NÓI VỚI CHÍNH MÌNH _ yêu người


YÊU NGƯỜI
Tôi có đạo, và tôi hân hạnh xưng mình có đạo. Nếu ai hỏi tôi về đạo, tôi thưa: Điều cốt yếu của đạo tôi là tin thờ Thiên Chúa. Khi trước tôi tưởng như thế là đủ. Nhưng bây giờ xét kỹ lại, tôi thấy không đủ. Bởi vì đạo của tôi buộc không phải những phải tin thờ Chúa, mà còn phải yêu thương khác.
  Tôi ngỡ người yêu người chỉ là điều phụ. Nhưng đọc lại Kinh Thánh, tôi thấy yêu người cũng là điều chính. Một luật sĩ hỏi Chúa Giêsu rằng: “Trong các điều răn, điều nào trọng nhất?” Chúa Giêsu đáp: “Đây là điều răn thứ nhất, ngươi phải kính mấn Thiên Chúa hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn, hết sức ngươi.” Còn điều răn thứ hai cũng giống như điều trước: “Là hãy yêu thương anh em như chính mình vậy”. (Mc 12, 28-31) Nếu điều răn thứ hai cũng giống như mến Chúa, cũng cần như mến Chúa, cũng phải giữ cẩn thận như mến Chúa.
  Như thế, căn bản đạo tôi có thể tóm tắt vào hai việc mến Chúa yêu người. Thực ra đó chỉ là hai mặt của một tình yêu. Cả hai chỉ là một. Bỏ một tức bỏ hai. Đủ cả hai mới thành được đạo. Vì thế, kẻ vô thần không mến Chúa, thì gọi là vô đạo. Người Công Gíao không yêu người cũng là một thứ vô đạo.
  Nhiều khi tôi thấy Chúa coi việc yêu người còn quan trọng hơn việc thờ Chúa. Chẳng thế mà có lần Chúa bảo: “Nếu khi nào ngươi dâng của lễ trên bàn thờ, mà sực nhớ anh em có điều gì bất bình với ngươi, thì hãy để của lễ ngươi trước bàn thờ, đi về làm hòa với anh em đã, rồi mới trở lại dâng của lễ’’ (Mt 5, 24 - 24). Rõ ràng Chúa muốn tôi thực hiện yêu người trước cả đọc kinh dâng lễ.
  Hơn nữa, Chúa coi việc yêu người như đặc điểm của môn đệ Chúa: “Người ta cứ dấu này nhận biết các con là môn đệ của Thầy, là các con yêu thương nhau.’’ (Gn 13, 35).
  Suy lời trên đây, tôi thấy thật đáng lo. Vì tôi thường nhận biết người Công Gíao nhờ một số dấu bề ngoài như đeo ảnh tượng, đọc kinh, làm dấu thánh giá, đi nhà thờ. Người khác cũng căn cứ vào những dấu đó để nhận ra ai là người Công Gíao. Nhưng nếu bây giờ bỏ tất cả những dấu đó đi, để căn cứ vào đời sống bác ái, thì chắc chắn sẽ có những cảnh nhận lộn ghê gớm. Có những người hay thương những kẻ nghèo, bênh vực kẻ yếu, an ủi kẻ đau khổ. Tôi sẽ tưởng họ là người Công Gíao, nhưng không phải. Trái lại, vô số người gian tham, chuyên nói xấu, nói hành, bày mưu hại người, dửng dưng trước những đau khổ của tha nhân. Tôi tưởng họ sẽ vô thần. Nhưng không phải. Còn tôi?
  Đến ngày phán xét, Chúa cũng căn cứ vào đặc điểm yêu người, để đinh đoạt ai được lên Thiên đàng, ai phải xuống hỏa ngục. Chúa phán: “Khi ấy, Chúa sẽ phán cùng các kẻ ở bên hữu Ngài rằng: “Hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc hãy đến nhận lấy phúc đã sắm cho các ngươi. Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn, Ta khát các ngươi đã cho uống, Ta là khách, các ngươi đã tiếp rước, Ta ở trần, các ngươi dã cho mặc, Ta bệnh tật, các ngươi đã săn sóc, Ta bị ở tù, các ngươi đã thăm hỏi.
  Bấy giờ các kẻ lành sẽ thưa rằng:  Lạy Chúa đã bao giờ chúng tôi thấy Chúa  đói mà cho ăn, khát mà cho uống đâu? Có khi nào thấy Chúa là khách mà tiếp rước, hoặc ở trần mà cho mặc đâu? Hoặc thấy Chúa đau ốm hay ở tù mà thăm đâu? Ngài thưa lại rằng: Ta nói thật với các ngươi, bao nhiêu lần các ngươi làm những việc ấy cho những kẻ hèn mọn là anh em Ta đây, tức là các ngươi làm cho Ta đó.’’ (Mt 25, 34 - 40).
  Kế đó, Chúa quay sang bên tả, trách mắng những người đứng đó, vì xưa đã không làm cho Ngài những việc kẻ lành đã làm, họ cũng thắc mắc như kẻ lành. Nhưng Chúa phán: “Ta nói thật cho các ngươi, bao nhiêu lần các ngươi bỏ qua không làm những việc đó cho những kẻ hèn mọn đây, tức là không làm cho Ta vậy!’’ Rồi Chúa nói tiếp: “ Những người này phải chịu xuống gia hình muôn kiếp. Còn các kẻ lành lên hưởng phúc trường sinh.’’ (MT 25, 45 - 46).
  Lời Chúa thật rõ ràng,tôi không thể hiểu cách khác được. Rõ ràng yêu người là điều bao trùm tất cả luật đạo. Thánh Phaolô đã xác định dứt khoát như thế: “Ai yêu người là chu toàn lề luật.’’ (Rm 13, 8 ).
  Yêu người quan trọng đến mức đó, thế mà nhiều khi xét mình xưng tội, tôi lại ít để ý tới. Thật đáng ngại, khi coi thường bổn phận bác ái. Để tự lừa đối mình và lừa đối người khác bằng hình thức giả đạo đức, giả tạo đâu đâu.
Lạy Chúa , con tin ở lời Chúa dạy không thể sai lầm. Con tin nhận yêu người là điều răn quan trọng nhất. Đạo đức hệ tại ở đó. Và luật đạo cũng ở trong đó. Xin Chúa thương giúp con biết thực hiện giới răn yêu người, để đời này con được mang dấu hiệu sống động của môn đồ Chúa...
ĐGM Bùi Tuần