đó nhà vua và
triều thần ôm bụng cười ngặt nghẽo! Cười cho sự mù quáng đáng thương.
Cả năm anh mù nầy đều thuộc
diện mù loà bẩm sinh, nhưng đồng thời cũng là những người mù quáng nặng nề.
Người mù quáng chỉ biết một
phần mà cứ tưởng rằng mình biết toàn bộ, chỉ mới am tường một khía cạnh mà cho
là mình đã quán triệt hoàn toàn... và cho rằng những ai không suy nghĩ như
mình, không cùng quan điểm với mình, không phát biểu như mình là sai lạc. Họ
không hề chấp nhận ý kiến người khác, hoặc tìm cách triệt hạ người bất đồng
quan điểm với mình.
Đây là căn bệnh tinh thần
rất phổ biến trong xã hội loài người suốt dòng lịch sử và đã gây nhiều đổ vỡ
đau thương cho nhân loại.
Những người biệt phái được
đề cập trong bài Tin Mừng hôm nay cũng thuộc hạng người mù quáng. Mắt các ông
tuy sáng nhưng tâm hồn hoàn toàn mù tối. Các ông đã từng nghe lời Chúa Giêsu dạy, từng thấy phép lạ Chúa Giêsu làm
và một trong các phép lạ ấy là việc chữa lành người mù bẩm sinh đang xảy ra sờ
sờ trước mắt. Vậy mà các ông vẫn không nhìn nhận Ngài do Thiên Chúa mà đến, lại
còn nhẫn tâm trục xuất người mù vừa được Chúa Giêsu chữa lành ra khỏi cộng đồng
chỉ vì người nầy không cùng quan điểm với các ông, không chối bỏ sự thật như các ông...
Đọc Kinh Thánh, ta thấy lòng ghen tị của
Ca-in đã làm cho anh trở nên mù quáng, mù quáng đến độ ra tay giết hại A-ben là
đứa em hoàn toàn vô tội chỉ vì lễ vật của A-ben đẹp lòng Thiên Chúa.
Lòng ghen tị cũng đã làm
cho vua Sao-lê trở thành mù quáng. Ban đầu vua rất yêu thương Đavít, xem Đavít
như con. Nhưng khi Đavít giết được tướng giặc khổng lồ Gô-li-át, dân chúng hoan
hô ca ngợi Đavít còn hơn vua, nên vua đâm ra ghen tức, lòng trí hoá ra mù quáng
khiến vua săn lùng Đavít như một ác thú tận thâm sơn cùng cốc, tìm mọi cách giết
hại vị anh hùng tài ba dũng cảm nầy.
Đến lượt Đavít, khi được
lên ngôi vua, cũng trở nên mù
quáng vì tình dục. Do say đắm sắc đẹp của bà Bát-sa-bê,
vợ của U-ri-a, nhà vua đã sa ngã phạm tội với bà, sau đó lại tìm cách giết
U-ri-a chồng bà và rồi chính thức cưới bà ấy làm vợ. Mù quáng đến thế thì thật
là khủng khiếp!
Như thế, người mù quáng tự
làm cho mình bị suy thoái nghiêm trọng, trở thành người xấu xa và gây thiệt hại
khôn lường cho người khác.
Ngoài ra, điều tệ hại nhất
là người mù quáng ít khi tự
thấy được sự mù quáng của mình, không nhận ra lầm lỗi của
mình, kể cả những tội tày trời, nên ngày càng lún sâu trong tội, vô phương cứu
chữa!
Lạy
Chúa Giêsu, như những người biệt phái xưa, con là người mù quáng cần được Chúa
xót thương.
Xin thương mở mắt tâm hồn
con
như Chúa đã mở mắt người mù bẩm sinh được thuật lại trong Tin Mừng hôm nay để
con được thoát khỏi tối tăm lầm lạc và được hoan hỉ bước đi trong ánh sáng Tin
Mừng.